Nghe Nói Em Ngủ Rất Ngon - Chương 10: Thuốc ngủ biết đi hình người (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Nghe Nói Em Ngủ Rất Ngon


Chương 10: Thuốc ngủ biết đi hình người (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cậu con trai không nghĩ tới cô sẽ cự tuyệt, ngẩn người, kiên trì nói: “Đàn em không cần khách khí.”

Đàn em “……”

Lâm Miên cũng kiên trì: “Thật sự không cần, mình tùy tiện tìm một chỗ ngủ —— không phải, đi học là tốt rồi”

Đừng nói đùa, kiểm điểm hai vạn chữ của cô chưa viết xong đâu. Lúc này lại bị Khuyết Thanh Ngôn phát hiện cô ngủ trong tiết của anh, lại còn ở dãy thứ ba,thành tích bài chuyên ngành này của Hứa Tiểu Đồng cũng đừng muốn.

Học sinh tới đi học vẫn chật ních như cũ. Liếc mắt nhìn lại một cái có thể thấy phòng học chứa được mấy trăm người căn bản không có chỗ trống. Ánh mắt Lâm Miên quét một vòng hàng cuối, rốt cuộc cũng phát hiện có một chỗ duy nhất chưa có người ngồi. Cô đang định đi qua, giây tiếp theo liền bị nữ sinh nào đó mang máy ảnh DSLR(1) chiếm chỗ.

(1) Máy ảnh DSLR hay Máy ảnh phản xạ ống kính đơn kỹ thuật số (: Digital single-lens reflex camera, hay DSLR) là thuật ngữ để chỉ dòng sử dụng và để đưa ánh sáng từ ống kính tới ống ngắm ở phía sau máy ảnh.

Nữ sinh lấy giá ba chân mini từ trong túi ra, chỉnh tốt góc độ camera một cách thành thạo, chỉnh sáng liền mạch lưu loát. Cuối cùng cô ấy nghiêm trang dựng sách giáo khoa《 luật kinh tế quốc tế 》ở trên bàn, chặn lại các bộ phận thấy được của camera nhưng khéo léo lộ ra màn ảnh một chút.

Lâm Miên: “……”

Cô rốt cuộc biết những bức ảnh giáo sư Khuyết thanh cao không góc chết trên diễn đàn đại học K xuất hiện như thế nào.

Việc này làm cô một chỗ ngồi cũng không có.

Người có ý định muốn ngủ, ngủ ngồi, hoặc ngủ đứng đều có thể.

Lâm Miên co được dãn được, tự hỏi mình một giây. Cô xoay người dịch tới chỗ ngồi cậu bạn nhỏ kia chiếm hộ mình ngồi xuống một cách đoan chính: “Cảm ơn đàn anh.”

“Không cần khách khí.” Cậu nam sinh buông truyện tranh nhìn một nửa trong tay, cười ngượng ngùng: “Lần trước anh hại em bị giảng viên xách đi văn phòng, lúc này giúp em chiếm chỗ coi như bồi tội.”

Gần tới giờ đi học, cậu ta khép truyện tranh lại lộ ra mặt bìa hoa văn màu nhạt. Trước khi cậu gập truyện lại Lâm Miên liếc mắt một cái. Cô đột nhiên thấy không thích hợp lắm nhìn trộm thoáng qua một lần nữa.

Cái bìa hoa hòe loè loẹt này……

Cái tư thế áp tường(2) này……

Cái phong cách vô cùng quen thuộc này ……

Đây không phải truyện tranh của cô sao??

Cô nhớ đây vốn là một quyển truyện tranh thiếu nữ toàn một màu tình yêu đanh hot đang viết dở trên tay cô. Hai tháng trước, truyện tranh quyển thứ 6 được xuất bản ra thị trường. Vì chuẩn bị cho bản in, Lâm Miên còn kéo Phương Hủ Hủ mất một tuần, vẽ bản in màu nam nữ chính tình chàng ý thiếp giả làm các loại vở kịch nhỏ làm đặc biệt, còn bị bắt kí 5000 bản bìa cứng có chữ kí đem bán.

(2) Áp tường: nguyên gốc “vách tường đông”, chính là tư thế kabe-don trong truyền thuyết với bạn nào hay đọc truyện tranh

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN