Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân
Chương 138: Địa Giới 5 nơi thí luyện
2 ngày sau, đại yến tiệc kết thúc.
Kì thực, Trần Ngọc Lâm đây cũng là hơi bất đắc dĩ, ngày đầu tiên đại tiệc mừng thọ, hắn thu nhận chỗ tốt cũng đủ lớn.
Tuy rằng phần lớn đồ ăn trải qua rút đi linh lực về sau, đối với hắn tăng trưởng tu vi ít ỏi, nhưng thắng ở chất lượng, cho nên tu vi của hắn hiện tại triệt để ổn định tại Tam Phẩm Trung Kỳ, hơn nữa vòng xoáy linh lực trong cơ thể có xu thế mạnh hơn hẳn Tam Phẩm Trung Kỳ bình thường.
Kỳ thật, đồ ăn ở đó chỉ chú trọng 1 chữ: Ngon.
Tu sĩ bậc rất cao căn bản không quan tâm một chút tu vi nhỏ nhoi, về phần tiểu bối cỡ Trần Ngọc Lâm nhưng lại chiếm được lợi ích khổng lồ. Ví dụ như một món ăn thứ 9 gọi “Điện Tiên Hào” có tác dụng cường hóa linh lực một chút, đồng thời trong thời gian dài sẽ liên tục thanh tẩy tạp chất trong cơ thể.
Cho nên, đây cũng là một hồi cơ duyên nho nhỏ.
Từ ngày thứ 2 trở đi hắn đến đó chỉ là góp vui, ngày thứ 4 thì hắn bị hoàn toàn cấm cửa bởi theo tục lệ tại hành tinh của Tiêu Dao Thánh Nhân, đó là dành riêng cho người thân và bạn bè cùng đệ tử.
Cho nên, tại ngày thứ 5 hắn mới đăng ký tiến vào Địa Giới được. Lúc đó bộ phận làm việc của đảo mới bắt đầu tái khởi động sau khi nghỉ ngơi phè phỡn 5 ngày.
Địa Giới cũng có giới hạn số lần tiến vào trong một thời gian, cụ thể trong trường hợp của hắn thì là 24 tháng được tiến vào 1 tháng.
Này đem so sánh với mọi người, liền nhiều ra gấp đôi thời gian. Cùng một cấp bậc hắn có thể tiến vào thời gian tỉ lệ làm 1:24, trong khi mọi người khác cùng cấp chính là 50 năm được tiến vào 1 năm, tỉ lệ chính là 1:50.
Đem so ra gấp đôi người khác, thậm chí có thể sánh như thành viên cấp 6. Nhưng không ai bảo ai, mọi người đều nhắm mắt cho qua. Thứ nhất, Trần Ngọc Lâm là do Mộ Dung Nguyệt dẫn tới.
Thứ 2.. khoảng thời gian 50 năm cho cấp 1 là cố định, kết toán mỗi 50 năm một lần. Cũng chỉ có Trần Ngọc Lâm con gà con Tam Phẩm mới được kết toán 2 năm 1 lần, mỗi lần một tháng.
Hơn nữa, trong khi các thành viên khác có thể sử dụng điểm cống hiến để đổi lấy cơ hội tiến vào Địa Giới, Trần Ngọc Lâm hiện tại thì không thể. Bởi vì tu vi nguyên do, hắn không đủ làm nhiệm vụ cấp thấp nhất (nhiệm vụ kém nhất cũng dành cho Kim Đan tu vi). Cho nên hắn mới chỉ nhận về mấy nhiệm vụ “câu” được từ Tu Luyện giả Liên Minh mà thôi.
Cũng chỉ được một chút Linh thạch mà thôi. Hơn nữa cũng không có nhiệm vụ gì đáng để xuất đầu.
Thậm chí có đợt Hệ Thống nhàn đến đau, ban cho hắn cái nhiệm vụ chống đẩy 1000 cái.
Trần Ngọc Lâm đi vào bên trong phòng đăng ký, nói với Chân Linh (cả cái chỗ này đi đâu cũng thấy Chân Linh. Nhiệm vụ đường? Chân Linh. Phòng đăng ký quyền hạn? Chân Linh. Báo cáo/khiếu nại? Chân Linh. Quét rác? À, thực ra là hắn.):
“Chị Chân Linh, em muốn đi Địa Giới một lần.”
Chân Linh liếc mắt nhìn vào hồ sơ của Trần Ngọc Lâm, thấy hắn vẫn còn 1 lần cơ hội tiến vào Địa Giới. Mỗi một thành viên trong Nội Đảo đều có cơ hội tiến vào này, gọi là phúc lợi của tân nhiệm thành viên.
Chỉ là thông thường các thành viên sẽ lựa chọn tích lũy tu vi trước, lại tích lũy dăm ba lần, Trần Ngọc Lâm tốt, ngược lại lại muốn chạy tới Địa giới trước, xem ra là nóng vội muốn đi thử đi.
Có điều nhìn khí sắc trên mặt hắn không giống như nóng vội, ngược lại giống trải qua suy xét kĩ càng hơn.
Thực tế từ hiện tại tới ngày hắn phải làm nhiệm vụ của Mê Cung vẫn còn vài tháng thời gian, theo hắn tính toán hắn không thể tăng tu vi lên Tam Phẩm hậu kỳ, còn không bằng sớm chạy tới nơi này.
“Cũng được. Nhóc định khi nào tiến vào.”
Chân Linh nhún vai nói, nếu Trần Ngọc Lâm suy nghĩ kĩ, nàng sẽ không quản. Lại nói cũng chỉ có 1 tháng thời gian mà thôi.
Nàng một lần tiến vào cách đây gần nhất tựa hồ là 200 năm trước, lúc đó một lần tiến vào là 50 năm liền. Đem so ra 1 tháng quả thực có ít đến đáng thương.
“Ngay bây giờ?”
“Nhóc hẳn là còn chưa có biết tình huống bên trong Địa Giới đi?”
Chân Linh điểm vài thông tin lên máy tính, chợt nhớ thằng này là lần đầu tiến vào, bắt đầu hỏi.
Quả nhiên Trần Ngọc Lâm nghi hoặc hỏi:
“Tình huống nào??”
“Cũng được, nhóc cầm cái tập này đi, không đến lúc đó lại ù ù cạc cạc không biết gì hết.”
Nàng vừa nói vừa đưa cho Trần Ngọc Lâm một tập giấy, trông khá giống tập giấy quảng cáo phim ở rạp phim.
“Đi vào bên trong thang máy, lấy cái thẻ lệnh bài ấn lên trên cửa, lúc đó tại bảng có mấy cái nút hiển thị tầng sẽ xuất hiện một tầng gọi là Địa Giới. Bấm vào đó là được. Từ nay về sau cứ làm thế.”
Chân Linh phẩy tay nói, thực ra phần nhiều người muốn tiến vào không nhất thiết phải thông qua nàng, chỉ cần tiến vào thang máy là được.
Trần Ngọc Lâm đi tới trong thang máy, lại làm theo những gì Chân Linh nói, quả nhiên xuất hiện một cái nút bấm, giống như thể là bất thình lình mà xuất hiện vậy. Hắn bấm vào nút đó: [Địa Giới], ngay sau đó thang máy chuyển động, đồng thời thang máy bắt đầu vang lên bài [Nàng Kiều Lỡ Bước] của HKT.
Trần Ngọc Lâm:
-…………….
Được rồi, hắn nghe cũng không vấn đề, nhưng tưởng tượng mấy vị Nguyên Anh Thần Anh Đại Thừa đến đây, ngồi mười phút trong thang máy và lắng nghe [Nàng Kiều Lỡ Bước]? Nghe buồn cười hết sức.
Trong thời gian đi thang máy, hắn không có nghe nhạc mà tiến hành đọc lướt qua cái tuyển tập mà Chân Linh vứt cho hắn. Tuyển tập nhìn thì hơi mỏng nhưng kỳ thật rất dày, có điều mấy tờ giấy ẩn ở bên trong không lộ ra kỳ thực dày như cuốn sách vậy.
Bắt đầu vẫn là một tấm bản đồ của Địa Giới. Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua, nhíu mày.
Bản đồ Địa Giới rộng lớn hơn rất nhiều so với hắn nhớ hồi còn kiểm tra tiến nhập đảo cách đây 2 tháng.
Địa giới này rộng gấp 100 lần lúc trước, mặc dù tỉ lệ bình quân các khu vực cũng hơi tương đương nhau.
Cho nên nói Địa Giới lúc trước là mục đích khảo hạch, Địa Giới này nhằm mục đích rèn luyện, 2 cái căn bản không phải cùng một cái, hoặc cái đầu tiên là phục chế phẩm, cái này mới là bản chính thức?
Sao cũng được.
Trần Ngọc Lâm tiếp tục kiểm tra các khu vực thí luyện.
Yếu tố quan trọng nhất chính là toàn bộ người tham gia ở Địa Giới đều có thể tùy ý lựa chọn phương thức thí luyện. Ví dụ ngươi có thể lựa chọn chính ngươi chịu đựng trọng lực gấp bao nhiêu lần, hoặc toàn thân không tiếp xúc được linh khí trong thiên địa, hoặc mắt mù vân vân các loại hình tự ngược thí luyện.
Có điều cái này hình như chỉ là một yếu tố bổ sung làm nền mà thôi, ngoại giới có rất nhiều nơi có những tác dụng tương tự.
Yếu tố thứ hai, chính là trong này còn có những người khác tham gia, không được chủ động phá hoại những người khác đốn ngộ, bằng không lập tức truất quyền tiến vào Địa Giới trong 3 lần kết toán tiếp theo.
Về phần tính toán thế nào là chủ động thì để thủ hộ Địa giới phân tích. Ví dụ nếu ngươi bị người khác ném văng về phía một người thứ 3 thì ngươi sẽ không bị tính toán là chủ động gây sự chẳng hạn.
Đệ tam chính là trong Địa giới tồn tại 5 khu vực rèn luyện, có thể tùy ý lựa chọn bất kỳ hình thức rèn luyện nào tùy thích.
Khu vực thứ nhất và cũng là khu vực đánh giá cao nhất, Vô Lượng Sơn. Bên trong Vô Lượng Sơn tồn tại một loại hình sinh vật hết sức kì quái, chúng là một cái thí nghiệm tàn lưu phẩm được đem xuống dưới này để tiến hành rèn luyện cho những người ở bên trong.
Bên ngoài chúng căn bản không có giá trị, bên trong này tồn tại một trận pháp cung cấp tu vi cho chúng nên chúng mới có thể tồn tại, ở bên ngoài Vô Lượng Sơn lập tức chúng sẽ hao hết tu vi, thọ nguyên cạn kiệt, cơ thể sụp đổ mà chết.
Loài sinh vật này trông giống như mấy con cá mập đầu búa với hai tay người, mặc dù cơ thể thon gọn hơn rất nhiều, hơi giống con rắn với cái đầu của cá mập đầu búa. Trọng điểm về lũ này là chúng hoàn toàn vô hình vô chất, thậm chí thần thức cũng không thể phát hiện.
Dựa theo thuyết pháp của Chân Linh ghi chú, chúng khi tấn công sẽ “lặn” vào trong một chiều không gian khác, chỉ trong thời khắc công kích địch nhân mới “nổi” lên, nhưng chúng có thể khống chế bộ vị “nổi” lên, tỉ như một bàn tay?
Duy nhất ưu điểm là loại sinh vật này trong thời khắc “nổi” lên sẽ hiện ra nguyên hình, đồng thời có 1 đoạn thời gian delay trước khi tấn công, khiến cho các tu sĩ mới kịp phản ứng. Cho nên nơi này căn bản là luyện phản xạ.
Nghe nói càng lên cao sẽ có các loại khác bí ẩn hơn, tỉ như đánh xa, ẩn thân, hoặc khổng lồ v..v
Hơn nữa, loại sinh linh này vô cùng ưa thích công kích nội tạng của sinh vật. Tỉ như trái tim, đại não vân vân các loại. Cho nên Vô Lượng Sơn còn có thể có một trận pháp thời khắc xác định người thí luyện có nguy cơ tử vong lập tức truyền tống ra, lại cùng lúc hạ tu vi sinh vật này xuống thấp nhất.
Hai bút cùng vẽ, xưa nay chưa ai chết quá.
Kế đó, là Thâm Ảnh Uyên. Thâm Ảnh Uyên tối om mịt mù, dù là thần thức vẫn là ánh mắt đều chính là giơ tay năm ngón đều không thể nhìn ra cái gì. Đồng thời phải né tránh vô số công kích ám khí các loại.
Các bẫy rập bên trong này có hàng ngàn loại, có bẫy rập truyền tống, có bẫy rập bắn phá, có loại thả đá lăn, sinh vật, độc dược, thậm chí có vài loại bẫy rập thả ra hai người vào cùng chỗ nhau yêu cầu chém giết.
Nơi này luyện khả năng cảm ứng, dựa theo thuyết pháp bên trong, kẻ mà kể cả khi chỉ dựa vào giác quan thứ 6 cũng có thể khắc địch thủ thắng thì trong điều kiện bình thường chính là càng nhẹ nhõm hạ gục địch thủ. Cũng đồng dạng Vô Lượng Sơn, khi thí luyện giả “tử vong” sẽ truyền tống ra ngoài.
Một nơi khác gọi Vạn Thú Chiến Trường. Tên nghe là hiểu, căn bản là một cái trận pháp sáng tạo ra vô số hung thú khổng lồ bao phủ một diện tích khổng lồ, tạo nên một cái chiến trường trong Địa Giới.
Có điều nó mô phỏng vô cùng giống thật, có thể nói là không khác gì một cuộc chiến tranh, hơn nữa chỗ này đặc thù là trận pháp còn có thể tạo ra tác dụng ảnh hưởng nhận thức, khiến cho người ta nếu không muốn nhớ lại sẽ liền quên mình đang ở trong thí luyện, đồng thời sẽ tạo ra ảo giác bản thân ở trong một trận chiến thực sự.
Kế đó là Vô Đạo Sơn, tên.. cũng như ý nghĩa, căn bản không thể tiếp nhận bất cứ loại đại đạo nào ở đây (hoặc khó vô cùng). Trần Ngọc Lâm chưa đủ trình độ để tiếp xúc cái gọi là “đạo” nên căn bản không có ý kiến. Nhưng dựa trên đánh giá của các thành viên thì chỗ này rất oách, được đánh giá điểm số là 4.3/5 sao.
Dựa theo comment phân tích, dường như là khi tiến vào Vô Đạo Sơn, cơ thể sẽ bị ngăn cách đại đạo, khó khăn hơn khi tìm hiểu, nhưng tương phản một khi đạt được thành tựu trong này thì ra ngoại giới ngộ đạo sẽ dễ hơn nhiều.
Cuối cùng là Thất Chủng Sơn Mạch, dài 10 vạn 8 ngàn cây số (quảng cáo thế), vô tận lôi đình hỏa diễm..v..v liên tục ở bên trong tấn công thí luyện giả.
Hơn nữa toàn bộ đều là dị nguyên tố. Có điều nếu muốn thu thập thì còn cần bỏ điểm cống hiến ra mua. Trần Ngọc Lâm là loại đặc biệt, được Mộ Dung Nguyệt “tặng” cho một cái dị nguyên tố cấp 3 Lôi đình hệ.
Vừa xảo hắn cũng dự tính cấp cho Hắc Linh cái đạo Lôi đình cấp 3 kia.
Lần trước hắn đang kiểm tra lò mò lết ra chỗ đạo Lôi Đình cấp 3, bị con lôi long kia gầm lên dọa cho vắt chân lên cổ mà chạy, không có biện pháp, thực lực của nó là Tứ Phẩm Trung Kỳ. Tiêu Dao Thánh Nhân lúc đó cười đến rung trời.
Lần này hắn quyết tâm báo lại đại thù.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!