Bất Hủ Thần Vương
Chương 627: Đan Tiên truyền nhân, truyền thừa tín vật
Thậm chí, Xích Hằng Vũ hoài nghi, Nhậm Thương Khung này, cơ hồ đã có đủ trình độ của Đan Tiên Vạn Dược Tôn năm đó. Chẳng qua là, cái ý nghĩ này, hắn không dám nói ra mà thôi.
Dù sao, một gia hỏa còn trẻ như vậy, có đủ trình độ Đan Tiên, đó là một chuyện xinh đẹp cỡ nào.
Hiển nhiên, Xích Hằng Vũ cũng không ngờ được, tạo hóa trên người Nhậm Thương Khung, chính là nhân gian Đan Tiên Vạn Dược Tôn, đó cũng là tồn tại phải nhìn lên.
Nhất là Đan Tiên Thất Quyển, kia cũng không phải là một danh hiệu giả dối, đó là chân chính Thần Đạo đại thủ bút, là tồn tại siêu việt Thiên Trạch Thế Giới.
Di điển của Vạn Dược Tôn, ở trước mặt Đan Tiên Thất Quyển, nhiều lắm cũng chỉ có thể coi là vừa mới nhập môn. Nhậm Thương Khung luyện chế Đại Đạo Nguyên Đan, là linh cảm đến từ Đan Tiên Thất Quyển, trừ dùng Đại Diễn Đỉnh của Vạn Dược Tôn ra, những phương diện khác cùng Vạn Dược Tôn thực không có quá nhiều quan hệ. Chỉ bất quá, cái mấu chốt trong lúc này, hắn chỉ có thể dựa vào danh nghĩa Vạn Dược Tôn.
Dù sao, chân tướng thật sự này là quá mức nghe rợn cả người.
Thấy mọi người giật mình không khỏi, Xích Hằng Vũ biết, Nhậm Thương Khung lộ diện thanh thế là định rồi. Làm đủ chuẩn bị, giờ giới thiệu hắn là Đan Tiên truyền nhân, hiệu quả tự nhiên phi thường tốt.
– Mọi người đều biết, Nhậm Thương Khung đảm nhiệm Đan Tiên Đông Điện Thái thượng trưởng lão, cũng biết hắn làm rất nhiều đại sự, nhưng gốc tích của hắn, rất nhiều người lại không rõ ràng. Không sai, võ đạo truyền thừa của Thương Khung trưởng lão, là đến từ Thiên Các Chân Kiếm Đạo. Mà truyền thừa linh dược, là đến từ Đan Tiên lão nhân gia!
– Cái gì?
Tin tức kia vừa truyền ra, mọi người đầu ồ lên.
Đan Tiên truyền nhân? Nhậm Thương Khung?
Bởi vậy, Nhậm Thương Khung biểu hiện đủ loại yêu nghiệt, thoáng cái tìm được đáp án rồi. Tại sao Nhậm Thương Khung tuổi còn trẻ, biểu hiện ra thiên phú cao như thế; tại sao thời điểm Nhậm Thương Khung mười mấy tuổi, là có thể thông qua Dược Thánh khảo hạch; tại sao thiên phú linh dược của hắn, gặp cao như thế; thiên phú võ đạo cũng mạnh như thế!
Thì ra là, này hết thảy cùng Vạn Dược Tôn tiền bối có liên quan!
Nội bộ Đan Tiên Đông Điện, đối với thân phận truyền nhân Vạn Dược Tôn, cũng sớm có biết. Nhưng mà ngoại giới trừ Lý Dật Phong ra, những đầu sỏ tông môn khác, đều chẳng hay biết gì.
Lần này, nét mặt Truy Nhật Kiếm Minh bên kia rất phức tạp. Đối với Nhậm Thương Khung, bọn họ là hoàn toàn không thích, nhất là Nhậm Thương Khung đả kích Kim Phong Vực, kia quả thực là Truy Nhật Kiếm Minh vô cùng nhục nhã.
Vốn là, bọn họ còn muốn chờ Kim Phong Vực trưởng thành trả thù mối nhục ngày đó. Hôm nay xem ra muốn trả thù Nhậm Thương Khung đó là người si nói mộng.
