Cửu Chuyển Tinh Thần Biến - Chương 40: Hỗn độn chi khí
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
56


Cửu Chuyển Tinh Thần Biến


Chương 40: Hỗn độn chi khí


Lúc này tinh thần lực trong cơ thể của Sở Lâm Phong hoàn toàn trống không, không thể ngăn chặn được Thuần Dương chi khí kia nữa. Cả người tựa như ác ma nhào về phía Tư Mã Tĩnh Di ở phía đối diện.

Tư Mã Tĩnh Di vội vàng né tránh, nàng không biết làm gì với người này, thế nhưng lại không đành lòng hạ thủ nặng tay với hắn.

Có lẽ tình huống hiện tại của hắn đúng như hắn nói vậy, dùng một chưởng là sẽ lấy đi cái mạng nhỏ của hắn.

Mà lúc này Sở Lâm Phong cũng không quan tâm Tư Mã Tĩnh Di có thân phận gì, cũng không suy nghĩ tình cảnh của mình ra sao. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ chính là bộc phát, bộc phát ra cỗ năng lượng áp chế hắn đã lâu này.

Nhìn thấy Tư Mã Tĩnh Di tránh ra, hắn lại nhào tới, như không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua vậy.

– Sở Lâm Phong, ngươi tỉnh táo lại một chút! Đừng ép ta động thủ!

Tư Mã Tĩnh Di bất đắc dĩ kêu lên.

Nhưng lúc này Sở Lâm Phong nào có nghe thấy được? Trong mắt của hắn chỉ có con mồi là Tư Mã Tĩnh Di. Thế nhưng con mồi này lại giảo hoạt vô cùng, hắn không thể bắt được nàng.

– Nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp a, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Trong lòng Tư Mã Tĩnh Di lo lắng nói.

Nhìn dáng vẻ của Sở Lâm Phong không giống như giả vờ, thế nhưng vì sao hắn gặp phải mình lại có hiện tượng như vậy chứ? mà bình thường lại không có gì, chẳng lẽ trên người mình có chỗ đặc thù gì đó hay sao?

Trong nháy mắt khi nàng phân thần, Sở Lâm Phong lại nhào tới, lúc này Tư Mã Tĩnh Di không né tránh được, đã bị hắn ôm vào trong lòng.

Mà một tay của hắn vừa vặn đặt ở nơi hùng vĩ nhất của nàng, Tư Mã Tĩnh Di cảm giác được rõ ràng hô hấp của Lâm Phong rất gấp gáp. Hơn nữa dường như nhiệt độ trên người rất nóng, như là đốt lửa vậy, nóng tới mức dọa người.

Sở Lâm Phong mơ hồ, thế nhưng nàng rất tỉnh táo. Nếu như không có Lâm Nhược Hi thì có thể cùng với Sở Lâm Phong là một kết cục tốt. Tuy rằng tuổi của hắn so với mình nhỏ hơn vài tuổi, thế nhưng tiềm lực và thiên phú trên người cũng rất nghịch thiên.

Người như vậy sớm muộn sẽ trở thành nhân vật oai phong một cõi. Thế nhưng không ngờ hắn đã có hôn thê, hơn nữa còn là nữ tử không kém gì mình, sao nàng có thể làm được chuyện này cơ chứ?

Bản thân Tư Mã Tĩnh Di cũng nghĩ ngợi, mỗi một lần nhìn thấy hắn thì trong lòng đều có một tia mừng rỡ. Cảm giác như vậy xuất hiện từ lần đó bị hắn cưỡng hôn.

Chỉ là nghĩ đến hắn đã có hôn thê thì trong lòng lại trở nên chua xót khó hiểu, hôm nay người này còn làm như vậy với nàng. Quả thực là không có biện pháp gì với người này.

Tâm thần ổn định lại, Tư Mã Tĩnh Di trực tiếp đẩy Sở Lâm Phong ra, sau đó dùng một chưởng đánh cho hắn choáng váng rồi đặt hắn ở trên ghế trong đại sảnh.

Gặp phải tình huống như vậy nàng cũng cảm thấy bó tay chịu chết, nếu như bị thương, nàng có linh dược. Nếu như là người khác thì nàng có thể bỏ không để ý tới, thậm chí chém giết đối phương. Thế nhưng hết lần này tới lần khác lại là gia hỏa toàn thân thần bí này.

– Hắn xuất hiện hiện tượng như vậy là không phải nguyên nhân là bởi vì thiếu tinh thần lực đó chứ? Như vậy ta sẽ rót vào trong đó một ít tinh thần lực thử xem.

Nghĩ đến đây, Tư Mã Tĩnh Di trực tiếp chạm vào Sở Lâm Phong đang hôn mê, lấy lòng bàn tay của mình chạm vào lòng bàn tay của đối phương, sau đó vận chuyển tinh thần lực trong cơ thể của nàng rót vào đến trong thân thể của Sở Lâm Phong.

Lúc mới bắt đầu còn gặp một chút trở ngại, thế nhưng về sau nàng phát hiện ra dường như tinh thần lực của mình không bị khống chế, tất cả đều rót vào trong thân thể của đối phương.

Nàng muốn rút về, thế nhưng lại bất lực. Loại hiện tượng này làm cho Tư Mã Tĩnh Di bị dọa không nhẹ, tuy rằng tinh thần lực có thể hấp thu lại được. Thế nhưng thực lực của nàng đã là Địa Vũ Cảnh a.

Trong cơ thể đã kết thành địa tinh đan, nếu như tinh thần lực hao hết thì địa tinh đan sẽ héo rũ, khi đó muốn khôi phục lại sẽ rất phiền toái. Mà thực lực cũng sẽ trực tiếp giảm xuống một trọng, lần nữa trở lại cảnh giới Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên.

Mà lúc này Sở Lâm Phong lại hồn nhiên không biết. Chỉ là trải qua tinh thần lực cường đại do Tư Mã Tĩnh Di đưa vào, nhiệt độ trên người hắn đã giảm xuống không ít, ánh mắt vốn đỏ như máu đã bắt đầu từ từ khôi phục lại hình dạng vốn có.

– Không thể để cho hắn hấp thu nữa, phải dừng lại!

Trong lòng Tư Mã Tĩnh Di hoảng sợ nói.

Lòng bàn tay trầm xuống, hầu như dùng hết toàn lực thì nàng mới rút tay về được. Mà lúc này tinh thần lực trong cơ thể của nàng đã không còn được năm phần nữa.

– Tiểu tử, lần này bản tiểu thư phải chịu thua thiệt lớn, nếu như sau này ngươi dám không nghe lời của ta thì nhất định ta sẽ khiến cho ngươi đẹp mặt!

Nói xong Tư Mã Tĩnh Di đi ra khỏi đại sảnh.

Nếu như tiếp tục ở lại chỗ này, không biết sẽ còn xảy ra chuyện gì nữa. Người này thực sự là quỷ dị, sau này nếu có cơ hội nhất định phải hỏi rõ.

Tư Mã Tĩnh Di rời đi. Mãi tới khi màn đêm buông xuống thì Sở Lâm Phong mới tỉnh lại, chỉ là khi tỉnh lại, cảm giác đầu tiên chính là đan điền dường như sắp nổ tung.

Một cỗ tinh thần lực cường đại đang chạy tán loạn ở trong đan điền, cỗ tinh thần lực này có một bộ phận lực lượng âm nhu đang dung hợp cùng Thuần Dương chi khí trong cơ thể.

Thuần Dương chi khí dần dần dung hợp, biến thành một loại khí thể không biết tên, cũng dừng ở lại vị trí của đan điền, tranh đoạt địa bàn đan điền với tinh thần chi lực.

Khí thể dung hợp Thuần Dương chi khí kia rất là nhỏ yếu, thế nhưng lại có xu thế hơi chiếm thế thượng phong, phát hiện này khiến cho Sở Lâm Phong giật mình không nhỏ.

– Đây là khí thể gì vậy? Sao lại bá đạo như vậy, ngay cả tinh thần lực cũng không thể ngăn chặn được nó.

Sở Lâm Phong lầu bầu nói.

Lúc này đã không có cách nào nhìn thấy linh lực trong cơ thể, có lẽ đã bị khí thể không biết tên này dung hợp mất.

– Đây là âm dương chi khí, hoặc nói là Hỗn Độn chi khí mới đúng. Tiểu tử ngươi gặp họa đắc phúc, có Tư Mã Tĩnh Di giúp đỡ, có thể nói ngươi đã thoát thai hoán cốt.

Lúc này thanh âm của Kiếm linh Nguyệt Nhi xuất hiện, chỉ là giọng nói rất không tốt, nhất định có quan hệ với những lời mà Sở Lâm Phong nói lúc đầu.

– Nguyệt Nhi tỷ tỷ, tỷ không có việc gì chứ? Ta còn tưởng rằng tỷ sẽ không để ý tới ta a!

Sở Lâm Phong cao hứng kêu một tiếng.

– Đúng là ta có tính toán này, không ngờ ngươi sẽ nói ra với ta lời nói như vậy, quả thật đúng là ngoài dự đoán ta a!

Thanh âm của Kiếm linh Nguyệt Nhi vẫn như trước.

– Không phải khi đó ta đang nóng nảy sao, tỷ đại nhân không chấp tiểu nhân, không nên tính toán với ta nha.

Sở Lâm Phong vội vàng xin tha, đại thần như Kiếm linh này hắn không chọc vào nổi.

– Coi như ngươi thức thời, nếu như lần sau còn như vậy xem ta có để ý tới ngươi nữa không!

– Tỷ nói Hỗn Độn chi khí và thoát thai hoán cốt là có ý gì?

– Ngươi thật đúng là đang ở trong phúc mà không biết phúc. Tư Mã Tĩnh Di này cũng coi như đã dụng tâm lương khổ đối với ngươi, một nửa tinh thần lực của nàng đã chui vào trong cơ thể của ngươi. Phải biết rằng nàng là thân thể Cửu Âm, tinh thần lực trong cơ thể cũng âm nhu. Có thể hỗ trợ Thuần Dương chi khí của ngươi. Sau đó sẽ biến thành Hỗn Độn chi khí có uy lực lớn nhất. Mà Hỗn Độn chi khí có thể chuyển đổi thành Hỗn Độn chi lực. Uy lực của nó là thứ mà ngươi không có cách nào tưởng tượng ra được đâu. Chỉ là Hỗn Độn chi khí bên trong cơ thể ngươi bây giờ quá ít, nếu như toàn bộ đều là Hỗn Độn chi khí thì chí ít ngươi cũng có thể có được thực lực Địa Vũ Cảnh ngũ trọng thiên. Mà ta cũng cũng bởi vì Hỗn Độn chi khí này mới tỉnh lại. Phải biết rằng ta vì ngươi mà đã dùng một nửa linh hồn chi lực. Nếu có thời gian phải tìm Tinh hồn thảo, giúp linh hồn ta trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

Sở Lâm Phong cẩn thận nghe mỗi một câu nói của Kiếm linh Nguyệt Nhi. Sau khi biết được chỗ cường đại và đáng sợ của Hỗn Độn chi lực, trong lòng hắn mơ hồ có một loại ngóng trông. Nếu như có một ngày toàn bộ tinh thần lực trong cơ thể chuyển đổi thành Hỗn Độn chi lực thì thật là tốt biết bao.

Buổi chiều, đại sảnh này cũng không có người nào đến, đây là do Tư Mã Tĩnh Di cố ý phân phó, Sở Lâm Phong cảm thấy đói bụng, lại cầm bánh ngọt trên bàn ăn như sói như hổ.

– Hấp thu tinh thần lực!

Sau khi ăn mấy khối bánh ngọt, Sở Lâm Phong đã có cảm giác tốt hơn rất nhiều, ngay sau đó hắn đi ra khỏi đại sảnh, đi tới một nơi rộng rãi trong Phủ thành chủ.

Lúc này tinh thần lực trong cơ thể của Sở Lâm Phong đã đạt đến trình độ  bão hòa. Mà lúc này hắn vẫn còn muốn hấp thu tinh thần lực, đêm nay đã định trước sẽ xảy ra chuyện gì đó…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN