Hệ Thống Nghịch Thiên Cải Mệnh - Chương 30: Tình Thân Nguy Nan
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
105


Hệ Thống Nghịch Thiên Cải Mệnh


Chương 30: Tình Thân Nguy Nan


Trên một con đường trong thành, Mục Vân cùng Như Tâm hai người đang rảo bước đi, bỗng nhiên Mục Vân cảm thấy kìa quái như bị người theo dõi, hắn liền bảo Như Tâm lánh tạm vào một quán trà.

Lúc này hắn rẽ vào một con hẻm nhỏ, tận lực tăng tốc độ lên tối đa rồi phóng lên nóc một ngôi nhà gần đó. Chờ đợi một lúc thì có hai thân ảnh mặc trang phục giống nhau, hẵn là bọn chúng đến từ một thế lực nào đó.

Hai thân ảnh ngó quanh một chút, một tên cau mày chửi ầm lên: – Mẹ kiếp, lại mất dấu của tiểu tử đó rồi!

– Không phải gấp, chắc hắn chỉ quanh co một chỗ nào gần đây mà thôi, nếu tìm không có chúng ta quay về bắt nốt con ả đi cùng nó cũng được, dù gì chúng ta cũng chỉ có nhiệm vụ theo dõi hắn! Tên còn lại lên tiếng.

– Hừ… chúng ta tìm một lúc nữa, quay lại bắt ả đàn bà kia, trong ả đàn bà kia còn nhỏ nhưng cũng mặn mà lắm, đủ để chúng ta vui vẻ một lúc! Tên kia lộ ra vẻ dâm tà cười khanh khách. Khi hai thân ảnh đang tính quay đi thì vang lên một giọng nói âm tà!

– Các ngươi tìm ta?

– Ai? một tên giật mình cảnh giác ngó xung quanh.!

– Là ai, giấu đầu lộ đuôi, cút ra đây cho lão tử! Xuy…. Tên này vừa dứt lời thì hắn trợn mắt, một dòng máu tươi tuôn ra như suối từ chiếc cổ của hắn, chưa đến một phút đồng hồ, hắn ngã gục xuống.

– Là ai, có gan bước ra ngoài! Tên còn sống lúc này hoảng sợ, tên đồng bạn của hắn vừa chết ngay trước mắt hắn, tay hắn cầm một thanh kiếm dài chỉa ra phía trước vơ vơ loạng xạ không ngừng hò hét!

” Lưu Băng ” Xoạt… A.aa tên còn sống xót bỗng nhiên hét lên thất thanh, hắn nhìn xuống thì thấy cánh tay phải của mình bị cắt đến ngang vai, hắn ôm tay đau đớn, đôi mắt hiện lên đầy vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng.

Hắn bình tĩnh nhìn về phía người thanh niên trước mặt, trên tay cầm một thanh kiếm trong suốt đang còn dính máu,… Không nghi ngờ đó chính là máu của hắn cùng tên đồng bạn đã chết!

– Ngươi là ai? Sao lại theo dõi ta! Trả lời thì sống không thì cũng giống tên đồng bạn của ngươi đang nằm kia, ngươi có 3 giây để trả lời! Mục Vân gằn giọng, đôi mắt như ác quỷ nhìm chằm chằm vào tên trước mặt!

Đúng trước sự uy hiếp của Mục Vân, hắn liền quỳ rạp xuống đất không ngừng dập đâu xin tha mạng!

– Nếu người không nói thì để ta tiễn ngươi một đoạn!

– A..a đại nhân tha mạng, ta.. ta nói a!

– Nói!

– Ta là người của Triệu gia, được phân phó theo dõi đại nhân ngài,… cầu đại nhân tha cho ta một mạng…! Hắn run lẩy bẩy không ngừng xin tha thứ!

– Hừ.. Triệu gia, tại sao Triệu gia lại sai các ngươi theo dõi ta? Mục Vân quát lớn.

– Dạ.dạ… bẩm đại nhân, là vì ngài giết Lương Bích Hà con trai của Lương Sơn đại nhân, Lương Sơn đại nhân nhờ Triệu gia phái chúng tiểu nhân bắt một người phụ nữ!..

– Hừ… các ngươi bắt một người phụ nữ như thế nào, hiện tại đang ở đâu, nếu nói láo thì kết quả của ngươi không đơn giản là chết một cách nhẹ nhàng nữa đâu, ta còn hàng ngàn cách cho ngươi sống không bằng chết! Mục Vân uy hiếp.

– Dạ… Triệu gia sau khi điều tra được người phụ nữ kia là mẹ của đại nhân liền phái chúng tiểu nhân phục kích xung quanh tửu lâu mà đại nhân thuê ở, khi thấy mẹ của đại nhân ra ngoài thì chúng tiểu nhân bắt lại rồi giao cho Lương Sơn đại nhân, hiện tại người đang ở một khu rừng nhỏ phía Tây Nam thành cách đây mười dặm a! hắn hoảng sợ khai báo!

– Người chắc chắn?

– Vâng tiểu nhân chắc chắn a, kính mong đại nhân tha cho tiểu nhân một con đường sống, tiểu nhân nguyện phục tùng đại nhân a! Hắn hoảng loạn không ngừng dập đầu. Hắn không ngờ rằng vừa khai báo xong, Mục Vân lạnh lùng ban cho hắn một nhát kiếm chí mạng vào chiếc cổ của hắn, hắn hai tay ôm lấy cái cổ của mình ngăn dòng máu tươi đang không ngừng phun ra, hắn trợn mắt há miệng, hắn không ngờ mình lại rơi vào kết cục này, hắn không cam lòng a!

Đinh.. Chúc mừng kí sinh diệt sát Vũ sĩ nhị trọng thiên võ giả nhận 3000 EXP!

Hừ Triệu gia, Lương Sơn, dám bắt cóc mẹ của ta, cho dù các ngươi lớn mạnh tới đâu, ta thề sẽ giết chết hết tất cả các ngươi, các ngươi chờ đấy cho ta! Mục Vân đôi mắt trợn ngược, hắn cực kì tức giận, long có nghịch lân, hắn cũng có nghịch lân, nghịch lân lớn nhất của hắn không ai ngoài người mẹ của hắn, có gan đụng tới mẹ của hắn thì chờ đợi sự trả thù tàn tạo của hắn đi!

Sau khi giải quyết xong hai tên bám đuôi và biết được mẹ hắn đang nằm trong tay Triệu gia cùng tên Lương Sơn, Mục Vân cấp tốc tìm Như Tâm! hắn bảo Như Tâm quay về tửu lâu đợi hắn, lúc đầu Như Tâm còn không chịu, cứ một mực muốn đi theo, nhưng khi nàng nhìn thấy Mục Vân tỏa ra sát khí bức người, nàng khẽ run nhẹ một cái đành lủi thủi quay về tửu lâu!

Nhìn thấy Như Tâm bỏ đi, Mục Vân lúc này suy tính một lát, Triệu gia nghe nói là một trong tam đại gia tộc lớn nhất ở Ngọa Long thành, thực lực của bọn chúng hẵn rất cao, đoán chừng có võ giả cảnh giới Vũ tướng. Hắn bây giờ tu vi chỉ có Bát trọng Vũ sĩ, muốn cứu mẹ hắn thì cửu tử nhất sinh, rất là khó khăn. Bây giờ hắn vẫn chưa tìm được cách giải quyết, bỗng nhớ đến Trương Bất Tài nói có chuyện gì thì tìm đến hắn. Mục Vân không phải người cậy mạnh mà không có não, hắn muốn cứu mẹ hắn từ trong tay Triệu gia cùng Lương Sơn thì phải tìm người giúp đỡ, bây giờ hắn chỉ biết mỗi Trương Bất Tài là có khả năng giúp hắn mà thôi. Còn đám A nhất, A nhị thì cho bọn chúng đi theo chỉ có đường chết a! Vấn đề về an nguy của mẹ hắn đang rất khẩn trương, hắn liền nhanh chóng đi tới Vạn Thương cửa hàng nhờ sự giúp đỡ!

– A Mục công tử, để tiểu nhân vào thông báo Trương chủ sự một tiếng! Tên hộ vệ thấy Mục Vân bước vào liền ôm quyền chào hỏi, hắn biết người thanh niên này không đơn giản như bề ngoài, Trương chủ sự đã căn dặn khi gặp người thanh niên này liền phải thông báo hắn ngay, không được chậm trể!

– Ừ! Mục Vân lạnh lùng phất tay.

Sau khi nhận tin Mục Vân đến, Trương Bất Tài vốn đang nghe ca múa trong phòng thì ngay lập tức ra ngoài tiếp đón Mục Vân, đùa, một người thanh niên có bối cảnh sau lưng là một vị luyện đan sư có thể luyện chế ra hoàn mĩ đan dược thì không thể chậm trể được. Trương Bất Tài đến thấy Mục Vân đang ngồi uống trà thì chấp tay chào hỏi, miệng cười lớn:

– Hahaa.. rồng đến nhà tôm, chẳng hay Mục tiểu huynh đệ đến tìm lão ca có chuyện gì chăng?

– Chào Trương lão ca, hôm nay ta tới là có việc muốn nhờ Trương lão ca giúp một tay, có chăng bất tiện? Mục Vân đứng dậy ôm quyền!

– Hahaa.. Mục tiểu huynh đệ có chuyện gì cứ nói ra, lão ca giúp được sẽ không ngại ngần! Trương Bất Tài khách khí.

– Tiểu đệ muốn nhờ Trương lão ca giúp tiểu đệ cứu mẫu thân!

– Ủa, mẫu thân của Mục tiểu huynh đệ làm sao? Trương Bất Tài nghi hoặc hỏi.

– Thật không giám dấu Trương lão ca, cũng bởi vì đệ giết chết Lương Bích Hà con của Lương Sơn, Lương Sơn này liền tìm đến Triệu gia đối phó tiểu đệ, bọn chúng liền bắt đi mẫu thân của tiểu đệ, kính mong Trương lão ca giúp tiểu đệ cứu mẫu thân ra, tiểu đệ nợ Trương lão ca món ân tình, sau này có việc tiểu đệ có chết không chối từ! Mục Vân nóng lòng nói rõ cho Trương Bất Tài nghe.

– Triệu gia, tên Lương Sơn này chỉ là một tên thương nhân gia tộc nhị lưu trong thành mà thôi ta còn không để vào trong mắt, còn về Triệu gia thì hơi khó khăn một chút! Trương Bất Tài nhẹ giọng.

– Nếu Trương lão ca không giúp được thì coi như tiểu đệ chưa nói gì cả, tiểu đệ cáo từ! Mục Vân cắn răng đáp lại, hắn vừa muốn quy lưng bước đi thì Trương Bất Tài lên tiếng!

– Mục tiểu huynh đệ hiểu lầm, ý ta không phải không giúp Mục tiểu huynh đệ cứu mẫu thân của ngươi, ý ta là muốn cứu được mẫu thân ngươi từ trong tay Triệu gia không phải không có cách, chỉ là sau khi cứu được mẫu thân của ngươi ra xong thì sau này Vạn Thương hội còn cân Mục tiểu huynh đệ giúp đỡ lại a! Trương Bất Tài nhẹ gióng nói.

– Được, chỉ cần cứu được mẫu thân, ta liền đồng ý với Trương lão ca, bây giờ thơi gian cấp bách, kính mong Trương lão ca nhanh chóng cùng ta đi cứu người! Mục Vân gấp gáp hối thúc.

– Được! Trương Bất Tài sảng khoái gật đầu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN