Vô Thiên Đế
Chương 3: Nhiệm vụ đầu tiên
Lý Thiên Hành đi một vòng quanh thị trấn tìm được một khách điếm ưng ý, hắn vừa tiến vào lập tức có người tiếp đón.
– Khách quan người muốn dùng thức ăn hay ở trọ.
– Cho ta một phòng trọ.
– Được, được mời đi theo tiểu nhân.
Tiểu nhị dẫn hắn vào bên trong một căn phòng nhìn sơ qua cũng không tệ lắm.
– Khách quan người thấy phòng này thế nào?
– Tạm được.
Lý Thiên Hành nhìn tới nhìn lui vài lần sao đó làm ra bộ mặt tạm chấp nhận được.
– Đúng rồi người có biết từ đây đến vương đô còn bao xa không?
– Khách quan ngày muốn đi đến vương đô để khảo thí sao?
– Khảo thí?
Tiểu nhị nhìn sắc mặt của Lý Thiên Hành liền nhận ra hắn không biết việc này.
– Khách quan chẳng lẽ người không biết tháng sao hoàng gia học viện mở cửa chiêu sinh sao?
Lý Thiên Hành nhìn ánh mắt hoài nghi của tên tiểu nhị vẻ mặt liền biến đổi.
– Tất nhiên là ta biết, lần này ta chính là phụng mệnh của gia tộc đến để tham gia khảo thí của học viện nhưng mà do đi gấp quá nên chưa chuẩn bị kĩ lưỡng.
– Thì ra là vậy.
Lý Thiên Hành khẽ liếc tên tiểu nhị sao đó lấy ra hai đồng ngân tệ.
– Vị huynh đệ này hình như người rất hiểu việc khảo thí này thì phải?
Tiểu nhị vừa trông thấy ngân tệ hai mắt tỏa sáng liên tục gật đầu. Mỗi năm hoàng gia học viện đều mở cửa một lần để chiêu sinh, chỉ cần tiến vào bên trong học viện chẳng khác nào như cá chép hóa rồng do đó rất nhiều người tiến đến thử vận may, mỗi năm có đến vài vạn người tham gia khảo thi nhưng số người tiến vào học viện không tới vài trăm.
– Khách quan nếu người muốn tiến vào khảo thí nhất định phải đáp ứng ba điều kiện, thứ nhất người phải có 10 viên hạ phẩm linh thạch làm lệ phí, thứ hai không vược quá 30 tuổi, thứ ba tu vi tối thiểu phải bước vào luyện thể kỳ.
– Chỉ đơn giản như vậy?
– Tất nhiên không phải, ba điều kiện trên chỉ là điều kiện bắt buộc ta nghe nói khâu quan trọng nhất chính là khảo nghiệm linh mạch cùng thuộc tính.
Lý Thiên Hành nghe tên tiểu nhị nói sao đó cố gắn lục tìm tài liệu trong đầu, trên đại lục mỗi một tu chân giả đều có một linh mạch cùng thuộc tính riêng, linh mạch được chi làm thất phẩm tương ứng với phẩm cấp tu luyện, thuộc tính được phân ra làm thuộc tính cơ bản cùng dị thuộc tính trong đó thuộc tính cơ bản gồm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, dị thuộc tính gồm phong, lôi, quang, ám, băng… Lý Thiên Hành càng nghe càng nhíu mày hình như trong tất cả điều kiện hắn chỉ đáp ứng được điều kiện thứ 3 chưa đầy 30 tuổi.
– Đa tạ tiểu huynh đệ.
– Đây là việc tiểu nhân nên làm, khách quan cứ tự nhiên cần gì cứ gọi tiểu nhân.
– Được rồi.
Lý Thiên Hành trở lại trong phòng bắt đầu tinh toán cho tương lai của mình, một tiêu hiện tại chính là tiến vào bên trong hoàng gia học viện, việc cấp bách nhất bây giờ chính là tu vi cùng linh thạch, trên đại lục linh thạch cũng giống như tiền tệ chỉ khác ở chỗ một cái là cho người thường sử dụng một cái là cho tu chân giả sử dụng.
– Không biết trong mộ mấy tên thành chủ có linh thạch hay không?
Lý Thiên Hành do dự một lúc cuối cùng cũng bỏ qua ý định đào mộ nếu không mai đụng phải một tên như sư phụ hắn, không biết có cơ hội xuyên việc lại lần nữa không? Lý Thiên Hành nhìn chiếc giới chỉ trên tay không biết nên khóc hay nên cười nếu đem thứ này bán đi không chừng có thể mua được một đế quốc, bên trong không gian giới chỉ rộng lớn như một tiểu thế giới đặt biệt thứ này có thể chứa đựng cả vật sống, thật sự làm cho người khác thèm đến lác mắt nhưng bây giờ lại không có gì bên trong, bán cũng không được mà dùng cũng không được thật ức chế mà.
– Không lẽ lão ca cố ý chơi ta, người lấy đi toàn bộ thứ có giá trị bên trong để lại cho lão tử cái hộp không này, nhất định lão ca còn hận vụ ta đào mộ của lão, nhất định là như vậy.
Lý Thiên Hành điều chỉnh lại tâm trạng lại một chút sao đó bắt đầu tu luyện, bộ pháp quyết này tên là tử hà thần công không biết cấp bật, mỗi lần hắn tu luyện đều cảm thấy không đúng theo như tài liệu lão ca truyền lại, cho dù là công pháp cấp thấp đi nữa thì trong vòng nữa tháng cũng có thể tiến vào luyện khí kì nhưng hắn chỉ mới cảm nhận được một tia linh khí ít đến đáng thương bên trong cơ thể.
– Không lẽ công pháp cũng phân biệt chủng tộc? không phải người trên đại lục thì không thể luyện?
Sáng hôm sao Lý Thiên Hành quyết định rời khỏi khách điếm hắn bắt đầu hành trình kiếm linh thạch của mình, trên Phong Vân đại lục việc dễ dàng kiếm được linh thạch nhất chính là luyện đan, luyện khí tiếp theo là săn yêu thú, linh thảo cuối cùng chính là hoàn thành nhiệm vụ ở dong binh đoàn, Lý Thiên Hành đi một vòng xung quanh thị trấn sao khi quan sát hắn quyết định tiến vào dong binh hội với hi vọng tìm được một nhiệm vụ đào mộ ai đó.
Dong binh hội diện tích cũng khá lớn, từng nhóm người tụ tập có lẽ đang muốn thực hiện một phi vụ nào đó, Lý Thiên Hành tìm xung quanh phát hiện được một tấm bản lớn bên trên dán đầy nhiệm vụ.
Lý Thiên Hành vừa độc đến đây hai mắt tỏa sáng hắn liếc sang bên phải tấm bảng nhiệm vụ.
– Thần mộ tiến vào trung tâm hoành đoạn sơn mạch tìm kiếm nơi hạ lạc của thần thú.
Hắn vừa đọc đến đây dứt khoác tìm kiếm nhiệm vụ khác.
Sao khi xem qua bảng nhiệm vụ Lý Thiên Hành quyết định chọn một cái huyền cấp nhiệm vụ.
Nhiệm vụ yêu cầu tìm linh hạch của một con lang vương cấp 2, Lý Thiên Hành cũng không có ý định đi bắt sói mà bởi vì nhiệm vụ này muốn thực hiện phải đi qua vương đô dù sao hắn cũng không muốn lang thang trong rừng một lần nữa, quyết định xong hắn lập tức đến báo danh.
– Ta muốn đăng kí tham gia nhiệm vụ.
Nam tử khẽ nhíu mày nhìn Lý Thiên Hành.
– Người chắc chứ?
– Tất nhiên.
– Người muốn đăng kí nhiệm vụ nào?
– 6969.
Nam tử vừa nghe xong liền kinh ngạc nhìn hắn.
– Người chỉ là phàm nhân ta đề nghị người nên đăng kí hoàng cấp nhiệm vụ.
– Đa tạ, ta muốn đăng kí nhiệm vụ này.
– Được rồi vậy người muốn vào chức nghiệp nào chiến sĩ hay dược sư.
– Ta muốn làm đầu bếp sư.
– Đầu bếp sư?
Nam tử liếc nhìn Lý Thiên Hành thêm vài cái.
– Được rồi 3 ngày sao người tới nhận nhiệm vụ.
Lý Thiên Hành đi dạo một vòng quanh thị trấn hắn cũng không gặp đoàn người của tiểu tứ, chắc là bọn họ đã khởi hành hoặc là tiến vào một khu khác của thị trấn.
– Bọn người đó cũng thật là keo kiệt, lão tử nướng gà nữa tháng trời vậy mà không cho nỗi một cục linh thạch, ý…
Tử sắc linh khí vốn đang nằm im bên trong cơ thể hắn đột nhiên bạo động giống như sắp thoát ra ngoài.
– Cái quái gì vậy?
Lý Thiên Hành vội vận công áp chế luồn linh khí bên trong cơ thể, hắn ngẩn đấu lên nhìn phía trước là một khu nhà rộng lớn không khác gì cung điện hoàng gia, tử sắc linh khí trong cơ thể hắn chính là tòa cung điện này hấp dẫn.
– Vạn bảo các.
Hắn nhìn xung quanh phát hiện không có ai chú ý liền tiến vào bên trong, càng đi vào lực hấp dẫn càng mạnh hắn phải cố hết sức mới có thể áp chế tử sắc linh khí.
– Tử sắc huynh đệ người có thể đừng làm quá được không mọi chuyện đều có thể thương lượng.
Hình như nghe được lời cầu khẩn của hắn tử sắc linh khí bên trong cơ thể dần ổn định trở lại, Lý Thiên Hành lao mấy giọt mồ hôi lạnh, cũng may không để cho vị huynh đệ này bay ra bên ngoài nếu không mai gặp mấy tên kẻ thù của lão ca sẽ bị bọn chúng bóp chết chắc.
Lý Thiên Hành nhìn xung quanh bên trong, khu nhà to lớn này giống như một viện bảo tàn ở địa cầu toàn là những thứ kì lạ.
– Khách quan ngài muốn mua thứ gì?
Trong lúc hắn đang ngơ ngác thì phát hiện một nữ nhân xuất hiện ngay bên cạnh.
– A… mua… mua à để lão tử à không để ta tự nhiên là được.
– Vậy ngài cứ tự nhiên chỉ cần chọn được món nào thì báo cho nô tỳ.
– Ân… à được.
Lý Thiên Hành nhìn nữ tử rời đi trong lòng có chút tiết nuối.
– Nữ nhân đẹp thế mà lão tử chẳng làm ăn được gì.
Lý Thiên Hành nhìn kiều đồn căn mọng đang rời đi kia lắc đầu không thôi, nhìn những khối đá trước mặt hắn có thể cảm nhận được thứ hấp dẫn tử sắc linh khí phát ra từ bên trong, Lý Thiên Hành đưa tay chạm vào khối đá lập tức bị một lực lượng nào đó đẩy ra, bên trên khối đá xuất hiện một tấm màng mỏng.
– Đây là màng trinh… à không cấm chế sao?
Hắn nhìn tấm màng mỏng dần biến mất không khỏi cảm thán.
– Thứ này còn lợi hại hơn những thứ trong mấy ngôi mộ mà lão tử gặp.
Lý Thiên Hành liên tục thử mấy lần phát hiện bất kì vật nào ở đây đều bị cấm chế bảo vệ chẳng làm ăn được gì, hắn lần lược đi qua mấy khu, cuối cùng cũng phát hiện một nơi lý tưởng, nơi này gọi là đổ thạch phường người chơi có thể dùng tiền tệ để mua một khối đá, bên trong khối đá có thể chứa bảo vật như linh thạch, tài liệu luyện khí, linh dược… cũng có thể là một cục đá không có gì nói chung là tùy vận may mỗi người.
Nhìn mấy khối đá trước mặt rẻ nhất cũng hơn 50 ngân tệ khối mắt nhất tới 1000 kim tệ bây giờ trong túi hắn chỉ có hơn 50 ngân tệ với vài kim tệ nếu đổi toàn bộ ra ngân tệ cũng được hơn vài trăm, Lý Thiên Hành tự tin với ánh mắt lành nghề của mình nhất định có thể chọn trúng bảo vật, hắn đi một vòng xung quanh đổ phường thỉnh thoảng lại sờ vào mấy khối đá sao đó khẽ lắc đầu tiếp tục quan sát, lúc này bên trong đổ phường lại vang lên mấy tiếng la hét.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!