Bất Hủ Thần Vương - Chương 590: Ba phân lễ vật, Đế La nguy cơ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
11


Bất Hủ Thần Vương


Chương 590: Ba phân lễ vật, Đế La nguy cơ


Ba phân lễ vật này, trừ Đan Tiên Thất Quyển, tạm thời Nhậm Thương Khung là dùng không nhiều lắm, hai phần lễ vật khác, đều là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Bất quá, Đế Hào chuẩn bị những lễ vật này, hiển nhiên cũng là muốn nổi bật. Cũng không có tặng đại lễ vật, mà là có ý tứ riêng.

Tỷ như vũ khí tính công kích, linh dược …, liền không có tiếp tục cho tặng Nhậm Thương Khung.

Vũ khí công kích, lưu lại mười hai thanh Vạn Tượng Phi Đao, Nhậm Thương Khung còn chưa hoàn toàn khai phá ra tiềm năng.

Hôm nay tự nhiên không thể nào cho vũ khí nữa.

Về phần linh dược, những Huyền linh chủng tử kia, cũng coi như một số tài phú rất lớn. Tái diễn biếu tặng, hiển nhiên cũng không phải là phong cách của Đế Hào.

Đế Hào trọng điểm là bồi dưỡng Nhậm Thương Khung, mà không phải là đảm nhiệm nhiều việc. Lưu Kim khôi lỗi kia, cũng là trọng phòng ngự mà không có tiến công, đó cũng là Đế Hào cố ý thiết trí.

Nếu không, hắn muốn chế tác một số Lưu Kim khôi lỗi tính công kích rất mạnh, sẽ không có vấn đề gì.

Thông qua Đế Hào lưu lại, Nhậm Thương Khung cũng được biết, muốn mở ra động phủ tiếp theo, tu vi phải đạt tới Đại Đạo trung kỳ.

Mà động phủ cuối cùng kia, tu vi của hắn phải tiến vào Đại Đạo hậu kỳ, mới có tư cách mở ra.

Đây cũng là vì sao Nhậm Thương Khung cũng không có suy nghĩ nhiều như vậy.

Bằng tốc độ tu luyện cao nhất của thiên tài Thiên Trạch Thế Giới, tu luyện đạt tới trung kỳ cũng phải năm trăm trở lên, mà hậu kỳ càng là khó khăn, tu luyện tới Đại Đạo hậu kỳ, trẻ tuổi nhất cũng vượt qua thiên tuế.

Cho nên, động phủ thứ ba cùng thứ tư này, Nhậm Thương Khung nhất thời cũng không nóng lòng.

Trên thực tế, hắn hôm nay muốn, chính là không ngừng củng cố cảnh giới Đại Đạo, làm cho đại đạo khí tràng mình càng ngày càng mạnh.

Căn cơ Đại Đạo của Nhậm Thương Khung bây giờ, là tương đối vững chắc rồi. Dù sao, hắn năm đó lúc Trúc Cơ, là hoàn thành một trăm lẻ tám chuyển Chư Thiên đại viên mãn, trời sinh là thiên phú siêu quần.

– Đại Đạo nhất trọng, ngưng tụ Đại Đạo Pháp Tướng cũng không nói sai. Đại Đạo cường giả thi triển Đại Đạo uy năng, Pháp Tướng uy nghiêm, Pháp Tướng này, thật ra chính là khí tràng của Đại Đạo cảnh. Mà Đại Đạo nhị trọng Kim Thân cảnh giới, là Pháp Tướng thăng cấp, đồng thời thân thể tu luyện thành kim cương bất hoại, vũ khí bình thường hoàn toàn không cách nào suy chuyển tới. Hai cảnh giới này, chính là Đại Đạo sơ kỳ…

Nhậm Thương Khung biết, dục tốc bất đạt. Mình bây giờ căn cơ vững chắc, thiên phú tu luyện siêu quần, cũng không có nghĩa là có thể vượt qua pháp tắc tu luyện.

Tu luyện, còn phải làm đến nơi đến chốn, từng bước vững vàng.

Bằng tốc độ tu luyện của hắn hôm nay, đã đủ biến thái rồi.

Cho nên trong ngắn hạn, hắn căn bản không thể nào đột phá nữa.

Đại Đạo nhị trọng, chẳng những là tôi luyện thần thức, tăng lên cảnh giới, đồng thời cũng muốn rèn thân thể, đem mỗi một góc nhỏ của thân thể tu luyện đến kim cương bất hoại, Kim Thân cảnh giới.

Đây tuyệt đối là một quá trình dài dòng.

Nhậm Thương Khung hôm nay, cũng không có hy vọng xa vời này. Ở trong động phủ tu luyện mấy ngày, đem kỹ năng cùng cảnh giới dung hợp đến trình độ hoàn mỹ.

Thần Khống Thuật, Nhậm Thương Khung đã bắt đầu tu luyện. Thần Khống Thuật này, chính là một môn thần thông rèn luyện thần thức, Nhậm Thương Khung trời sinh thần thức cường đại, tu luyện Thần Khống Thuật này cũng là ngộ tính cực cao.

Trừ tu luyện Thần Khống Thuật ra, Nhậm Thương Khung tự nhiên sẽ không quên tu luyện mười hai chuôi Vạn Tượng Phi Đao. Ban đầu thời điểm ở Thần Thông cảnh, hắn nhiều nhất chỉ có thể thao túng bảy chuôi Vạn Tượng Phi Đao, hơn nữa uy lực chỉ có thể phát huy ra một hai thành.

Hôm nay, cảnh giới tăng lên, cất bước tiến vào Đại Đạo cảnh. Bằng thần thức hắn hôm nay, thoáng cái thao túng mười hai chuôi Vạn Tượng Phi Đao đã không phải là việc khó.

Nhưng mà, thần thức càng mạnh, thao túng Vạn Tượng Phi Đao lại càng hoàn mỹ. Vạn Tượng Phi Đao có một huyền ảo, là ở chỗ chế tạo huyễn tượng, lợi dụng nhược điểm trong lòng đối phương, tạo ra huyễn tượng, đạt tới hiệu quả lừa gạt.

Hôm nay, Nhậm Thương Khung cũng không thoả mãn với huyễn tượng này, dù sao, Vạn Tượng Phi Đao nhanh như sao rơi, hơn nữa chất liệu là Thái cổ Thần Thiết chế luyện, ở Thiên Trạch Thế Giới, căn bản không có vũ khí gì có thể phá hư nó.

Cho nên, Nhậm Thương Khung tính toán khai phá chức năng đánh bất ngờ, mặc dù không cần huyễn tượng, chỉ một phi đao tới công kích đối thủ, lợi dụng tốc độ tuyệt đối, chém kẻ địch trong vô hình.

Phi đao tự nhiên không thể nào so sánh với cung tên. Nhưng mà, phi đao có ưu thế mà cung tên không có, đó chính là tính bí mật.

Hơn nữa, phi đao có thể dung nhập vào càng nhiều là thủ pháp, có thể cùng tốc độ, thủ pháp, lực lượng kết hợp.

– Vạn Tượng Phi Đao này, đơn thuần dùng để đánh bất ngờ, như ánh mặt trời bắn qua, chém đầu kẻ địch. Trọng yếu nhất chính là tốc độ của nó. Mà ta lợi dụng tốc độ tuyệt đối của Thái Dương Chi Dực, phối hợp Vạn Tượng Phi Đao quỷ thần khó dò, mặc dù không cần thần thức thao túng, cũng có thể đạt tới hiệu quả đánh lén tuyệt hảo.

Không phải là Nhậm Thương Khung không muốn lợi dụng huyễn tượng, thật sự là bởi vì huyễn tượng này phải có thần thức thao túng. Mà mặc dù thần thức Nhậm Thương Khung cường đại, nhưng bây giờ có sáu Lưu Kim con rối Đại Đạo cảnh, kia đều là cực kỳ hao phí thần thức.

Cho nên, cho dù thần thức cường đại, thần thức này cũng phải tiết kiệm mà dùng.

Nếu không, ở trong chiến đấu kéo dài cao độ, vạn nhất thần thức hao phí quá độ, cũng không phải một thời ba khắc là có thể khôi phục.

Này cùng sử dụng linh lực bất đồng, sử dụng linh lực, hoàn toàn có thể lợi dụng đan dược bổ khuyết. Còn thần thức, phải thông qua minh tưởng mới khôi phục. Đan dược có thể trong nháy mắt bổ khuyết thần thức, cơ hồ là không có. Mặc dù có vài loại như vậy, cũng là cực kỳ khan hiếm, hơn nữa cũng không cách nào đạt hiệu quả tức thì.

Cho nên, nhu cầu của Nhậm Thương Khung đối với Thần Khống Thuật, trở nên càng thêm khẩn cấp.

Như thế liên tục tu luyện bảy tám ngày, lĩnh ngộ của Nhậm Thương Khung đối với Thần Khống Thuật, đã bước đầu thấy hiệu quả. Bất quá, muốn đạt tới thao túng hoàn mỹ còn sớm vô cùng.

Bất quá, hôm nay dùng Thần Khống Thuật thao túng Lưu Kim con rối Đại Đạo cấp, ít nhất có thể tiết kiệm được ba thành thần thức, đây cũng là hiệu quả lúc đầu của Thần Khống Thuật.

Về phần thần thông lý soát thần thức của Thần Khống Thuật, cũng không phải một hai ngày là có thể đại thành. Nhậm Thương Khung mặc dù cực kỳ khẩn cấp, nhưng cũng cần một số thời gian.

Chẳng qua là, hắn biết thời gian cấp bách. Hắn bế quan cho tới bây giờ, đã một hai tháng rồi. Một hai tháng này nếu như ở bình thời cũng không có gì.

Nhưng mà hôm nay ngoại giới chính là binh hoang mã loạn, thời điểm chiến sự liên tục, một ngày thời gian, thường thường cũng trọng yếu phi thường. Chớ nói chi là hơn một tháng trôi qua, hắn có chút lo lắng thế cục ngoại giới.

Nhậm Thương Khung quyết định xuất quan.

Thời điểm hắn đi ra động phủ, lại phát hiện Tiểu Bạch ở ngoài động phủ! Hơn nữa Tiểu Bạch thập phần lo lắng, nếu như không phải nó kiêng kỵ cấm chế động phủ này, chỉ sợ sớm đã xông vào.

Mà cấm chế động phủ cực kỳ cường đại, Tiểu Bạch truyền thức đi vào, một điểm phản ứng cũng không có. Toàn bộ bị cấm chế sở ngăn cản.

– Tiểu Bạch, làm sao vậy?

– Lão Đại, yêu tộc Quỷ Xa Bộ xâm lấn Nam Thiên Các. Dây dưa hơn một tháng rồi, Quỷ Xa Bộ đi Thiên Mãn phân đà Thương Mạch Bộ mượn ba trăm ngàn huyết nhục bình dân làm tiếp tế tiếp viện. Sau khi Đế La Vũ Hậu nhận được tin tức kia, đi chặn đánh đội ngũ chuyển vận yêu tộc, nhưng trúng kế mai phục. Bị mấy Đại Thánh yêu tộc vây ở Lang Nha Cốc giữa Địa Ẩn phân đà cùng Thiên Mãn phân đà.

– Quỷ Xa Bộ?

Thời điểm Nhậm Thương Khung bế quan, chính là đánh chặn đường Độc Giác Bộ. Cho nên, đối với chuyện Quỷ Xa Bộ, hắn chưa biết gì cả.

Tiểu Bạch đại khái nói tình huống Quỷ Xa Bộ một chút, nói:

– Lão Đại, Quỷ Xa Bộ là bảy Thánh bộ, kia cũng không có gì. Nhưng mà Quỷ Xa lão quái, hình như là cậu Đa Đầu lão quái. Hắn tuyên bố phải tìm được hung thủ giết cháu hắn, bầm thây vạn đoạn. Giống như Quỷ Xa Bộ bây giờ đã biết, người diệt sát Đa Đầu Đại Thánh, chính là lão Đại ngươi!

Đối với việc Quỷ Xa lão quái nhớ thương, Nhậm Thương Khung cũng không có bao nhiêu phản ứng.

Hắn quan tâm hơn chính là Đế La Vũ Hậu, hai người này là phụ tá đắc lực của hắn. Nếu quả thật bị Đại Thánh yêu tộc giết chết, tuyệt đối là tổn thất lớn.

– Đi, Tiểu Bạch, chúng ta trở về.

Nhậm Thương Khung trở lại Thiên Xảo phân đà, quả nhiên làm phấn chấn lòng người. Khi nhóm người Lý Dật Phong thấy Nhậm Thương Khung đều thất kinh.

– Thương Khung, ngươi vượt qua Cửu Kiếp, tấn chức Đại Đạo cảnh rồi?

Tất cả Đại Đạo tôn, ánh mắt cũng đứng ở trên người Nhậm Thương Khung, vô cùng giật mình.

Nhậm Thương Khung nhìn thấy Lưu Vân Đạo, mừng rỡ nói:

– Nhị vị tiên tử bỏ tối theo sáng, quả nhiên là phúc Nam Thiên Các.

Lúc này, Nhậm Thương Khung cũng rất biết lễ tiết, nhìn thấy Bắc Cung Dao, mặc dù lòng vui mừng, nhưng không có vì tư quên công.

Hai người ánh mắt vừa đụng nhau, đều hết sức ăn ý, khẽ mỉm cười, hết thảy đều không nói lời nào.

– Sư tôn, sư nương, còn có nhị vị tiên tử. Những lời khác trước không nói đến, Đế La Vũ Hậu bị nhốt, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Lý Dật Phong thở dài nói:

– Nói về chuện này, là chúng ta chỉ vì cái lợi trước mắt, nghe nói Quỷ Xa Bộ từ Thương Mạch Bộ mượn ba trăm ngàn bình dân. Chúng ta muốn đi giải cứu những bình dân này, đồng thời không để cho Quỷ Xa Bộ nhận được tiếp tế tiếp viện. Không nghĩ tới, Quỷ Xa Bộ cũng rất giảo hoạt, cố ý thả ra tiếng gió, tiết lộ một điểm sơ hở, dẫn tới Đế La Vũ Hậu đi phục kích. Kết quả, Quỷ Xa Bộ mai phục bốn Đại Thánh, đem Đế La Vũ Hậu vây ở Lang Nha Cốc. Cũng may Đế La thực lực mạnh, vợ chồng bọn họ có trận pháp tự bảo vệ mình, có thể duy trì năm ba ngày. Bất quá dù vậy, đó cũng là tràn đầy nguy cơ a.

– Ân, bất kể như thế nào, Đế La Vũ Hậu, tuyệt đối không thể cứ như vậy vẫn lạc. Yêu tộc tổn thất được rất tốt, nhưng chúng ta tổn thất không dậy nổi.

Chủ ý của Nhậm Thương Khung rất kiên cố, vô luận như thế nào, nhất định phải cứu Đế La Vũ Hậu. Đây là điểm mấu chốt của hắn. Đế La Vũ Hậu tìm hắn nương tựa, phụng hắn là chủ, lúc này nếu như hắn lo lắng bẫy rập yêu tộc, mà không đi cứu mà nói, kia không khỏi để cho thủ hạ thất vọng đau khổ.

Còn nữa, đúng như hắn nói, Đại Thánh yêu tộc rất nhiều, nhưng mà Đại Đạo cảnh loài người, chết một người là ít đi một cái. Nhất là Đế La Đại Đạo trung kỳ cường giả, lại càng là trọng tướng khó được, nếu như ngã xuống, quả thật tổn thất không dậy nổi.

Về công về tư, Nhậm Thương Khung cũng phải đi cứu!

Lý Dật Phong gật đầu, lại nói:

– Thương Khung, nhị vị Đế La Vũ Hậu đạo hữu là phải cứu. Nhưng mà, chúng ta phải suy nghĩ chu toàn. Yêu tộc cố ý tiết lộ hành tung, thiết trí một cái bẫy để cho bọn họ chui vào. Hôm nay, có thể là liên hoàn bẫy rập, chờ chúng ta đi cứu viện, hai độ công kích…

Cái lo lắng này, cũng không phải không có lý.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN