Lười đặt
End?
– Tiểu Hoa, anh đã giữ lời nhé…anh đã v………
Diệp Tu như thường lệ mở cách cửa, nhưng khi vừa bước và một thân anh ập và mắt anh.
-Đao!!? ngươi đến đây làm gì?..
Đứt lời, quanh người anh bắt đầu xuất hiện những tia điện, đôi mắt của anh cũng đổi thành màu tím từ lúc nào.
Phải biết lúc ở ‘tố chức’ anh và hắn như lữa với nước, Hắn tham gia tổ chức trước anh một năm, nhưng rồi sau một thời gian ngắn, anh cũng bằng hắn và bắt đầu tiến qua hắn, thế là cuộc chiến âm thầm diễn ra ở ca hai.
-Khặc khặc…nhìn mà không biết à?…đây này/
Đao cười vang, sau đó giơ thanh đao trong tay về phái trước. Trên thanh đao máu vẫn còn đang nhỏ giọt Diệp Tu nhìn là bước ý của hắn là gì, anh gào lên: – THẰNG CHÓ!!!!!!!
Sau tiếng gào ấy là một vụ nổ lớn, cả căn nhà liền hoàn toàn đổ nát, vẫn đứng ở đó, ánh mắt của anh bây giờ cũng đã phát ra kim quang màu tím, thân thể không còn mặc bộ đồ hằng ngày nữa mà giờ anh như mặc bộ giáp tạo thành từ Sấm vậy,
Xa xa, Đao liền phun ra một ngụm máu. Dư chấn vừa rồi đấnh bay ra rất xa tu, nếu không phải lấy thanh đao làm vật cảng không biết hắn sẻ bay đi bao xa nữa, vẹt đi tia máu còn dọng lại trên miệng: – Hừ để tao tiển mày đi gập con điếm kia!
Nói xong thì cả người hắn tỏa khí đỏ, các vết trấy sước cũng tự liền lại một cách lạ thường.
Trên bầu trời bỏng nhiên xuất hiện hai luồng sáng, cứ liên tục va chạm vào nhau, kéo theo những lần va chạm là tiếng nổ lớn với dư âm của vụ nổ có thể thỏi bay mọi thứ trong bán kính 2km
Đã 2 ngày trôi qua, Diệp Tu và cả Đao điều đang mỏi người một nơi mà thở hổn hển. Biết được nếu tiếp tục hắn sẻ thua nên từ trong túi Đao lấy ra một thứ.
-Mày biết thứ này mà phải không Tu!?
Nghe gọi thì liền nhìn vật trên tay của Đao thì sắc mặt của anh trầm xuống: – Kíp nổ!!! ra thế…vậy là tổ chức muốn loại tao?
-Haha đúng vậy, vốn là mày đã chết từ hai ngày trước, nhưng tao muốn xem đến cuối cũng tao có vược qua mày không. Nhưng xem ra tao đã sai.
Đao cười lớn nói.
Bôm nano…nói cách khác, trên người Tu hiện tại mỏi tế bào điều là một quả bom nhỏ. Sau khi vào tổ chức mỗi thành viên S đều phải tim một loại thuốc trong đó có hàng tỉ thế vào nano và Tu cũng không có ngoại lệ, nhưng muốn giữ kíp phải là tổng chỉ huy, hoặc cao hơn, còn muốn giết một người được tim thì phải có sự đồng ý của trên 20 chỉ huy cấp cao. Và trong trường hợp này thì tổ chức muốn xóa sổ cậu.
Haizzzz, một người được coi như lôi thần như mình lại chết như thế…Diệp Tu cảm thán.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!