Yêu Thần Ký
Chương 406: Hắc hỏa
Ở nơi này đạo xích sắc hồng mang tiến nhập Nhiếp Ly Vạn Lý Hà Sơn Đồ chưa bao lâu.
Ầm ầm ầm.
Tựa như sơn băng địa liệt (núi lở đất nứt) tiếng nổ mạnh truyền đến.
Toàn bộ trên không trung đều có dấu hiệu sụp đổ, một cỗ lực lượng kinh hãn thâm nhập vào Vạn Lý Hà Sơn Đồ.
Cảm giác được lực lượng cường đại này, Nhiếp Ly lông mày nhướng lên, lại là một Vũ Tông cấp cường giả khác.
Phía ngoài Thiên Huyễn Mê Hồn Trận bị phá, tất nhiên sẽ dẫn động Vũ Tông cấp cường giả!
Nhiếp Ly trong lòng khẽ động, nhìn về phía Tiêu Ngữ nói: “Tiến vào bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ ngay!”
Tiêu Ngữ có điểm ngờ vực, chẳng lẽ thứ không gian kia của Nhiếp Ly, còn có thể cho vật sống tiến vào hay sao, nàng chưa từng nghe Nhiếp Ly nói đến!Chẳng qua chỉ mơ hồ biết Vạn Lý Hà Sơn Đồ rất lợi hại, nhưng lại không biết rút cuộc có cái công dụng gì.
Nhiếp Ly tay phải giơ lên, Vạn Lý Hà Sơn Đồ rời khỏi tay đem Tiêu Ngữ hút vào.
“Phải nghĩ cách rời khỏi đây, bằng không mà nói tác dụng của Yêu Huyết Tế liền không có!” Nhiếp Ly không khỏi nghĩ thầm, không biết Hư Ảnh Thần Cung bên trong đến cùng có còn che giấu bảo vật hay không, Nhiếp Ly đã không còn thời gian đi tìm rồi.
Suy nghĩ một chút, Nhiếp Ly nhanh chóng tiến nhập chính giữa thạch trận, chuẩn bị rời đi, thạch trận sắp đến lúc tan vỡ, một khi thạch trận sụp đổ, Ly Hỏa Thánh Tử, Thần Lôi Tôn Giả đám kia đều sẽ thoát ra, như vậy sẽ rất phiền phức.
Nhanh chóng bay vút tới cửa vào, Nhiếp Ly cùng Viêm Dương liền chạm mặt.
“Ta cảm giác được Thần cung đang sụp đổ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Viêm Dương nhìn thấy Nhiếp Ly, đứng lên hỏi thăm.
“Có một Vũ Tông cấp cường giả, ý đồ phá vỡ kết giới Hư Ảnh Thần Cung, chúng ta phải nhanh chóng đi ra ngoài!” Nhiếp Ly nói, “Ta cảm giác được khí tức cường giả Vũ Tông cấp này, có mùi của Yêu tộc, nhất định là người của Yêu Thần Tông!”
Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, ngay cả Viêm Dương cũng không khỏi có vài phần kinh ngạc, Nhiếp Ly đến tột cùng làm thế nào biết được, hơn nữa lại cư nhiên có thể phán đoán đối phương là Yêu Thần Tông cường giả.
Bản thân Nhiếp Ly, có quá nhiều bí mật, làm cho người ta sản sinh lòng hiếu kỳ vô tận.
“Ta nhất định phải còn sống quay trở về Vũ Thần Tông, kính xin Viêm Dương sư huynh hỗ trợ nhiều hơn!” Nhiếp Ly chắp tay đối với Viêm Dương nói.
“Ta nhất định cố hết sức!” Viêm Dương gật đầu!
Hai cái thân ảnh hướng phía lối ra điên cuồng lao đi.
Khoảng chừng một lát sau, Không Linh Thạch Trận nhanh chóng sụp đổ, những người bị Không Linh Thạch Trận vây khốn đều được giải thoát.
Vô Nhai Tử nhìn nhìn nơi không trung xa xăm, lại nhìn một chút đường trở về, cười khổ không thôi, vốn là ban đầu muốn ngấm ngầm tính kế với Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ, trái lại không nghĩ tới đã bị Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ âm mưu lại, về sau hắn suy nghĩ mới hiểu, Tiêu Ngữ không nghi ngờ gì đã được Nhiếp Ly mang ra khỏi thạch trận rồi.
