Kỳ Tích Vương Tọa - Quyển 1 - Chương 6: Đại kế kiếm tiền (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Kỳ Tích Vương Tọa


Quyển 1 - Chương 6: Đại kế kiếm tiền (1)


Thịt ma thú có rất nhiều dinh dưỡng, có thể khiến thân thể trở nên mạnh mẽ hơn, thậm chí tăng trưởng nguyên lực. Tuy nhiên, việc nấu nó cần tới kỹ năng đặc biệt, người bình thường sẽ không dám ăn, cho dù người có tu vi tương đối cao thâm, cũng hạn chế nghiêm ngặt khi ăn thịt chúng, nếu không sẽ xuất hiện tình trạng tổn thương thân thể.

Phương pháp dùng nguyên lực nấu nướng của Sở Thiên, gần như đã giải quyết tất cả mọi vấn đề!

Lần đầu tiên!

Mộng Oánh Oánh sinh ra ý muốn làm một việc gì đó thật lớn!

Sinh mệnh, chưa bao giờ có một khắc tràn ngập năng lượng giống như hiện tại. Nhiệt huyết, chưa bao giờ có một khắc mênh mông giống như hiện tại. Nàng cảm thấy bùng lên một niềm đam mê gây dựng sự nghiệp. Đối với trước kia, đây là sự tình nàng gần như nghĩ cũng không dám nghĩ.

Gây dựng sự nghiệp nào có dễ dàng như vậy?

Tỷ tỷ rất dũng cảm, không phải vẫn luôn rất cẩn thận giống như đi trên băng mỏng hay sao?

Mộng Oánh Oánh không có trí tuệ và sự trầm ổn của tỷ tỷ, không có đầu óc thông minh và giảo hoạt mà thương nhân nên có, nhưng nàng đã có Sở Thiên thần bí. Dựa vào trực giác vào việc làm ra đồ ăn, nàng đã ý thức được thị trường rộng lớn và các cơ hội kinh doanh tuyệt vời!

Cơ hội thế này thật sự là quá khó để có.

Mộng Oánh Oánh vừa mới bị khai trừ, lại bị Hàn Thiếu Long nhục nhã, đang đứng ở điểm thấp nhất, nàng thật sự muốn tạo ra một thành tích, để mọi người nhìn xem!

Sở Thiên thật ra không hề phản đối, chỉ hỏi một câu: “Ngươi dự định làm như thế nào?”

“Chúng ta đi tới quảng trường bán bò bít tết!” Mộng Oánh Oánh tràn đầy tham vọng nói: “Kiếm được tiền, mỗi người một nửa!”

Sở Thiên nghe nàng nói một câu như thế, thiếu chút nữa đã phun ra một miệng nước trà.

Vị tiểu thư thần kinh này thật sự là cực phẩm trăm năm khó gặp!

Không nhìn thấy được giá trị của đèn điện sao?

Không nhìn thấy được giá trị của quạt trận sao?

Nàng cố tình đều bỏ qua tất cả, chỉ nghĩ đến việc đi bán bò bít tết.

Chắc chắn, với kỹ thuật nấu nướng vượt mức quy định này, có rất nhiều phương pháp kiếm tiền khác, ví dụ như bán kỹ thuật kiếm tiền, vừa dụ như phát triển nhượng quyền kinh doanh, cái nào cũng đều rất có tiền đồ. Nhưng kết quả, đại tiểu thư Mộng Oánh Oánh chỉ nghĩ đến ý tưởng ngu ngốc nhất – bán hàng vỉa hè!

Thôi!

Như vậy cũng tốt!

Ít nhất, sẽ không tiếp tục ồn ào về việc trả hàng.

Quảng trường Thiên Nam nằm ở trung tâm thành phố, gần đó có hiệp hội lính đánh thuê, công hội phù thuật sư, hiệp hội luyện dược sư, thật ra là một nơi cực kỳ náo nhiệt.

Mộng Oánh Oánh là một người có tính nôn nóng thiếu liên nhẫn. Nàng ngay lập tức tiêu phí 10 đồng vàng để mua 200 miếng bò bít tết Nguyệt Quang, tiếp theo mua một số thứ như dầu muối tương dấm. Sau đó nàng mang theo một số bàn ghế từ trong nhà và một cái ô lớn, dùng một chiếc xe thú kéo đi, mang theo Sở Thiên cùng nhau đi tới quảng trường.

“Bán bò bít tết bán bao nhiêu tiền thì thích hợp đây?” Mộng Oánh Oánh ngồi ở trong xe, lộ ra biểu tình khó xử, “Theo giá thị trường để mua bò bít tết tươi mới, một miếng đã mất 5 đồng bạc!”

Sở Thiên đề nghị nói: “Theo ta thấy, mỗi một phần là 1 đồng vàng!”

Mộng Oánh Oánh hiện lên vẻ mặt kinh hãi: “Đắt như vậy sẽ có người mua sao?”

1 đồng vàng =100 đồng bạc =10.000 đồng xu. Một gia đình bình thường ba người, phí tiêu hàng tháng chỉ khoảng 20-30 đồng bạc. Mộng Oánh Oánh khi học tập làm môn hạ của đại sư Trương Lập Thanh tiếng tăm lừng lẫy, học phía bốn năm bất quá chỉ 2.000 đồng vàng.

Cho dù thịt bò Nguyệt Quang của Tây Tạng là ma thú, nhưng cấp bậc ma thú là thấp nhất – cấp 1. Mộng Oánh Oánh mua 200 miếng bò bít tết tươi ngon, tổng cộng tiêu hết gần 10 đồng vàng mà thôi!

Với mức giá của một miếng bò bít, cũng bằng vài ba tháng chi tiêu của gia đình bình thường!

Thật sự sẽ có người mua sao?

Sở Thiên giải thích nói: “Người bình thường căn bản sẽ không ăn thịt ma thú, người có năng lực mua và ăn thịt ma thú, không phải là người tu luyện thì chính là người giàu có, bọn họ sẽ không để ý tới chút tiền ấy.”

Sở Thiên thấy Mộng Oánh Oánh có chút lo được lo mất, lập tức dùng thái độ cứng rắn nói: “Chúng ta đầu tư kiếm lời, hơn nữa chỉ có một mình chúng ta độc quyền, nếu không thể kiếm được gấp mười lần lợi nhuận, vậy không đáng bày quán ra. Nghe ta đi, sẽ không sai! Tuy nhiên, đừng quên hứa hẹn của mình, nếu kiếm được tiền thì phải chia cho ta một nửa.”

Mộng Oánh Oánh nghe tới đó, lập tức vỗ vỗ bộ ngực căng tròn, chân chính nói: “Yên tâm đi, Mộng Oánh Oánh ta đã nói thì từ trước nay đều sẽ giữ lời. Nếu như chúng ta có thể kiếm tiền, một đồng xu cũng sẽ không thể thiếu ngươi.”

…………

Quảng trường Thiên Nam.

Những cây cọ cao chót vót như những cây cột ở hai bên đường, mỗi một cây cọ đều được treo đầy những trái cây lớn, loại cọ này gọi là cọ Thái Dương. Ban ngày chúng có thể hấp thu ánh mặt trời, ban đêm sẽ nở rộ ánh sáng và chiếu xuống mặt đường. Loại thực vật này giống như đèn đường trong thế giới này.

Các loại hoa cỏ được lấp đầy với thực vật phát sáng khác nhau.

Ví dụ như nấm ánh trăng, ví dụ như dạ minh hoa, màu sắc cầu vồng, cực kỳ đẹp mắt.

Những toà nhà cao lớn, từng dãy cửa hàng, tất cả đều có những dây leo lung linh lấp lánh đầy màu sắc bò trên đó. Những dây leo được xen kẽ nhau, tạo ra hiệu ứng giống như đèn neon. Trong đó có một số dây leo còn tạo thành ánh sáng lấp lánh giống như biển quảng cáo.

Người qua đường đều mang theo đèn bí đỏ, đèn sứa, nhàn nhã bước đi.

Đèn bí đỏ, thật ra đó là một loại thực vật gọi là “ánh nắng bí đỏ*”, khi “ánh nắng bí đỏ” chín, chúng sẽ được hái xuống, ngâm vào trong nước thuốc đặc biệt, có thể giúp chúng tăng tuổi thọ một thời gian dài. Và “ánh nắng bí đỏ” vào ban ngày có thể hấp thu năng lượng ánh sáng mặt trời, đến khi đêm xuống sẽ tự động nở rộ ra. Chúng hoạt động giống như một chiếc đèn lồng trong tay.

Đèn sứa, thật ra là một loại sinh vật đặc biệt và có nguyên lực, nhưng bởi vì nguyên lực cực kỳ yếu, gần như không có sức chiến đấu, giống như đom đóm trôi nổi ở nơi hoang dã, mỗi ngày khi đêm xuống sẽ nở rộ ra ánh sáng. Tốc độ ánh sáng sinh ra từ đèn sứa cực kỳ nhanh, rất thích hợp dùng chúng như đèn chiếu sáng, chúng thường được dùng để cung cấp ánh sáng về đêm.

Những con đường ở Thiên Nam Thành đều là xe thú chạy quanh, có thằn lằn khổng lồ kéo xe, có bò khổng lồ kéo xe, còn có ma thú kéo xe, đủ các chủng loại phong phú, cực kỳ thần kỳ.

Đây là cảnh đêm trong thành thị của thế giới này. Một nửa là thực vật, một nửa là thành thị. Cảnh tượng phồn hoa của thành thị hoàn toàn dung hợp với thiên nhiên, không hề có bất luận mâu thuẫn nào.

Mộng Oánh Oánh đã tới chậm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN