Quấn Lấy Không Buông
Chương 3
Tinh Nhan không để việc follow ấy ở trong lòng.
Nam nữ chính sở dĩ trở thành nam nữ chính là cho ý trời cộng thêm quầng sáng và may mắn đặt lên người bọn họ, để bọn họ dễ dàng đi đến đỉnh cao.
Mà việc cô cần làm, chính là đẩy bọn họ xuống, thay thế họ trở thành nhân vật chính.
Không cần âm ưu dương mưu, tính toán hay kế li gián gì cả, chỉ cần bản thân làm tốt, đường đường chính chính sống tốt hơn bọn họ là được.
Việc cô cần làm bây giờ chính là diễn tốt vai diễn của mình, trở thành một ảnh hậu, để nâng cao giá trị bản thân lên một chút.
Toàn bộ tâm tư đều đặt vào kịch bản, cho nên cô cũng không rảnh để chú ý đến 1 chuyện nhỏ tí như follow ấy.
Thời gian còn lại, vì vào vai nữ chính của bộ phim này nên cô không có nhiều thời gian, rất ít khi được nghỉ ngơi, vất vả lắm mới có được một chút thời gian, đương nhiên cô sẽ dành cho sở thích của mình rồi.
Không khéo chính là, Tinh Nhan có một sở thích…
— đánh game.
Lúc trước ở thế giới thực, tài khoản của cô đứng đầu cả quý đấy.
Đáng tiếc…Tinh Nhan thở dài, bây giờ chỉ có thể chơi lại từ đầu.
Vì thế, người nào đó chờ cô cả một buổi sáng, ảnh đế Dung nghĩ cô sẽ vì sự kiện follow ấy mà nói vài lời với anh, thì lại thấy Tinh Nhan vừa ngừng quay liền cầm điện thoại bấm bấm, đắm chìm trong thế giới của mình, đừng nói chủ động nói mấy câu, anh bây giờ có đi qua cô cũng chả thèm để ý.
Khóe miệng của người đàn ông trễ xuống.
Lúc anh đi qua, không quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của cô bé trợ lý, ho nhẹ một tiếng.
Tinh Nhan đang cắm tai nghe chơi đến say mê, không hề chú ý đến anh.
…Nụ cười của người đàn ông tắt ngấm, lại ho “khụ khụ”
Lần này Tinh Nhan mới để ý có người bên cạnh, ngón tay giơ lên xử hết chút máu còn sót lại, “Ngoan nào, đợi một lát, để chị chơi hết vòng này nha nha.”
Ngoan…nha nha…
Lưng Dung Ngọc cứng đờ. Gương mặt như nhuộm nắng chiều, càng lúc càng đỏ ửng.
“…Ừ”
Người đàn ông ưu tú ấy chỉ nhìn về phía trước, dường như không để ý đến hai má mình đang ửng đỏ, nghiêm túc gật đầu đáp ứng.
— lập tức ngoan ngoãn quay lại chỗ ngồi.
Tiểu Đào giật mình, hơi thẫn thờ.
Lúc thấy ảnh đế Dung đi đến, cô vẫn ổn, im lặng vỗ vỗ ngực mình, nhẹ nhàng thở ra, hóa ra mình không có bị chị mình bẻ cong.
Nhìn chị Qúy nhà mình nhíu mày, lúc chị ấy bảo ngoan ngoan nha nha, tim cô nhảy đến cổ họng, chị ơi, chị có biết mình đang làm gì không?
Nhìn lại ảnh đế Dung giống như học sinh tiểu học ngoan ngoãn quay lại chỗ ngồi, hai má trắng trẻo còn đang ửng đỏ, Tiểu Đào sắp điên rồi.
“Má ơi…má ơi…má ơi…” Cô lặp lại liên tục, trong lòng vèo vèo ngập tràn lời nói.
#a a a a a tôi là ai đây là đâu…#
#Cứu mạng! Tôi mới 22 mà đã hoa mắt rồi#
# a a a a a a! Ảnh đế Dung đỏ mặt#
#Không không không! Ngoan như thế chắc chắn không phải Dung đại thần#
Có lẽ, cô đã không thể hiểu thế giới này nữa rồi.
…
MVP
Tinh Nhan duỗi lưng, ngẩng đầu nhìn Tiểu Đào đi lấy cơm như người mất hồn.
Ngón trỏ vuốt ve đôi môi đỏ tươi, Tinh Nhan nghĩ nghĩ, thoát game, thì ra đã đến giờ cơm.
Một hộp đựng cơm được đưa đến trước mặt cô, Tinh Nhan cầm lấy, xé bao đựng đũa, lúc chuẩn bị ăn cơm thì thấy cô bé trợ lý cầm hộp cơm chạy mất tiêu.
“Tiểu Đào?” Tinh Nhan nhìn nhìn, thắc mắc, “Em đi đâu đó?” Ăn cơm đi chứ.
Tiểu Đào quay đầu, nói đầy ẩn ý, ” Em đi suy nghĩ về nhân sinh.”
Ặc.
Cô nhún vai, âm thầm ấn nút like cho sở thích vĩ đại của cô bé trợ lý, cúi đầu mở hộp cơm ra.
Lập tức im bặt.
Một phần cơm, và một phần thức ăn. Nếu cô không nhìn lầm, đây là thịt kho tàu thì phải.
Đúng chứ nhỉ?
Tinh Nhan lấy đũa chọt chọt miếng thịt, tìm mấy miếng thịt kho nhỏ như ngón tay, để sát vào nhìn, rốt cục đã xác định được một chuyện.
Tinh Nhan [V]: Bản cung cảm thấy…tướng quân thịt kho tàu đã bỏ trốn cùng tướng quân rau cải rồi. [hình ảnh]
Đây là thịt kho tàu con do tướng quân kho tàu sinh ra, chứ không phải là thịt kho tàu.
Tấm ảnh được đăng lên, dân mạng vội vàng chạy vào,
Tiểu Tinh Tinh: Sao tôi lại bị ngón tay kia hấp dẫn nhỉ…Cười ra nước mắt.
Ánh sao số 1: Tay này…tôi có thể ngắm cả năm. Mặt chân thành.jpg.
Ánh sao lấp lánh: Vừa trắng vừa dài… lại vừa thẳng nữa! Xin lỗi vì vốn từ ít ỏi…But đẹp quá đi a a a! Ngón tay của nữ thần nhà tôi sao lại đẹp thế!
Đến một lúc sau mới có người kéo chủ đề quay trở lại.
Bao nhiêu ánh sao lấp lánh cũng không bằng Tinh Nhan: Gì mà ngắm một năm! Sức khỏe của nữ thần mới là quan trọng nhất! Nương nương đừng nóng giận, rau cải nhất định phải chịu đánh một trượng! (cải độc liệu có biến đen không?…ps: rõ ràng là ngắm 2 năm!
Tiểu mê muội: Thôi tặng cho nó 3 mét vải trắng đi…(rau xanh mà thắt cô chắc vui hơn nhiều) ps: rõ ràng là 3 năm.
Người nhà không biết là người nha: Nương nương! Thần nguyện sẽ mang tướng quân kho tàu về ngay! ps: 10086 năm!
Tinh Nhan đọc bình luận bên dưới, khóe mắt cong lên, trí tưởng tượng của fans đúng là bay xa mà.
Ở bên kia, ảnh đế Dung đang nhìn bình luận bên dưới, yên lặng nhìn tay mình.
Anh cảm thấy…
—- trông rất xứng đôi.
Khí tức quanh người càng thêm ôn hòa, Dung Ngọc nghĩ nghĩ, chụp một tấm với bữa trưa xa hoa vừa được người đại diện đưa tới rồi đăng lên.
Dung Ngọc [V]: Nhiều quá [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh].
Còn gửi đúng chuẩn 9 tấm ảnh.
Cô không đủ, nhưng anh có rất nhiều.
Người đàn ông đặt đồ ăn sang bên cạnh, nhìn chằm chằm Tinh Nhan ở đằng kia.
Khớp xương ngón tay thon dài, dịu dàng rực rỡ, lại không yên lòng gõ gõ lên bàn.
Cộng đồng fans vì thế mà bùng nổ.
Weibo của Dung Ngọc sắp đóng mạng nhện đến nơi rồi, bài đăng trước đó chính là đột ngột chào buổi sáng cách đây mấy tháng trước, bây giờ lại bỗng dưng đăng bài, mà lại là một bài bình dân thế này…
Fans hâm mộ đều đáp lại, nhưng lại tiếc nuối vì không có ảnh tự sướng, bày tỏ: có gan đăng weibo thì anh đăng ảnh tự sướng đi!
Bỗng chốc, trên weibo đều là chủ đề này.
Nhưng trên weibo lại nhanh chóng đổi hướng.
Nguyên nhân là do fan qua đường của Tinh Nhan và Dung Ngọc thấy Dung Ngọc và Tinh Nhan đăng weibo cùng lúc, do dự đặt hai bài đăng cạnh nhau, “Sao tôi lại cảm thấy…Dung thần và nữ thần Tinh Nhan…bất hòa nhỉ?”
Một viên đá ném vào mặt hồ yên tĩnh.
Anh ta vừa nói như thế, có fans xem lại hai bài đăng đấy.
Trong showbiz, không có gì gọi là thẳng thắn, ý bên ngoài và ẩn ý bên trong có thể nói là quanh co khúc khuỷu, một bức ảnh trời âm u bình thường thôi, đã có thể lí giải thành: việc đời khó đoán/ tôi bị bất công/ tôi bị giành mất vai blabla.
Sau khi Dung Ngọc đăng weibo, “Người nhạy cảm” đã nhìn ra bất hòa của hai người, cố ý chèn ép, khiêu khích.
Thật ra cũng có người không tin.
Người qua đường A: có lẽ là trùng hợp mà thôi.
Dù sao cũng chỉ có 1 trường hợp, phe trùng hợp và phe nhạy cảm cãi tới cãi lui, ai cũng không chịu nhường ai, nhưng không ai chú ý tới, người trong cuộc chiến này hoàn toàn không có fans của hai nhà.
Lúc này, trên diễn đàn fans cao cấp của Dung Ngọc, im lặng như tờ.
Dường như không có ai online.
Thật lâu sau mới có một ID yếu ớt ngoi lên.
Tiểu Ngư Nhi 11: Thân là fan chị gái, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng chua xót…
Cô gái này vừa ngoi lên, mấy fan còn lại cũng lần lượt ngoi lên.
Ta là vua: Hoàn toàn không muốn biết…
Làm fans lý trí của Dung Ngọc nhiều năm, sao bọn cô lại không nhìn ra sự khác thường của Dung Ngọc chứ, Dung thần nhà bọn họ nếu thật sự ghét một người, sẽ không dùng cách này, kết hợp với sự kiện follow trước đó…
Làm sao bây giờ, tuy là fans lý trí, nhưng vẫn không muốn hiểu a a a!
Trên mạng mưa gió ào ào, Tinh Nhan bỏ điện thoại xuống ăn cơm nên không để ý tới, lại càng không chú ý đến Weibo khó hiểu của Dung Ngọc.
Vì thế, đồ ăn được chọn lựa kỹ lưỡng…cuối cùng nằm trong thùng rác.
Cảnh diễn buổi chiều, đạo diễn xúc động run cả người, Dung Ngọc dường như bị cái gì kích thích, lúc diễn…sát khí bốn phía, nếu gặp người khác diễn chung thì sẽ bị áp lực, chắc chắn sẽ phải diễn lại, nhưng lại gặp Tinh Nhan mạnh mẽ, thế thì…
“Perfect! Hoàn hảo!” Đạo diễn hưng phấn vung kịch bản lên.
Ông gọi cảnh này là: Phản ứng hóa học tuyệt vời giữa Dung Ngọc và Qúy Tinh Nhan
Kết thúc cảnh quay.
Lúc tháo trang sức.
Nụ cười nở trên gương mặt luôn hiền thục dịu dàng trong phim, nét phong tình diễm lệ hơn người dâng trào từ đuôi mắt.”Diễn xuất của ảnh đế Dung quả thật danh bất hư truyền.”
Cô cảm thán, dù cô không phải là một người hiểu diễn xuất, nhưng có thể cảm nhận được lúc quay cảnh ấy, diễn xuất của anh vô cùng cuốn hút.
“Không biết sao mà tâm trạng anh ấy không được tốt cho lắm.” Tinh Nhan thuận miệng nói, sau đó nghĩ đến thời gian phát triển tình tiết, không để ý bỏ qua chuyện này, gọi điện thoại cho người đại diện.
“Chị Hứa?”
“Ừ, em đây.” Tinh Nhan nở nụ cười, chạm vào gương mặt trong gương, giọng nói hờ hững.
“— Nghe nói, đạo diễn Thịnh Tây An đang có 1 bộ phim?”
Nhìn dáng vẻ hoàn toàn không để tâm của chị mình, cô bé trợ lý đã nhìn ra trọng điểm:…
Yên lặng thắp cho ảnh đế Dung một cây nến thật to.
Tác giả có lời muốn nói:
Dung Ngọc bày tỏ: Anh có đồ ăn, sao em không tới?
Tinh Nhan: Cái gì?
[Lý lẽ nhân sinh của trợ lý nhỏ]: Em thấy 1 cây nến không đủ, chị thấy sao?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!