Yêu Thần Ký - Chương 39: Thâm thúy bảo thạch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
63


Yêu Thần Ký


Chương 39: Thâm thúy bảo thạch


Tựa hồ đau đớn Diệp Tử Vân hơi hơi nhíu mày lại.

Khuôn mặt tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo, mái tóc mềm mại phân tán trên vai, co thể nàng phát ra kia khí chất ưu nhã. Theo đó là nhíu lại mày, một loại hương vị nói không nên lời.

Lúc này Diệp Tử Vân chỉ mang ruy băng bó ngực, váy dài cũng có nhiều chỗ tổn hại, lộ ra đùi thon dài trắng nõn, càng là tăng thêm vài phần mê người.

Trùng sinh trở về, Nhiếp Ly có thể không bị những người con gái khác dụ dỗ, nhưng mĩ lệ Diệp Tử Vân, khiến hắn không khỏi hô hấp trọc trọng (lứng anh lứng:)). Mỗi khi nhìn thấy Diệp Tử Vân, hắn nhớ tới kiếp trước thời gian ở cùng Diệp Tử Vân, tuy rằng ngắn ngủi, lại thâm hậu cảm tình, là thời gian hắn trân quý nhất.

Chỉ có Nhiếp Ly mới có thể biết, tiếp qua vài năm Diệp Tử Vân sẽ động nhân như thế nào, giống như một đóa tuyết liên nở rộ, mĩ lệ ưu nhã, giống như là Cửu Thiên thần nữ vậy, thánh khiết cao quý. 

Lúc ấy người thích Diệp Tử Vân chỗ nào cũng có, vô số người vì nàng mà điên cuồng, bao gồm Thẩm Việt, Thẩm Việt vô số lần muốn mang Diệp Tử Vân rời đi khi yêu linh tấn công Quang Huy chi thành, nhưng bị Diệp Tử Vân giận dữ mắng, cuối cùng mới buông tay. Sau này Diệp Tử Vân lựa chọn bình phàm Nhiếp Ly.

Đem vết thương trên người Diệp Tử Vân xử lý tốt, cầm lấy quần áo chính mình che trên người Diệp Tử Vân, quần áo Diệp Tử Vân đã rách đến mức không thể lại mặc.

Hắn có đầy đủ kiên nhẫn đợi Diệp Tử Vân chấp nhận chính mình, đợi nàng chậm rãi lớn lên, giống kiếp trước như vậy.

Nhiếp Ly canh giữ bên cạnh Diệp Tử Vân, ngồi xếp bằng cảm thụ trang Thời Không Yêu Linh chi thư tàn trang ẩn chứa thần bí lực lượng, trong linh hồn hải linh hồn lực mãnh liệt kích động.

Có cơ hội mà nói, nhất định phải mau chóng đi Sa Mạc thần cung, lấy kia bản Thời Không Yêu Linh chi thư!

Hấp thu bạch quang kia, Nhiếp Ly cảm giác linh hồn lực chính mình tăng cường không ít, tối thiểu cũng đã hơn một trăm lẻ năm. Nhiếp Ly cảm giác được tia bạch quang ẩn chứa lực lượng không thể đo lường được, còn đạo bạch quang đã hút tia bạch quang kia còn đang ẩn giấu ở chỗ sâu trong linh hồn hải hắn, không biết lúc nào mới có thể đem cổ lực lượng kia cường hóa thành của mình để sử dụng.

Nhiếp Ly chậm rãi tiến vào vong ngã cảnh giới, từng cỗ linh hồn lực lượng tựa như thực chất vậy, chảy xuôi quanh thân Nhiếp Ly.

Trong khi Nhiếp Ly đắm chìm tu luyện, Diệp Tử Vân từ hôn mê tỉnh dậy.

Nàng sờ soạng trên người, phát hiện chính mình không mặc quần áo, nhất thời sắc mặt trắng bệch.

Nhiếp Ly tên hỗn đản này, rất quá đáng!

Phát hiện váy còn trên người, Diệp Tử Vân lúc này mới thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng trong lòng vẫn là xấu hổ và giận dữ, từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng bị nam hài tử nào xem qua thân thể của nàng, Nhiếp Ly cư nhiên thừa dịp nàng hôn mê đem quần áo nàng cởi bỏ.

thần sắc Diệp Tử Vân phức tạp, nàng biết Nhiếp Ly là vì giúp nàng trị thương, mới cởi bỏ quần áo nàng, nhưng Diệp Tử Vân thủy chung không thể tiêu tan. Nhiếp Ly nhất định là cố ý, không biết thời điểm nàng hôn mê phát sinh cái gì! 

Chung quy nàng cững không lý giải được cảm giác của mình đối Nhiếp Ly.

Ngồi bên cạnh Diệp Tử Vân Nhiếp Ly chậm rãi mở mắt, hắn mỉm cười nói:“Ngươi tỉnh rồi?”

Nhìn Nhiếp Ly ánh mắt, Diệp Tử Vân đột nhiên mở to và nhớ đến chính mình còn chưa mặc quần áo, nhanh chóng đem Nhiếp Ly che lại, gấp giọng nói:“Ngươi quay đầu đi, ta muốn mặc quần áo!”

Nhiếp Ly quay đầu, một bên mỉm cười nói:“Cũng không phải là không thấy qua!”

Nghe được Nhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân mặt xoát đỏ au, nàng dứt khoát cảm giác muốn vứt bỏ hình tượng thục nữ, đem Nhiếp Ly đập bẹp, nàng hiện tại trong lòng xấu hổ đén tột cùng, Nhiếp Ly cố tình lại có thể nói được thoải mái như vậy. Lần trước Nhiếp Ly nói trên người nàng có hình bớt hồ điệp, nàng cũng đã hoài nghi Nhiếp Ly nhìn lén qua nàng tắm rửa!

Rất nhanh, Diệp Tử Vân mặc quần áo xong, thấp giọng nói:“Rồi ngươi quay lại đi!”

Nhiếp Ly quay đầu lại, không khỏi mắt sáng lên, Diệp Tử Vân trên người mặc một kiện ti váy màu tím, làm cho nàng càng thêm thanh xuân tịnh lệ. cái gì Diệp Tử Vân mặc đều rất dễ nhìn.

Diệp Tử Vân trừng mắt nhìn Nhiếp Ly một cái, nàng dứt khoát rất buồn bực, Nhiếp Ly da mặt dày như da trâu thật là làm nàng có điểm không thể nào chịu được.

“Nhiếp Ly, ngươi hay thích ta phải không?” Diệp Tử Vân cúi đầu suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn hướng Nhiếp Ly hỏi.

“Đúng vậy!” Nhiếp Ly mỉm cười, thản nhiên thừa nhận.

Tuy rằng trong lòng biết, nhưng là nghe được Nhiếp Ly nói, Diệp Tử Vân trong lòng vẫn là khẽ run lên, nàng hít sâu một hơi, chính sắc đối Nhiếp Ly:“Nhiếp Ly, chúng ta còn nhỏ, ai biết về sau sẽ thế nào, có lẽ tiếp qua vài năm ngươi liền thích người khác. Chúng ta hiện tại lấy học làm trọng, chỉ có dốc lòng tu luyện, mới có thể càng chạy càng xa trên đường võ đạo. Ngươi trước tiên tu luyện đến Hoàng Kim Yêu Linh sư đi, nếu khi đó ngươi vẫn là thích ta, ta đáp ứng làm bạn gái của ngươi!”

Diệp Tử Vân đỏ mặt, tim đập mạnh nhanh gia tốc.

Nhìn Diệp Tử Vân bộ dáng ngượng ngùng, nghe nàng nghiêm túc mà nói, Nhiếp Ly có vài phần buồn cười, hắn thoáng nhìn Diệp Tử Vân chút trêu tức, Diệp Tử Vân đây đâu phải là chuẩn bị sinh con đâu đâu? Hắn nháy mắt mấy cái, làm bộ như hưng phấn mà nói:“Thật ah? Kia quá tốt. Tu luyện thực ra rất đơn giản a, chỉ cần ta cố gắng, sang năm ta có thể đạt tới Hoàng Kim cấp, đến thời điểm ngươi không được nuốt lời!” Nói xong, trong bụng Nhiếp Ly cười trộm không thôi.

“Sang năm?” Diệp Tử Vân mắt choáng váng, cũng quá nhanh đi, sang năm Nhiếp Ly liền có thể đạt tới Hoàng Kim cấp? Nàng nhất thời nóng nảy “ý của ta là, chúng ta đều phải suy nghĩ một chút!”

Sắc mặt Nhiếp Ly đột nhiên nghiêm, nói:“Chẳng lẽ Tử Vân tiểu thư muốn đổi ý sao?” Nhiếp Ly nhún nhún vai, bộ dáng không quan trọng,“Ta biết, các ngươi một đám nhất đỉnh phong thế gia nói chuyện đều không giữ lời!”

Nhìn thấy Nhiếp Ly thất vọng mặt mang điểm khinh miệt, Diệp Tử Vân hàm răng cắn chặt môi dưới nói:“Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy! nếu ngươi có thể đạt tới Hoàng Kim cấp, ta liền một lời đã định.”

Nhìn Diệp Tử Vân chăm chú thần tình, Nhiếp Ly khóe miệng hơi hơi cong lên, hắn minh bạch Diệp Tử Vân nói ra đều sẽ không đổi ý, chính mình đặt bẫy, có phải hay không có đều không quan trọng? Bất quá mặc kệ tới đâu, với hắn hắn tin một ngày nào đó, hắn sẽ thắng được tình cảm Diệp Tử Vân.

Thật sự Nhiếp Ly muốn ta làm bạn gái sao? Mà làm bạn gái của Nhiếp Ly phải làm những gì? Diệp Tử Vân có điểm thất thần, nàng đối Nhiếp Ly vẫn là có một ít hảo cảm, nhưng cũng chỉ ở cực hạn bằng hữu hảo cảm, nếu làm nam nữ bằng hữu, Diệp Tử Vân đột nhiên có điểm tâm loạn như ma. 

Diệp Tử Vân chỉ muốn đặt tâm trí vào tu luyện, mà Nhiếp Ly xuất hiện đã triệt để đánh vỡ nội tâm bình tĩnh của nàng.

“Đây là cái gì?” Diệp Tử Vân nhìn trên cổ một vòng bảo thạch lam sắc, bảo thạch nhan sắc xán loá mắt, bên trong bảo thạch như là có tinh vân lưu chuyển vậy, nàng có thể cảm giác được bảo thạch này bên trong ẩn chứa lực lượng.

“Thâm thúy bảo thạch, đây là ta tặng cho ngươi làm lễ vật, mang nó tốc độ tu luyện của ngươi liền có thể mau gấp ba lần, nó sẽ tùy thời tùy khắc tẩm bổ linh hồn lực của ngươi, đi đường cũng như đang tu luyện!” Nhiếp Ly mỉm cười nói, có hắn hỗ trợ, Diệp Tử Vân không thế nào không cố gắng tu luyện, muốn đạt tới Hoàng Kim cấp cũng là dễ dàng, đạt tới càng cao cấp độ cũng không phải không có khả năng.

“vật trân quý như vậy ta không thể nhận!” Diệp Tử Vân vội vàng nói, muốn đem thâm thúy bảo thạch lấy xuống.

Nhiếp Ly bắt lấy tay Diệp Tử Vân, cười cười nói:“Ta đã có thứ càng tốt hơn cái này ngươi cầm đi.”

Diệp Tử Vân nhanh chóng bỏ tay Nhiếp Ly ra, má hơi hơi nóng lên, trầm mặc một hồi nói:“Ta trước tiên giữ giúp ngươi, chờ thời điểm ngươi muốn bất cứ lúc nào cũng có thể cầm đi.” 

“Tốt!” Nhiếp Ly cười cười, đứng lên“Chúng ta trước tìm đường ra đi ra!”

Diệp Tử Vân đang chuẩn bị đứng lên, thấy Nhiếp Ly mỉm cười thò tay lại, Diệp Tử Vân chần chờ một chút, đem đôi tay mảnh khảnh đặt ở lòng bàn tay Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly thoáng dùng lực, đem tay Diệp Tử Vân kéo, trong lòng vẫn là thực vui vẻ, trước mắt mỹ thiếu nữ này đã không bài xích hắn.

Trong đại sảnh moi thứ đều bị bọn họ thu thập hoàn tất, Nhiếp Ly mang theo Diệp Tử Vân đi sâu vào bên trong thông đạo tìm kiếm đường ra, nơi này kiến tạo được giống như mê cung như vậy, không đi qua nơi này thật đúng là không biết lối ra ở nơi nào.

Liên tiếp thời gian hai ngày, Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân vẫn là di chuyển trong mê cung phức tạp dưới lòng đât, di chuyển tìm đường đi ra.

Bất quá theo thời gian trôi qua, Nhiếp Ly dựa vào cảm nhận phương hướng cường đại của chính mình chậm rãi vẽ ra địa đồ mê cung.

Lúc này, Cổ Lan thành bên trong thành lũy thạch đầu.(ko biết dịch chữ này là gì – thạch đầu) Trần Lâm Kiếm, Hô Diên Lan Nhược đám người tất cả đều tụ tập đến thành lũy thạch đầu. “Hai mươi chín người!” Trần Lâm Kiếm có chút buồn bực, bọn họ đi đến Cổ Lan thành mạo hiểm, thứ gì đều chưa lấy, đã tổn thất tám người, nếu là những người khác mất tích ngược lại còn tốt hơn, vẫn tìm không thấy Diệp Tử Vân, thật làm người ta buồn bực.

Diệp Tử Vân là nữ nhi thành chủ, tôn nữ truyền kỳ Yêu Linh sư Diệp Mặc, nếu tra ra vấn đề này hắn gánh vác trách nhiệm không nổi.

Hô Diên Lan Nhược nhón chân nhìn ra xa vào rừng rậm, muốn tìm đến thân ảnh.

Nhiếp Ly 

“Không cần nhìn, thằng nhóc kia đoản mệnh phỏng chừng sớm chết!” Sở Nguyên đi đến Hô Diên Lan Nhược bên cạnh, dùng ngữ khí khinh thường nói.

“Ngươi câm miệng cho ta!” Hô Diên Lan Nhược giận dữ mắng Sở Nguyên, nàng trực giác cho rằng, Nhiếp Ly có bản lĩnh như vậy, nhất định sẽ không có việc gì.

“Này đó là sự thật! phỏng chừng thi thể hắn cũng đã bị con Linh cấp Thương Tí cự viên kia cấp nuốt!” Sở Nguyên cười nói, nhớ tới bị Nhiếp Ly thôn phệ linh hồn lực, hắn trong lòng liền có một loại khoái ý nói không nên lời, Nhiếp Ly làm hại hắn mấy năm tu luyện hóa thành hư ảo, thù hận này không đội trời chung. 

“Biến đi!” Hô Diên Lan Nhược nộ trừng Sở Nguyên“Nếu ngươi lại không đi, đừng trách ta không khách khí!”

Sở Nguyên còn tưởng nói cái gì, nhìn thấy thần tình Hô Diên Lan Nhược, hắn cười nhẹ nhún vai đi.

Trần Lâm Kiếm cau mày, lúc trước nếu cho vài Bạch Ngân cường giả theo bảo hộ thì sẽ không giống như bây giờ không có tin tức gì. “Lưu hai người ở chỗ này chờ bọn họ, những người khác đi theo ta, đi đến giáo trường!” Trần Lâm Kiếm trầm hét nói, hắn là người quyết đoán, minh bạch ở chỗ này chờ cũng vô dụng, đi trước đào móc bên cạnh giáo trường rồi quay đầu lại đi tìm Diệp Tử Vân cùng Nhiếp Ly, hi vọng Diệp Tử Vân cát nhân thiên tướng!

“Ta ở lại chờ bọn họ!” Hô Diên Lan Nhược suy nghĩ một chút nói, nàng trong mắt tràn đầy thương cảm, không đợi Nhiếp Ly đến nàng tuyệt đối sẽ không đi nơi khác.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN