Yêu Thần Ký
Chương 466: Đạo lữ
Ánh mắt Phượng Vũ thâm thúy nhìn thoáng qua Nhiếp Ly.
Trong nội tâm nàng có chút nghi hoặc, tông chủ quanh năm bế quan tu luyện, ngay cả một ít nhân vật cấp trưởng lão cũng rất ít nhìn thấy, mà lúc bình thường tông chủ hiện thân cũng đều ẩn nấp chân thân.
Chỉ có người thân cận nhất mới có thể nhìn thấy chân thân của tông chủ.
Người bên ngoài vẫn cho rằng tông chủ là nam nhân, nhưng thực tế thì không phải vậy. Bất quá chuyện này bao gồm Từ Long Từ Hổ và rất nhiều trưởng lão trong Yêu Thần Tông đều không biết.
Nhiếp Ly làm sao biết được?
Phàm gặp qua chân thân tông chủ đều là người thân cận nhất với tông chủ.
Chẳng lẽ…
Trong lòng Phượng Vũ có chút nghi ngờ, không tông chủ và Nhiếp Ly này có quan hệ hệ bí mật gì đấy chứ?
– Nhiếp tông chủ chưa từng gặp qua tông chủ của chúng ta, làm sao đoán được tông chủ là nữ?
Phượng Vũ cười một cái nói.
– Ta và tông chủ các ngươi xem như tình nhân cũ.
Nhiếp Ly cười mỉm nói:
– Ta chẳng những biết tông chủ các ngươi là nữ, còn biết rất nhiều bí mật liên quan tới tông chủ các ngươi.
– Ha ha ha, Nhiếp tông chủ nói đùa. Ta ngược lại rất muốn nghe một chút, Nhiếp tông chủ còn biết thứ gì.
Phượng Vũ cười nhạt một tiếng nói ra.
– Ha ha, vậy ta nói những thứ mà ta biết vậy.
Nhiếp Ly cười mỉm nói:
– Tỉ như các ngươi tông chủ thích ăn bánh ngọt do Phượng Vũ trưởng lão làm, mỗi lần thường xuyên khen Phượng Vũ trưởng lão rất là thân mật.
Nghe thấy Nhiếp Ly lời nói, Phượng Vũ khẽ nhíu mày một cái, sự tình tư mật như vậy, tông chủ làm sao lại nói cho Nhiếp Ly biết?
– Hẳn là ngươi có Độc Tâm Chi Thuật?
Phượng Vũ có chút run lên, ngưng trọng nhìn chằm chằm Nhiếp Ly.
– Ha ha, Phượng Vũ trưởng lão nói đùa, nếu ta thật có Độc Tâm Chi Thuật, đọc tâm tư Phượng Vũ trưởng lão, lấy tu vi Phượng Vũ trưởng lão há lại không cách nào phát giác sao.
Nhiếp Ly ha ha cười nói:
– Ta chẳng những biết sự tình Phượng Vũ trưởng lão biết, còn biết một ít chuyện Phượng Vũ trưởng lão không biết.
– Sự tình gì?
Phượng Vũ khẽ nhíu mày.
– Phượng Vũ trưởng lão, có thể tìm một chỗ nói chuyện hay không?
Nhiếp Ly nhìn Từ Long Từ Hổ một chút, chần chờ nói ra.
Bộ dáng Phượng Vũ có chút chần chờ.
Từ Long Từ Hổ vội vàng nhìn nói với Phượng Vũ:
– Phượng Vũ trưởng lão, ngươi không nên bị gia hỏa này mê hoặc, người này giảo hoạt gian trá.
– Phượng Vũ trưởng lão muốn nghe hay không đều tùy ngươi.
Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng, hướng phía bên ngoài đi đến.
Phượng Vũ khoát tay áo nói:
– Trong lòng ta biết rõ, các ngươi không cần nhiều lời.
Phượng Vũ lăng không bay lượn đi, rơi vào bên cạnh Nhiếp Ly, tay phải vung lên, một đạo phong ấn chậm rãi đem bọn hắn bao phủ vào bên trong, Phượng Vũ nhìn thoáng qua Nhiếp Ly nói ra:
– Nói đi. Đây là trận pháp cách âm.
– Sự tình ta nói tiếp theo, Phượng Vũ trưởng lão tuyệt đối không nên giật mình.
Nhiếp Ly ý vị thâm trường nhìn Phượng Vũ nói ra.
– Giật mình? Có gì đáng kinh ngạc. Đừng thừa nước đục thả câu, mau nói.
Phượng Vũ nhíu mày một cái, nàng ẩn ẩn cảm thấy Nhiếp Ly muốn nói sự tình có quan hệ cùng tông chủ, sự tình này lại không thể coi thường, trong nội tâm nàng cực kỳ hiếu kỳ.
– Kỳ thật, ta là đạo lữ tông chủ các ngươi.
Nhiếp Ly ra vẻ cao thâm mà nhìn Phượng Vũ nói ra.
– Làm sao có thể, ngươi nói láo, lại dám vũ nhục tông chủ chúng ta, ta giết ngươi!
Trong tay Phượng Vũ bỗng nhiên xuất hiện một thanh kiếm sắc gác ở trên cổ Nhiếp Ly. Phượng Vũ cực kỳ nổi nóng.
Nhiếp Ly chỉ là bình tĩnh nhìn Phượng Vũ nói ra:
– Phượng Vũ trưởng lão không nghe ta nói xong sao?
– Ta ngược lại muốn xem xem, trong mồm chó ngươi đến cùng có thể mọc ra ngà voi hay không!
Phượng Vũ hừ lạnh một tiếng, tông chủ băng thanh ngọc khiết, là Chí Tôn Yêu Tộc, làm thế nào có thể kết hợp cùng một tên nhân tộc.
Nhiếp Ly liệu định Phượng Vũ sẽ không giết hắn, về phần giội nước bẩn lên nữ nhân Mộ Nguyệt tông chủ Yêu Thần Tông kia, Nhiếp Ly tuyệt đối sẽ không áy náy.
Kiếp trước Yêu Thần Tông giết vô số đệ tử chính phái, một khắc cuối cùng cùng Thánh Đế quyết chiến, nếu không phải Yêu Thần Tông cản trở, Nhiếp Ly nói không chừng đã thắng Thánh Đế.
Chín con Thần Thú thủ hạ Thánh Đế kia đều là lão tổ tông Mộ Nguyệt! Kiếp trước nếu không phải chín con Thần Thú kia vây công chính mình, Nhiếp Ly nhất định sẽ không thê thảm như vậy.
Chỉ tiếc bọn hắn cũng chỉ là quân cờ cảu Thánh Đế thôi, một đám gia hỏa bị lợi dụng, đến lúc chết còn không biết. Thánh Đế muốn luyện hóa toàn bộ Long Khư giới vực, toàn bộ Long Khư giới vực cũng bị mất, nơi nào còn chỗ cho Yêu Tộc bọn hắn sinh tồn!
Yêu tộc vẫn luôn là tùy tùng trung thành của Thánh Đế, muốn đánh giết Thánh Đế, nhất định phải diệt trừ Yêu Tộc, Nhiếp Ly bắt buộc phải làm!
– Phượng Vũ trưởng lão có biết, trên cổ tay Mộ Nguyệt có một đạo Long Văn Ấn lớn chừng ngón cái.
Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói ra.
– Thế có chứng minh được điều gì? Mặc dù ngươi thấy được Long Văn Ấn trên cổ tay tông chủ cũng vô pháp chứng minh ngươi là đạo lữ của nàng!
Phượng Vũ hừ lạnh một tiếng nói ra.
– Phượng Vũ trưởng lão là một trong những người thân cận nhất của Mộ Nguyệt, tự nhiên biết Long Văn Ấn này không chỉ một chỗ, trên người nàng có sáu nơi có Long Văn Ấn, có hai nơi là trên chân, một chỗ là trên vai xương bả vai, còn hai nơi còn lại…
Nhiếp Ly một bộ muốn tiếp tục nói bộ dáng.
Kiếp trước cùng đại chiến với Mộ Nguyệt, thời khắc sinh tử một đường, Mộ Nguyệt khởi động Long Văn Ấn, Long Văn Ấn kia chói lóa mắt, xuyên thấu qua quần áo nên Nhiếp Ly có thể nhìn thấy vị trí Long Văn Ấn!
Dưới tình huống bình thường, Mộ Nguyệt sẽ không khởi động Long Văn Ấn, cho nên người bình thường căn bản không có khả năng biết Long Văn Ấn trên người Mộ Nguyệt đến cùng ở đâu!
– Đi.
Phượng Vũ khoát tay đánh gãy, trong nội tâm nàng chấn kinh phiền muộn cực kỳ.
Làm một trong những người thân cận nhất với tông chủ Mộ Nguyệt Yêu Thần Tông, nàng đã từng giúp Mộ Nguyệt tắm rửa qua, tự nhiên biết sáu nơi Long Văn Ấn này, Nhiếp Ly nói đều đúng!
Một loại sự thật đáng sợ xuất hiện trong lòng.
Chẳng lẽ tông chủ thật cùng nhân tộc này có gian tình? Yêu tộc cùng nhân tộc không thể thông hôn đó, tông chủ nếu quả như thật làm chuyện như vậy sẽ làm Yêu Tộc chấn động biết bao?
– Phượng Vũ trưởng lão tựa hồ có chút lo nghĩ, kỳ thật không cần phải lo lắng, chỉ cần ta cùng Phượng Vũ trưởng lão giải thích một phen, Phượng Vũ trưởng lão liền đã hiểu. Kỳ thật ta là người Yêu Tộc!
Nhiếp Ly lời thề son sắt nói.
– Ngươi là Yêu Tộc? Điều đó không có khả năng, ngươi rõ ràng là thân thể nhân tộc!
Phượng Vũ nhíu mày một cái, nghi ngờ quét mắt nhìn Nhiếp Ly.
– Phượng Vũ trưởng lão có chỗ không biết. Tại trong Yêu Tộc có một loại bí pháp gọi là Thâu Thiên Hoán Nhật!
Nhiếp Ly làm như có thật nói:
– Có thể đoạt xá linh hồn, ta chính là thi triển bí pháp, đoạt xá một tên nhân tộc. Kỳ thật bản thể của ta vẫn là Yêu tộc.
– Ta sở dĩ thi triển Thâu Thiên Hoán Nhật là vì thi triển một loại kế hoạch rất lớn!
Khóe miệng Nhiếp Ly mỉm cười nói ra.
– Thì ra là như vậy.
Trong lòng Phượng Vũ bừng tỉnh hiểu ra.
Nếu như Nhiếp Ly thật là Yêu Tộc đoạt xá nhân loại, vậy hết thảy đều hiểu được.
Có thể biết vị trí Long Văn Ấn trên thân tông chủ, toàn bộ Yêu Thần tông chỉ có chút ít hai, ba người biết mà thôi, Nhiếp Ly nếu biết, quan hệ với tông chủ tất nhiên phi thường thân mật.
Nhiếp Ly ẩn tàng đến sâu như vậy tất nhiên có đạo lý riêng, nói không chừng tông chủ có an bài đặc thù gì.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!