Trời Đựu... Ta Thành Vương Phi Rồi!
Chương 28: Phạt!
Hình Hoa Hoa đang xấu hổ thì đầu nghĩ tới tên Oải Phi, cảm xúc tan biến. Oải Phi là ai?
Hình Hoa Hoa tự gõ lên đầu mình, gõ đến đau kêu “A” Lên mới dừng. Tau đếch thấy ai tự gõ tự kêu như con tau. Dù gõ thế nào vẫn không nhớ ra, Hình Hoa Hoa bất chấp tất cả đâm đầu vào tường. Tư thế đầu cúi, hướng tường, hai chân bước lùi lấy đà. Một, hai, ba…
Và rồi… Hình Hoa Hoa ngã lăn ra đất.
Hình Hoa Hoa ôm đầu, tự dưng cảm thấy bản thân thật CMN ngu người, ngu cả não mà. Ai… đau đầu quá đi!
Sao Tiểu Xinh đẹp ta tự ngược mình như vậy? Máu O chứ có phải máu M đâu?!
Hình Hoa Hoa đứng dậy, một thân váy hai dây dài, mang màu tím thủy chung. Tóc dài xõa ra sau, che đi lưng hở và bờ ngực như bức tường ấy. Gương mặt không son phấn, hồng hào, tự nhiên. mắt không mang một hình ảnh gì, bờ môi bĩu bĩu, hai tay chống hông. Lúc này đâu đó trên mặt nàng hiện ra vẻ thiếu nữ vì tình bực dọc.
Theo như nàng biết, nếu hắn có tình cũ thì ắt sẽ có người lôi lên, truyền từ đông sang tây rồi lan ra thành tin đồn từ lâu đi, hôm qua thì không nói… nhưng hôm nay, có thấy Yến Yến nói gì với nàng đâu?
Hình Hoa Hoa vò tóc. Thật CMN mệt não! Mệt người!
“Tỉ tỉ, người của lão phu nhân đến, nói sao không thấy tỉ tỉ sang vấn an..” Giọng Yến Yến từ ngoài cửa truyền vào.
Hình Hoa Hoa “Ừ.” Một tiếng. tay với lấy áo choàng dài, màu trắng viền tím, có họa tiết lạ mắt phía trên bề mặt.
Tay buộc hai phần tóc mai ra sau, cố định bằng kẹp hoa tím nhỏ nhắn. Khi mọi thứ Hình Hoa Hoa cho là hoàn tất, chỉnh chu rồi mới nhanh chóng bước ra mở cửa. Hình Hoa Hoa vừa mở cửa liền nhìn cô bé trước mắt đang ngồi xổm nghịch hòn đá bằng vẻ mặt thích thú thì mỉm cười, hiền dịu đưa tay ra, “Đi.” Yến Yến ngẩng đầu,”Muội được đi sao?” Ngây ngô, chờ mong, vui mừng. Vẻ mặt ấy làm Hình Hoa Hoa thấy bản thân có tội.
Đáng lẽ nàng nên dẫn Yến Yến ra ngoài, trẻ con ít nhiều cũng nên có bạn bè, có niềm vui. Nàng hơi vô ý rồi mà.
Hình Hoa Hoa véo bờ má hơi có tí thịt của Yến Yến, “Đương nhiên, vấn an Tổ mẫu xong chúng ta ra ngoài dạo chơi.” Nàng còn muốn nghe ngóng tin tức về Oải Phi nữa.
Yến Yến ngoan ngoãn đứng dậy, phủi bụi trên y phục rồi mới đưa tay ra để Hình Hoa Hoa dắt.
…
“Hoa Hoa Vấn an Tổ mẫu.” Hình Hoa Hoa đứng trước các Di nương sau hai vị Phu nhân, đối diện diện với Hình lão phu nhân.
Hình lão phu nhân mãi không nói gì, làm lơ nàng đi.
Di nương ở đây thấy vậy lấy tay che miệng cười trộm.
Hình Hoa Hoa thấy nhưng không bận tâm, vẫn hòa nhã nói: “Tổ mẫu, người có chuyện sao?”
Hình lão phu nhân ban cho nàng một cái trừng mắt. Còn dám hỏi? Ngày hôm qua không kịp trừng trị thì đã đi với nam nhân! Bà ta chết rồi à? Dám không tới vấn an. Quy củ vứt sau gáy?
Hôm qua làm bà ta một bụng tức tối không chỗ phát tiết.
“Ngươi đâu! Mang gia pháp ra! Giữ nhị tiểu thư…” Chưa trọn câu chữ, Hình Hoa Hoa cắt ngang lời nói Hình lão phu nhân: “Tổ mẫu, ta phạm lỗi gì?”
“Nhị tiểu thư hôm qua không tới vấn an Lão phu nhân.” Một vị phu nhân lên tiếng.
Hình Hoa Hoa cười, “Tổ mẫu vì chuyện này? Là Hoa Hoa sơ ý, chỉ là một ngày không vấn an không có nghĩa sẽ đến hai lần, ba lần, thành thói quen.”
“Về việc phạt. Nếu tổ mẫu nhất thiết muốn phạt thì cho Hoa Hoa chép kinh phật. Hoa Hoa thân nữ nhi, tay chân yếu mềm không chịu nổi gia pháp.” Hình Hoa Hoa ròng dài, chậm rãi tuôn chữ câu ra.
Một bộ dạng bình tĩnh, mà người nghe thấy lại cảm giác mặt nàng thật dày cũng thật có lý!
[Để Cử + Cmt +Theo dõi truyện để ta có thêm động lực, nhớ để lại dấu vết bằng cmt để ta biết nhé! Nhớ soi lỗi chính tả cho ta nhé!]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!