Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu
Chương 57: Triệu Tử Tu khó chịu
Hai người từ trong quán trà đi ra, cũng không có trực tiếp hồi phủ, mà là tiếp tục ở bên ngoài ngắm cảnh, phải biết rằng, cảnh sắc Thanh thành là rất nổi tiếng.
Lần này đến Thanh thành đối với Triệu Tử Tu mà nói nguyên nhân chính cũng không phải là tìm ‘Bảo nhân’, là lấy việc công làm việc tư, mang theo Bạch Hiểu Tình đến ngắm phong cảnh.
“Thích nơi này sao?”
Xem ánh mắt Bạch Hiểu Tình luôn luôn thanh lãnh, đáy mắt đều nhiễm lo lắng nhàn nhạt, lần này đến Thanh thành khiến Triệu Tử Tu cảm thấy cực kì vừa lòng, ít nhất có thể nhìn thấy Bạch Hiểu Tình thật tình tươi cười, điều này làm cho hắn rất hài lòng.
Ai, tiểu nữ nhân trong ngực này thật là rất khó trị, thời gian dài như vậy, rốt cục có thể cho hắn một chút sắc mặt tốt, Triệu Tử Tu làm sao có thể chưa thỏa mãn đây?
“Thật thích, thật lâu đều chưa thấy cảnh sắc đẹp như vậy.”
Kiếp trước ở hiện đại, bởi vì không khí ô nhiễm, trong thành thị sớm đã không có gì đặc sắc, nơi nơi đều là bê tông cốt thép, cho dù là có mấy cái cây cũng đều bị che khuất, đều không có gì đặc sắc.
Nào giống như ở cổ đại khắp nơi đều xanh tốt, làm cho người ta liếc mắt một cái đã thấy vui vẻ thoải mái. Hơn nữa này màu xanh đều là từng đám đám lớn, từ xa mà nhìn đều sẽ cảm thấy phi thường thoải mái.
Xem khóe miệng Bạch Hiểu Tình khẽ mỉm cười, Triệu Tử Tu quyết định về sau nhất định sẽ mang theo Bạch Hiểu Tình đi khắp tứ xuyên, xem phong cảnh mỹ lệ.
Thật lâu thật lâu sau, Triệu Tử Tu vì đạt thành tâm nguyện này, hắn thậm chí buông bỏ rất nhiều, nhưng ngay cả như vậy hắn cũng chưa bao giờ hối hận, bởi vì có nữ tử bên cạnh này làm bạn, cuộc đời này là đủ.
Không, có lẽ phải nói, sau khi buông tha hết thảy, Triệu Tử Tu mới hiểu được, nữ tử này nhất định là toàn bộ sinh mệnh hắn, vì nàng cái gì cũng đều đáng giá.
Thời điểm hồi phủ hai người đi dạo đã mệt mỏi, trời đã hơi hơi tối đen, Triệu Tử Tu thật giống như là sợ đánh mất Bạch Hiểu Tình, gắt gao nắm tay nàng, mà Bạch Hiểu Tình tựa hồ cũng có thói quen tiếp xúc, cũng không có giãy dụa bỏ ra.
“Chủ tử, Bạch cô nương, hai người đã trở lại, bữa tối đã chuẩn bị tốt, muốn dùng bữa ở đâu ạ?”
Nhìn chủ tử chậm rãi tiêu sái đi vào, lão quản gia vui mừng trong mắt càng ngày càng đậm, hiện tại chủ tử sáng sủa rất nhiều. Hơn nữa quan sát trong khoảng thời gian này, Bạch cô nương hình như là có chút tiếp nhận chủ tử, đây là chuyện tốt, tuyệt đối là chuyện tốt a!
“Đưa đến phòng ta đi.”
Trong khoảng thời gian này Triệu Tử Tu đã có thói quen cùng Bạch Hiểu Tình một mình ở chung, nếu là ra phòng khách dùng bữa nhất định sẽ có hạ nhân chờ đợi, căn bản sẽ ảnh hưởng đến bọn họ a.
“Dạ chủ tử, lão nô hiểu rồi.”
Nghe được Triệu Tử Tu trả lời, quản gia vô cùng cao hứng đi chuẩn bị bữa tối, để chủ tử cùng Bạch cô nương hảo hảo bồi dưỡng tình cảm cũng là chuyện tốt a!
Trở lại phòng về, Triệu Tử Tu cùng Bạch Hiểu Tình ngồi ở bên cạnh bàn bắt đầu dùng bữa, thỉnh thoảng, Triệu Tử Tu đem đồ ăn đưa đến bên miệng nàng, tựa hồ là do ban đêm ở chung, đối với một ít động tác nhỏ của Triệu Tử Tu nàng đã không còn bài xích. Mà là thống khoái há mồm ăn luôn.
Hiển nhiên Triệu Tử Tu đối với động tác của Bạch Hiểu Tình là cực kì vừa lòng, vì thế, hai người cứ như vậy, một người đút một người ăn, hai người cùng nhau như một khúc nhạc bất diệt.
“Ngươi không ăn sao?”
Triệu Tử Tu luôn đút cho bản thân ăn, Bạch Hiểu Tình chưa thấy hắn ăn, mệt mỏi một ngày, nàng cảm thấy đói bụng, không có đạo lý hắn một chút cũng không đói đi.
Triệu Tử Tu không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn nàng, tiếp tục đút, ở trong lòng hắn, Bạch Hiểu Tình so với chính mình đều quan trọng hơn.
Mà nhìn Triệu Tử Tu như vậy, trong lòng Bạch Hiểu Tình cảm thấy có chút băn khoăn, thời điểm hắn lại một lần nữa đút nàng, vậy mà ma xui quỷ khiến đem đồ ăn ngậm vào miệng, rồi lại đưa về phía bên miệng hắn.
Nhìn thấy Bạch Hiểu Tình như vậy, Triệu Tử Tu trong nháy mắt sững sờ, nhưng cũng chỉ một khắc lại nhanh chóng dán lên môi của nàng, chẳng những lấy đi đồ ăn bên miệng nàng, mà còn hung hăng hôn nàng…
Cuối cùng, bữa tối hai người uy lẫn nhau cũng đã xong, mà Bạch Hiểu Tình cảm thấy xấu hổ không thôi, thật không biết bản thân lúc đó như thế nào, vậy mà…
Bữa tối dùng xong, hai người đi ra hoa viên nhìn, chẳng qua ngoài dự kiến của bọn họ, nơi này đã không còn đẹp như ngày xưa, sớm đã bị phá nát không chịu nổi.
“Thật là đáng tiếc.” Bạch Hiểu Tình cho rằng có thể ở trong hoa viên nhìn cảnh sắc, ngắm trăng, nhưng nhìn đến kế hoạch đã bị phá hủy.
“Không quan hệ, trước khi rời đi ta sẽ phái người tu sửa này nọ, phân phó người quản lý cho tốt, đợi đến sang năm chúng ta đến nơi này, sẽ không như thế này nữa.” Triệu Tử Tu ngữ khí mang theo một tia trấn an.
“Được!”
Nghe Triệu Tử Tu nói xong, Bạch Hiểu Tình rất vui vẻ, chỉ là bọn hắn hai người đều không ngờ, giờ này năm sau, ước định hôm nay đều không trở thành sự thật.
“Tốt lắm, chúng ta đi nghỉ ngơi thôi.” Nhìn thấy tâm tình Bạch Hiểu Tình tốt lên rất nhiều, Triệu Tử Tu mang theo nàng trở về nghỉ ngơi.
Nửa đêm, hai người bị một động tĩnh nhẹ đánh thức, hai người trao đổi ánh mắt một chút, đại khái đoán được người tới là ai, ai lại xuất hiện ở đây vào giờ này.
Triệu Tử Tu trong lòng thầm hận a! Cái kia hái hoa tặc đáng chết vậy mà dám tìm tới cửa!
Triệu Tử Tu cùng Bạch Hiểu Tình đều đang chờ động tác của đối phương, chỉ thấy người nọ động tác nhẹ nhàng tiêu sái tiến đến phòng bọn họ cũng không khiến cho thủ vệ bên ngoài chú ý, hơn nữa hắn cũng không có bị đồ đạc trong phòng thu hút, mà là thẳng tắp đi bên giường, đưa tay hướng về phía sườn ngoài của Bạch Hiểu Tình.
Đột nhiên một bàn tay to cầm lấy cổ tay hắn, lực đạo cơ hồ có thể bóp nát xương cổ tay hắn, giờ phút này, nam tử mới phát hiện, kỳ thực bọn họ không có ngủ, chính là giả bộ ngủ.
“Hiện tại ngươi có thể nói rõ ý đồ của ngươi rồi đó, hái hoa tặc công tử.”
Bạch Hiểu Tình linh hoạt cười, trong thanh âm cũng mang theo vài phần hiền lành, nhưng chính thanh âm này triệt để khiến Triệu Tử Tu đen mặt, hắn cho tới bây giờ đều chưa từng nghe qua thanh âm ôn nhu như vậy của Bạch Hiểu Tình, dựa vào cái gì hái hoa tặc này lại được đãi ngộ cao như vậy, hắn phi thường bất mãn!
Chỉ là hai người cũng không để ý cảm xúc của Triệu Tử Tu, không, phải nói ngay cả hắn nàng cũng không thèm nhìn, hái hoa tặc kia dùng sức nhìn chằm chằm mặt của Bạch Hiểu Tình, trong mắt hiện lên một tia thất vọng, không là nàng…
Tuy rằng nữ tử này diện mạo cũng phi thường xinh đẹp, nhưng hắn có thể khẳng định thiếu nữ này tuyệt đối không phải là người bản thân muốn tìm!
Thất vọng! Phi thường thất vọng! Hiện tại cảm giác duy nhất của nam tử chính là thất vọng, cho tới nay hắn luôn luôn tại tìm kiếm biểu muội thất lạc, vốn bên ngoài nghe được một thiếu nữ họ Bạch xuất hiện, hắn nghĩ thiếu nữ này chính là người bản thân muốn tìm.
