Vĩnh Hằng Chi Tâm - Chương 76: Nguy cơ điều động
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
11


Vĩnh Hằng Chi Tâm


Chương 76: Nguy cơ điều động


Thấy Trần Vũ giật mình, Côn Lăng lạnh lùng nói:

– Trần sư đệ cũng nên cẩn thận! Bổn tông ban bố nhiệm vụ tiền tuyến, nếu nhân số không đủ rất có khả năng sẽ cưỡng chế điều động một số đệ tử đi trợ giúp…

Nhiệm vụ tiền tuyến ư?

Trong mắt Côn Lăng thoáng hiện một tia thâm ý lạnh lùng khiến Trần Vũ chợt nổi lên dự cảm xấu.

Nếu vận khí kém, bị điều đi tiền tuyến trợ giúp vậy thì quả thật nguy hiểm không nhỏ.

Giằng co với Cốt Ma Cung trên chiến trường, ngay cả Luyện Tạng kỳ cũng không nắm chắc toàn mạng được, dưới Luyện Tạng kỳ gần như có thể xem là pháo hôi.

– Trần sư đệ, đừng để bị hắn hù dọa.

Thu Hinh Nhi che miệng cười khẽ, tràn đầy mỹ cảm khiến Côn Lăng nhìn mà ngẩn ngơ.

– Đệ tử thế hệ mới như chúng ta dù vận khí kém,nhiều lắm cũng chỉ bị phái đi chấp hành một vài nhiệm vụ hậu cần hoặc trấn thủ hậu phương, không có khả năng ra tiền tuyến chém giết. Trừ khi thế cục càng ngày càng nguy ngập.

Thu Hinh Nhi mỉm cười giải thích.

Trần Vũ nghe vậy mới thở phào một hơi.

Đám đệ tử bọn họ còn chưa quá hai nhăm tuổi, đều là tân tú trong đám đồng lứa, nên phần lớn là những thành viên thế hệ trước ra tiền tuyến.

Tân tú trong đám đồng lứa đều là những mần non mà tông môn bồi dưỡng, tuyệt đối sẽ không phái đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm. Nhất là những đệ tử tinh anh được bồi dưỡng trọng điểm.

– Được rồi.

Trước khi rời đi, Thu Hinh Nhi còn ngoái đầu nhìn lại, cười hỏi:

– Mười ngày sau, Trần sư đệ cũng tham gia “Hội Ẩn Hồ” chứ? Nghe Thu Nguyệt nói, tài sản trên người ngươi bây giờ rất xa xỉ nha.

– Hội Ẩn Hồ ư? Ta sẽ tham gia.

Trần Vũ gật đầu nói.

Trước đây, lúc còn là đệ tử ngoại môn, hắn cũng từng nghe nhắc đến Hội Ẩn Hồ.

Hội Ẩn Hồ là một thế lực trung lập ở Sở quốc, đặc biệt giao dịch trong phạm vi giới tông môn, hơn nữa còn cung cấp một sàn giao dịch công bằng và yên tĩnh.

Hội Ẩn Hồ này, mỗi tháng đều sẽ tổ chức đấu giá một lần.

Đồng thời, mỗi nửa năm sẽ tổ chức một đại hội đấu giá.

Lần này, vừa vặn sắp diễn ra đại hội đấu giá.

Trong tay Trần Vũ có một khoản nguyên thạch không nhỏ, còn có Huyết Linh Chi tám mươi năm tuổi và Uẩn Khí đan trân quý.

– Vừa đúng lúc ta cần nhiều tài nguyên trân quý để hoàn thành phương thuốc luyện thế thứ ba.

Trần Vũ thầm hạ quyết tâm.

Những phương thuốc được ghi chép trong Đồng Tượng công, phương thuốc thứ nhất là phương thuốc bình dân, phương thuốc thứ hai là Man Ngưu Chi Tủy.

Hai phương thuốc này đã gần như mất hiệu lực đối với Trần Vũ.

Bây giờ, hắn quyết định dùng đến phương thuốc luyện thể thứ ba, vì vậy nhu cầu đối với trân tài còn trân quý hơn phương thuốc thứ hai gấp bội.

– Trần Vũ.

Rời khỏi lầu các lâm viên của Thu Hinh Nhi, Côn Lăng đột nhiên cản Trần Vũ lại.

– Côn sư huynh có gì dạy bảo?

Trần Vũ cảm nhận được một luồng khí thế áp bách khổng lồ, không chỉ từ nội tức cường hoành của đối phương, mà còn bắt nguồn từ một loại áp lực tinh thần.

Từ cảm ứng của trái tim, hắn tin chắc đối phương ít nhất là Luyện Tạng hậu kỳ, còn mạnh hơn Dịch Vân Phi và Thường Hiên.

– Băng Tâm Chi Lệ trong tay ngươi, Côn mỗ muốn dùng một kiện Bán Bảo Khí, 2000 nguyên thạch thứ phẩm, ba cân linh khoáng gần sánh bằng vẫn thạch để giao dịch với ngươi.

Côn Lăng đi thẳng vào vấn đề.

Hắn từ đầu tới cuối vẫn nhìn chằm chằm dây chuyền thủy tinh mà Trần Vũ đang đeo, ánh mắt hết sức cuồng nhiệt.

Côn Lăng biết, Thu Hinh Nhi cực kỳ yêu thích sợi dây chuyền này nhưng bởi vì thiếu gấp vẫn thạch, cho nên mới giao dịch nó với Trần Vũ.

Bây giờ, Côn Lăng dự định “chuộc” Băng Tâm Chi Lệ về.

– Không được!

Trần Vũ hầu như không chút suy nghĩ liền cự tuyệt.

Băng Tâm Chi Lệ là một tầng bảo hộ trên người hắn, rất khó kiếm được thứ thay thế.

Bởi vì hắn tu luyện Vân Sát quyền, sát khí cực mạnh, công pháp hung hiểm, nên dễ dẫn đến tâm trí bị sát khí che mờ, tẩu hỏa nhập ma.

Huống chi, Băng Tâm Chi Lệ còn có thể đỡ được công kích tinh thần quỷ dị khó lường, mà Trần Vũ thì lại hết sức xa lạ đối với lĩnh vực này.

– Trần Vũ, ta đã cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi không nắm bắt…

Trên gương mặt tuấn lãnh của Côn Lăng chợt hiện một tia lãnh ý.

Trần Vũ không để ý đến hắn, lại đi tới Tông Vụ Đường.

Lần này hắn đến đây để sưu tập dược liệu quý hiếm cho phương thuốc thứ ba.

Kết quả, sau một phen tìm kiếm, tiêu tốn một ít nguyên thạch và điểm cống hiến mới khó khăn mua được hai trong ba loại tài liệu phụ trợ.

Phương thuốc thứ ba, có tài liệu chính khác biệt, lần lượt là: mật của Hung Xà Vương, Thổ Linh Tham một trăm năm.

Mật của Hung Xà Vương phải là mật của Xà Vương cấp bậc tương đương với Hung Điểu Vương hoặc huyết mãng gặp được ở Vân Uyên sơn mạch.

Thổ Linh Tham, linh tham thuộc tính thổ hiếm thấy, ít nhất cần một trăm năm tuổi, niên đại càng cao thì dược tính càng tốt.

– Ngươi có thể phát ra nhiệm vụ thu mua những tài liệu khác, có lẽ cũng không quá khó khăn. Duy chỉ có Thổ Linh Tham là rất hiếm, hơn nữa trân quý dị thường. Ngươi đi Hội Ẩn Hồ thử thời vận xem.

Một tên chấp sự áo xám đề nghị.

– Đa tạ.

Trần Vũ gật đầu.

Loại tài liệu chính như mật của Hung Xà Vương dựa theo lời của tên chấp sự Tông Vụ Đường: vận khí tốt, treo nhiệm vụ một thời gian là có thể sưu tập được.

Trong tông môn, một ít đệ tử tinh anh Luyện Tạng kỳ thực lực mạnh hoặc đệ tử chân truyền, có thể liên thủ, chém giết Hung Xà Vương cũng không khó.

– Cần mua mật của Hung Xà Vương, 3000 điểm cống hiến, 2000 nguyên thạch thứ phẩm.

Trần Vũ công bố một cái giá thu mua thích hợp.

Đương nhiên, Tông Vụ Đường sẽ chiết khấu 5% nguyên thạch và điểm cống hiến trong đó.

Trần Vũ đặt cọc hơn một vạn điểm cống hiến và 7000 nguyên thạch thứ phẩm, công bố nhiệm vụ, tạm thời thu mua ba cái “mật của Hung Xà Vương”, cùng một ít trân tài phụ trợ khác.

Rời khỏi Tông Vụ Đường.

Trần Vũ trở lại trụ sở nội môn, sau đó đi tới chỗ của Đồng Ngọc Linh.

Đồng Ngọc Linh không có ở đây, theo lời của tỳ nữ dường như nàng có việc gấp phải về gia tộc.

– Đồng Ngọc Linh tim ta rốt cuộc là có chuyện gì?

Trần Vũ cảm thấy kỳ quái đành trở về.

Khoảng thời gian sau đó, Trần Vũ lại bắt đầu khổ tu công pháp và võ kỹ.

Đồng thời, hắn âm thầm quan sát tình huống mới nhất về việc Cốt Ma Cung xâm lấn. Suy cho cùng, đây là đại sự của giới tông môn Sở quốc, có khả năng ảnh hưởng tới vận mệnh và an nguy của mình về sau.

Thế nhưng, tin tức từ tiền tuyến truyền về lại vô cùng bất lợi.

Ba đại tông liên thủ, chẳng qua chỉ giảm chậm tốc độ xâm lấn của Cốt Ma Cung, phần lớn là bị đánh đại liên tục, tổn thất nặng nề.

Không ai có thể khẳng định Cốt Ma Cung có thể đánh tới ba tông, thậm chí tới sơn môn của Vân Nhạc môn hay không.

Gần đây, không ít đệ tử thế hệ mới đều bị điều động đến những nơi trọng yếu trong tông môn, trợ giúp phòng thủ.

– Các ngươi biết không, hai, ba cái thế lực gia tộc phụ thuộc Vân Nhạc môn, mấy ngày trước bị Cốt Ma Cung đánh lén, tử thương thảm trọng.

– Suỵt! Nói nhỏ thôi! Nghe nói một vài đệ tử môn đồ của Cốt Ma Cung đã thẩm thấu vào trong thế lực thế tục gần bổn tông rồi.

– Các ngươi nói xem, nếu lỡ như Cốt Ma Cung đánh tới nơi này, hoặc chúng ta bị điều tới tiền tuyến…

Trong trụ sở nội môn, không ít âm thanh lén lút nghị luận.

Một bầu không khí đè nén cấp bách lan truyền khắp trên dưới Vân Nhạc môn.

Tiền tuyến bất lợi khiến các đệ tử của Vân Nhạc môn đều cảm thấy áp lực không nhỏ. Về sau, thậm chí đệ tử xin về nhà nghỉ phép cũng bị cự tuyệt.

– Tông môn đang điều tra nội gián, tất cả đệ tử nếu tự ý rời tông, giết không tha!

Vân Nhạc môn tuyên bố, gần như giam lỏng mọi người.

Một vài đệ tử ra ngoài, cho dù là chấp hành nhiệm vụ bình thường, cũng đều bị kiểm tra nghiêm ngặt.

Mấy ngày sau.

Có hai chấp pháp giả mặc áo đen đi tới tiểu viện của Trần Vũ.

– Trần Vũ có ở đây không?

– Hai vị chấp pháp sư huynh, có gì chỉ giáo?

Trần Vũ đi ra khỏi lầu các, thấy hai tên chấp pháp giả trên người tản mát khí tức tiêu điều, trong lòng chợt động, ý thức được thứ gì đó.

– Nửa tháng sau, ngươi gia nhập làm thành viên nhóm viện trợ thứ ba, đến “Bắc Sơn Linh Viên”, tăng cường đề phòng khu vực trọng địa linh viên này, phòng ngừa Cốt Ma Cung đánh lén.

Một tên chấp pháp giả tuyên bố.

Nhiệm vụ này vừa tuyên bố ra, trái tim Trần Vũ không khỏi đập thình thịch.

Mặc dù không phải ra tiền tuyến chém giết nhưng cũng xem là vận khí không tốt, nằm trong nhóm đệ tử bị điều động.

Đột nhiên, Trần Vũ chợt nghĩ đến nụ cười thâm ý bất thường của Côn Lăng mấy ngày trước.

Chẳng lẽ nhiệm vụ điều động lần này đã sớm nằm trong dự liệu của Côn Lăng, hoặc hắn có thể biết trước tin tức này?

Trần Vũ thoáng suy tư.

Nhiệm vụ điều động mình lần này rất có khả năng là có người can thiệp.

Thế nhưng, người muốn âm thầm can thiệp nhiệm vụ, thậm chí còn điều động đệ tử nội môn, tuyệt đối có bối cảnh thâm hậu tại Vân Nhạc môn.

Sau khi hai tên chấp pháp giả rời đi, Trần Vũ cầm một cái lệnh bài trong tay, vẻ mặt biến đổi không ngừng.

Hiện nay hắn thân mang Bảo Khí và Uẩn Khí đan, gia tài xa xỉ nhưng chỉ có tu vi Thông Mạch kỳ, địa vị tại nội môn rất bất ổn.

– Nhiệm vụ điều động của tông môn không thể trái, bằng không sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, nặng thì có thể bị phế trừ tu vi.

Trần Vũ hít một hơi thật sâu.

Cốt Ma Cung xâm lấn không chỉ khiến ba tông cảm thấy áp lực nguy cơ. Ngay cả một đệ tử tông môn như Trần Vũ, cũng phải đối mặt với phiêu lưu trong trận phong bạo này.

Đương nhiên, kèm theo đó cũng là một lần kỳ ngộ.

Đối với nhiệm vụ cưỡng chế, bản thân sẽ được khen thưởng phong phú, giết được địch nhân cũng có khen thưởng, ngoài ra còn có thể thu hoạch chiến lợi phẩm.

Nửa tháng sau mới bắt đầu thi hành nhiệm vụ điều động.

Trong khoảng thời gian cuối cùng, Trần Vũ vẫn có thể đề thăng thực lực.

– Hội Ẩn Hồ… Chỉ còn vài ngày nữa thôi.

Trần Vũ không khỏi chờ mong “Hội Ẩn Hồ” sẽ diễn ra vào mấy ngày sau.

Chỉ cần góp đủ “mật Hung Xà Vương” và “Thổ Linh Tham” trong phương thuốc, Đồng Tượng công của Trần Vũ sẽ có thể tấn thăng tới cấp bậc xương đồng trước thời hạn.

Đến lúc đó, cho dù đối mặt với cường giả Luyện Tạng trung kỳ trở lên, hắn cũng có thể chiến một trận, năng lực tự vệ tăng mạnh.

Đêm khuya, trong một gian phòng cũ nát hẻo lánh ở Vân Nhạc môn.

– Lâm đường chủ, ngài xác định đã đều động Trần Vũ ra ngoài, tham dự như vậy trợ giúp?

Một thanh âm mừng rỡ vang lên.

Người nói chuyện là một thiếu niên áo xanh, thời khắc này đang khúm núm thăm dò.

Nếu Trần Vũ có ở đây, nhất định sẽ nhận ra đối phương, hắn chính là kẻ địch của Trần Vũ ngày xưa – Vương Lăng Vân.

Trong căn phòng u ám, có thể loáng thoáng nhìn thấy một trung niên khôi ngô cao lớn phía đối diện, trên người hắn tản mát khí tức hùng hậu như núi, toàn thân bị một tầng khí vụ vàng nhạt bao bọc, lộ vẻ mơ hồ.

Luồng khí tức này ép cho Vương Lăng Vân hít thở không thông.

– Dị thường trên người Trần Vũ, từ lúc vẫn thạch hàng lâm mang đến kỳ ngộ thần bí, ngươi không nói cho người khác trong tông môn biết chứ?

Thanh âm trầm thấp của vị “Lâm đường chủ” vang lên.

– Không có! Ngoại trừ ngài và Thất hoàng tử, ta không nói cho người thứ ba nào biết.

Vương Lăng Vân vội vàng đáp.

Trong mắt hắn thoáng hiện một tia tàn nhẫn: “Trần Vũ ơi là Trần Vũ, ngươi có kỳ ngộ, tài sản xa xỉ, lần này khiến đại nhân vật trong tông môn chú ý, để xem ngươi còn có thể càn rỡ được bao lâu.”

– Ừm, ngươi lập công không nhỏ, có thể yên tâm lên đường rồi.

Lâm đường chủ gật đầu nói.

– Đa tạ đường chủ! Hả… Yên tâm lên đường?

Vương Lăng Vân lộ vẻ cảm kích, sau đó chợt cảm thấy có gì đó không đúng.

“Ầm…”

Một đạo kình khí màu vàng chỉ trong chớp mắt đã xuyên qua thân thể Vương Lăng Vân.

– Ngươi…

Thân thể Vương Lăng Vân cứng đờ, nội tức vô thức vận chuyển, giống như đèn dầu vụt tắt.

Sau đó, thân thể của hắn giống như bị cự thạch vạn cân ép lên, hóa thành một đống thịt nát trắng đỏ lộn xộn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN