Nhất Bá Thiên Địa Ngạo
Chương 25
Phía trên sơn môn tàn tích cảnh tượng vẫn không thay đổi, chỉ là càng có thêm nhiều người chết, nhóm ba cường giả sử dụng thủ đoạn mạnh nhất mạnh mẽ chống lại yêu giao đang lồng lộn.
•Hahahaha…. Rốt cuộc cũng thành công, từ nay Phạm Siêu ta sẽ là vô địch thiên hạ…
Một tiếng cười cuồng ngạo vang vọng, từ dưới đống tàn tích một thanh niên nhanh chóng bay lên, trên người toát ra khí thế uy nghiêm như một vị vua cao cao tại thượng. Trên tay hắn lơ lửng một khối lập phương có điêu khắc long hổ quy giao, áp lực như núi lan tỏa khiến người không kìm được muốn cúi đầu quỳ bái.
•Chết đi… Đám người rơm cọp giấy, tiêu diệt các ngươi ta sẽ moi ra kẻ đầu sỏ phía sau giật dây…
Thanh niên uy nghiêm nói, thần ấn trên tay xoay tròn sau đó hóa thành một đại ấn khổng lồ, khí thế thái sơn áp đỉnh đập vào yêu giao khôi lỗi, chỉ thấy yêu giao giống như đậu phụ bị búa đập vỡ nát, không chiu nổi một kích.
•Ha ha ha.. Tốt tốt, lần này Huyền Tiên tông chúng ta phát tài rồi, Phạm Siêu thiếu gia không uổng là nhi tử của tông chủ lại chiếm được thần khí….
Một lão già cao thủ đứng trên không cười to, không nói cũng biết lão cùng thanh niên kia chung một đội, nụ cười gian của lão khiến hai người còn lại khó chịu, chỉ có thể thở dài tiếc nuối.
•Mau mau lục soát cho ta, bằng mọi giá phải moi cho được kẻ đứng đằng sau chuyện này….
Giọng thanh niên cao quý ra lệnh, như đức vua hiệu lệnh thần tử, như pháp chỉ không thể kháng. Từng thủ đoạn thần thông được thi triển, sơn môn tàn tích phút chốc được thanh tẩy sạch sẽ.
•Chết tiệt..
Dưới động phủ trong lòng đất, viêm nhân biểu tình kinh khủng, hắn không ngờ bản thân lại bị người ta dùng thủ đoạn đoạt xá thân thể, lão già kia sắp xông lên thức hải của hắn, cứ tiếp tục thế này hắn sẽ không xong.
•Aaaa.. Không ngờ, không ngờ một luyện thể cảnh lại có thể mở ra được thức hải, lần này ta được món hời lớn rồi.. Hắc hắc…
Tàn hồn già nua cười ti tiện, hắn phát hiện thân thể này vô cùng đặc biệt, giống như là ông trời cố tình tạo ra cho gã.
Viêm nhân cắn răng cố gắng chống lại.
•Con kiến nhỏ đừng chống cự nữa, ngoan ngoãn giao ra cơ thể đi…
Tàn hồn không chút e ngại phá tan bình chướng xông thẳng lên não Viêm nhân.
•Cái này.. Sao, sao trong thức hải của con kiến nhỏ có đến ba hồn phách…
Giọng tàn hồn tràn ngập kinh ngạc khi phát hiện bên trong thức hải của viêm nhân tồn tại ba hồn phách, ba hồn phách này khác nhau mà lại như giống nhau, tương sinh tương liên, không ngừng xoay tròn theo một quỹ tích nhất định. Khi tàn hồn hoàn chui vào trong thức hải của viêm nhân thì ba hồn phách kia đã phát hiện ra nguy hiểm, chúng không ngừng rung lên cảnh báo kẻ xâm nhập. Ba tàn hồn tự mình tạo ra một mối liên kết, chúng kết nối lại với nhau bằng sợi dây linh thức. Theo quỹ đạo ba hồn phách của viêm nhân bắt đầu xoay chong, thoạt đầu rất chậm nhưng sau đó nhanh dần, cho đến khi không còn nhìn rõ chúng, chỉ thấy một vòng tròn màu sắc mơ hồ. Không gian chính giữa vòng tròn vặn vẹo không ngừng, có dấu hiệu sụp đổ, một cái miệng hút dần dần hiện ra, sức hút mãnh liệt như muốn nuốt sạch mọi thứ tồn tại trong thức hải.
Tàn hồn nhìn thấy cảnh tượng, sống lưng lanh toát, tóc gáy dựng ngược, nội tâm hoảng sợ chưa từng có. Lực hút đáng sợ bao trùm lấy gã, dù gã đã bùng phát tất cả lực lượng cũng không thể thoát khỏi, như ốc giữa đầm lầy, vùng vẫy cách mấy cũng vô ích.
•Tam phách thiên hồn thể… Không ngờ loại hồn thể truyền thuyết này thật sự tồn tại.. Mạng ta xong rồi….
Tàn hồn thê lương hét lên, toàn thân bị hút vào hố đen do ba hồn phách viêm nhân tạo ra từ từ biến mất. Hố đen vẫn chậm rãi xoay tròn, tựa như một cái dạ dày chậm rãi tiêu hóa thức ăn.
Bên trong động phủ Viêm nhân như một pho tượng đứng đực mặt ra không nhúc nhích. Nếu không phải hắn còn hít thở thì người khác nhìn vào sẽ nghĩ rằng hắn đã chết.
Sơn môn Liệt Thiên Tông, quang cảnh hỗn loạn đã sớm chấm dứt, xung quanh không còn bóng dáng của những viêm khôi lỗi đáng sợ nữa. Những người may mắn sống sót hoặc bế tức trị thương, hoặc chạy loanh quanh săn tài bảo, hoặc điên cuồng lật tung sơn môn để tìm kiếm kẻ đầu xỏ trong bóng tối thế nhưng không có ai rời khỏi nơi này vì trận pháp vẫn còn. Vì không thể rời khỏi nên tất cả đều điên cuồng truy tìm tung tích của thần tàng, nghe đồn rằng lúc đương thời Liệt Thiên tông tích lũy vô số tài bảo, từ lúc sơn môn này mất tích chưa từng lộ ra ngoài nên chắc chắn thần tàng vẫn còn, chuyện này khiến không ít người đỏ mắt.
Trên không Phạm Siêu vẫn lơ lửng đứng, trên đầu hắn thần ấn chậm rãi xoay tròn. Diệt Thần ấn là một thần khí siêu phàm nhập hóa, uy lực vô song, sức cũng như tên có khả năng diệt thần chấn tiên, năm xưa thái thượng trưởng lão của Liệt Thiên tông nhờ vào chấn thần ấn tung hoành Bắc Nguyên đại lục, người gặp người sợ. Thế nhưng không ai ngờ rằng thần khí như vậy lại không được tìm thấy trong thần tàng mà lại xuất hiện trong một xó xỉnh bên ngoài thần tàng, Phạm Siêu nhờ vào đó mới chiếm được cơ duyên thu vào thần khí, nên Diệt Thần ấn nằm trong thần tàng thì hắn sẽ không có cơ hội đó vì hắn sẽ không bao giờ tìm được thần tàng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!