Zanersyl: Mục Sư Nghịch Tập - Chương 43: Hỗn chiến
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
46


Zanersyl: Mục Sư Nghịch Tập


Chương 43: Hỗn chiến


Mắt thấy cách núi đã không còn xa, Chiêu Thần không triệu hồi cổ thụ nữa mà tự thân chạy đi, lúc này không nên làm ra động tĩnh quá lớn, tốt nhất là nên thận trọng di chuyển, phòng ngừa dị biến.

Thân ảnh Chiêu Thần nhẹ nhàng thấp thoáng, lấy tốc độ nhanh như gió chạy đến. Sau một hồi lâu, hắn chạy xuyên qua màn sương, trước mắt liền nhìn thấy một đại sơn cao chọc trời.

– Đây là tường chắn sao?

Chiêu Thần nhíu mày, quét tinh thần lực từ chân núi lên đỉnh núi, nhưng hắn vẫn không thấy một tên Samurai nào. Ngược lại, từ sườn núi bên kia truyền tới rất nhiều dao động mạnh, mùi máu tanh nồng nặc.

– [Diễn Sinh Thuật]!

Chiêu Thần đập tay triệu hồi cổ thụ đẩy mình lên cao, khí thế hung mãnh vươn mình lên đỉnh núi. Chỉ một thoáng sau đó, Chiêu Thần đặt chân lên đỉnh núi, hắn từ trên cổ thụ nhảy xuống.

– Quả nhiên đang đánh lớn!

Chiêu Thần cười mỉm, hắn nhìn thấy ở dưới sườn núi bên đây phát lên rất nhiều loại ánh sáng, tiếng chiến đấu ồn ào như có trăm ngàn đại quân đang đánh vậy.

Nội chiến sao? Đánh tốt đánh tốt! Ta đi thu hoạch trang bị!

Chiêu Thần cười tươi, đồng thời hắn phóng thích tinh thần lực đi dò xét chỗ của Mễ Mễ, tiếc là không thấy con bé.

Những hắn lại phát hiện điều đặc biệt khác, bên dưới không phải Samurai nội chiến, mà là tất cả đám Samurai đang chiến tranh với một loại sinh vật tựa như ác quỷ khác. Đám sinh vật đó hình thù như con người, da như dung nham, hai tay thô to như đại chùy, khí thế hung hãn dị thường.

Trận hỗn chiến này có thể gọi là chiến tranh, vô cùng khốc liệt!

Chiêu Thần hoàn toàn không nhìn thấy ranh giới của vùng chiến, khắp nơi là chiến đấu, máu tươi nhuộm đỏ cả sắc trời đen tối.

Chiêu Thần cuồng tiếu, quái vật loạn chiến, chính là thời cơ cho ta soát EXP!

Hắn cấp tốc từ trên đỉnh núi chạy xuống, nương theo trọng lực hắn chạy nhảy như bay rơi xuống. Khi sắp gia nhập cuộc chiến, Chiêu Thần đã có thể thấy rõ cuộc chiến bên dưới.

Một bên Samurai chia ra làm ba tầng lực lượng, Samurai mặc giáp xanh giống như Chiêu Thần là tầng thấp nhất, Lv40, cũng là lực lượng Samurai đông nhất, đối với ác quỷ chiến đấu, chết nhiều giết ít.

Mạnh hơn Samurai giáp xanh là Samurai giáp đỏ, nhìn đám này Chiêu Thần liền nghỉ đến Uchiha Madara trong anime Naruto ngày đó mình xem. Hoàng toàn giống nhau có điều phần giáp đỏ bên ngoài hầm hố, sáng bóng và trông cứng rắn hơn.

Samurai giáp đỏ số lượng ít hơn Samurai giáp xanh nhưng lực lượng lại mạnh hơn rất nhiều. Huyết Samurai, Lv60, HP 3.000.000, lực chiến 10M! Chiến đấu với ác quỷ, có thể ngang hàng!

Còn cấp cuối cùng Chiêu Thần nhìn thấy đó là Hắc Samurai, số lượng trên dưới chỉ 100 tên, hắc giáp trên người cương mãnh bóng loáng đẹp mắt. Tất cả đều có Lv80, HP 8.000.000, lực chiến 20M!

Hắc Samurai không có tàn sát đám ác quỷ mà cùng những đầu thủ lĩnh bên ác quỷ đối chiến.

Nhưng nhìn tổng quát cuộc chiến, đây chỉ là binh lính, còn các ông trùm không có xuất hiện!

– Lãnh chúa Sira đâu?

Chiêu Thần nhíu mày. Mặc dù rất muốn nhảy đến giết quái kiếm EXP cùng trang bị, nhưng hắn cố gắng kiềm nén để truy tìm Lãnh chúa Sira để biết Mễ Mễ có an toàn hay không.

Lúc này Chiêu Thần không nhìn thấy Lãnh chúa Sira, Mễ Mễ cũng không thấy.

– Vừa giết tới vừa tìm!

Chiêu Thần nảy ra ý định táo bạo, hắn hưng phấn cười lạnh. Chiêu Thần còn đang nhảy trên không trung, thân chưa có rơi xuống chân núi đã đập tay thật mạnh, miệng quát lớn, thanh âm vang vọng cả một vùng chiến trường:

– [Diễn Sinh Thuật]!!!

Hắn đánh lớn!

GẦMMMMM!!!

Một trăm thân cổ thụ khổng lồ xếp thẳng một hàng dài ba dặm cùng một lúc phá thân núi vươn lên trời cao, khí thế thôn thiên cái địa, trời đất u mờ, đám Samurai và ác quỷ bên dưới chẳng khác nào sâu kiến nhỏ bé.

– Chết cho ta!

Theo lệnh của Chiêu Thần điều khiển, một trăm cổ thụ uốn mình đồng loạt đánh xuống, không gian run rẫy, cuồng phong rít gào. Đám Samurai và ác quỷ đang giao chiến cùng hoảng sợ nhìn lên, tràng cảnh hùng vĩ bạc ngàng.

ẦMMMM!

Mặt đất kịch liệt chấn động, chấn động đến nổi ngoài kia thật xa, những cổ thụ thông thiên đang hưởng ánh hoàng hơn cũng phải rung rẫy!

Khói bụi bốc lên ngập trời, không biết là bao nhiêu con số -10.000.000 nhảy lên khỏi màn khói. Chiêu Thần không thể nhìn thấy hết được, nhưng càng như vậy hắn càng kích động, chết càng nhiều, EXP càng nhiều!

Màn khói tản đi, trên đất thi thể Samurai cùng ác quỷ nằm la liệt.

Một vùng đất hơn mười dặm bị đánh nát, trang bị nằm trên đất phát sáng lên, nhiều không đếm xuể, trong hoàn cảnh đen tối hiện tại, đám trang bị tựa như ánh sao trên trời đêm, vô cùng đẹp mắt.

Trắng, Lục, Lam, Tím, Cam sắc! Đủ loại trang bị!

– Trang bị Cam! Cam! Cam! Cam! Trời ơi hành tranh sao có 20 ô thế này!

Chiêu Thần hưng phấn cười như điên.

Graa

Đúng lúc này, đám ác quỷ cùng Samurai đủ màu sắc từ xa hướng Chiêu Thần tấn công tới. Chiêu Thần nào có dễ xơi như vậy, hắn đập tay triệu hồi ra đại thụ tấn công, bản thân chạy đi nhặt hết trang bị Cam.

Nhặt hết vừa vặn 20 ô!

Chiêu Thần lại đập tay triệu hồi ra đại thụ đẩy mình lên không trung, đại thụ nối tiếp đại thụ, hướng sâu trong chiến trường đánh tới, bên dưới ác chiến vô cùng khốc liệt, trên đường đi hắn triệu hồi không biết bao nhiêu đại thụ đánh chết rất nhiều Samurai và Ác quỷ.

Hắn phải tìm ra Lãnh chúa Sira cùng Mễ Mễ càng nhanh càng tốt, để lâu Mễ Mễ sẽ càng nguy hiểm.

Đang phi trên không, Chiêu Thần thử liên lạc với vợ Tây Hạ.

– Vợ Tây Hạ ơi?

Đợi một lúc, Tây Hạ mừng rỡ đáp lại:

– Dạ chồng, em nghe đây, anh tìm em có chuyện gì không ạ? Hay là chồng nhớ mùi của em á? Hi hi

– Haha, quả là hơi nhớ mùi, mà vợ Tây Hạ này, em có cách nào gửi cho ta Hành Trang Phù không? Ta đang cần gấp

Chiêu Thần nóng lòng nói, nhìn đám trang bị Tím phẩm Cam phẩm nằm đầy trên đất, lòng hắn ngứa ngáy khó chịu. Hiện tại hắn vẫn cần dùng, cho vợ vài món, sau này gia nhập bang phái dùng để cống hiến cũng không tệ, danh tiếng tăng không ít à nha.

– Dạ được ạ, em mua cho anh năm cái nhá? Tí em đến Thiên Long Thành gửi bằng Đại Bàng Đưa Thư cho anh, chờ em nhé chồng yêu, nói yêu em cái nào?

Tây Hạ cười như hoa nói, giọng điệu lại thập phần câu hồn.

– Hả? À ờm, yêu em bà xã

Chiêu Thần gãy đầu, vợ ta thật là, có chút đáng yêu.

– Yêu anh yêu anh hi hi

Tây Hạ cười tít mắt, trong lòng vui sướng cùng ngọt ngào.

– —

Cảm ơn đh maxafk đã buff 5 NP và đh Nhut200000 đã buff 1 NP nha.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN