Vạn Thần Hệ Thống: Khuynh Đảo Vũ Trụ
Chương 14
Tác giả: Họa Thiên
—oOo—
Phim trường An Nhiên của An đạo là một trong những phim trường nổi tiếng ở Đế đô. Không thể không nói, An đạo là nữ nhưng lại nghiêm khắc còn hơn những nam đạo diễn khác khiến diễn viên đều khiếp sợ. Khiếp sợ thì sao, chỉ cần cảnh quay được An đạo cho qua liền khẳng định bước đầu thành công trong sự nghiệp, nữ chính hay nữ phụ trong mấy bộ An đạo quay mấy người không có giải thưởng? Mà An đạo lại chuyên quay cổ trang, hầu hết là chọn các tác phẩm của các tác giả nổi trên mạng.
An Nhiên được xây dựng dưới hình thức một hoàng cung rộng lớn, hậu cung thâm sâu không lối thoát. Quan trọng nhất, An Nhiên không chỉ nổi tiếng vì vậy mà nó còn có một bãi đất trống rất thích hợp cho bối cảnh chiến tranh giữa các nước cổ đại. Bên cạnh đó, còn một số các bối cảnh lẻ tẻ suất hiện với tần suất khá là cao trong các phim cổ trang.
Lam Hàn Kì hướng phim trường to lớn bước vào, nhìn bảo vệ cười nói, mặt vẫn đeo khẩu trang và kính râm không đổi, “Tôi đến thử vai diễn.”
Bảo vệ liền mở cửa, hôm nay các diễn viên đều đến thử từ sớm, thế mà nữ diễn viên này thế nào lại đến muộn vậy. Không biết là vị Ảnh hậu, đại minh tinh nào?
Tiến vào phòng chờ, Lam Hàn Kì không khỏi líu lưỡi nhìn một hàng người toàn Ảnh hậu cho đến đại minh tinh thử vai. Mọi ánh mắt quay sang Lam Hàn Kì khinh bỉ, ánh mắt tràn đầy biểu tình “Ngu ngốc! Đến muộn.”
Lam Hàn Kì nhún vai, ngồi xuống ghế cuối cùng chờ thử vai. Tay vẫn tranh thủ lấy điện thoại ra viết truyện. Dự án này dự tính đến cuối năm hoàn thành và chuyển thể, thân là một mẹ kế… khụ, mẹ ruột yêu con như sinh mệnh, cô không thể vì võng du, vì showbiz mà lười biếng.
An đạo bước vào, cả phòng rơi vào không khí khẩn trương, cô ta tươi cười nói: “Mọi người hảo. Hôm nay tất cả mọi người ở đây đều là đến thử vai diễn. Nếu thử vai nữ chính Lâm Bạch Bạch hãy đứng sang bên phải có ảnh đế Triệu Lưu, còn thử vai phản diện Huyết Lệ U hãy đứng bên trái kia.”
Các minh tinh, ảnh hậu nhanh chóng đứng khỏi ghế chạy đến cạnh Triệu Lưu, chỉ có minh tinh mới nổi Du Vân Vân và Lam Hàn Kì đứng bên trái. An đạo hướng Lam Hàn Kì hất hàm nói, “Vị tiểu thư kia, cô là thử vai nữ chính hay nữ phản diện?”
Lam Hàn Kì lúc này mới cất điện thoại đi, đứng lên nói: “Tôi thử vai nữ phản diện Huyết Lệ U.”
An đạo gật đầu, “Hảo, vào phòng bên trái. Còn thử vai Lâm Bạch Bạch tiến vào phòng bên phải.”
Lam Hàn Kì lúc này mới di chuyển, cả một thân đen khiến mọi thứ trở nên ảm đạm, may mắn là có thêm Du Vân Vân mặc đồ sáng nên có chút lấn áp. Còn bên kia một đám vàng oanh chim yến “hót líu lo” khiến không khí bớt căng thẳng.
Vai nữ chính Lâm Bạch Bạch được dự định sẽ oanh tạc lòng người. Nhưng chỉ có Lam Hàn Kì biết, vai Huyết Lệ U mới là chủ chốt tạo nên câu chuyện này, bi thương có mà độc ác cũng chẳng kém.
Lam Hàn Kì từ chối cho ý kiến, tiến vào phòng chờ liền cởi kính râm với khẩu trang đen ra. An đạo trực tiếp tuyển chọn vai diễn này cùng Bách Tuế Vi Kì, nhưng mà vị tác giả ấy lại không đến. Còn phía nữ chính là do Triệu Lưu tự mình chọn bạn diễn – tuy nhiên vẫn cần thông qua chấp thuận của An đạo.
Không quá 15 phút, Du Vân Vân đi ra. Hất cao hàm mỉm cười đắc ý. Vai phụ này sẽ là của cô ta!
Lam Hàn Kì bỏ vào phòng. Mắt chỉ lướt qua Du Vân Vân đúng một lần.
“An đạo hảo. Tôi tự giới thiệu, tôi là Lam Hàn Kì, năm nay 18 tuổi, đặc cách tốt nghiệp đại học Điện ảnh Đế đô.”
An đạo gật đầu, một nhân tài, quả không sai. Khuôn mặt không son phấn mà vẫn xinh đẹp, có khí chất của Huyết Lệ U. Du Vân Vân và Lam Hàn Kì, mỗi người một vẻ a!
“Tốt, diễn phân đoạn ngoại truyện “Huyết Lệ U chứng kiến cảnh gia đình máu chảy thành sông”, diễn tốt liền có thể.”
Lam Hàn Kì thần sắc lập tức biến hóa. Khuôn mặt không chút biến hóa nhìn khung cảnh trước mặt. Cô đưa bàn tay ra trước mặt, tưởng tượng ra chính tàn cảnh của Lam gia năm xưa. Một mớ huyết nhục bầy nhầy… Sâu trong mắt là bi thương có, thù hận cũng có mà ân hận chẳng kém phần. Đến đoạn quan trọng nhất, ôm lấy chính xác của cha mẹ mà cuồng tiếu. Đoạn này lóe lên vạn phần thù độc, khuôn mặt trở nên độc ác khó lường, nhưng sâu trong đấy có một giọt lệ nho nhỏ không dễ nhận ra.
An đạo chỉ cảm thấy nhìn cũng sắp bị sự bi tráng mà diễm lệ trước mắt sắp làm rơi nước mắt rồi.
An đạo vỗ tay mấy tiếng, kích động đỡ Lam Hàn Kì dậy nói: “Hảo hảo hảo! Mấy chục năm chưa thấy ai làm cho tôi rơi nước mắt… không nghĩ tới cô là người đầu tiên.”
Lam Hàn Kì khẽ cười mấy tiếng, “Tôi giới thiệu lại, tôi là Lam Hàn Kì được Bách Tuế Vi Kì giới thiệu đến.”
An đạo kinh ngạc nhìn Lam Hàn Kì, không nghĩ tới 18 tuổi có thể nhập tâm nhanh chóng mà thoát ra cũng nhanh chẳng kém.
Cô ta vỗ vỗ vai Lam Hàn Kì mấy phát, nói: “Hảo, Tiểu Vi Kì ánh nhìn không sai! Mai 11 giờ trưa họp báo, nhớ đến đúng giờ. Mang quản lí đến nhận kịch bản và ký hợp đồng nữa nhé.”
Lam Hàn Kì gật đầu, chào An đạo rồi đeo khẩu trang kín mít xoay đi.
Bước ra khỏi phim trường, Lam Hàn Kì không chút do dự rẽ ngay vào quán ăn vặt cạnh đó. Đang ngấu nghiến đồ ăn mà kiếp trước chưa động đến bao giờ, một bóng đen đứng chắn trước che đi ánh sáng.
“Lam tiểu thư sao? Tôi Mạn Mạn, quản lí của cô đây!”
Lam Hàn Kì gật đầu, tao nhã lau miệng rồi ngẩng đầu nhìn nữ nhân khoảng 36 tuổi đứng trước mặt mình, “Chị Mạn tốt. Em tên Lam Hàn Kì, cứ gọi em là Kì Kì. Mong chị chiếu cố.”
Nói rồi nhìn chị Mạn nháy nháy mắt, “A, chị đến phim trường An Nhiên gặp An đạo kí hợp đồng nhé.”
Chị Mạn sửng sốt hồi lâu liền cười tươi: “Hảo, em gái, không nghĩ tới nhanh như vậy đã kiếm được phim rồi. Vai gì nào?”
Lam Hàn Kì nhún vai, “Huyết Lệ U của 《 U Linh 》” Chị Mạn suýt nữa phun nguyên cà phê vào mặt Lam Hàn Kì.
Thất thố vội che miệng lại nói, “Nga, được được được! Tiểu tổ tông, cô ngồi im đây để tôi đi kí hợp đồng. Thực ra không cần đến Thiên Mĩ, nhìn bộ dạng của em dễ bị… chơi quy tắc ngầm.”
Lam Hàn Kì gật đầu cảm kích, ngươi đối với ta tốt ta sẽ đối với người tốt. Còn nếu không, ta sẽ không ngại phá hủy mọi thứ…
“An đạo, Du tiểu thư muốn gặp ngài.”
An đạo hơi cau mày, nhìn Du Vân Vân trước mặt.
“Du tiểu thư, không biết có việc gì?”
Du Vân Vân lập tức khoanh tay trước ngực, ngạo mạn nói.
“An đạo, tôi muốn vai Huyết Lệ U.”
Vừa dứt lời, vệ sĩ phía sau ném ra một vali màu đen, ở bên trong là tiền lên tới hàng trăm triệu.
An đạo cười cười: “Ha ha ha…. Du tiểu minh tinh cũng mới vào đây đi? Không biết rõ quy tắc? Tốt, từ bây giờ làm quen dần đi.”
Nói rồi An đạo bỏ đi, Du Vân Vân tức đến hộc máu. Cô ta lấy điện thoại ra gọi.
“Tổng giám đốc, anh hứa cho em vị trí nữ phụ rồi mà…”
Nói rồi còn õng ẹo lắc lắc người, miệng chu về phía trước. Nếu fans cô ta nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ gào thét. Du nữ thần của họ là ngọc nữ thuần khiết, sao có thể như thế này…
“Được rồi, tiểu bảo bối nhi… Lát đến đây.”
Du Vân Vân đạt được mong ước, mắt lóe sáng… “Được, anh yêu.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!