Yêu Thần Ký
Chương 422: Chủ tớ khế ước
Tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, có lẽ do ánh mặt trời vô cùng mãnh liệt tại Vô Tận Hoang Mạc khiến bọn họ làn da ngăm đen, trên người khắp nơi đều là hình xăm thần bí, thêm nữa tứ chi dài hiếm thấy, liền cực kỳ dễ dàng phân biệt. (dị nhân cmnr)
Lúc này một đám tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc cùng mấy thương nhân mặc cẩm y kịch liệt tranh luận.
Xung quanh nhiều người vây lại xem, nhưng phần lớn đều thờ ơ lạnh nhạt.
Nhiếp Ly đứng bên trong đám đông, nghe rõ ràng những người này tranh luận cái gì.
Đằng trước hai tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc đại khái ước chừng bốn mươi năm mươi tuổi, một kẻ, mặt đỏ tía tai, dáng vẻ phẫn nộ, hai mắt trợn trừng tròn vành vạnh. Phía sau hắn là một đám thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc, đại khái khoảng mười sáu mười bảy tuổi, nguyên một đám thần sắc u ám cô đơn.
“Điều kiện của các ngươi chúng ta tuyệt đối không có khả năng đáp ứng, chúng ta quanh co giao dịch nhiều như vậy, cho tới bây giờ đều dựa theo tu vi định giá. Ba vạn Linh Thạch, không thể nhiều hơn, các ngươi không bán vậy thôi đi!” Một thương nhân trung niên mập mạp vẻ mặt không hề gì nói.
“Chúng ta thiên kim tộc Thiên Nguyên Thần Tộc, tộc nhân của chúng ta đều là những chiến sĩ xuất sắc nhất, những người này đều là những thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc trẻ tuổi ưu tú nhất của chúng ta, không thể dùng tu vi trước mắt xét đoán giá cả!” Hai người tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc kia không phục biện luận nói.
Trong đám người truyền đến những giọng nói bàn tán.
“Những người Thiên Nguyên Thần Tộc này thật sự lòng tham không đáy, ba vạn Linh Thạch một người, đã là giá tiền vô cùng cao, bọn họ vậy mà vẫn không hài lòng!”
“Nếu phỏng theo thói quen dạng này, về sau mua bán nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc, giá cả chỉ e sẽ đắt hơn!”
Những thương nhân từ các nơi khác nhau này, đều là tới mua Thiên Nguyên Thần Tộc tộc nhân, hiển nhiên cùng với thương nhân trung niên ở trước mắt này đều đứng trên cùng một con đường.
Chỉ cần có tiền, không lo không mua không nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc, bởi vì xung quanh biên cảnh mấy cái thị trấn nhỏ này mỗi ngày đều sẽ có hàng loạt nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc chờ đợi được bán ra. Chung quy hao phí ba vạn Linh Thạch tài phú mua bán một nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc, cũng không phải quá nhiều.
Nhiếp Ly nhìn phía trước những tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc gầy yếu này chỉ còn lại có da bọc xương, trong lòng không nhịn được thở dài một tiếng, từng là một chủng tộc chiến đấu cường đại nhất toàn bộ Long Khư Giới Vực, có được phồn vinh vô thượng, nắm trong tay Đế Quốc khổng lồ không gì so sánh được, đến hôm nay lại suy tàn đến tận tình cảnh này, vì tộc nhân của mình chỉ đành xẩu hổ tủi nhục bán thân làm đầy tớ để kẻ khác tranh giành, bọn họ sớm đã không còn vinh quang ngày xưa nữa.
Nhiếp Ly cũng không phải người trách trời thương dân, nhưng nghĩ đến Thiên Nguyên Thần Tộc vì đối kháng Thánh Đế mà lưu lạc tới hoàn cảnh như vậy, lại không có được sự tôn trọng của tộc nhân khác, chỉ đành thở dài một tiếng.
Thánh Đế phong tỏa thời không vô tận, ý muốn biến đổi mấy trăm giới vực bên trong Long Khư biên giới, mà người tồn tại trong Long Khư Giới Vực vẫn luôn mờ mịt vô tri, đấu đá lẫn nhau.
Nghĩ đến kiếp trước trải qua hết thảy mọi thứ, Nhiếp Ly trong lòng không khỏi phẫn uất.
“Hai người thương nhân kia có lai lịch gì?”
“Ngươi không biết sao? Đó là người của Long Tức thương hội, bọn hắn hơn một nửa định mức nắm trong tay toàn bộ giao dịch nô lệ, tên trung niên mặt ngựa kia là phó hội trưởng của Long Tức thương hội, Thiên Nguyên Thần Tộc tộc nhân muốn cùng bọn hắn mặc cả, chuyện đó căn bản là không thể nào. Mấy thị trấn nhỏ nơi biên giới ở đây, người bình thường đều không muốn đắc tội với Long Tức thương hội!”
Nhiếp Ly nghe được lời này vào tai, hướng phía trước mặt nhìn lại, chỉ thấy kẻ trung niên kia vẻ mặt kiêu căng, chắp tay đứng ở phía sau, hẳn là phó hội trưởng Long Tức thương hội theo lời từ miệng những người khác nói ra rồi.
Vừa mới có cơ hội có thể mua bán tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, Nhiếp Ly đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, phía trước mấy thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc kia đã là Long Đạo Cảnh nhất trọng, hơn nữa dáng vẻ thiên phú không tồi.
Nhiếp Ly ở giữa đám đông chen lên trước.
“Lâm hội trưởng, chúng ta chẳng qua là muốn có được một cái giá công bằng mà thôi, mấy vị thiếu niên này đều là thiên tài của bộ lạc chúng ta, nếu bộ lạc chúng ta không rơi vào cảnh khốn cùng, chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ trở thành nô lệ!” Đầu lĩnh tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc kia phẫn uất nói.
“Giá cả công bằng? Chúng ta đều đã ra cái giá hợp lý nhất rồi! Nếu có người khác ra giá cao hơn chúng ta, ngươi có thể bán cho bọn chúng!” Một người mặc cẩm bào màu bạc bên cạnh thương nhiên trung niên nói ra.
Lâm hội trưởng Long Tức thương hội kia thần sắc vẫn không nói một lời nào.
“Ba vạn Linh Thạch, đây chỉ là giá cả bình thường cho một Long Đạo Cảnh nhất trọng!”
“Bọn hắn cũng chỉ có Long Đạo Cảnh nhất trọng tu vi mà thôi, ngươi nói bọn họ là thiên tài, ai có thể biết được bọn hắn có thể còn sống hay không tu luyện được tới Long Đạo Cảnh nhị trọng?”
“Nếu như không muốn giao dịch vậy thì thôi, các ngươi có thể đi tìm người khác ra giá cao hơn!” Thủ hạ Lâm hội trưởng mấy người thương nhân ngươi một câu ta một câu, vẻ mặt lạnh lẽo kiêu ngạo.
Nhiếp Ly suy đoán, phỏng chừng bọn chúng nhận định không người nào muốn đắc tội với Long Tức thương hội mà ra giá tiền cao hơn!
Hai tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc kia trong đôi mắt xẹt qua một tia sâu thẳm thất vọng cùng phẫn nộ, thế nhưng bọn họ lại không thể làm gì, về phần mấy thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc sau lưng hai người bọn họ, tất cả đều siết chặt nắm đấm, trong đôi mắt hàm chứa lệ quang. Bị buôn bán không khác gì chó heo, đây tuyệt đối là sự lăng nhục cực kì to lớn!
Hai tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc nhìn về phía đám đông vây quanh, đám người đó đều hết sức khinh thường quay đầu đi, không người nào để ý tới bọn họ.
Nói đùa, ai lại muốn vì mấy nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc mà đắc tội Long Tức thương hội?
“Ta ra giá năm vạn Linh Thạch một người, có bao nhiêu ta đều mua!” Nhiếp Ly thanh âm bình tĩnh, êm tai truyền đến.
Chỉ nháy mắt, đám đông vây quanh ánh mắt khiếp sợ đã rơi vào người Nhiếp Ly.
Lâm hội trưởng Long Tức thương hội kia đều nhíu mày toát ra thần sắc không vui, hắn hiển nhiên không nghĩ tới vậy mà lại có người không có mắt đột nhiên xuất hiện, gây cản trở Long Tức thương hội bọn hắn.
Nghe được Nhiếp Ly nói, hai người tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc nhìn nhau, chần chừ một chút rồi lập tức hạ quyết tâm.
Nhiếp Ly ra giá năm vạn, chung quy so với ba vạn bán cho Long Tức thương hội tốt hơn nhiều!
Đông người như vậy, nhưng cũng chỉ có một mình Nhiếp Ly chịu tăng giá.
Nhiếp Ly ánh mắt nhìn qua sau lưng hai tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, tổng cộng có sáu người thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc, tuy rằng vô cùng ốm yếu không có chút sinh lực gì, nhưng vẫn có thể cảm giác được từ trên người lộ ra khí tức vẫn là phi thường cường đại.
“Đây là ba mươi vạn Linh Thạch!” Nhiếp Ly tay phải khẽ động ném một cái Không Gian Giới Chỉ đi.
Một người trong số hai tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc tiếp nhận Không Gian Giới Chỉ của Nhiếp Ly, hướng bên trong nhìn thoáng qua, quay đầu về phía tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc bên cạnh nhẹ gật đầu.
Bọn họ hiển nhiên không hề nghĩ tới, Nhiếp Ly vậy mà lại sảng khoái như vậy, thông thường khi giao dịch đều là kí kết khế ước trước tiên, trong khi đó Nhiếp Ly lại tiện tay liền ném ra ba mươi vạn Linh Thạch.
“Đây là chủ tớ khế ước của mấy đứa chúng nó!” Một tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc cầm trong tay sáu tờ chủ tớ khế ước đưa cho Nhiếp Ly.
Nhiếp Ly tiếp nhận về tay, miệng mỉm cười.
Ngay sau khi Nhiếp Ly hoàn thành giao dịch, một thanh âm lạnh lùng vang lên.
“Vị huynh đệ này, ngươi làm như vậy là không hay chút nào!” Bên cạnh Lâm hội trưởng một thanh âm trầm thấp truyền tới, giọng nói cực kì không vui.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!