Không biết Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ đang ở đâu, Vô Nhai Tử suy nghĩ một chút, lập tức hướng phía cửa ra phi vút tới, chỉ có cách chặn cửa ra, mới có thể chặn đứng Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ!
Ly Hỏa Thánh Tử ngẩng đầu liếc một cái lên trên không trung, trong đôi mắt toát ra vẻ vui mừng, sư phụ rút cuộc cũng đã tới!
Chỉ cần có sư phó ở đây, vậy thì dù là ai cũng đừng nghĩ tới chuyện đem được bảo vật mà mang ra ngoài Hư Ảnh Thần Cung!
Ly Hỏa Thánh Tử ngẫm nghĩ, mang theo nhóm lớn hướng phía cửa ra bay vút đến.
Chỉ có Thần Lôi Tôn Giả, thoáng cái trầm tư nhíu mày, hướng phía nơi xa hư không vô tận lướt tới, hắn vẫn là như cũ không muốn từ bỏ, vẫn nghĩ phải tìm thấy bảo vật được che giấu bên trong Hư Ảnh Thần Cung!
Uỳnh oành oành!
Kết giới cuối cùng sụp đổ, một cỗ sức mạnh cường đại thâm nhập vào trong hư không, bắt đầu tìm kiếm bảo vật giấu kín bên trong Hư Ảnh Thần Cung.
Bằng với khả năng của Huyền Minh Thần Tôn, muốn tiếp tục tìm kiếm khắp toàn bộ Hư Ảnh Thần Cung thì quá đơn giản, nhưng là rất nhanh hắn liền phát hiện chỗ sâu trong khoảng không Hư Ảnh Thần Cung, nơi đó giấu kín một đoàn liệt diễm màu đen.
“Đây là cái gì?” Huyền Minh Thần Tôn ngưng mày trầm tư, dùng kiến thức của hắn, cũng không biết cái đám hắc hỏa này lai lịch ra sao, ngẫm nghĩ một chút, có thể đây chính là nơi Hư Ảnh Thần Cung giấu kín bảo vật, hắn đem ý niệm hướng đến đạo hắc hỏa kia thăm dò qua.
Ngay khi ý niệm của hắn tiếp xúc với đám Hắc Hỏa này, chỉ trong tích tắc, Huyền Minh Thần Tôn phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
“Là kẻ nào dám cả gan ám toán ta?”
Huyền Minh Thần Tôn ý niệm bị đám Hắc Hỏa này không ngừng thiêu đốt, mắt trái của hắn bủng lên hắc hỏa nóng rực, cảm giác được cỗ Hắc Hỏa tựa như muốn đem ý niệm của hắn đốt cháy gần hết, Huyền Minh Thần Tôn lúc này như tráng sĩ đoạn tay(*), trực tiếp đem cỗ ý niệm này chặt đứt.
(*Dark Sage giải thích: 壮士断腕 – Tráng sĩ đoạn oản: anh hùng bị rắn độc cắn vào tay, để tránh độc tính khuếch tán toàn thân liền chặt đứt. Ý nói cần phải chớp thời cơ, không thể chần chừ sẽ hỏng việc)
Phốc!
Huyền Minh Thần Tôn ý niệm đứt thành hai đoạn, cỗ ý niệm bị chém đứt đang ở chỗ Hắc Hỏa thiêu đốt rất nhanh chóng tiêu tan.
Huyền Minh Thần Tôn từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, hắn cực kỳ giận dữ, mặc dù nguyên lai hắn quyết định dứt khoát, từ trảm ý niệm, chưa có bị đám hắc hỏa này tiêu diệt, nhưng mà tổn thương vẫn tương đối nghiêm trọng.
Từ Thiên Chuyển đến Long Đạo, cửu mệnh quy nhất, bất kì lúc nào cũng có thể bị đánh chết, mà đạt tới được Vũ Tông cấp, ngoại trừ có cửu mệnh quy nhất ở ngoài, còn đạt đến thân thể hư huyễn(*), hồn vía quy nhất, nói cách khác, Vũ Tông cấp cường giả hồn phách chính là thân thể, thân thể chính là hồn phách, một khi hồn phách bị thiêu, thế thì coi như xong rồi.
(*cái chữ “hư” này lại là “hư” trong hư hỏng, hư nát, hư hoại. Về mặt ý tứ mà nói thì có thể hiểu thân thể…có cái gì đấy không như người thường, cường đại hơn nhiều…cũng được, mặc dù nghe thì hiểu đấy nhưng chả biết nên giải thích như thế nào ==)
Chỉ có đột phá Vũ Tông, đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết kia, mới có thể xưng là Thần!
Huyền Minh Thần Tôn hồn phách bị đốt mất một nửa, tu vi đại giảm, nổi trận lôi đình.
Nếu muốn khôi phục tu vi hiện tại, ít nhất phải khổ tu ba mươi năm!
Ba mươi năm tu vi, trong một đêm hóa thành hư vô, hắn làm sao có thể không điên tiết lên được? (Khôn trăm năm dại một phút:)))
Tìm kiếm cả Hư Ảnh Thần Cung, lại không phát hiện thấy một món bảo vật nào! Chẳng lẽ, bảo vật bên trong Hư Ảnh Thần Cung, đều đã bị người khác lấy hết rồi sao?
Huyền Minh Thần Tôn ngưng mắt nhìn toàn bộ Hư Ảnh Thần Cung, tất cả mọi người đều đã bị hắn vây ở trong Hư Ảnh Thần Cung, quả quyết sẽ không để cho người nào mang theo bảo vật mà ra khỏi được chỗ này!
Huyền Minh Thần Tôn thanh âm trầm thấp vang dội toàn bộ Hư Ảnh Thần Cung: “Tất cả mọi người ở Hư Ảnh Thần Cung, hễ là ai muốn rời khỏi đây, đều phải để Không Gian Giới Chỉ lưu lại mới có thể đi, nếu không giết không tha!”
Toàn bộ Hư Ảnh Thần Cung, ngoại trừ ngoài những người của Yêu Thần Tông, mặt khác người của Bát Đại Thần Tông đều có, hơn nữa có không ít nhân vật cấp bậc Thánh Tử Thánh Nữ, tuy rằng Huyền Minh Thần Tôn thực lực cường thịnh, tại Yêu Thần Tông địa vị cao siêu, nhưng vẫn là không dám đem chuyện này vào bước đường cùng.
Nếu dám đem người trong Hư Ảnh Thần Cung đồ sát hết tất cả, thế thì đắc tội với người ở trên rồi!
Người bình thường muốn giết cứ giết, nhưng các đại Thần Tông Thánh Tử Thánh Nữ, tuyệt đối không dám tùy tiện giết chết. Yêu Thần Tông mặc dù khả năng địch được tới mấy Thần Tông, nhưng nếu như các đại Thần Tông cường giả Vũ Tông liên hợp đối phó Huyền Minh Thần Tôn, chỉ sợ Yêu Thần Tông nhiều nhất chỉ có thể cung ứng bảo hộ sơ qua, cuối cùng phiền phức vẫn phải do chính hắn đến giải quyết.
Hơn nữa, hắn vừa mới bị cái thứ Hắc Hỏa kia thiêu rụi ba mươi năm tu vi, đúng là thời điểm suy yếu nhất!
Ở lối ra Hư Ảnh Thần Cung, một đám Yêu Thần Tông cường giả canh giữ ngoài, bọn hắn như lang như hổ, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào nguyên một đám người từ trong Hư Ảnh Thần Cung đi ra.
“Đây là Không Gian Giới Chỉ của ta!” Một Vũ Thần Tông cường giả đem Không Gian Giới Chỉ ném cho mấy kẻ Yêu Thần Tông kia, trong đôi mắt hiện lên một tia phẫn nộ, sau đó đi ra phía ngoài!
“Đợi đã!” Một vài cường giả Yêu Thần Tông ngăn cản hắn.
“Mọi thứ đều đưa cho các ngươi rồi, các ngươi còn muốn làm cái gì nữa?” Cường giả Vũ Thần Tông bi phẫn hỏi.
“Vẫn còn dám tư tàng(*), không muốn sống nữa sao!” Mấy cường giả Yêu Thần Tông bắt lấy cường giả Vũ Thần Tông kia, trực tiếp lột sạch y phục, trong người hai kiện bảo khí rơi xuống.
(*bản thân chiếm giữ cái gì đấy nhưng không muốn người khác phát hiện ra)
“Giết!”
Phốc!
Máu tươi bắn tung tóe, cường giả Vũ Thần Tông kia đã bị một kiếm chém chết.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!