U Minh Trinh Thám
Chương 594: Nội bộ mâu thuẫn
– Không cần đem toàn bộ trách nhiệm đều khiêng lên vai của mình, như vậy sẽ mệt chết đi!
Diệp Trọng nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Mị, ôn nhu nói:
– Hiện tại con không cần nghĩ nhiều như vậy, trước tiên đem thân thể dưỡng tốt rồi nói sau!
– Nếu như đã có đồ chứa, thì tại sao nó còn muốn tới bắt đi Tiểu Manh?
Minh Diệu hỏi.
– Đại khái là bởi vì thân thể của Thiển Tuyết còn có chỗ thiếu hụt, cho nên không thể sử dụng trong thời gian dài, vì vậy nó mới đánh chủ ý với Tiểu Manh.
Diệp Trọng giải thích.
– Lại có thêm một kẻ tiếp tục muốn mạnh mẽ chiếm đoạt thân thể Tiểu Manh!
Minh Diệu không tự chủ được đứng lên:
– Không được, tôi phải đi cứu cô ấy!
– Hãy bình tĩnh đừng nóng nảy!
Lưu Thiên Minh chậm rãi đưa tay đẩy Minh Diệu ngồi xuống:
– Ngay cả tôi còn đánh không lại nó, chẳng lẽ anh đi là được sao? Tuy rằng thực lực của anh hiện tại tựa hồ muốn vượt tôi, nhưng anh căn bản không biết khống chế lực lượng của chính mình, có đi cũng chỉ là chịu chết!
– Nhưng tôi cũng không thể chỉ ngồi ở nơi này không làm bất cứ chuyện gì, trơ mắt nhìn Tiểu Manh bị nó đoạt xá đi!
Minh Diệu phẫn nộ đánh lên bàn một chưởng, trên bàn gỗ cứng rắn lưu lại dấu ấn bàn tay.
– Bất kể như thế nào cũng phải liều mạng!
– Anh không khả năng liều mạng!
Lưu Thiên Minh lắc đầu:
– Anh căn bản không gây thương tổn được nó. Vũ khí tầm thường cùng thuật pháp căn bản không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì cho nó. Nếu không phải như thế, bằng thân thể cương thi nhiều năm như tôi đây còn cứng rắn hơn sắt thép dù đánh nó không chết cũng có thể kiếm được chút lợi tức mất rồi!
– Vũ khí bình thường không thể gây thương tổn?
Một hình ảnh đột nhiên mạnh mẽ hiện lên trong đầu Minh Diệu, hắn vội vàng bắt lấy cánh tay Lưu Thiên Minh:
– Nhân yêu mà anh nói, nó có hình dáng như thế nào?
– Nhân yêu, tự nhiên là bất nam bất nữ.
Lưu Thiên Minh cau mày, đối với việc Minh Diệu làm vò nát áo của hắn thật bất mãn:
– Phân nửa là thân nam nhân, phân nửa là bộ dạng nữ nhân, nửa đen nửa trắng, sau lưng còn có đôi cánh màu sắc trái ngược, nhìn qua giống như là đem phân nửa nam nhân cùng phân nửa nữ nhân mạnh mẽ may vá lại!
– Nửa nam nửa nữ, còn có cánh, hay là…
Minh Diệu kinh hãi.
– Căn cứ tôi nhận được tin tức, bộ dạng phân nửa nữ nhân giống như đúc A Nhã mà tôi từng gặp qua trong tổ chức, nhưng không biết vì sao lại biến thành bộ dáng như hiện tại!
Diệp Trọng ở một bên tiếp lời nói:
– Hơn nữa nghe nói tên của nàng cũng không phải gọi là A Nhã!
– Đích xác không phải gọi là A Nhã, mà gọi là Eva!
Minh Diệu cười khổ nói. Không nghĩ tới nữ nhân kia lại như âm hồn bất tán, Lilith hao hết tất cả lực lượng lợi dụng Đại Dung Hợp Thuật cùng thiên địa pháp tắc đem cô ta cùng Adam đi đày ở vùng đất ước thúc, nhưng lại không biết nữ nhân kia dùng phương pháp gì lại quay về được thế giới này, hơn nữa căn cứ theo Lưu Thiên Minh miêu tả, tựa hồ cô ta còn dung hợp được lực lượng của Adam, so với trước càng thêm cường đại. Hiện tại Lilith đã lâm vào ngủ say, lại có ai có thể đối kháng được với cô ta đây?
Nghĩ tới đây, trong đáy lòng Minh Diệu không khỏi nổi lên cảm giác vô lực. Phía trước chỉ đối phó với một mình Eva mà Minh Diệu đã không có lực đánh trả. Hiện tại Eva dung hợp lực lượng của Adam trở nên càng thêm cường đại, hắn căn bản vô lực cùng nàng ta đối kháng. Hơn nữa Lưu Thiên Minh cũng đã nói, vũ khí bình thường cùng thuật pháp căn bản không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với Eva. Phía trước đánh một trận chiến với Adam, nếu không phải có Yêu Lân đã thức tỉnh, Minh Diệu căn bản không thể đánh với Adam. Mà bây giờ Yêu Lân đã bị hủy, Cổ Ấn đã bị hóa thành mảnh nhỏ trong cuộc chiến với Eva, lại đi đâu tìm được một thanh vũ khí có kiếm hồn nữa đây?
– Chẳng lẽ chúng ta thật sự không còn cách nào sao?
Minh Diệu vừa nghĩ tới thân thể Tiểu Manh bị cướp đoạt, dáng tươi cười đáng yêu quen thuộc trở thành xa lạ, trong ngực cảm thấy thật đau đớn.
– Căn bản không có được biện pháp đánh bại cô ta, cứ như vậy trơ mắt nhìn Tiểu Manh nàng…
– Phương pháp đánh bại cô ta thì có!
Thiên Tướng đẩy một xe lăn đi tới:
– Hắn biết phương pháp có thể đánh bại nhân yêu kia!
Minh Diệu ngẩng đầu lên, nhìn thấy một gương mặt đáng khinh, một nam nhân có gương mặt xấu xí đang cuộn người ngồi trên xe lăn, trên người đắp một chiếc mền màu trắng.
– Địa Tướng, tên hỗn đản này vì sao lại ở đây?
Mị nhìn thấy rõ người kia, không khỏi bật lui ra sau một bước, thần tình đề phòng.
– Không cần khẩn trương như thế!
Nhìn thấy bộ dạng đề phòng của Mị, Thiên Tướng ha ha nở nụ cười:
– Hắn đã không còn là phần tử nguy hiểm đầy xúc tu ghê tởm của trước kia, hiện tại hắn chỉ là một tên tiểu đinh đương vô hại mà thôi!
– Tiểu đinh đương?
Mị nhất thời không hiểu được ý tứ của Thiên Tướng.
Thiên Tướng đưa tay kéo ra chiếc mền trắng trên người Địa Tướng. Lúc này Minh Diệu mới phát hiện hai tay lẫn hai chân Địa Tướng đã bị băng bó trắng toát.
– Tại sao lại như vậy?
Mị kinh ngạc nhìn Thiên Tướng hỏi:
– Là anh làm?
– Người này trên đường trốn chạy đã bị Eva bắt được, vì tra tấn hắn, đã chém sạch toàn bộ ngón chân ngón tay lẫn xúc tu trên người hắn, ách, còn có cả tiểu jj của hắn, đem hắn ném ở hoang dã chờ chết, không nghĩ tới lão cương thi trên đường đào vong đã vừa lúc đụng phải hắn, liền thuận tay nhặt hắn trở về!
Thiên Tướng vui vẻ hớn hở nói.
– Các ngươi tính toán tiếp tục giễu cợt ta, hay là muốn sớm biết được phương pháp giết chết tiện nữ nhân kia!
Vẻ mặt Địa Tướng oán độc nói:
– Ta cũng không cần tranh thủ thời gian!
– Nói cho tôi biết, thế nào mới có thể xử lý nhân yêu kia?
Minh Diệu bước nhanh tới vội vàng hỏi.
– Rất đơn giản, hủy diệt hạch của cô ta!
Địa Tướng hung tợn nói.
– Hạch?
– Không sai, chính là hạch!
Địa Tướng gật đầu:
– Người phương Đông cùng người phương Tây tuy rằng đều xưng là nhân loại, ngũ tạng lục phủ đều cấu tạo như nhau, nhưng vẫn có những chỗ khác nhau!
– Điều này tôi cũng có chút hiểu biết!
Minh Diệu gật đầu:
– Tựa hồ bởi nguyên nhân Thần Sáng Thế bất đồng!
– Từ thật lâu trước kia, lần đầu tiên khi ta nhìn thấy A Nhã, liền sản sinh hứng thú đối với cô ta.
Địa Tướng có chút tàn nhẫn liếm liếm môi:
– Trực giác của ta nói cho ta biết, nàng tuyệt đối không chỉ đơn giản là một con nữ quỷ bình thường. Cho nên ta đã ở trên người cô ta làm một ít thực nghiệm!
– Ngươi đừng có nói cho ta nghe mỗi lần ta đi ngang qua phòng thí nghiệm của ngươi đều nghe được bên trong truyền ra thanh âm nữ nhân rít gào cùng tiếng roi quất là đang làm thí nghiệm.
Mị đối với câu nói của Địa Tướng ra vẻ dè bỉu:
– Đem hoạt động ghê tởm của ngươi làm ra công khai còn xưng là hiến thân vì ngành nghiên cứu khoa học, ngươi thật đúng là xứng đôi với danh hiệu chuyên gia cầm thú!
– Đa tạ khích lệ!
Địa Tướng không thèm để ý chút nào tới vẻ cười nhạo của Mị.
– Ta càng xâm nhập tìm tòi nghiên cứu, lại càng bị mê hoặc. Nhìn nữ quỷ a Nhã có bề ngoài thật bình thường kia lại tràn ngập nhiều điểm đáng ngờ, tuy rằng nhìn qua cực độ yếu ớt, chỉ cần nắm tay lại liền có thể khiến cô ta bị tan thành mây khói, nhưng trên thực tế lại không phải như vậy!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!