Cực Phẩm Mỹ Nhân - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Cực Phẩm Mỹ Nhân


Chương 1


Ác quỷ? Thiên Thần?

-Thật sự tồn tại sao,mama?

-Phải.Chính là con người

Đoạn ký ức đau thương giữa cô và người mẹ quá cố hiện lên khiến cô giật mình thoát khỏi giấc mơ.Đêm nay cô không tài nào chợp mắt được. Hiện tại đã 3 h sáng rồi,5 lần 7 lượt cô mơ thấy ác mộng

cô mơ về ký ức tốt đẹp của cô và mẹ năm cô mới chỉ là 1 đứa trẻ 5 tuổi và ngày mẹ cô bị bắn chết trước mặt cô.Cô lắc đầu bước ra khung cửa sổ ngồi tai nhét headphone. Ánh mắt đượm buồn nhìn về phía xa.

Một lúc sau cô vô thức gọi 1 tiếng

-Mẹ

Nguời đàn bà ngồi trước mặt cô cười dịu dàng,đưa ta xoa đầu cô.Cô ôm chầm lấy bà nước mắt đua nhau rơi xuống

-Mẹ à mai con có thể báo thù cho mẹ rồi

Nét mặt của người đàn bà trùng xuống

-Mẹ thật sự không muốn con sống trong thù hận. Bây giờ cạnh con có những người bạn không phải rất tốt sao. Quên Hận thù hưởng thụ cuộc sống đi.

-Mẹ à,con biết mẹ lo con nhưng thù này không trả con thật sự rất nặng lòng

Bà chỉ cười nhìn cô.

– Giờ ngủ đi mẹ.Mẹ hát con nghe nha.

“1 Gia đình nhỏ có cô con gái

xinh đẹp như tiên nữ

Ngọt ngào như cây kẹo

Rất nhõng nhẽo nhưng dễ thương

……

Con à mẹ thương con”

Mấy…mấy năm rồi cô chưa nghe bài hát này,nước mắt cô trào nhiều hơn,thù hận trong lòng dâng lên.Cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.Người đàn bà đưa cô về giường,hôn lên trán cô

-Mẹ sẽ luôn bảo vệ con.Con yêu

Rồi người đàn bà đó biến mất

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

Sáng hôm sau khi cô thức dậy đã 9h. Cô sờ trên mặt mình.Tối qua là mơ hay thật?

Cô với mấy người bạn có lịch bay lúc 10h chiều. Bây giờ cô dậy thay đồ rồi bước xuống phòng bếp.Vừa bước tới cô đã thấy người con gái ngồi đó.Cô ấy đưa mắt nhìn cô

-Dậy rồi à?

-Ừm

-Lát mình đi bar đến giờ rồi mới ra sân bay,cậu đi chứ?

Cô gật đầu,bước vào bếp múc 1 chén cháo ra ăn. Cô sực nhớ điều gì đó

-Dì Lan,dì không về việt nam à?

-Ko, Dì không muốn về đó

Dì nhìn nó trìu mến,nó đối với dì cũng rất dịu dàng.Cũng đúng dì là người thân duy nhất của nó

Mẹ nó mất năm nó 5 tuổi.Ba nó sao? Ông ta chính là người đã ra tay giết mẹ nó.Nó cắt đứt mọi quan hệ với ông ta. Lúc nó tuyệt vọng chỉ có dì và những đứa bạn nó ở cạnh. Nó quay sang hỏi

-Hai đứa kia đâu?

-Đi trước rồi

cô gái kia lắc đầu ngán ngẩm. Đi vào gara,nó lấy một chiếc moto,cô gái kia 1 chiếc cả hai đều phóng với tốc độ bàn thờ.

Đi đến bar,nó gọi hai chai Vodka nhưng cô gái kia cản lại.

-Thằng Win đâu?

-Dạ…dạ e đây

-Trong lúc mấy chị đi mày quản bar cho đoàng hoàng

-Vân

Nhắc nhở xong cô kéo nó đi luôn

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>><<<<<<<<<<<<<<<<<

Ánh sáng từ đâu hắt vào mắt nó,nó nhíu mày tỉnh dậy.Nhìn trần nhà rất lạ.Không phải bệnh viện

-Đây là đâu?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN