Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn (Dịch)
Thời Gian Của Ngươi Đã Hết
Team: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn: Truyenyy.com
Hắn vốn tưởng rắng vị thiếu tông chủ của Bất Hủ tông sẽ truyền cho hắn cái pháp môn gì gì đó, không ngờ là hắn ta lại dẫn hắn đến loại địa phương này.
Có được một nơi thần kỳ như vậy, sao Bất Hủ tông có thể cây đổ bầy khỉ tan được chứ?
Chẳng lẽ bọn người kia đều là kẻ đần sao?
Bất quá, không hiểu thì khỏi hiểu luôn cũng được, hiện tại, đối với kết quả này, hắn rất là hài lòng.
Bày ra tư thế, bắt đầu tu luyện.
Bỏ ra nửa canh giờ ổn định thân thể của mình, đồng thời, dần dần giúp cơ thể thích nghi với hoàn cảnh vô cùng cổ quái, tệ hại này, dựa theo công pháp trước đó, Vân Liêu không ngừng vận chuyển khí trong cơ thể đi khắp toàn thân.
Liên tục va chạm vào hòng đả thông mạch môn ở cổ tay trái.
Vị trí này đã bị chặn, chỉ có thể không ngừng va chạm vào nó, mới có thể tìm được cách phá vỡ.
Trước kia, hắn đã từng thử cách này, nhưng hiệu quả thật sự rất yếu.
Tập luyện cả một ngày lại không có bất kỳ hiệu quả nào.
Nhưng bây giờ thì khác, ở nơi có hoàn cảnh đặc biệt như thế này, hắn có thể va chạm vào kinh mạch với tốc độ gấp chín lần.
Một canh giờ tu hành có hiệu quả gấp chín lần so với ngoại giới, thì lo gì không có thời gian đột phá. Đáng sợ nhất chính là nếu cứ tiếp tục trong thời gian dài, Vân Liêu cũng không dám chắc bản thân sẽ thu hoạch được cái gì.
Tu hành một năm bằng người khác tu chín năm?
Tu mười năm, chẳng phải bằng người khác tu chín mươi năm sao, không khác cả đời cho lắm đâu.
Càng nghĩ, hắn càng cảm thấy khó có thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, Ôn Bình đang ngồi bên ngoài trông coi. Sau khi rời khỏi được một lúc, hắn đã nhanh chóng quay lại, hơn nữa, còn mang theo một bộ trà cụ từ Thính Vũ Các ra.
Ngồi lần này là ngồi đến chạng vạng tối.
Lúc mây đỏ che phủ nửa bầu trời, bên tai bỗng nhiên vang lên một âm thanh.
Lại là hệ thống.
Bất quá, không phải là tuyên bố nhiệm vụ mới, cũng không phải là cái gì kinh hỉ, mà là một cái thông báo thối.
– Kí chủ, hiện tại, Vân Liêu sắp tu được 8 canh giờ rồi, thỉnh lập tức đuổi hắn ra!
– Đuổi? Từ này cũng sắc bén quá nha! – Quy củ này hắn biết, mấy ngày trước, lúc hắn tu luyện được 8 giờ, tên chết tiệt này cũng chạy ra “đuổi”.
– Phàm là siêu cấp tông môn, cũng chính là tông môn độc nhất vô nhị trên thế gian. Ngoại trừ tông chủ độc nhất vô nhị, tiêu chuẩn nhập môn cũng phải thế. Trước mắt, tông chủ cùng tiêu chuẩn nhập môn đã đạt đến độc nhất vô nhị. Cái thứ ba chính là môn quy. Môn quy cũng phải độc nhất vô nhị. Dù là trưởng lão thì một ngày cũng chỉ được tu hành tối đa 8 giờ trong trọng lực trường.
– Nhưng… Thỏa thuận một chút được không, Vân Liêu này là tu sĩ Luyện thể thập tam trọng, nên đừng có hạn chế thời gian của hắn làm gì.
Hắn rất muốn nói một câu: Hệ thống, ngươi làm vậy thì Vân Liêu sẽ quay mông đi mất đấy!
Nhưng mà tên hệ thống đáng ghét kia vẫn chỉ đáp lại một câu lạnh băng:
– Không có thương lượng gì cả. Đương nhiên, Kí chủ có thể không làm theo lời ta.
– Ta…
Bất đắc dĩ, Ôn Bình chỉ có thể đứng dậy, nhặt một tảng đá đen trên mặt đất lên, nện vào Vân Liêu đang vùi đầu khổ tu, vẫn hồn nhiên chưa biết bản thân sắp phải “ăn gạch”.
Vân Liêu phản cảm nhất chính là đang lúc tu hành lại có người quấy nhiễu, cho nên, hắn lập tức quay đầu, trừng mắt nhìn quanh bốn phía:
– Tên nào?
Ngay lúc đó, hắn thấy được Ôn Bình đang đứng cách đó không xa, đối phương còn đang vẫy tay với hắn.
Ôn Bình nói:
– Ra đây.
Cho dù có hơi khó chịu, nhưng nói gì đi nữa thì đối phương hiện tại cũng đang là lão đại của hắn, Vân Liêu chỉ có thể nói:
– Ôn tông chủ, hôm nay, Vân Liêu ta sẽ tiếp tục tu hành tại đây, tranh thủ thời gian đả thông mạch môn, bước vào Thông Huyền Cảnh, nếu như có chuyện gì thì ngươi mau nói đi.
– Thời gian của ngươi đã hết.
Vân Liêu ngây ra một lúc, khó hiểu hỏi:
– Thời gian gì?
– Bổn môn môn quy, đệ tử bình thường mỗi ngày chỉ có thể tu luyện bên trong trọng lực trường tối đa ba canh giờ, ngươi tuy không phải đệ tử bình thương, nhưng căn cứ vào cấp bậc của ngươi, một ngày chỉ có thể tu luyện tối đa bốn canh giờ.
Nghe xong lời này, sắc mặt Vân Liêu có chút khó coi, cảm giác như bị lừa gạt:
– Ôn tông chủ, ngươi hứa hẹn giúp ta đột phá Thông Huyền Cảnh, ta mới nguyện ý gia nhập Bất Hủ tông. Giờ người định lật lọng?
– Ta đã đáp ứng, nhưng đây là bổn môn môn quy, nếu như ngươi không tuân theo, vậy thì xin lỗi, ta chỉ có thể đưa ngươi vào danh sách đen, một ngàn kim ta vẫn lấy, về sau, ngươi không còn là người của Bất Hủ tông nữa.
– Ôn tông chủ, nhìn cái bộ dáng hiện tại của Bất Hủ tông mà xem, không cần tuân thủ môn quy gì gì đó đâu?
Nói thật, hắn không muốn rời khỏi nơi này. Luyện thể thập tam trọng có thể nhịn ăn nhịn uống suốt nửa tháng, hắn đã định là sẽ không rời khỏi đây trong vòng nửa tháng rồi.
– Mười.
Vân Liêu nói:
– Ôn tông chủ, ta và ngươi không phải là bằng hữu sao?
– Chín.
– Ôn tông chủ.
– Tám.
– Thôi được, thôi được, ta tuân thủ môn quy của ngươi là được chứ gì.
Không có biện pháp, Vân Liêu chỉ có thể rời khỏi trọng lực trường. Bất quá, bước ra rồi nhưng lòng hắn vẫn ở trong trọng lực trường.
Lúc này, Ôn Bình liền nói:
– Vân công tử, kể từ hôm nay ngươi đã là người của Bất Hủ tông, hi vọng môn quy của tông ta, ngươi có thể chấp hành một cách dứt khoát, nếu không, ta thật sự sẽ đưa ngươi vào sổ đen đấy.
– Đã rõ, Ôn tông chủ.
Vân Liêu gật đầu, chợt cười cười:
– Ôn tông chủ, thương lượng một chút được không?
Tăng chín lần tu luyện, lãng phí một phút đồng hồ bên ngoài hắn cũng cảm thấy vô cùng lãng phí a…
Ôn Bình nói:
– Ngày mai có thể tiếp tục tu hành, Vân Liêu công tử nóng lòng nhất thời để làm gì?
– Đi, ta đi, mai ta lại đến sớm.
Hắn quả thật không hiểu vì sao Bất Hủ tông lại đề ra loại quy định khốn kiếp như vậy, chẳng lẽ một đại tu sĩ Luyện thể thất tam trọng như hắn không có một chút địa vị nào hay sao?
Chẳng phải Bất Hủ tông hiện tại còn chưa được xem là một tông môn nhất tinh hay sao?
Phí nhập môn một ngàn kim.
Rồi còn hạn chế thời gian tu luyện…
Đây là lần đầu hắn nghe thấy thứ quy củ kỳ quái như vậy.
Bất quá, hắn cũng chỉ có thể tuân thủ. Dù sao, hắn đã gia nhập Bất Hủ tông, cũng thấy được chỗ lợi hại ở đây.
Lúc này bảo hắn đi… Thật sự còn khó chịu hơn là giết hắn.
—–
Ban đêm.
Vương Bá đã chuẩn bị xong cơm tối, Ôn Bình dẫn theo Vân Liêu cùng đến, thuận tiện giới thiệu hắn với Vương Bá. Sau đó, lấy một nửa số kim tệ thu được lúc sáng ra, giao cho Vương Bá, bảo đó là phí sinh hoạt.
Cơm nước no nê xong, Ôn Bình an bài Vân Liêu ở chủ điện dành cho trưởng lão. Sau đó, hắn lập tức đi đến trọng lực trường.
Ngay khi hắn chuẩn bị tu luyện, âm thanh hệ thống lại xuất hiện.
– Kí chủ, cần thăng cấp trọng lực trường. Tốn năm trăm kim tệ mới có thể mở khóa trọng lực trường.
– Nguyên lai ngươi đã đánh chủ ý lên người ta từ trước.
Hệ thống nhàn nhạt đáp:
– Ngươi có thể lựa chọn không mở khóa, dù sao thiệt thòi cũng không phải là ta.
Ôn Bình nghĩ nếu cái hệ thống này có mặt, vậy thì bộ mặt đó hẳn là rất gợi đòn.
Đáng thương cho tiền của hắn, còn chưa được nóng túi đây này, vậy mà phải cúng cho tên kia rồi.
– Thăng cấp!
Đang tiến hành thăng cấp…
Thời gian thăng cấp: 3 giờ.
Mở khóa công năng mới: Kích quang (1) xạ tuyến. Tia kích quang cực nhanh sẽ bắn ra từ trong long trụ, căn cứ vào cảnh giới của người tu luyện sẽ có số lượng tia kích quang khác nhau. Trong môi trường trọng lực, tốc độ tu luyện tăng lên chín lần, dựa vào đó, tăng tốc độ phản ứng, sự linh hoạt của cơ bắp, từ đó kích phát tiềm lực nội tại.
(1) Tia laser.
Sau khi xem hết phần giới thiệu, Ôn Bình chậm rãi lấy năm trong kim tệ ra.
Đúng là không lỗ thật!
Chỉ với như vậy, trọng lực trường xem như là hoàn mỹ rồi.
Hệ thống ngay lập tức nói:
– Kí chủ, với tu cách là nơi tu luyện độc nhất vô nhị, sau khi trọng lực trường thắng cấp, thì không miễn phí tu luyện nữa. Thời gian hạn chế không thay đổi, nhưng mỗi một giờ sẽ thu phí 5 kim tệ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!