Bất Hủ Thần Vương
Chương 605: Thế như chẻ tre
Một tiếng hét thảm từ trong vòng chiến truyền ra, Vũ Hậu nhìn đúng cơ hội, bắn ra một mũi tên tất sát.
Một mũi tên này tựa như lợi kiếm treo cao, biết rõ tùy thời có thể chặt xuống, nhưng mà Thanh Cáp Đại Thánh như cũ không có thể né tránh.
Mũi tên bén nhọn vừa rời dây cung, liền hóa thành một đạo lưu quang, biến mất ở đám mây. Sau một khắc, liền bắn nhanh đến trước mặt Thanh Cáp Đại Thánh.
Cũng may Thanh Cáp Đại Thánh xem thời cơ rất nhanh, đầu khẽ né qua một bên, tránh được mũi tên trí mạng này.
Mũi tên kia trực tiếp bắn vào bờ vai của hắn, từ xướng tỳ bà xuyên qua.
Thanh Cáp Đại Thánh trúng tên, bên bả vai cùng cánh tay nhất thời cảm giác đau đớn, thoáng cái nửa người giống như mang chì, chết lặng không thể nhúc nhích.
Phanh!
Hung hăng một quyền, Thanh Cáp Đại Thánh bởi vì hành động bất tiện, bị Lưu Kim khôi lỗi hết sức nện một quyền lên ngực.
– Oa!
Thanh Cáp Đại Thánh phun ra một ngụm máu tươi, một quyền này có thể nói là hoàn toàn đánh trúng, lực lượng thập phần mạnh mẽ, thiếu chút nữa làm yêu đan của hắn vỡ nát.
– Không tốt, trốn!
Thanh Cáp Đại Thánh thi triển Bích Thiềm Phi Độn muốn bỏ chạy. Ngay khi hắn vừa động thân, Vạn Tượng Phi Đao lần nữa từ trên trời giáng xuống, một đạo kim quang vòng qua cổ của Thanh Cáp Đại Thánh, cái đầu to lớn tuyệt vọng rớt xuống.
Trong chớp mắt, Kỳ Tuấn Đại Thánh bị chém, Thanh Cáp Đại Thánh bị chém!
Nhậm Thương Khung không chút do dự, thúc dục những Lưu Kim khôi lỗi khác, toàn bộ đi dây dưa Mã Vương Đại Thánh. Bởi vậy, áp lực của Mã Vương Đại Thánh bên cạnh, đột nhiên tăng nhiều.
Về phần Thiết Đầu Đại Thánh, sau khi bị Vạn Tượng Phi Đao làm tổn thương, trên căn bản chẳng khác nào là thịt cá trên thớt, mặc người chém giết rồi.
Nội tâm Mã Vương Đại Thánh không ngừng kêu khổ. Hắn bị bốn Lưu Kim khôi lỗi dây dưa, còn có một Đế La thực lực cùng hắn không phân cao thấp.
Thực lực này, là hơn Mã Vương Đại Thánh hắn gấp ba.
Chẳng khác gì là thực lực ngang nhau, bằng ba đánh một, phần áp lực to lớn này có thể nghĩ. Không chỉ như thế, Nhậm Thương Khung ở phía bên ngoài, thời thời khắc khắc vẫn duy trì uy áp cường đại, còn có Vũ Hậu ngắm tên vào trong này, mắt nhìn chằm chằm vào.
Có thể nói, Mã Vương Đại Thánh giờ phút này tuyệt đối là thân vùi trùng vây.
– Các ngươi là nhân loại hèn hạ, đánh lén vây công, coi là bản lãnh gì?
Mã Vương Đại Thánh rít gào liên tục, bị công kích thở hồng hộc, ứng phó không rảnh.
Đế La đao thế hung mãnh, hơn nữa đều là đao kỹ giết người dứt khoát lưu loát. Mỗi một đao thoạt nhìn cũng không có chỗ gì đặc biệt, nhưng mỗi một đao, cũng làm cho Mã Vương không dám xem thường.
Chỉ cần vô ý một chút, thì có thể bị đao thế của Đế La chém thành hai khúc.
Cường giả cùng cấp bậc đối kháng, một khi trúng chiêu, căn bản chẳng khác nào tuyên án tử hình.
Trong lòng Mã Vương Đại Thánh kêu khổ không ngớt, hắn không phải không có thần thông khác, nhưng mà bị vây công như vậy, hắn dù có thủ đoạn thông thiên cũng phát huy không ra.
Đối thủ căn bản sẽ không cho hắn cơ hội ra tuyệt chiêu.
– Không được, nếu dây dưa đi xuống, tất nhiên sẽ bị chém!
Mã Vương Đại Thánh hạ quyết tâm, quyết định phá vòng vây.
Cánh tay huy động, xua ra bảy tám quyền, thân thể nhéo một cái, hóa thành một đoàn ngọn lửa màu xanh, ngọn lửa này đón gió thoáng một cái, hóa thành vô số đạo khí tượng tuấn mã chạy chồm, ngàn vạn đạo tàn ảnh chia ra chạy trốn.
– Hừ, ta đây Yêu Mã Liệt Diễm, hư hư thật thật, vô số ảo ảnh, bọn họ có thể tìm được chân thân của ta mới là lạ!
Kỹ năng chạy trốn này của Mã Vương Đại Thánh thập phần cao minh, một khi hóa ra vô số Yêu Mã Liệt Diễm, đầy trời là đại đạo khí tràng của hắn, ở bên trong khí tràng này, căn bản không cách nào phân biệt hư thật.
Sắc mặt Đế La hơi đổi, quát lên:
– Không tốt, người này muốn chạy trốn!
Nhậm Thương Khung trên cao nhìn xuống, hai mắt lấp lánh hữu thần, tản mát ra sắc thái cực kỳ sắc bén. Hắn giờ phút này phát động thần thức, độ nhạy cảm đã đến cực hạn.
Ảo thuật này của Mã Vương Đại Thánh mặc dù rất cao, ở bên trong khí tràng, quả thật không cách nào phân biệt hư thật, nhưng mà sau khi Nhậm Thương Khung tu luyện Thần Khống Thuật, lực nắm bắt đối với thần thức đã đến trình độ cao siêu.
Thần thức giống như vô số dây cung nhìn không thấy nhanh chóng tản ra. Thần thức của Mã Vương Đại Thánh chỉ cần đụng vào một dây, sẽ bị Nhậm Thương Khung phát hiện ngay lập tức.
Nhậm Thương Khung nắm chặt một thanh Vạn Tượng Phi Đao, bỗng nhiên hai tròng mắt vừa động, vượn tay phất nhẹ, Vạn Tượng Phi Đao rời khỏi tay, bắn về phía hư không.
Mã Vương Đại Thánh lợi dụng Yêu Mã Liệt Diễm chạy trốn, vốn là nắm chắc, lại không nghĩ rằng Vạn Tượng Phi Đao giống như có mắt, như oan hồn đòi mạng, hướng hắn theo đuổi không bỏ.
Đế La nhìn thấy xu thế vận chuyển của Vạn Tượng Phi Đao, cười lớn một tiếng, lăng không nhảy dựng lên, hung hăng một đao hướng vị trí kia chém tới.
Mã Vương Đại Thánh không cách nào tránh né, hiện thân ra, vũ khí trong tay thoáng một cái, đón đỡ một đao tất sát này của Đế La.
Cùng lúc đó, tay trái hung hăng một quyền, đem Vạn Tượng Phi Đao đánh bay.
Vào thời khắc này, bốn Lưu Kim khôi lỗi đã bị Nhậm Thương Khung thao túng, đuổi tới quanh thân Mã Vương Đại Thánh, đem Mã Vương Đại Thánh gắt gao vây quanh.
– Biến thái!
Mã Vương Đại Thánh giận không kềm được, hắn tung hoành yêu giới, ra mắt các loại đối thủ, nhưng mà tràng diện chật vật giống như hôm nay, vẫn là lần đầu gặp phải.
Lưu Kim khôi lỗi hoàn toàn không sợ đánh, thời điểm Mã Vương Đại Thánh cùng Đế La đấu say mê, hai Lưu Kim khôi lỗi hóa thành hai đạo dây thừng kim sắc, hướng hai chân Mã Vương Đại Thánh cuộn lấy.
Còn hai cái khác thì huy quyền đánh tới hắn. Một cái đập mặt, một cái đánh ngực, đơn giản thanh thoát, một điểm đạo lý cũng không nói.
Mã Vương Đại Thánh hai tay một nắm, trào ra một đạo khí lưu phòng ngự, tạo thành một mặt lá chắn, đem hai quyền trí mạng này ngăn trở.
Đồng thời lưng mọc hai cánh, muốn bằng vào tốc độ bỏ chạy.
Đế La hét lớn:
– Trốn chỗ nào!
Vô tình một đao, hướng hai cánh trên lưng Mã Vương Đại Thánh chém tới. Thân thể Mã Vương Đại Thánh khẽ trầm xuống, tránh ra một đao bén nhọn này.
Nhưng đang lúc này, Mã Vương Đại Thánh cảm thấy hai chân trầm xuống, tựa như lâm vào vũng bùn, hai chân bỗng nhiên không nghe hắn sai sử.
Cúi đầu vừa nhìn, hai dây thừng kim sắc đã đem hai chân hắn trói lại.
– Cái gì đây?
Mã Vương Đại Thánh dùng sức vẫy ra, muốn đem dây thừng này chấn đứt đoạn, lại phát hiện lực trói buộc chẳng những không có giảm bớt, ngược lại không ngừng tăng thêm.
– Đi tìm chết đi!
Đế La không chút do dự, tiến tới một bước, một đao chém ngang, trực tiếp lướt qua đầu Mã Vương Đại Thánh.
Ca lau!
Giống như chém trúng kim thạch, mặc dù pháp thân cứng rắn, nhưng mà lực phá hoại một đao kia của Đế La cũng đạt tới đỉnh.
Thủ cấp của Mã Vương Đại Thánh bị Đế La hung hăng bổ xuống. Đường đường đệ nhất đầu não tam Thánh bộ, ở dưới vây khốn cũng là chạy không khỏi vận mệnh bị chém đầu!
Mã Vương Đại Thánh bị chém giết, chiến cuộc lập tức mất đi huyền niệm. Vẻn vẹn còn lại Thiết Đầu Đại Thánh, bản thân trúng Thập Nhị Thiên Hương Cao, là chết không nghi ngờ rồi.
Ở khắp nơi vây công, bị Nhậm Thương Khung đích thân chém giết.
Tứ đại thánh trong đại doanh, toàn bộ bị diệt. Nhậm Thương Khung cùng vợ chồng Đế La đem thi thể tứ đại thánh này treo ở giữa không trung.
– Yêu tộc dư nghiệt, Đại Thánh các ngươi đã bị chém giết toàn bộ. Những yêu nghiệt các ngươi, còn không nghển cổ chờ chết, còn đợi khi nào!
Ba Đại Đạo cường giả, bằng ưu thế áp đảo, ở bốn phía đại doanh yêu tộc, tận tình xung phong liều chết, đem trận thế yêu tộc đánh thất linh bát lạc.
Bọn họ xung phong liều chết lại phi thường có mục đích, chú trọng tru diệt những Yêu Vương cường giả.
Mấy phen xung phong liều chết, đại quân yêu tộc bị đánh tơi bời, toàn diện hỏng mất. Yêu chúng cấp Yêu Yương, vốn đang nghĩ tổ chức chống cự, nhưng mà đối mặt Đại Đạo cường giả đáng sợ, Yêu Vương cấp căn bản không cách nào chống cự, trong nháy mắt đã bị giết mười mấy thống lĩnh Yêu Vương.
Bởi vậy, đại doanh yêu tộc hoàn toàn không cách nào tổ chức chống cự hữu hiệu, toàn tuyến sụp đổ.
Nhậm Thương Khung bọn họ bên này đem yêu tộc đánh tan, chạy vội đến Thâm Uyên Thành, cùng cường giả bên trong thành nội ứng ngoại hợp, lần nữa hướng đội ngũ yêu tộc công thành phát động tập kích bất ngờ.
