U Minh Trinh Thám
Chương 595: Hi vọng
– Ta từng thực nghiệm qua rất nhiều loại phương pháp, nhưng nhiều nhất chỉ có thể lưu lại trên linh thể cô ta chút dấu vết tổn thương như roi quất mà căn bản không thể giết chết cô ta. Mà những vết thương kia cũng rất nhanh liền khỏi hẳn, tốc độ khôi phục nhanh tới mức làm người ta kinh ngạc.
– Vì thế ta đã nghĩ, linh hồn cường đại cùng thân thể cường đại là hoàn toàn khác nhau. Thân thể cường đại chung quy là có cực hạn, mà linh hồn cường đại hoàn toàn không thể khống chế.
Địa Tướng giải thích:
– Khi đối diện với một linh hồn cường hãn tới mức hoàn toàn không thể tiêu diệt, nhưng nếu đem nó vây khốn trong một thân thể, có thể hoàn toàn giết chết được nó hay không?
– Thì ra là thế!
Minh Diệu tỉnh ngộ:
– Giúp nàng ta có được cỗ thân thể nửa yêu nửa người kia chính là ngươi đi?
– Là ta. Chỉ tiếc tính toán của ta xuất hiện một chút sai lầm.
Sắc mặt Địa Tướng có chút khó coi:
– Không nghĩ tới được sau khi có được thân thể nửa người nửa yêu thì cô ta trở nên không thể khống chế!
– Ta đánh cuộc, đừng ở chỗ này giả vờ ra mình là phần tử phạm tội có IQ cao gì đó, ngươi kỳ thật chỉ là một tên ngu ngốc biến thái!
Thiên Tướng nói:
– Bị nữ nhân lừa dối thì cứ nói thẳng thôi, dù sao trên thế giới này có nam nhân nào trong đời không bị nữ nhân lừa gạt ít nhất là vài lần đây?
– Vậy ngươi nói về hạch lại là ý tứ gì?
Minh Diệu nhìn thấy sắc mặt Địa Tướng liên tục thay đổi nói không ra lời, vội vàng hỏi sang chuyện khác:
– Bản thân ta đúng là chưa từng nghe nói qua về thứ này!
– Đây là thứ mà chỉ có linh năng giả phương Tây mới có.
Địa Tướng ho nhẹ vài tiếng, che giấu thần sắc khó xử của chính mình.
– Bọn hắn tu tập thuật pháp hoàn toàn bất đồng với người phương Đông. Thuật pháp của người phương Đông phần lớn là dùng linh lực làm dẫn, điều động lực lượng trong thiên địa để bản thân sử dụng. Mà người phương Tây lại hoàn toàn ngược lại, đem thân thể mình biến thành nơi chứa đựng tồn trữ lực lượng, sử dụng lực lượng của chính mình. Cho nên linh năng giả phương Đông mới có thể sử dụng được nhiều loại thuật pháp bất đồng, mà linh năng giả phương Tây chỉ có thể sử dụng được một loại thuật pháp theo tiêu chuẩn tu tập, nhưng uy lực thì mạnh hơn nhiều!
– Vấn đề này khi tôi mới đến Trung Quốc cũng từng nghiên cứu qua, đích thật là như vậy.
Ada gật đầu nói:
– Cho nên người phương Đông sử dụng đủ loại dụng cụ chủ yếu là dùng để phụ trợ, có thể thật nhanh điều động các loại hình năng lượng. Mà linh năng giả phương Tây sử dụng dụng cụ là vì muốn tăng cường thêm uy lực thuật pháp của chính mình.
– Bởi vì linh năng giả phương Tây sử dụng thuật pháp cần tích góp năng lượng vào trong thân thể từng chút một, khó tránh sẽ lưu lại một ít trong thân thể, theo ngày tháng lâu dài cất chứa tích súc, những năng lượng vô hình kia chậm rãi sẽ hình thành một hạch tâm bên trong thân thể.
Địa Tướng tiếp tục nói:
– Mà hạch tâm sẽ biến thành tâm điểm của tất cả lực lượng, dùng để chỉ huy điều hành việc phân phối lực lượng cùng thể lực cho hợp lý, tương đương như sự tồn tại của người chỉ huy cao nhất, khiến linh năng giả khi sử dụng lực lượng sẽ càng thêm thông thuận mà hữu hiệu. Có thể nói như vậy, người có được hạch tâm hoàn toàn không cần tốn chút sức lực đánh bại mười người đồng cấp với mình nhưng lại không có được hạch tâm!
– Vật kia tôi có thể xác nhận là có, tôi từng đọc được bên trong văn kiện của ủy viên hội tối cao, phát hiện người đầu tiên có được hạch tâm là đại ma pháp sư Mạc Lâm ở thế kỷ thứ 7, nhưng hắn cũng chỉ mơ hồ suy đoán qua loa bên trong nhật ký mà thôi.
Ada nói tiếp:
– Căn cứ theo ghi chép của ủy viên hội, ở trong lịch sử linh năng giả có được hạch năng, hắn là người đầu tiên cũng là người duy nhất!
– Xem ra vật kia đúng là đồ tốt đi!
Minh Diệu cảm thán nói.
– Bất cứ là vật gì cũng đều có tính hai mặt, hạch năng cũng giống như vậy.
Địa Tướng cười lạnh nói:
– Thứ này cũng giống như một con dao hai lưỡi sắc bén, khi nó có thể thương tổn được địch nhân đồng thời cũng sẽ tạo thành uy hiếp đối với người sử dụng. Nếu như hạch năng bị phá hư, như vậy bao nhiêu năng lượng mà linh năng giả tích góp được sẽ lập tức phát sinh bạo tẩu trong cơ thể người đó. Ngươi có thể thử mà tưởng tượng một chút, đại lượng năng lượng trong cơ thể mình lại không thể khống chế, sau đó sẽ…
Địa Tướng làm ra động tác như nổ mạnh, mang theo vẻ tươi cười đáng khinh trên mặt.
– Nhưng không ai biết được hạch năng có hình dạng gì, lại nằm ở địa phương nào trong thân thể.
Ada nói:
– Qua nhiều năm như vậy, bên trong ủy viên hội có vô số người muốn hiểu được chân tướng của hạch năng, nhưng bất hạnh không có được manh mối. Duy nhất người có được là Mạc Lâm cũng đã chết đi nhiều năm, căn bản cũng không tìm thấy được thi thể!
– Các ngươi không thể cũng không đại biểu là ta không thể!
Địa Tướng cười lạnh nói:
– Trên thế giới này còn chưa có việc gì mà ta làm không được!
– Chẳng lẽ ngươi…
Ada kinh hãi, tiếp theo liền lắc đầu:
– Không có khả năng. Dù ngươi có thể tìm được thi thể của Mạc Lâm, nhưng đã nhiều năm như vậy, thi thể của hắn hiện tại chỉ sợ đã sớm hóa thành một đống bụi đất!
– Hừ, ta cần phí nhiều công phu như vậy sao? Muốn có thi thể có hạch năng ta muốn có bao nhiêu thì có bấy nhiêu!
Địa Tướng khinh miệt cười cười:
– Phải biết rằng vật kia nằm trong thân thể người thật sự rất khó phát giác, nếu không có vài trăm thi thể cho ta nghiên cứu, căn bản là phát hiện không được!
– Điều này sao có thể…
Ada kinh ngạc hỏi:
– Một trăm người có được hạch năng sao…đây căn bản là chuyện không thể nào!
– Thứ quái vật gọi là thiên sứ, ngươi hẳn đã từng gặp qua đi?
Địa Tướng không để ý tới vẻ kinh ngạc của Ada, nhìn Minh Diệu hỏi.
– Gặp qua, còn từng giao thủ!
Minh Diệu gật đầu:
– Ý của ngươi là…
– Không sai, những thiên sứ kia đều có được hạch năng!
Địa Tướng gật đầu nói:
– Muốn tạo ra một khối thiên sứ hoàn mỹ, ngoại trừ phải tạo ra một thân thể thích hợp, trọng yếu nhất là cần phải đem hạch năng do nhân công hợp thành nhổ trồng vào trong cơ thể của bọn hắn!
– Nhưng ta đã từng giao thủ qua với bọn họ, tựa hồ không hề cường đại được như lời ngươi đã nói!
Minh Diệu suy tư nói:
– Đúng là bọn hắn có chỗ độc đáo trong việc chuẩn xác điều khiển nguyên tố nào đó, nhưng không tới mức lợi hại như ngươi đã diễn tả!
– Ngươi nói chỉ là bán thành phẩm mà đám khoa học chó má của nước Đức chế tạo ra tới mà thôi, đương nhiên là không lợi hại được bao nhiêu!
Địa Tướng nói:
– Nhưng hiện tại đã chế tạo ra thành phẩm hoàn hảo, những thứ rác rưởi trước kia căn bản không thể so sánh được. Chẳng khác gì người trưởng thành cùng một đứa trẻ!
– Chênh lệch lớn đến như vậy sao?
Minh Diệu cau mày, trước đó khi hắn từng giao thủ với thiên sứ trên đảo nhỏ tại Châu Âu mà chỉ là bán thành phẩm, hắn lại so sánh kỹ lưỡng một chút, theo lời Địa Tướng đã nói hắn cảm thấy mình thật sự đã gặp may mắn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!