Conan tán gái lục H+ (Dịch)
Shinichi lần đầu bao che tội phạm (2)
Trên phi cơ, Chizuru đã ngủ rồi. Amano do dự nhìn Chizuru, quay đầu nhẹ nhàng lay động Đại Ưng.
“Làm gì vậy! Ta đang ngủ say!” Đại Ưng có chút không kiên nhẫn mà mở hai mắt ra.
“Cái kia… Đại Ưng, người ta, người ta có mấy lời muốn nói với ngươi, ngươi… Ngươi có thể hay không đi toilet trước không?” Amano nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói ra.
“À? Có lời gì ở chỗ này nói không được sao? Vì cái gì mà phải đi toilet à? !” Đại Ưng kỳ quái mà hỏi thăm.
“Đó là… ta có một số chuyện riêng tư , muốn… Muốn cùng ngươi bên trong toilet… Bên trong… Tóm lại là ngươi đi nha…” Amano cúi đầu nhỏ giọng.
Đại Ưng lúc này thấy Amano bộ dạng kiều diễm xinh đẹp, không khỏi nghĩ thầm chẳng lẽ nàng muốn cùng mình tại trong toilet…
Nghĩ đến đây, Đại Ưng nhất thời tinh thần đại chấn, cười dâm nói: “Tốt lắm! Ta đây phải đi toilet, ngươi có thể phải nhanh lên một chút mà đến a…!” Nói xong, Đại Ưng tháo bịt mắt xuống, đứng lên hướng toilet mà đi.
Amano nhìn xem Đại Ưng rời đi, trong mắt hiện lên một tia sát ý. Nàng nhanh chóng thừa dịp trong buồng máy bay tối om, thò tay chạm vào Bra-áo ngực, rút ra một sợi thép nhọn hoắt sớm đã chuẩn bị từ trước , lại lấy ra cái chai thuốc tê thoa lên khăn tay , đợi vài phút, sau đó đứng dậy, hướng toilet đi đến.
Nàng cẩn thận từng li từng tí đến toilet, từ trong người lấy ra khăn tay, đi tới cửa trước, gõ, thấp giọng nói: “Đại Ưng, là ta, ta đến rồi !”
Cửa mở, Đại Ưng đứng ở bên trong cười dâm nói: “Bảo bối, ngươi rốt cục cũng , A……” Hắn lời còn chưa nói hết, Amano đã nhào tới, lấy tay khăn gắt gao đè lại miệng của hắn mũi. Đại Ưng vùng vẫy vài cái, rồi bất động tại chỗ.
Amano đỡ thân thể Đại Ưng, đưa sắp đặt hắn ngồi trên bồn cầu, sau đó đóng kỹ cửa WC toa-lét, lấy ra thép vòng, vừa nhìn Đại Ưng hôn mê, nói ra: “Xin lỗi ngươi, đây cũng là ngươi tự làm tự chịu!”
“Nói như vậy thì, ngươi là muốn giết hắn rồi hả ?” Bỗng nhiên, bên người Amano có ánh lửa lóe lên, trống rỗng xuất hiện một người.
Amano chấn động, đang muốn vô ý thức mà hét to lên, nhưng người nọ dùng ngón tay điểm mạnh lên người Amano một cái. Amano liền cảm thấy toàn thân tê liệt, không thể động đậy.
Người nọ đúng là Kudo Shinichi, hắn vừa rồi nhìn xem hai người đi qua mình tiến vào WC toa-lét, liền minh bạch chuyện gì xảy ra, lập tức vận dụng Thần hỏa phân thân của Đặc Dị Công Năng ( tương đương với Phân Thân Thuật ), phân ra thân thể tiến vào WC toa-lét, vừa vặn thấy được một màn này.
Shinichi lúc này chế trụ Amano, liền đưa cô ta ép lên tường, tay mình thì chống lên trên vách tường. Bắt đầu cười đánh giá cô gái xinh đẹp này.
Amano một mái tóc màu trà ngắn, hai má ửng hồng khuôn mặt tròn tròn cực kỳ đáng yêu, cái mũi khéo léo đẹp đẽ tinh xảo không một chút tỳ vết trên khuôn mặt xinh đẹp thanh thuần, đôi môi anh đào đỏ tươi cái miệng nhỏ lúc này bởi vì sợ mà run nhè nhẹ,tình cảnh này làm cho người nhìn nhất thời sinh ra một cỗ thương tiếc.
Mặc trên người một áo không có tay màu hồng phấn, hai bờ vai cái tuyết trắng trắng lộ rõ, da thịt trắng bóng loáng mềm mịn, hình như nó có thể kéo ra một làn sóng nước, thân dưới mặc váy tối màu, đôi chân trắng hoàn hảo, quả thật là một Người phụ nữ xinh đẹp.
Mới hơi đánh giá cô gái đẹp này, trong nội tâm rất là thoả mãn, lập tức cười nói: “Mỹ nữ, ngươi ở nơi này làm gì? Cùng bạn trai hẹn hò sao? Ah, còn cầm lấy thép vòng à?” Shinichi cười theo trên tay nàng cầm qua thép vòng, nhìn nhìn, nói ra, “Đây là Bra-áo ngực thép vòng a? Đến đây, để tôi ngửi xem, không có mùi nhũ hương hay không.”
Nói xong, Shinichi đưa mũi ngửi ngửi, tiếp theo nhìn nhìn Đại Ưng, cười nói: “Ah, mỹ nữ, ta thấy ngươi là muốn lợi dụng cái đồ vật này đem cái này giết nam nhân này a? Vậy sao?” Shinichi cười, nhìn xem Amano.
Amano trên mặt lúc này đã trắng bệch, mồ hôi lạnh không ngừng mà chảy ra.
Shinichi mỉm cười và gục đầu vào tai của cô nàng, thấp giọng nói: “Mỹ nữ, ta có thể gỡ bỏ huyệt đạo của ngươi, cho ngươi cử động, nhưng là ngươi phải đáp ứng ta, tuyệt đối không được kêu to a…! Nếu như đồng ý, liền nháy mắt một phát ” Đón lấy, Shinichi nhìn về phía Amano.
Amano quả nhiên thuận theo mà nháy một con mắt.
Shinichi cười cởi bỏ Amano huyệt đạo, Amano lập tức thấp giọng kêu lên: “Ngươi… Ngươi đến cùng là người nào à? !”
Shinichi nghe xong, mỉm cười nói: “Ta là Kudo Shinichi, năm nay mười sáu tuổi, là một học sinh trung học!”
Amano nghe xong, đã trầm mặc hạ xuống, nói ra: “Ngươi… Ngươi muốn thế nào? Đem ta giao cho cảnh sát sao?”
“Cái này à…” Shinichi cười ha hà, nói ra, “Ta không định làm như vậy!”
Amano lắp bắp kinh hãi, chỉ nghe Shinichi nói ra: “Đại Ưng ta cũng có biết về hắn, hắn là một nhà nhiếp ảnh nổi tiếng tự do, bất quá những hành vi của hắn ta cũng có nghe qua. Thằng này thường xuyên chụp những bức anh giật gân, rồi gây họa tống tiền khắp nơi, có thể nói là Ác Quán Mãn Doanh. Ngươi giết hắn, ta giơ hai tay tán thành đấy !”
Amano nghe xong đại hỉ, nói ra: “Cái kia… Vậy là ngươi sẽ không ngăn cản ta giết hắn rồi hả ?”
“Đương nhiên không ngăn cản! Bất quá…” Shinichi mỉm cười thò tay vào trong người lấy ra một mảnh băng nhọn, đưa cho Amano, nói ra, “Ngươi dùng cái này để hắn giết a!”
“Cái này… Cái này tại sao có thể? Ta… Ta có hung khí, hơn nữa… Hơn nữa nếu như ngươi cho ta hung khí, chẳng phải là… Chẳng phải là ngươi cũng thành đồng phạm sao?” Amano do dự nói.
“Ha ha! Tiểu thư, lòng của ngươi vẫn rất tốt a…! Bất quá…” Shinichi mỉm cười nói, “Ngươi có tin hay không, chỉ cần ngươi dùng cái này băng trùy giết người, tự nhiên sẽ có người giúp ngươi gánh tội thay, ngươi hoàn toàn không cần chịu bất cứ trách nhiệm gì trước pháp luật!”
“Cái gì? Thật vậy chăng?” Amano có chút do dự nói.
“Như thế nào? Không tin? Ta khuyên ngươi tốt nhất nhanh một chút, nếu không thằng này nếu tỉnh, ngươi có thể liền phiền toái rồi ! Hãy dùng băng trùy của ta a! Ta dám dùng tánh mạng của ta đánh cuộc, ngươi tuyệt đối không có việc gì hết !” Hắn cười nói.
Amano do dự một chút, cắn răng, rốt cục tiếp nhận băng trùy, lật đầu Đại Ưng và đâm sau gáy …
Khi xác định Đại Ưng cùng dương đoạn khí (Dịch: Lên bảng đếm số), Shinichi thu hồi băng trùy. Nhìn khuôn mặt tái nhợt, thở hổn hển của người đẹp, Shinichi bất đắc dĩ lắc đầu, nói ra: “Lần thứ nhất giết người khó tránh khỏi bỡ ngỡ như thế, tốt rồi, còn lại ngươi cứ dựa theo kế hoạch của ngươi làm a! Hung khí ta sẽ xử lý đấy ! Còn có, có thể nói cho ta biết tên của ngươi không? !”
“Kami… Amano…” Amano cúi đầu nói ra.
“Kami Amano a…… Tên rất hay!” Shinichi nói xong, đưa tay vào trong ngực Đại Ưng, móc ra một cuốn phim ảnh rồi bỏ vào trong ngực mình, sau đó liền hóa thành một vành lửa biến mất.
Amano thấy trợn mắt há hốc mồm, nhất thời không biết nên nói cái gì.
※※※
Hai giờ sau.
Một người đàn ông với khuôn mặt đỏ và dường như chỉ say rượu đứng ở cửa phòng tắm và tiếp tục gõ cửa. Tiếp viên đến và hỏi: “Ông đã xảy ra chuyện gì?”
Tên nam tử kia nói ra: ” Tôi đã gõ nhiều lần và không có âm thanh”
Cái kia tiếp viên hàng không cũng bắt đầu gõ cánh cửa kia, hơn nữa gọi rất nhiều lần, lại không có bất kỳ người nào trả lời. Nàng rút chìa khóa ra và mở cửa trong khi nói: “Tôi muốn đi vào!” Vẫn không có phản ứng nào bên trong.
Nàng mở cửa ra, gặp bên trong một người nam nhân ngồi ở trên bồn cầu, thân thể dựa vào cơ vách tường, đầu hướng ngẩng lên, miệng há lớn
“Nếu như không thoải mái mà nói…” Tiếp viên hàng không nói xong, đi lên trước, chuẩn bị trợ giúp hắn.
Đột nhiên, nàng lớn tiếng la hoảng lên, nguyên lai, người nam nhân này, thì ra là Đại Ưng, đã chết rồi.
Trong buồng phi cơ vô cùng yên tĩnh, nghe được tiếp viên hàng không kêu sợ hãi, rất nhiều người tỉnh lại, mọi người cùng nhau nhìn xem đằng sau.
Trong buồng phi cơ đèn đột nhiên sáng, thanh âm nữ tiếp viên truyền đến trên loa: “Các vị hành khách xin chú ý, các vị hành khách xin chú ý: trước mắt trên máy có một gã hành khách tạm thời thân thể không thoải mái, như trên máy có bác sĩ hoặc y tá, xin báo cho bên cạnh không phục thành viên.” Vài tên tiếp viên hàng không tại đi ra đi lên đi tới đi lui, hi vọng có người đứng ra nói mình là bác sĩ.
Lúc này, một cái nam nhân trung niên mập mạp mang mũ dạ móc ra giấy chứng nhận, đưa tới không trước mặt tiếp viên hàng nói ra: “Ta là cảnh sát Megure,đây thật sự là một bệnh nhân cần khám gấp sao?”
“Không!” Tiếp viên hàng không nói ra, “Kỳ thật, ta đi xem qua rồi ! Là thi thể!”
Trên máy đều nghị luận, trong đó có người nói: “Một gã nam tử chết ở phía sau WC toa-lét rồi !”
“Này! Ran!” Ngồi ở cạnh Ran, Shinichi đánh thức nàng dậy, bất quá lúc này Ran đã mơ mơ màng màng mà mở mắt.
“Có chuyện gì vậy ? đến nơi rồi hả Shinichi?” Ran nghi ngờ hỏi.
Shinichi nghe được thanh âm thanh thúy ngọt ngào của Ran, trong lòng không khỏi rung động, nói ra: “Ran, hình như có chuyện gì vừa xảy ra rồi ? Chúng ta đi xem a!”
Ran tự nhiên biết rõ Shinichi thích nhất chính là suy luận,các vụ án, lập tức nói ra: “Được!”
Hai người đứng dậy, thấy cảnh quan Meguret trùng hợp đi qua bên cạnh, nhìn thấy Ran cùng Shinichi, lập tức kêu lên: “Đây không phải Ran sao? Làm sao cháu tới nơi này? !”
Shinichi cùng Ran quay đầu vừa nhìn, Shinichi nhất thời theo trong trí nhớ biết được người này chính là cảnh sát Megure, vì vậy vội vàng chào hỏi nói: “Đây không phải bác Megure sao? Đã lâu không gặp rồi !”
Ran cũng chào hỏi nói: “Bác Megure ngươi mạnh khỏe a!”
Megure cảnh quan nhìn thoáng qua Shinichi, nói ra: “Ai nha! Người bạn trông quen mặt à? Ngươi là…”
“Ta là Shinichi a… là nhi tử của cảnh sát Kudo Yusaku…!” Shinichi cười nói.
“A…! Nguyên lai là con của Yusaku…! Đã lâu không gặp rồi!” Nghe cảnh sát nắm lấy vai mới và nói, “Ngươi lớn lên thật giống ba của ngươi lúc tuổi còn trẻ a…! . Lần cuối cùng nhìn thấy cháu là lúc ngươi tiểu học năm lớp sáu thời gian. Cháu thật sự đã trưởng thành a…! Các ngươi làm sao tới được nơi này? Thừa dịp nghỉ ngơi đi du lịch sao?”
“Đúng vậy! Cảnh quan, Vậy phát sinh chuyện gì rồi hả ? Nghe nói có người chết!” Shinichi hỏi.
“Đừng lo lắng, chuyện còn lại để cho cảnh sát chúng ta cảnh sát xử lý a!” Cảnh quan kêu lên.
“Megure cảnh quan!” Bỗng nhiên, một cái giọng nữ truyền tới, ba người quay đầu vừa nhìn, chỉ thấy một nam một nữ chạy tới.
Người nam kia hai mười lăm hai mươi sáu tuổi, tướng mạo thoạt nhìn có chút chất phác, lúc này bởi vì vừa mới tỉnh ngủ, cho nên quần áo tóc có lộn xộn, trông không được đẹp lắm, cho nên Shinichi đối với hắn cũng không còn để ý.
Nhưng khi nhìn thấy người phụ nữ, Shinichi nhất thời ngây dại, trong nội tâm chỉ có một ý niệm trong đầu: Hảo! Một người phụ nữ xinh đẹp
Nữ nhân này thật sự rất xinh đẹp, mái tóc ngắn xinh xắn màu đen và mềm mại, đuôi tóc xoăn lên, thêm một chút làn da trắng kem xinh xắn, đôi má phúng phính như bánh, nét mặt nhỏ nhắn và thanh tú nhưng Một đôi mắt ngấn nước, miệng anh đào hồng hào, mọi người nhìn không thể không muốn nếm thử.
Chỉ thấy nàng mặc một chiếc váy bó sát màu trắng chuyên nghiệp, và hoàn toàn để lộ cặp mông đầy đặn gợi cảm cùng đường nét bắp chân đẹp, đầy cám dỗ. Đôi chân thon dài xinh đẹp, được thiết lập với đôi vớ trong suốt màu da thịt, đầy đặn và mịn màng, mịn màng như ngọc, mặc dù mơ hồ, nhưng nó có thể kích thích mạnh mẽ ham muốn tình dục nguyên thủy của đàn ông. Bàn chân màu ngọc bích hoàn hảo và tinh tế là một đôi giày cao gót màu tím. Mắt cá chân tinh tế được buộc bằng dây đai màu hồng, rất rực rỡ, và giày cao gót ít nhất 10 cm.
Chứng kiến nữ nhân trước mắt này, Shinichi mới biết được cái gì gọi là khí chất mỹ nữ chân chính, chính là nữ nhân trước mắt này, có thể nói là hóa thân hoàn mỹ, nếu như là Ran cùng nàng so sánh, thì tướng mạo và khí chất trên người vẫn thua một bậc, chính mình kiếp trước chơi qua những nữ nhân kia, thì càng là không cách nào so sánh được rồi.
Trong nháy mắt đó, Shinichi tại trong lòng lớn tiếng hò hét, chinh phục được nàng, nhất định phải có được cô gái đẹp này! Mình nhất định muốn đem cả tâm hồn và trái tim tuyệt thế mỹ nữ này tới tay!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!