Sổ Tay Sinh Tồn Của Nữ Chính AV
Chương 32: Nguy cơ bốn phía
Editor: Cửu Vỹ Hồ
Dời mắt khỏi màn hình di động, Thiên Thảo phát hiện bản thân đã trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người trên hành lang, có không ít học sinh lớp khác khe khẽ nhìn nàng bàn luận, ngay cả đến lão sư đồng nghiệp ôm giáo án đi qua cũng dùng ánh mắt hèn mọn xa lạ nhìn nàng, giống như nàng là thứ đồ xuất hiện làm ô nhiễm toàn bộ vườn trường
Thanh âm nghị luận vang lên tràn ngập xung quanh, thậm chí có những người đứng gần nàng còn không hề kiêng kị bàn luận lớn tiếng
———— “Nghe chuyện gì chưa? Đêm qua có ba cái nam sinh bởi vì ý đồ cường – bạo Thiên Thảo lão sư mà bị cho thôi học, ta đây thật sự hoài nghi chuyện này nha, ngươi nói xem ba nam sinh kia có phải là bị Thiên Thảo lão sư quyến rũ không thành khiến cho nàng sinh hận mà trả thù?…?”
———— “Cẩn thận ngẫm lại cũng rất có khả năng a, bình thường lên lớp giảng bài nhìn có vẻ đứng đắn, không nghĩ tới nàng ta lại là loại nữ nhân như vậy…”
———— “Oa, Cao Đồ thật là lợi hại, hắn cư nhiên câu được Thiên Thảo lão sư nha! Ha ha… Không biết ta muốn cùng nàng thử xem có được hay không nha….”
———— “Bức ảnh chụp này là thật sao? Có phải hay không là ảnh ghép chỉnh sửa?”
———— “Ngu ngốc, nhìn thế nào cũng không giống như ảnh ghép a! Huống hồ động tác của hai người kia nhìn tự nhiên như vậy…”
………
Nghe đến những lời chế giễu, xì xào, nghị luận không dứt, Thiên Thảo đầu đều muốn nổ tung, bây giờ chuyện này sơ là không chỉ là vấn đề nàng có muốn từ chức hay không mà còn liên quan đến danh dự của nàng
“Không cần nói nữa!” Đầu húi cua hét lớn một tiếng,trong hành lang nhất thời lầm vào một mảnh yên tĩnh.
“Ngày hôm qua là ta cùng rất nhiều học sinh khác tận mắt chứng kiến ba tên nam sinh kia đối lão sư..” Hắn nghiến răng nghiến lợi muốn tiếp tục nói lại bị Thiên Thảo đột nhiên ngăn cản “Nhận được bức ảnh kia hẳn không chỉ có nhóm người này. Toàn trường nhiều học sinh như vậy, nếu là ngươi muốn giáp mặt bọn họ giải thích một lượt e là đến cạn nước miếng, hơn nữa dù có giải thích thì liệu có được bao nhiêu người sẽ tin tưởng đây”
“Vậy chẳng lẽ cứ để bọn họ tiếp tục nói lão sư như vậy sao?” So với đầu húi cua lúc này đang nóng này, đầy căm phẫn, Nghiêm Húc có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều. Hắn giữ chặt lấy cánh tay Thiên Thảo, thanh âm nặng nề “Ta cùng ngươi đi đến phòng phát thanh”
“Không cần, hiện tại các ngươi giúp ta đi tìm Cao Đồ, sau khi tìm được thì đưa hắn đến đó, ta trước tiên đi tra một chút cái số điện thoại kia rồi tìm gặp hiệu trưởng một chuyến, xong xuôi chúng ta tụ họp tại phòng phát thanh.”
Muốn làm sáng tỏ chuyện này, đương nhiên cần phải có mặt cả hai đương sự để đối chứng, bằng không nếu chỉ có một người đơn phương đứng ra giải thích sợ rằng không có tí hiệu quả nào
Thiên Thảo nhận thức được số điện thoại đã phân tán ảnh chụp, nó chính là dãy số của phòng giáo vụ trường, bình thường được dùng làm phương thức liên lạc với gia đình học sinh. Thời điểm có thông tin quan trọng cần thông báo thì sẽ có phụ trách chuyên môn thông qua mạng máy tính này chuyển phát thông tin cho toàn trường.. Thời gian gần đây trường học rất ít khi dùng đến nó, máy tính thì được đặt ngay tại văn phòng, nếu có ai chạm đến nó thì nhất định sẽ có người nhìn thấy —– tuy rằng trong lòng Thiên Thảo bây giờ đã xác định 90% là ảnh này do Tiểu Vân lão sư phát ra.
Khi Thiên Thảo đến văn phòng thì các lão sư đều đã có mặt, vốn lúc đẩy cửa Thiên Thảo nghe thấy được trong văn phòng rất náo nhiệt, đều là thành âm mọi người tán gẫu, thế nhưng khi nàng vừa bước chân vào thì không khí nhất thời trở nên vô cùng yên tĩnh. Thiên Thảo trong lòng biết rõ đây là vì sao, hừ nghị luận thì cứ nghị luận đi, dù sao một lát nữa nàng sẽ đi phòng phát thanh làm sáng tỏ chuyện này. Đi thẳng đến bên máy tính, Thiên Thảo chỉ vào nó hỏi tất cả mọi người trong văn phòng “Hôm nay có ai đã động qua nó?”
Tất cả mọi người không ai lên tiếng trả lời, nhiều người còn cúi đầu giả bộ chấm bài tập, Thiên Thảo đột nhiên giống như bị ngăn cách khỏi đám đông
“Hôm nay ta vẫn luôn ngồi ở văn phòng, chưa thấy qua có ai chạm vào cái máy tính này.” Một thanh âm nữ tử lạnh như băng từ phía sau Thiên Thảo truyển đến, nàng quay người lại, phát hiện người đang nói chuyện chính là lão sư lịch sử bình thường đều luôn tỏ vẻ lạnh nhạt
Trong lòng Thiên Thảo có chút ấm áp, ở đây tất cả mọi người đều đối nàng tránh không kịp, sợ lúc này chịu liên lụy, riêng có nữ nhân này bình thường ít nói chuyện nhưng hôm nay lại có thể mở miệng nói một câu, tuy rằng giọng điệu lạnh như băng nhưng nàng lại có thể cảm nhận được nhiệt tâm của nàng ấy.
“Cám ơn.” Thiên Thảo nhẹ nhàng nói một tiếng, sau đó đi đến trước bàn làm việc của Tiểu Vân lão sư gõ lên bàn một cái “Tiểu Vân lão sư, chúng ta có thể hay không ra ngoài nói chuyện một chút” Nàng vừa rồi nghĩ đến, dùng máy tính kia có thể hẹn trước thời gian gửi tin nhắn, cho nên cũng có khả năng là nàng ta đã sắp đặt từ trước đến hôm nay mới phát ra.
“Nói chuyện với ta?” Tiểu Vân giả bộ lộ ra biểu cảm hoảng sợ “Vì sao lại muốn nói chuyện với ta? Thiên Thảo lão sư có chuyện gì sao? Ta..ta… nếu có chuyện gì thì nói ngay ở đây được không? Ta cũng không muốn cho mọi người lại bàn tán, hoài nghi ta cùng học sinh của mình có loại quan hệ không đứng đắn.. A, Thiên Thảo lão sư không cần hiểu lầm, ta không phải đang nói ngươi~” dứt lời, nàng ta trưng ra bộ mặt sợ hãi vội cúi đầu, nhìn qua giống y chang như thật.
_________________
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!