Yêu Thần Ký
Chương 467: Long Nguyên Linh Dịch
Trong đôi mắt Nhiếp Ly lóe ra quang mang mờ mịt, Phượng Vũ trưởng lão chắc hẳn đã tin.
Dù sao Long Văn Ấn trên người Mộ Nguyệt bí ẩn như vậy, ngoại nhân không có khả năng biết được.
– Phượng Vũ gặp qua tôn chủ!
Phượng Vũ tranh thủ thời gian chắp tay cúi đầu nói ra.
– Phượng Vũ trưởng lão khách khí rồi.
Nhiếp Ly tranh thủ thời gian lấy tay nâng cánh tay Phượng Vũ, khẽ cười nói.
Cánh tay Phượng Vũ trần trụi, da thịt tinh tế tỉ mỉ bóng loáng, óng ánh sáng long lanh. Không thể không nói, bản thân Phượng Vũ cũng là một vị tuyệt sắc mỹ nữ.
Cảm giác Nhiếp Ly nâng hai tay mình, gương mặt Phượng Vũ hơi đỏ lên, ngẩng đầu nhìn về phía Nhiếp Ly, trong đôi mắt không khỏi mang theo một tia mị ý.
Phượng Vũ ngẩng đầu nói với Nhiếp Ly:
– Không nghĩ tới ở chỗ này gặp được tôn chủ, Phượng Vũ vạn phần vinh hạnh, tôn chủ nếu cần, Phượng Vũ tùy thời có thể bồi tiếp.
Nghe Phượng Vũ lời nói, trong lòng Nhiếp Ly không khỏi giật mình một cái.
Phượng Vũ đang thăm dò, hay là?
Dựa theo tư duy của nhân tộc, mình nếu như là đạo lữ của tông chủ Yêu Thần Tông, Phượng Vũ không nên trêu chọc mập mờ như vậy.
Chẳng lẽ là suy nghĩ của Yêu tộc khác với người thường?
Hoặc là…
Nhiếp Ly cúi đầu nhìn thoáng qua Phượng Vũ, chỉ thấy gương mặt Phượng Vũ ửng đỏ vũ mị không nói ra được, dáng người lồi lõm có một loại dụ hoặc vô tận.
Trong lòng Nhiếp Ly có một đạo linh quang hiện lên, lập tức rụt ta về, cười ha ha một tiếng nói ra: – Phượng Vũ trưởng lão nói đùa, lòng ta đối với tông chủ chỉ có một, sẽ không làm chuyện có lỗ với tông chủ.
Người cường thế như Mộ Nguyệt làm sao có thể để cho đạo lữ của mình cùng những nữ nhân khác lui tới, dù nữ nhân kia là cấp dưới thân cận nhất của mình.
Phượng Vũ một mực tại âm thầm quan sát Nhiếp Ly, nghe thấy Nhiếp Ly trả lời, Phượng Vũ tựa hồ được buông lỏng một chút, nàng mị tiếu, ngón tay ngọc tay phải tại trước ngực Nhiếp Ly xẹt qua, cười mím môi nói:
– Tôn chủ chẳng lẽ một chút đều không muốn sao? Hay là nói có tặc tâm nhưng không có tặc đảm đây? Phượng Vũ tuyệt đối sẽ không nói cho tông chủ biết đâu.
Nhiếp Ly lắc đầu nói:
– Phượng Vũ trưởng lão không nên dẫn dụ ta phạm phải sai lầm, huống chi bây giờ thân thể ta là nhân tộc, Phượng Vũ trưởng lão hẳn là muốn cùng một tên nhân tộc…
Nhiếp Ly có chút ý vị thâm trường nhìn Phượng Vũ.
Thân hình Phượng Vũ hơi dừng lại, trên mặt lập tức toát ra một chút dáng vẻ căm ghét, lấy thân phận nàng làm sao có thể ở cùng với một tên nhân tộc được…
Nhiếp Ly cười ha ha một tiếng nói:
– Bí pháp của ta chí ít còn phải mấy chục năm mới có thể giải trừ, vì tông chủ đại nghiệp, ta không thể không làm như vậy.
– Phượng Vũ đường đột, tôn chủ chịu khổ rồi.
Thần tình Phượng Vũ nghiêm túc lên, nhìn Nhiếp Ly chắp tay nói ra.
– Bây giờ ta đã tiến vào Vũ Thần Tông, đồng thời trở thành tông chủ Vũ Thần Tông, bây giờ Thiên Âm Thần Tông cũng sắp nằm trong khống chế, tông chủ đại nghiệp đang từng bước một thực hiện.
Nhiếp Ly nói ra:
– Mấy tháng gần đây ta vẫn chưa báo cáo lại cho tông chủ.
– Không biết Phượng Vũ trưởng lão hôm nay đến đây làm gì?
Nhiếp Ly không khỏi nhìn về phía Phượng Vũ hỏi.
– Tôn chủ có biết Lục Đại Thần Tông gần đây có chút cổ quái không?
Phượng Vũ cau mày nói ra.
– Cổ quái? Có gì cổ quái?
Nhiếp Ly nghi ngờ hỏi.
– Lục Đại Thần Tông gần đây đột nhiên lấy được một loại thần dược nào đó, thực lực nhao nhao tăng nhiều, cao thủ đột phá cảnh giới Võ Tông càng ngày càng nhiều, không biết đến tột cùng là nguyên nhân gì.
Phượng Vũ nói ra:
– Cho nên chúng ta đến Thiên Âm Thần Tông tìm hiểu một phen. Dù cho tổn thất một ít nhân thủ cũng nhất định phải tra ra nguyên do.
– Ha ha ha, nguyên lai là chuyện này sao.
Nhiếp Ly cười ha ha một tiếng nói ra.
– Tôn chủ biết chuyện gì xảy ra ư?
Phượng Vũ nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.
– Đương nhiên. Phượng Vũ trưởng lão hẳn biết thế gian này có loại thuốc có thể khiến người trong vòng mười mấy ngày ngắn ngủi thực lực cấp tốc tăng lên mà không mang theo bất luận tác dụng phụ nào.
Nhiếp Ly cười nhẹ nhàng nhìn Phượng Vũ, lấy kiến thức Phượng Vũ, nhất định không thể nào hiểu được thần dược trong tay Nhiếp Ly tại sao lại có công hiệu như vậy.
– Không có.
Phượng Vũ lắc đầu nói ra:
– Vậy người Lục Đại Thần Tông vì sao thực lực đột nhiên tăng mạnh.
– Phượng Vũ trưởng lão có chỗ không biết, thần dược kia tuy nói là linh dược tu luyện, kì thực chỉ là Long Nguyên Linh Dịch mà thôi.
Nhiếp Ly cười nói.
– Long Nguyên Linh Dịch?
Phượng Vũ hơi sững sờ.
– Phượng Vũ trưởng lão không biết Long Nguyên Linh Dịch cũng có thể hiểu được, Phượng Vũ trưởng lão có thể trở về tra Huyền Nguyệt Dược Điển một chút.
Nhiếp Ly nói ra:
– Đây là một loại dược dịch tới từ Long Uyên, Long Uyên chính là nơi chôn xương của vô số long huyết yêu thú, những thi cốt long huyết yêu thú này tụ tập cùng một chỗ, trải qua ngàn vạn năm, từ từ tích lũy tạo thành Long Nguyên Linh Dịch.
– Không biết Long Nguyên Linh Dịch cuối cùng có công hiệu gì? Lại để tu vi người Lục Đại Thần Tông tăng lên nhanh như vậy?
Phượng Vũ nhíu mày một cái.
– Ha ha ha, Phượng Vũ trưởng lão quá lo. Long Nguyên Linh Dịch này quả thật có thể tăng cao tu vi, nhưng cũng có một tác dụng phụ kinh khủng.
Nhiếp Ly nói ra:
– Bởi vì Long Nguyên Linh Dịch có thể ngắn ngủi tăng tiềm năng lên, khiến cho thực lực người dùng bạo tăng mấy lần thậm chí mấy chục lần, nhưng dược hiệu chỉ có thể duy trì ba năm, sau khi dược hiệu biến mất, tu vi liền sẽ giảm lớn, thực lực mười không còn một.
Bọn người Phượng Vũ cũng không biết Vô Tướng Thần Quả đến tột cùng là cái gì.
Nghe thấy Nhiếp Ly nói, Phượng Vũ khiếp sợ nói ra:
– Thì ra là như vậy, vậy bọn hắn tại sao lại sử dụng Long Nguyên Linh Dịch?
– Phượng Vũ trưởng lão có chỗ không biết, Long Nguyên Linh Dịch này chế tác thành linh dược có thể kích phát tiềm năng, cũng rất khó bị phát giác, chờ đến ba năm sau chỉ sợ sẽ trễ.
Nhiếp Ly cười híp mắt nói ra.
– Thì ra là như vậy, vậy đến tột cùng có bao nhiêu người ăn loại Long Nguyên Linh Dịch này?
Phượng Vũ dò hỏi.
– Theo ta được biết, chỉ sợ chí ít đã có ngàn người, trên cơ bản Lục Đại Thần Tông mấy tên đỉnh cấp cao thủ đều ăn Long Nguyên Linh Dịch.
Nhiếp Ly nói ra.
– Đây chẳng phải ba năm sau…
Nghe thấy Nhiếp Ly nói, con mắt Phượng Vũ đều phát sáng lên.
– Không sai, trời trợ giúp tông chủ, ba năm đằng sau, đại nghiệp của tông chủ có thể thành.
Nhiếp Ly cười híp mắt nói ra.
– Chuyện này là do tôn chủ làm sao?
Phượng Vũ không khỏi nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.
– Không phải, Long Nguyên Linh Dịch này đúng là đến từ Vũ Thần Tông, nhưng không phải do ta làm. Theo ta suy đoán, có thể là Thiên Ma tổ địa…
Ánh mắt Nhiếp Ly thâm thúy nói.
– Thì ra là như vậy.
– Phượng Vũ không khỏi giật mình:
– Nếu là tổ địa bố cục, vậy bọn ta chỉ cần từ từ xem là được.
– Ừm, nhất là lúc tông chủ đang bế quan trọng yếu, việc nhỏ cỡ này, chúng ta càng không nên quấy rầy. Chỉ cần chậm rãi chờ thêm ba năm, Lục Đại Thần Tông sẽ tự sụp đổ.
Nhiếp Ly khẽ cười nói.
– Ừm, tôn chủ nói có lý, chờ tông chủ xuất quan, vừa lúc thực lực Lục Đại Thần Tông giảm lớn, tông chủ đến lúc đó nhất định bình định Lục Đại Thần Tông!
Phượng Vũ có vẻ hơi hưng phấn nói ra:
– May mắn ở chỗ này gặp được tôn chủ, nếu như chúng ta lúc này tùy tiện cùng Lục Đại Thần Tông khai chiến, chỉ sợ sẽ tổn thất nặng nề. Đa tạ tôn chủ chỉ điểm.
– Phượng Vũ trưởng lão khách khí, đây là việc ta phải làm.
Nhiếp Ly cười một cái nói.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!