Nhưng hiện tại xem ra là không phải, bởi vì cô cô bộ dạng rất đẹp, đẹp đến có chút không chân thật, mà cô nương này tuy rằng cũng rất đẹp, thế nhưng vãn thiếu vài phần ý nhị, hơn nữa cùng cô cô cũng không hề giống, cho nên người này nhất định không phải con của cô cô.
“Thật có lỗi với cô nương, vốn cho rằng cô nương liền là biểu muội của tại hạ, nhưng hiện tại xem ra tại hạ lại nhận sai người, ban đêm xông vào khuê các, mong rằng cô nương thứ lỗi.”
Nam tử nói có đạo lý rõ ràng, xa cách mà lễ phép, hoàn toàn không có dáng vẻ lưu manh của hái hoa tặc.
“Công tử xin mời, nửa đêm, công tử xuất hiện tại nơi này tựa hồ không ổn, hơn nữa công tử không biết là phiền nhiễu nhân giấc ngủ người khác là tội ác tày trời sao?”
Bạch Hiểu Tình ngữ khí vẫn nhàn nhạt, nhưng đều có thể nghe ra trong giọng nói nàng không vui, tuy rằng Bạch Hiểu Tình ban ngày nói cảm thấy hứng thú với tên hái hoa tặc kia, nhưng thời điểm nghỉ ngơi bị người khác quấy rầy làm nàng rất khó chịu.
Mà Bạch Hiểu Tình cũng là khiến nam tử có chút ngây người, vốn cho rằng bản thân hôm nay sẽ bị cuốn lấy, không nghĩ tới…
Bất quá ngẫm lại nam tử bên người nàng, tuy rằng không đồng ý thừa nhận, nhưng tựa hồ thật sự so với hắn muốn vĩ đại hơn, khó trách nàng đối với bản thân có thể lãnh đạm như vậy.
Sờ sờ mũi của mình, nam tử lặng yên không một tiếng động bay ra ngoài, né tránh các trạm gác ngầm trong viện, sau đó tiêu sái rời đi.
Nhưng không biết vì sao, thân ảnh thiếu nữ có chút lười nhác kia gắt gao ở trong đầu của hắn, làm cho hắn cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
“Vì sao không để ta giết hắn, loại hái hoa tặc này giết hắn, chính là vì dân trừ hại.”
Cái tên đáng chết kia, thời điểm rời đi còn nhìn Bạch Hiểu Tình liếc mắt một cái, đừng tưởng rằng hắn cái gì đều không biết, tầm mắt dừng ở thân thể của nàng rõ ràng như vậy, hắn sao có thể không biết, đáng chết!
Thời điểm Triệu Tử Tu nói vì dân trừ hại, Bạch Hiểu Tình đã nghĩ muốn cười, nghiêm túc mà nói, kỳ thực Triệu Tử Tu hung tàn, ở trong lòng mọi người hắn chính là tai họa lớn nhất đi!
“Hắn chẳng qua là muốn tìm biểu muội mà thôi, cũng không phải chuyện lớn gì, tội không đáng chết, ngủ!”
Nói xong không hề để ý tới Triệu Tử Tu, trực tiếp ở trong lòng hắn ngủ, trong khoảng thời gian này sớm chiều ở chung, Bạch Hiểu Tình sớm đã quen sự tồn tại của Triệu Tử Tu, tuy rằng không có cách nào đối với hắn mở lòng, nhưng ít nhất sẽ không bài xích.
Hơn nữa nàng tựa hồ cũng bắt đầu thích loại này da thịt tiếp xúc này, ai, không thể không nói da Triệu Tử Tu thật đúng không phải là tốt bình thường, vạn nhất về sau ôm đến nghiện, luyến tiếc ly khai thì làm sao bây giờ?
Mà lúc này mỹ nhân nằm trong lòng, Triệu Tử Tu cũng không rảnh đi để ý cái tên hái hoa tặc kia nữa, mà ôm Bạch Hiểu Tình cùng nhau ngủ.
Tuy rằng nói trong lòng hắn đối với tên hái hoa tặc bỗng nhiên xuất hiện, vẫn là có chút không thoải mái cùng không vui, nhưng hắn đã đi, nên cũng không cần phải truy cứu.
Hơn nữa hiện tại muốn hắn vì một tên hái hoa tặc mà bỏ ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, kia quả thực chính là nằm mơ a!
Ân, hắn quyết định, chỉ cần tên hái hoa tặc kia không xuất hiện trước mặt hắn, hắn sẽ không quan tâm nữa.
Mà điều hắn không muốn thừa nhận là, sở dĩ bản thân nguyện ý buông tha cho tên hái hoa tặc nguyên nhân chủ yếu là vì Bạch Hiểu Tình đối với hắn ta không có một chút hứng thú, hơn nữa tựa hồ là có chút chán ghét.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!