Chỉ một là thân phận Đan Tiên truyền nhân này, có thể không nhìn tất cả thế lực tông môn.
Cho dù yêu tộc không có xâm lấn, cho dù tứ đại châu gió êm sóng lặng, mỗi tông môn ai dám đắc tội Đan Tiên Điện, đắc tội Đan Tiên truyền nhân?
– Khó trách, Nhậm Thương Khung mười bảy mười tám tuổi là có thể thông qua Dược Thánh khảo hạch, thì ra thiên phú là truyền thừa từ Vạn Dược Tôn tiền bối a, khó trách khó trách.
Thủy Vân Tông Thủy Trường Đông thập phần xấu hổ nhớ tới ban đầu Nhậm Thương Khung tham gia Dược Thánh khảo hạch, lướt qua danh tiếng nữ nhi của hắn Thủy Dao Dược Vương khảo hạch, hắn trở về một bụng không vui.
Bây giờ ngẫm lại lúc ấy thật đúng là không biết a. Chẳng lẽ thiên phú linh dược của nữ nhi, còn muốn áp qua truyền nhân của Đan Tiên tiền bối sao?
Hôm nay, nữ nhi bái Nhậm Thương Khung làm môn hạ. Đây chẳng phải là nói, Thủy Vân Tông bọn họ xuất hiện một đồ tôn Đan Tiên?
Này nói ra, cũng là thể diện rất lớn a! Thương Khung là truyền nhân Đan Tiên, mà nữ nhi Thủy Dao của hắn là đệ tử của Đan Tiên truyền nhân. Kia tự nhiên chính là đồ tôn Đan Tiên.
– Ta nói tại sao, Nhậm Thương Khung này xuất thân địa phương nhỏ như Vân La Thành, thiên phú võ đạo lại cao như vậy. Nói vậy, là Đan Tiên lão nhân gia dùng linh dược vô thượng, tiến hành tẩy tủy phạt mao hắn, thành tựu thiên phú biến thái. Thủ đoạn của Đan Tiên, quả thật quỷ thần khó lường!
Rất nhiều đầu sỏ tông môn, đều là nghĩ ngợi như vậy. Ban đầu đối với thiên phú võ đạo xuất chúng của Nhậm Thương Khung, thoáng cái cũng cảm thấy “Rộng mở trong sáng”.
Dĩ nhiên, loại suy đoán này, có thể có chút hiểu lầm rồi. Hoặc là nói vô cùng sùng bái Đan Tiên Vạn Dược Tôn. Mặc dù Vạn Dược Tôn mạnh, mặc dù cũng có thể dùng đan dược thay đổi thiên phú võ đạo của một võ giả bình thường. Nhưng muốn cải tạo đến yêu nghiệt như Nhậm Thương Khung hôm nay, đó căn bản là làm không được.
Phương diện võ đạo hôm nay của Nhậm Thương Khung, không thể nghi ngờ đều là do Đế Hào tiền bối ban tặng, là tạo hóa do Bất Hủ Đế Khí mang đến, một điểm quan hệ với Vạn Dược Tôn cũng không có.
Vạn Dược Tôn mặc dù mạnh, đó cũng là ở Thiên Trạch Thế Giới. Cùng Thượng cổ Thần Vương so sánh, vẫn còn thua chị kém em, hơn nữa là khác biệt trời vực.
Bất quá, tự nhiên Nhậm Thương Khung sẽ không giải thích những thứ này. Nếu muốn xông ra thân phận “Đan Tiên truyền nhân” này, kia tự nhiên nên ca ngợi Đan Tiên tiền bối cao hơn nữa, đem Đan Tiên đại nhân đắp nặn càng thần bí, càng cường đại thì càng tốt.
Vạn Dược Tôn trong mắt người ngoài càng thần bí càng cường đại, đối với Nhậm Thương Khung hắn không thể nghi ngờ là càng có lợi.
Truy Nhật Kiếm Minh bên kia, không biết có tư vị gì, Kim Thiên Đạo không phục, nếu như Nhậm Thương Khung chẳng qua là Đan Tiên Đông Điện Thái thượng trưởng lão, hắn thừa nhận không lời nào để nói, mặc dù hâm mộ, cũng không trở thành ghen tỵ với hận. Nhưng mà, Nhậm Thương Khung là đệ tử võ đạo của Thiên Các Kiếm Tiên Lý Dật Phong.
Mà Lý Dật Phong, cùng Kim Thiên Đạo hắn là rất không hợp nhau.
Năm đó Lý Dật Phong không địch lại Kim Thiên Đạo hắn, thế nào ra một truyền nhân, lại dẫm truyền nhân của hắn ở dưới chân? Kim Thiên Đạo thập phần không phục.
– Ha hả, điện chủ đại nhân, bản thân ta có chút nghi ngờ. Tương truyền Vạn Dược Tôn tiền bối, mấy trăm năm trước mất tích rồi. Mà Nhậm Thương Khung trưởng lão, năm nay tựa hồ chỉ có hai mươi tuổi? Thân phận Đan Tiên truyền nhân này, cũng có chút kỳ quái. Thời gian có chút không thích hợp.
Kim Thiên Đạo đưa ra chất vấn.
Hắn vừa mở miệng như vậy, liền nhắc nhở những người khác, cũng cảm thấy nơi này quả thật có chút cổ quái.
Xích Hằng Vũ dằng dặc cười một tiếng:
– Chư vị cũng biết, Đan Tiên tiền bối mất tích, phải đi nơi nào sao? Hắn đi chính là Vô Tận Hải lãnh thổ, mà địa phương hắn đi qua, chính là Tu La Hải vực. Mà khi Thương Khung trưởng lão còn bé, ở đúng là thành thị Vân La Thành bến tàu Tu La Hải vực. Cũng là khi đó, Thương Khung trưởng lão được Đan Tiên lão nhân gia nhìn trúng, thu làm môn hạ đệ tử.
Việc này, Nhậm Thương Khung từng hàm hồ nói một lần. Nhưng mà Xích Hằng Vũ tự nhiên là vô hạn gia công, nói làm như thật.
Đan Tiên Vạn Dược Tôn tiến vào Vô Tận Hải lãnh thổ, đây là truyền bá đồn đãi. Hơn nữa, quả thật có các loại đồn đãi nhắc tới, Vạn Dược Tôn tiền bối là từ Tu La hải vực tiến vào Vô Tận Hải lãnh thổ.
– Nga, thì ra là như vậy. Thì ra là như vậy a!
Thủy Vân Tông Vân Hạc Tường là tín đồ của Nhậm Thương Khung nói ngay.
– Nói như vậy, thiên phú yêu nghiệt của Thương Khung trưởng lão, mới giải thích được đi. Ha ha, ta luôn luôn cảm thấy buồn bực, Thương Khung trưởng lão xuất thân bần hàn, tại sao bỗng nhiên nổi tiếng. Thì ra sâu xa là ở chỗ này. Thương Khung trưởng lão nguyên lai là truyền nhân Đan Tiên, quả nhiên là thất kính, thất kính!
Môn hạ Dạ Quan Tinh của Thiên Xu Tử từng được Nhậm Thương Khung cứu, hôm nay tự nhiên ủng hộ Nhâm Thương Khung rồi:
– Ha ha, ta liền suy đoán, Thương Khung đại sư tất nhiên có kỳ duyên khác, quả nhiên là thật. Đan Tiên truyền nhân, trong đương thời, chỉ sợ là tồn tại độc nhất vô nhị?
Người nào không biết? Vạn Dược Tôn nắm trong tay Đan Tiên Điện, nhưng không có thu môn đồ. Mặc dù thủ hạ rất nhiều, theo hắn học nghệ cũng rất nhiều. Nhưng mà, có thể được Vạn Dược Tôn tán thành, thừa nhận thân phận môn đồ, là một cũng không có.
Mà Nhậm Thương Khung, là Đan Tiên truyền nhân.
Truyền nhân, kia tự nhiên là tồn tại được Đan Tiên tiền bối tán thành!
Bão Thạch Tông cảm giác sâu sắc ân đức của Nhậm Thương Khung, Thạch Thanh mở miệng nói:
– Bằng niên kỷ của Thương Khung đại nhân, có thiên phú linh dược này, Đan Tiên truyền nhân quả nhiên là danh bất hư truyền. Bằng ta xem, Thương Khung đại sư chỉ sợ đã vượt xa tu vi Dược Thánh, có được trình độ Dược Tổ đi?
Tinh Nguyệt Cốc Tinh Ngự Cốc chủ cũng vui vẻ nói:
– Bằng trình độ Thương Khung đại sư đến xem, đạt được danh hiệu Dược Tổ, ta một chút cũng không ngoài ý muốn.
Sáu đại tông môn, đã có bốn nhà tỏ thái độ rồi. Về phần Nam Thiên Các, với Nhậm Thương Khung là có cùng nguồn gốc, quan hệ mật thiết, thái độ còn nói nữa sao?
Chỉ có Truy Nhật Kiếm Minh, hiển nhiên còn có chút chịu không được.
Ô Hoành Sơn cười cười:
– Bản thân ta nghe nói, Đan Tiên đại nhân cả đời không thu môn đồ, người học nghệ cùng hắn rất nhiều, nhưng không có người có tư cách đạt được hắn tán thành. Thương Khung trưởng lão lại thừa nhận được Đan Tiên đại nhân chỉ điểm, nhưng muốn là Đan Tiên truyền nhân, tựa hồ còn thiếu một chút bằng chứng. Ít nhất, Đan Tiên Điện tổng bộ, cũng không thông báo thiên hạ a.
Xích Hằng Vũ cười nhạt:
– Nói miệng không bằng chứng, tự nhiên là có bằng chứng. Thương Khung, đem ngươi truyền thừa tín vật, lấy ra cho chư vị nhìn một chút.
Nhậm Thương Khung tiện tay phất lên, lấy ba dược đỉnh ra. Long Hổ Đỉnh, Xuân Thu Đỉnh, Đại Diễn Đỉnh. Đại biểu cho ba cấp độ, ba tồn tại kinh khủng.
Long Hổ Đỉnh, luyện chế đan dược cấp thấp, là tuyệt đối thánh phẩm, tồn tại không tỳ vết chút nào.
Xuân Thu Đỉnh, liền luyện chế trung cấp đan dược; Đại Diễn Đỉnh, chỉ có linh dược thập phần cao, mới có tư cách tiến vào Đại Diễn Đỉnh luyện chế.
– Chư vị có từng nghe qua Đan Tiên tam đỉnh? Ba đỉnh này, chính là Đan Tiên đại nhân truyền thừa tín vật. Ba đỉnh này, chính là chi tác trong dược đỉnh, là tác phẩm hoàn mỹ không tỳ vết. Bất kỳ đan dược, cho dù là đan sư bình thường nhất, nếu như dùng ba đỉnh này luyện chế đan dược, độ linh lực vô điều kiện thêm một thành!
– Đan Tiên tam đỉnh?
Tinh Nguyệt Cốc cùng Truy Nhật Kiếm Minh có hai đan sư Dược Vương cấp, năm đó tham gia Thiên Các cử hành Đan sư đại hội, theo thứ tự là Thanh Thụ trưởng lão cùng Lôi Kiếm trưởng lão.
Nhị vị này, hôm nay cũng tới tham gia thịnh hội, tăng thêm kiến thức. Bọn họ đối với điển cố linh dược giới, tự nhiên là biết rất nhiều.
Cho nên, nghe danh tiếng Đan Tiên tam đỉnh, cũng là đồng thời biến sắc. Hai mắt Thủy Dao phát sáng, nhìn ba dược đỉnh hoàn mỹ không tỳ vết kia, kích động không thôi.
Đan Tiên truyền thừa tín vật a!
Người đối với linh dược có nhạy cảm, nhận thức đối với dược đỉnh càng nhạy cảm hơn. Ba đỉnh này vừa xuất hiện, tự có một cỗ khí chất, một loại khí chất làm cho người ta sinh ra cúng bái.
Đan Tiên tam đỉnh, còn có cái gì có thể so sánh với loại tín vật này? Còn có cái gì thuyết phục hơn tín vật này? Nếu như Đan Tiên đại nhân không có tán thành truyền nhân này, sao lại truyền Đan Tiên tam đỉnh?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!