Ba ngày sau…
Chiến sự cuối cùng kết thúc, yêu tộc bốn bộ, tám Đại Thánh toàn bộ bị tiêu diệt. Đại quân tổn thất mấy trăm vạn, người bị thương đếm không hết, còn thừa lại phần lớn cũng bị đánh tơi bời, hoặc đi đầu nhập vào những yêu bộ khác, hoặc chạy về Tu La hải vực, hoảng sợ không chịu nổi.
Trận thế của Yêu tộc bốn bộ bị đánh tan, Thâm Uyên Thành rốt cục đạt được cơ hội phá vòng vây.
Nhóm đầu tiên phá vòng vây, đương nhiên là tu sĩ võ giả. Những cường giả này, thời gian phá vòng vây rất nhanh, hơn nữa dọc đường yêu tộc bốn bộ, căn bản không có lòng dạ nào ham chiến, chỉ muốn chạy trốn, cho nên dọc đường cơ hồ không có chống cự gì, phá vòng vây thập phần thuận lợi.
Nhóm thứ hai phá vòng vây, tự nhiên là bình dân. Bởi vì này yêu tộc bốn bộ tan tác, dọc đường xuất hiện tảng lớn khu vực trống không, làm cho bọn họ có đầy đủ thời gian phá vòng vây.
…
– Ha ha, Công Tôn huynh, không nghĩ tới, ta và ngươi còn có cơ hội đối ẩm a.
Một lão giả râu tóc bạc trắng, lộ ra vẻ khí độ bất phàm, nâng chén hướng một lão giả bận thanh bào trước mặt nói.
Thanh bào lão giả kia, là cơ quan đại sư nổi danh ở Thiên Các, tên là Công Tôn Lam. Công Tôn Lam này, cũng là một trong những nhân vật chủ yếu của Thâm Uyên Thành phá vòng vây lần này.
Mà Bạch Phát Lão Giả cùng hắn nói chuyện với nhau tên, lai lịch cùng Công Tôn Lam so sánh chỉ lớn không nhỏ.
Người này, là luyện khí đại sư tiếng tăm lừng lẫy bên trong Đông Hoàng Châu Cốc Lâm.
– Cốc huynh, ta vốn cho là chúng ta lần này hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Không nghĩ tới, Nam Thiên Các quả nhiên là có đại khí. Ta đây coi như là thêm kiến thức a! Chúng ta một lòng trông cậy vào Thiên Khung Tạo Hóa tới cứu viện, không có nghĩ chân chính trợ giúp chúng ta thoát khốn, lại là Nam Thiên Các.
Công Tôn Lam thập phần cảm khái.
Cốc Lâm ha hả cười một tiếng, vừa châm lẫn nhau một chén rượu, khẽ thở dài:
– Mới đầu ta còn không nhìn tốt Nam Thiên Các này. Bây giờ nhìn lại, chúng ta thật là ếch ngồi đáy giếng. Ta nghe nói, Nam Thiên Các bên này, đã đánh bại rất nhiều lần yêu tộc tiến công! Dõi mắt cả Thiên Các, dõi mắt cả Đông Hoàng Châu, có thể làm cho yêu tộc kinh sợ, thật chỉ có một nhà?
Hai đại sư tụ chung một chỗ, thấy Nam Thiên Các phát triển không ngừng, cũng là bội phục phát ra từ phế phủ.
Đang lúc cảm khái, bỗng nhiên một người từ ngoài cửa đi vào, hướng hai vị đại sư thi lễ một cái:
– Hai vị tiền bối là Cốc đại sư cùng Công Tôn đại sư?
– Phải, các hạ là người phương nào?
Cốc Lâm có chút ngạc nhiên hỏi.
– Tại hạ là Minh Hoa Đà!
Người nọ ha hả cười một tiếng.
– Minh Hoa Đà? Chẳng lẽ là năm đó ở Đan sư đại hội đoạt quán quân Minh Hoa Đà đại sư?
Công Tôn Lam thất kinh, vô ý thức đứng lên.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!