Quý Nữ Yêu Kiều - Chương 51: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
38


Quý Nữ Yêu Kiều


Chương 51: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ở trong lòng Xảo Âm và Xảo Nguyệt, tiểu thư nhà bọn họ bình thường không có gì đặc biệt, nhưng khi làm đều khiến người khác kinh ngạc. Vốn dĩ không thông minh cũng không được, nhưng cái gì cũng giấu ở trong lòng không chịu nói, nhưng nếu không nói, bây giờ nhìn thấy tiểu thư bọn họ bị người ta hại, rốt cuộc cũng hiểu, không thể nhẫn nhịn được, chỉ có phản kích, mới có kết quả. Cũng chính như vậy, bọn họ mới phát hiện, tiểu thư chính là một vị thần cơ diệu toán. Liệu sự như thần! Lúc quản gia của Phủ Thừa Tướng tới cửa, bọn họ đang thỉnh an lão phu nhân trong phòng, Hòa Linh nghe nói phủ Thừa Tướng mang quà tặng tới đây để an ủi nàng, cũng không nghĩ gì. Mà lúc này, hai nha đầu càng cảm thấy, tiểu thư bọ họ quả thật quá thông minh.

Hòa Linh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn cười híp mắt nói: “Nếu phủ Thừa Tướng tặng qùa, dĩ nhiên là phải để lại cho tổ mẫu, cháu chỉ là một tiểu cô nương, không cần đại lễ của phủ Thừa Tường bọn họ.” Hòa Linh lắc lắc khăn, tiếp tục nói: “Hơn nữa người ta tuy ngoài mặt nói là cho cháu để an ủi, nhưng cũng là xem mặt mũi phủ tướng quân, nếu như không phải vậy, làm sao sẽ quan tâm một tiểu cô nương như cháu là ai! Sợ là trực tiếp tìm người giết chết cháu rồi.”

Lời nói này…… Nghe có vẻ. Nhưng nói tóm lại, khiến cho lão phu nhân hài lòng, bà cười dè dặt từ chối nói: “Nếu là cho cháu, cháu liền giữ đi!”

Hòa Linh lắc đầu, rũ mí mắt xuống, nghiêm túc: “Cháu vạn lần không dám lấy. Phủ Thừa Tướng thật ra muốn đưa cũng là cho tổ phụ tổ mẫu. Làm sao là cho cháu…cháu còn chưa có thể diện lớn như vậy.”

Lão phu nhân thấy nàng hết sức nghiêm túc từ chối, cũng không nhiều lời, chỉ phân phó ma ma bên cạnh: “Kiểm lại một chút, như thế nào rồi bẩm báo cho ta.”

Ma ma lên tiếng đi xuống, có cái nhạc đệm nhỏ này, lão phu nhân nhìn nét mặt Hòa Linh cũng tốt hơn mấy phần, nàng khẽ hé miệng, nói: “Cháu cũng coi như hiểu chuyện. Không qua lại cũng không thể ra ngoài làm loạn, cũng muốn lo lắng một chút chuyện ở trong nhà. Nếu đem phủ tướng quân đặt ở trên lửa, thật không phải hành động sáng suốt.”

Mặc dù chuyện như vậy coi như cho qua, nhưng lão phu nhân nghĩ đến lời dặn của lão tướng quân, vẫn phải trách phạt Hòa Linh một chút. Hòa Linh cũng không trả lời, chẳng nói đúng sai nhíu mày.

Sở thị thấy, khích bác nói: “Mẫu thân, người xem nàng ấy, con thấy, Tam tẩu cũng quá nuông chiều con bé. Từ trước tới nay, nàng thật đúng là muốn lên tới trời, tuy con ở nhà không lâu lắm, nhưng cũng nghe nói nàng đã làm không ít chuyện, thật là quá lắm. Vốn con cứ nghĩ Lý Mộng nhà mình cũng coi như là cô nương cứng đầu, nhưng bây giờ nhìn thấy nàng, thật đúng là không phải vậy! Ha ha ha ha ha!”

Bị nói như vậy, Hòa Linh thế nhưng cũng không có phản bác, Sở thị nhìn nàng không có cãi lại, trong lòng cũng hài lòng không ít, nhưng mà vẫn nói: “Con nghe chưa! Trưởng bối dạy bảo con, sao có thể không nói!”

Hòa Linh ngẩng đầu, cười như không cười nhìn Sở thị, Sở thị chột dạ, nhưng cho dù như thế, vẫn ưỡn ngực, Hòa Linh dao động chân, phát ra tiếng vang chuông reo, nàng chầm rì rì hỏi “Cô còn ở đến khi nào ạ?”

Phốc! Nhị phu nhân không thể khống chế được, bật cười.

Sở thị không vui, mặt đỏ lên nói: “Ta ở nhà chính mình, thích ở đến khi nào thì ở, ngươi chỉ là tiểu bối, có quyền gì quản. Mẫu thân người xem, ở đâu lại như vậy! Mấy đứa bây giờ! Thật không có giáo dưỡng!”

Cuối cùng diễn xong giả khóc vật vã.

Lão phu nhân đau lòng khuê nữ, rồi hướng Hòa Linh không vui, mặt lạnh nói: “Nói xin lỗi cô của con đi.”

Hòa Linh nghiêng đầu, không hiểu nói: “Cháu chỉ hỏi cô ở đến bao lâu, không biết cô sao lại phải cho cháu cái tội lớn như vậy. Tổ mẫu, người cũng nghe, cháu vốn cũng không có nói gì! Chuyện nói xin lỗi này, cháu nhất định sẽ không làm. Nếu không, chúng ta tới tìm tổ phụ phân xử thử, xem một chút cái nhà này, rốt cuộc là ai làm chủ. Hơn nữa, chưa từng nghe nói qua nhà ai cô nương gả đi còn nói nhà mẹ là nhà bản thân! Đem Lý gia kia để nhìn sao!”

Sở thị bị giễu cợt sắc mặt lúc trắng lúc xanh. Lão phu nhân nghĩ đến lời dặn dò của trượng phu mình trước đó, cũng không dám đem chuyện làm lớn, chuyện trong nhà, nếu như làm ồn ào đến thông gia, giống như bà là người vô năng. Mà ddlequydon.com nếu như tùy tiện làm theo gia pháp, cũng không ổn. Dù sao, lão tướng quân đã nói, không nên trêu chọc Hòa Linh của Tam Phòng, mặc dù chẳng biết tại sao, nhưng lão phu nhân vẫn nhớ.

Nhưng ngay cả như vậy, bà cũng không chịu thua trận, lạnh lùng nói: “Cái nha đầu này, còn ngụy biện. Lời nói của trưởng bối, cháu không nghe sao, ta vừa thấy cháu tốt một chút, cháu liền để cho ta thất vọng.” Nói xong, liếc Tam phu nhân một cái, “Ngươi trở về quản lý nàng cho tốt! Một khuê nữ cũng dạy bảo không được, ngươi còn có thể làm cái gì! Quả nhiên là nữ nhi Thương Hộ, không hiểu chuyện!”

Tam phu nhân bị quở trách nước mắt ngân ngấn trong hốc mắt, muốn rơi khôngj được hết sức uất ức. Hòa Linh nhìn thấy, cũng không nói gì. Sở thị nhìn tình hình này, càng cảm thấy hài lòng, nàng đang muốn nói gì, liền nhìn thấy Hòa Linh nhìn nàng cười, nụ cười này, quả nhiên là làm cho người ta cảm thấy âm sâu. Chẳng biết tại sao, Sở thị cũng 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN