Nữ Phụ! Xin Lỗi Đó Không Phải Là Tôi
Chương 3: Buổi đầu casting
Uyên Nghi dậy sớm hơn mọi ngày,cô vệ sinh cá nhân, ăn sáng,thay quần áo. May mắn lần trước đã kịp mua quần áo, váy chứ nếu không ngày đầu tiên đi casting phim mà phải mặc mấy bộ đồ hở hang kia chắc cô chết sớm.
Phim lần này cô casting là phim ” Thành Thiên long”” do đạo diễn vô cùng nổi tiếng Cao Cảnh Minh. Cao Cảnh Minh là một đạo diễn trẻ tuổi, chính trực. Mới 26 tuổi mà cho ra 2 bộ phim vô cùng nổi tiếng.
Còn vì sao cô biết thì là nhờ Hạ Nhi ( bạn thân của Uyên Nghi) giới thiệu.
##### Tối một tuầnhôm trước#####
Hạ Nhi gọi điện cho cô vẻ hớn hở.
– Ê, đang có đợt casting phim ” Thành Thiên Long” đấy. Bà tham gia đi.
– Sao bà biết tin này mà báo với tôi? Lại còn chỉ dẫn nữa, có mưu đồ gì không?
– Không, chỉ là bố của tôi có quen biết với đạo diễn nên nói với tôi, giờ tôi nói lại với bà.
– Vậy à? Sao bà không đi
– Không thích với lại ước mơ của bà làm diễn viên còn gì.
– ừm, nghe nói dàn diễn viên nam đẹp trai cực kì. Cố cưa anh nào đi nhé.
– Không quan tâm – giọng cô vô cùng tỉnh bơ.
-Thiệt hả?- Hạ Nhi trố mắt cảm thấy Uyên Nghi có gì đó sai sai.
– Ừ, thù lao bao nhiêu?
– 5 triệu đ/ngày.
– Bao giờ bắt đầu?
– Thứ 3 tuần sau.
– Ở đâu?
– Tòa nhà VP tầng 7 phố XXX
– Ok
~ Hôm nay ~
Cô đã phải luyện tập không ít công sức đâu. Bởi nhân vật cô đóng là Tô Huệ An, một nhân vật phụ, tuy vậy nhưng tính cách của nhân vật này lại kì quái. Nhìn mặt trông rất hiền lành nhưng đằng sau lại là một con cáo,chuyên dụ dỗ người khác. Khí chất của Tô Huệ An được thay đổi theo từng cảnh. Ví dụ khi giả làm nô tỳ thì phải tỏ ra yếu đuối, các cảnh đánh nhau thì phải mạnh mẽ. Nhưng mấy cái đấy chưa nói làm gì, khó nhất vẫn là ánh mắt. Ánh mắt của Tô Huệ An tuy sắc xảo như hồ ly nhưng cũng mang một nét cô đơn, buồn đau.
Uyên Nghi hít vào thở ra, quyết tâm.
– Nhất định phải làm được. Theo như trong truyện khi Uyên Nghi đi tham dự casting cô đã diễn không tròn vai vì người cô ấy muốn đóng là nữ chính Tôn Mặc Hàn trái ngược với tính cách của Uyên Nghi hơn nữa lại còn bị Mặc Quỳnh Dao giở trò nữa chứ. Nhưng nhất định lần này mình phải thành công.
Cô xách túi của mình đi.
Cô lấy chiếc Audi của mình. Nếu thắc mắc tại sao cô có xe thì câu trả lời là chiếc xe này do cô mua bằng tiền của mình lúc còn ở Mặc Gia, khi ra khỏi nhà cô ngoài lấy một số tiền còn chiếc xe này nữa bởi nó là tiền của cô mà.
Cô lái chiếc xe đến chỗ casting.
@@@@ Nơi casting phim@@@@
Uyên Nghi đi gửi xe rồi vòng theo nhà gửi xe để vào. Chỗ casting là ở trung tâm thành phố. Tòa nhà có 8 tầng, khá khang trang. Cô vào trong thang máy, đang định đóng cửa thì một bóng đen chạy vụt vào. Uyên Nghi đóng cửa thang máy, ấn tầng số 8. Quay đầu ra thì OMG, cái người vừa chạy vào không ai khác chính là Mặc Quỳnh Dao.Nói quá vậy thôi chứ có mỗi một Quỳnh Dao bất ngờ à, còn cô thì biết trước rồi. Quỳnh Dao cười khẩy.
– Chị cũng tham gia casting?
– Ờ.
-Chị định đóng vai gì?
– Tô Huệ An.
Quỳnh Dao nhếch mép.
– Tô Huệ An? à nhân vật nữ phụ hồ ly tinh đấy hả? Giống chị quá chỉ là nhân vật phụ không giống cô tôi sẽ được đóng vai nữ chính Tôn Mặc Hàn.
-….
Đến khi cửa gần mở, Uyên Nghi mới lạnh lùng nói.
– Có thể bộ phim này, phần chuyện trước tôi được đóng vai nữ phụ nhưng, phần chuyện này nữ phụ? xin lỗi đó không phải là tôi.
Xong cô bước ra ngoài để mặc Quỳnh Dao mặt vẫn còn ngơ ngác.
Ban giám khảo xuất hiện gồm có:
+ Đạo diễn: Cao Cảnh Minh
+ Tổng giám đốc tài trợ: Minh Hạo.
+ Nam chính: Nam Cung Thiên Phong
Cô nhìn anh tý nữa muốn sặc nước bọt. Tại sao lại có thể quên anh ta cũng là ban giám khảo chứ nhỉ?
Minh Hạo đứng dậy, đặt hai chiếc hộp xanh và đỏ.
– Tất cả đều có số rồi đúng chứ? Giờ buổi casting bắt đầu. Ai muốn diễn nữ chính chọn cảnh ở hộp xanh, nữ thứ ở hộpđỏ.
Uyên Nghi chọn số.
– Số 1777, mà giờ mới là 77. haizz đợi lâu đây. (UN: tua nhanh lên đi chứ? T/G: Dạ dạ, chị cứ bình tĩnh)
~ Tua đến lượt chị ấy đi ~
Uyên Nghi đứng trước chiếc hộp đỏ, chọn cảnh. Minh Hạo nhìn cô như nhìn một người lạ bởi cô trông thật khác. Mọi khi cô phải làm mọi cách để quyến rũ anh còn lần này không thèm liếc anh dù chỉ một cái, Nam Cung Thiên Phong ánh mắt trông mong chờ nhìn cô.
Cô chọn một tờ giấy đọc.
– Khi Tô Huệ An lần đầu gặp Lâm Kì ( do Nam Cung Thiên Phong đóng) dưới ánh trăng.
Cảnh này không phải là khó, nó chỉ quan trọng phần tâm trạng, ánh mắt của nhân vật.
Nam Cung Thiên Phong cười, đứng dậy.
– Nếu Mặc tiểu thư không ngại thì cảnh này tôi đóng cùng cô được chứ?
Cả căn phòng đều trố mắt, từ nãy giờ bao nhiêu người anh đều hờ cho đến khi Uyên Nghi “”lên sàn””
Uyên Nghi cười.
– Nếu Nam Cung tiên sinh không chê.
Và action.
Tô Huệ An ngồi bên bờ sông ngắm ánh trăng tròn, thở dài. Lâm Kì bước tới, nhẹ nhàng hỏi.
– Tôi có thể ngồi chỗ này không? Thưa tiểu thư.
Tô Huệ An nở nụ cười
– Tất nhiên, nếu tiên sinh không ngại.
Lâm Kì ngồi xuống bên cạnh hỏi:
– Tiểu thư, cô tên gì?
– Tô Huệ An. còn anh?
– Ờ.. ừm tôi tên Lưu Hạ*.
( * Vì Lâm Kì theo trong phim là vua của một nước
lớn nên cần ẩn danh với người thường)
– Rất vui được gặp anh.
– Tôi cũng vậy.
Tô Huệ An ngước mặt lên ngắm trăng, môi cô nở một nụ cười, ánh mắt long lanh, ánh trăng chiếu vào người cô trông càng đẹp hơn. Khiến những người xung quanh đều phải đổ dồn sự chú ý vào cô.
End
Uyên Nghi đứng dậy, đưa tay ra, cười
– Cảm ơn Nam Cung tiên sinh đã đóng cùng tôi.
Giờ đây tất cả đều mới bừng tỉnh, họ đều bị hớp hồn vào vai diễn của cô kể cả đạo diễn, Minh Hạo,Thiên Phong
Anh cũng đứng dậy đưa tay ra bắt, nở nụ cười.
– Không có gì.
Tất nhiên vai này thuộc về cô. Còn nữ chính thuộc về Quỳnh Dao.
Uyên Nghi lấy xe, đi về.Sau khi ngâm mình trong bồn tắm cô liền lên giường ngủ luôn. Quên cả ăn.
– Đúng là một ngày vất vả. – Uyên Nghi lẩm bẩm rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Bên ngoài ánh trăng đang tỏa sáng và cũng có người đang ngắm trăng trong lòng nghĩ tới một người con gái.
~ END chap3~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!