Cửu Chuyển Tinh Thần Biến
Chương 117: Kim ma ngốc ưng
Sở Lâm Phong nhìn thấy biến hóa của Kim Ma Ngốc Ưng này, hắn nói rất tự nhiên, thế nhưng trong lòng lại nổi lên sóng gió ngập trời. Ma thú biến ảo thành hình người chỉ từng thấy ở bên trên điển tịch mà thôi, bây giờ tự mình nhìn thấy không kinh hãi cũng không được.
– Ta đã dừng lại ở linh thú cấp tám đỉnh phong rất nhiều năm, thế nhưng cũng không có cách nào đột phá được cảnh giới cấp chín, nghe Huyết Ảnh cuồng sư đại ca nói ngươi có biện pháp giúp ta đột phá, không biết có phải là thật hay không.
Hán tử trung niên do Kim Ma Ngốc Ưng biến hóa nói.
– Hắn không lừa ngươi đâu, Huyết Ảnh cuồng sư ký kết linh hồn khế ước với ta, ta nghĩ ngươi có thể cảm ứng được. Nó đã đồng ý theo ta thì nhất định sẽ có đạo lý của nó, thánh thú rất là cao quý, vẫn luôn xem thường đối với nhân loại, mà hắn lại cam tâm tình nguyện làm tiểu đệ của ta cũng đã chứng minh điểm này.
Đương nhiên Sở Lâm Phong không dám nói hiện tại mình không thể giúp trợ nó đột phá, vạn nhất nó trở mặt thì tất cả mọi người sẽ chết không có chỗ chôn, chỉ là làm sao khiến cho tên này đột phá cũng là một vấn đề rất lớn.
– Đúng rồi, ngươi tên là gì?
Sở Lâm Phong hỏi, mình cũng không thể gọi hắn là chim lớn hoặc là lông vàng được.
– Các bằng hữu thường gọi ta là Kim vương, sau này lão đại có thể gọi ta là Tiểu Kim.
Hán tử trung niên rất cung kính nói với Sở Lâm Phong, tuy rằng hắn vẫn luôn xem thường đối với nhân loại, thế nhưng nhân loại có thể làm cho chính đột phá nhân loại thì lại là chuyện khác.
Nếu như nói lúc trước nó vẫn là linh thú cấp tám cao cao tại thượng, bất cứ lúc nào có thể khiến cho đám người Sở Lâm Phong tử vong thì hiện tại nó đã biến thành một tiểu nhân vật một mực cung kính, chuyện này làm cho mọi người không dám tin tưởng.
– Vậy sau này ta sẽ gọi ngươi là Lão Kim, chờ tới lúc thích hợp nhất định ta sẽ giúp ngươi đột phá đến cảnh giới cấp chín, chỉ cần ngươi theo ta, muốn đột phá đến cảnh giới thánh thú cũng có thể, ta rất là chăm sóc đối với tiểu đệ.
Sở Lâm Phong tiếp tục tung mồi nhử.
Những câu nói này nghe vào trong tai của hán tử trung niên lại như là thuốc kích thích vậy, có thể biến thành thánh thú đó là chuyện mà mỗi một ma thú, linh thú tha thiết ước mơ, chỉ là muốn biến thành thánh thú lại là chuyện rất không dễ dàng.
– Cảm ơn lão đại nhiều, tình huống của ngươi ta cũng hiểu rõ, chỉ là xin lão đại yên tâm, ta sẽ dốc toàn lực bảo vệ ngươi, ở bên trong Ma Thú sâm lâm này có rất nhiều có gia hỏa có cảnh giới như ta, đối với các ngươi thật sự rất nguy hiểm.
Lúc này đám người Tiết Kim Sơn đi tới:
– Sở Lâm Phong, hắn, làm sao hắn biến thành người được chứ?
Tuy rằng trong lòng sợ sệt nhưng hắn vẫn không nhịn được đi tới, hỏi.
– Ha ha, sau này hắn chính là tiểu đệ của ta, các ngươi cũng không được bắt nạt hắn, nếu không bị hắn ăn sẽ không liên quan gì tới ta.
Tâm tình của Sở Lâm Phong rất tốt, có linh thú cấp tám này làm tiểu đệ, hẳn là có thể nghênh ngang mà đi ở trong này.
Diệp Tinh Thần ngày càng kính nể đối với Sở Lâm Phong, ở trong lòng hắn hiện tại quả thực Sở Lâm Phong không phải là người, lại có biện pháp biến ma cấp tám thú làm tiểu đệ, đây là chuyện mà xưa nay cũng chưa từng nghe nói qua.
Trong lòng hắn đã quyết định, dù sau này như thế nào đi nữa cũng phải theo đối phương, chỉ cần theo đối phương thì nhất định có thể làm ra chuyện lớn oanh oanh liệt liệt.
Lúc này hán tử trung niên do Kim Ma Ngốc Ưng kia biến ảo mà thành nói:
– Lão đại, ta còn có một ít chuyện cần phải xử lý, chờ ta xử lý xong sẽ tìm đến ngươi, đây là hồn kim vũ của ta, chỉ cần ngươi gặp phải nguy hiểm thì nhỏ máu lên trên, ta sẽ lập tức biết được mà chạy tới.
Sở Lâm Phong tiếp nhận cái gọi là hồn kim vũ này nhìn một chút, phía trên này có khí tức linh hồn và sóng năng lượng rất mạnh, sau đó hắn bỏ vào trong nhẫn trữ vật.
– Ngươi có chuyện gì thì cứ đi làm đi, nếu gặp phải nguy hiểm ta sẽ sử dụng!
Sau đó hán tử trung niên nhìn Tiểu Ảnh một chút, nói:
– Vậy ta đi trước, Cuồng sư đại ca bảo trọng.
Nói xong trên người lóe lên kim quang, biến thành dáng vẻ như lúc trước, tiếp xúc ở khoảng cách gần khiến cho sự uy nghiêm trên người suýt chút nữa đã khiến cho người ta nghẹt thở, sau đó trực tiếp bay về phía không trung rồi biến mất trong tầm mắt. Mà sau đó Tiểu Ảnh cũng trở về trên cánh tay của Sở Lâm Phong.
Lúc này thiếu niên chào hỏi với Sở Lâm Phong chạy tới, dùng ánh mắt như xem quái vật nhìn Sở Lâm Phong nói:
– Đại ca, ngươi chính là thần nhân phải không, để ta làm tiểu đệ của ngươi đi, ngươi yên tâm, nhất định ta sẽ không phản bội ngươi!
Đối với thiếu niên này, Sở Lâm Phong cũng rất là hiếu kỳ, tốc độ của hắn lại có thể so sánh với Lăng Ba vi bộ của mình, nhất định cũng là một loại võ kỹ bộ pháp hết sức lợi hại, trong lòng mình có dự định thu nhận đối phương.
Người có thể tiến vào Thiên Long học viện đều là người có thiên phú tu luyện rất tốt, những người này có thể trở thành lực lượng cường hãn bên người mình sau này.
– Ngươi tên là gì, có bản lĩnh đặc thù gì không?
– Ta tên là Mộ Dung Phiêu Tuyết, bản lĩnh thì không cái gì, chỉ là tốc độ chạy trốn của ta rất nhanh, lão đại ngươi đã nhìn thấy rồi đó.
Mộ Dung Phiêu Tuyết nói.
– Được, rất tốt! Có bản lĩnh thoát thân như vậy cũng không tệ rồi!
Sở Lâm Phong hài lòng cười nói, sau đó lại nói với mọi người nói:
– Chuyện đã xảy ra hôm nay ta hi vọng mọi người kín miệng như bưng, dù sao hoàn cảnh của nơi này quá ác liệt, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải ma thú như là Kim Ma Ngốc Ưng, khiêm tốn một chút mới có lợi cho việc hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta.
– Chúng ta nghe theo lão đại, nhất định sẽ giữ miệng kín như bưng! Xin lão đại yên tâm.
Mọi người cùng kêu lên, bao gồm cả Tiết Kim Sơn cũng gọi Sở Lâm Phong là lão đại, chuyện này khiến cho Sở Lâm Phong rất là không quen.
Đường Lỵ và Dương Nhị thì lại không nói gì, các nàng có quan hệ đặc thù với Sở Lâm Phong, lời của Sở Lâm Phong nhất định các nàng sẽ nghe, điểm ấy Sở Lâm Phong không cần phải nghi ngờ.
Lần đầu tiên Sở Lâm Phong cảm nhận được sự tôn kính của mọi người, trong lòng cũng có hào khí dâng trào:
– Ngày hôm nay chúng ta gặp nguy hóa nan, còn có được một ma thú có thực lực cường hãn, ta biết trong lòng mọi người có rất nhiều nghi hoặc, chờ có thời gian ta sẽ nói cho mọi người biết. Hôm nay cũng đã mệt mỏi một ngày rồi, mọi người đến gần đây chuẩn bị thức ăn dân dã đi, ngày hôm nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở đây, ngày mai mới lại lên đường.
Lời của Sở Lâm Phong mọi người cũng không có ý kiến, vừa rồi không liều mạng mà chạy trốn quả thực đã khiến cho thể lực của mọi người tiêu hao rất lớn, Mộ Dung Phiêu Tuyết và Ngưu Thiên thì đi tìm thức ăn, lúc này cũng xem như là cố gắng biểu hiện một phen.
Tiết Kim Sơn đi tới trước mặt của Sở Lâm Phong nói:
– Biến hóa của ngươi rất lớn, khiến cho ta cũng có chút không thể tin được đây là sự thật!
– Đại ca, sao đại ca cũng ồn ào theo bọn họ vậy, huynh là đại ca ta thì cả đời đều là đại ca của ta, hi vọng sau này đại ca không muốn nên kêu loạn, khiến cho trong lòng ta rất không thoải mái.
Sở Lâm Phong cau mày nói.
– Ta cũng chỉ kích động cho nên mới thế mà thôi, ma thú có thể biến ảo thành hình người, quả thực là lần thứ nhất nhìn thấy đó.
Tiết Kim Sơn cười nói, đối với Sở Lâm Phong, càng ngày hắn càng tôn kính hơn.
– Đúng rồi, không phải đại ca ở lớp Chú Kiếm sư sao? Làm sao lại xuất hiện ở đây cơ chứ?
Sở Lâm Phong lập tức nhớ tới chuyện này, lập tức hỏi.
– Là Công Tôn Trường Viễn bảo ta tiến vào trong này, hắn nói ngươi sẽ chăm sóc cho ta! Đúng như dự đoán, cuối cùng ta cũng gặp phải ngươi! Huynh đệ, ngươi nói có phải chúng ta rất có duyên hay không?
– Hừm, có duyên, có duyên!
Sở Lâm Phong cũng cười nói, đối với sắp xếp này của Công Tôn Trường Viễn, trong lòng hắn cũng mang theo sự cảm kích, chuyện Sinh tử đài trước đó hắn cũng không để tâm nữa.
– Lâm Phong, sao con chó con kia của ngươi lại lợi hại như vậy, nó là ma thú gì vậy?
Rốt cục Đường Lỵ không nhịn được hỏi một câu, bí mật trên người Sở Lâm Phong thực sự quá nhiều, nhiều tới mức làm cho nàng sắp không nhớ rõ nữa rồi.
– Huyết Ảnh cuồng sư, một loại thánh thú viễn cổ, rất lợi hại. Chỉ là hiện tại nó vẫn còn trong giai đoạn ấu thú, luận thực lực nó không phải là đối thủ của Kim Ma Ngốc Ưng, nhưng bởi vì huyết thống thánh thú trong cơ thể, cho nên mới thu phục được Kim Ma Ngốc Ưng.
– Thánh thú viễn cổ? Trời ạ, ta chỉ từng thấy ghi chép liên quan tới thánh thú trong cổ thư, có người nói khi ma thú đạt đến ma thú cấp chín thì sẽ có thể tiến hóa thành một loại ma thú hoàn toàn mới, khi đó thực lực sẽ càng mạnh mẽ, đây là thánh thú sao? Sao ngươi lại chiếm được nó chứ?
Đường Lỵ giật mình hỏi.
– Một lần kỳ ngộ ngẫu nhiên mà thôi, đợi có thời gian ta sẽ chậm rãi nói cho ngươi nghe!
Sở Lâm Phong nhìn hai thiếu nữ nghiêng nước nghiêng thành trước mặt, trong lòng cũng tràn ngập cảm xúc, mình có tài cán gì mà có thể được các nàng ái mộ, chỉ là trọng trách trên người mình thực sự quá nặng, làm cho hắn có chút không thở nổi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!