Đô Thị Địa Ngục Sát Thần
4.Gặp Ác Quỷ ( 1)
Mà thôi , hắn cũng chả thèm để ý. Tại sao ? Hắn có là gì của cô ta đâu mà phải đuổi theo ả.
Thế thôi , hắn lại đánh mấy chục lần bộ võ kỹ đến thấm mệt. Sau đó ,khi kết thúc màn luyện quyền pháp thì tiếp tục hắn chạy một mạch từ nhà ra đến bờ sông cách khoảng 1000m.
Chạy hơn nửa canh giờ , thiếu niên chỉ cảm thấy toàn thân thư thái , gân cốt đều hoàn toàn hoạt động mở , trên người bộ kia quần áo thể thao cũng đã bị mồ hôi thấm ướt sũng.
Đi trên đường trở về , tên này mua vài cái bánh mì heo quay cùng một ly trà làm điểm tâm .
Về đến nhà lúc cũng chỉ mới có mười giò sáng. Hắn tắm rửa lại sạch sẽ , thay một bộ quần áo thơm pho mới. Lấy những đồ ăn mà khi nãy đặt lên bàn , rồi lật xem tờ báo vừa đọc dở lúc sáng.
Chậm rãi nhai nuốt lấy trong miệng bánh bao , tùy ý đọc lấy trên báo nội dung. Bất ngờ , từ ngoài cửa. Một tiếng vang chuông cửa rung lên.
“Tin,tin,tin…”.
Hừm không biết là ai đến rung chuông nhà hắn đây. Vừa tự hỏi vừa bất giác đứng lên , tiến đến cửa chính mà mở ra.
Mở ra! Một thiếu phụ xinh đẹp , có vẻ là đã đứng tuổi, nhưng khuôn mặt thì lại không thể hiện ra tuổi thực sự. Vì hai đôi mí phượng liễu uốn cong, đôi mắt đen trong láy, bờ môi đỏ mộng đầy nét gợi cảm , khuôn mặt thanh tú…như là thiên thần sa ngã đến câu hồn nam nhân vậy.
Trên hai bờ vai có ba ngôi sao sang đính trên. Là cấp bậc trung tướng thuộc cấp bậc trong quân đội.
]
Toàn thân trên , được trang bị một cái áo giáp chống đạn. Phía sau lưng là ba chữ cái in hoa “SFA” – nghĩa là Secret forces assassinated theo tiếng việt : lực lượng bí mật ám sát. Do chính phủ cao tầng lập ra trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp-Mỹ. Nhờ những nhân vật này mà đã khiến cho những đế quốc xâm lược phải thua trận từ chính trị cho đến kinh tế. Họ được gọi là những anh hùng giấu mặt, không bao giờ và không ai biết tất cả gì về họ. Chỉ có một mục đích duy nhất ! Theo mệnh lệnh của chỉ huy làm cho những kẻ làm hại đến quốc gia phải chết bằng mọi cách.
Một giọng nói trong trẻo cất lên
-Thưa chỉ huy. Xin ngài hãy nghe tôi nói… Cô ta làm động tác như nhựng quân nhân thật thụ, hai chân chỉnh tề uy nghiêm, bàn tay chào một cách kính trọng. Thế nhưng tên kia cũng không nói năng gì nhiều, đóng cửa lại. Để trung niên thiếu nữ ngoài kia bơ vơ một mình
Liền khóc rống lên:
-Hix…hix…hix…Chỉ huy, xin hãy nghe lời tôi nói…hix….hix…hix…đi mà…chuyện về “cô ấy” đấy. Khi nghe từ “cô ấy”, nó dường như reo gọi bên trong tâm hồn hắn. Bất giác khóe mắt liền chảy ra hai đòng lệ nước, khẽ hé mở cửa ra, truyền ra.
-Có việc gì…nói đi. Nàng ta liền quỳ xuống , hướng mặt lên mà nói những sự việc mà đã xảy ra khi mà hắn rời đi hôm trước.
-Vâng! Thưa ngài. “Cô ấy” từ khi mà ngài đã từ chối và rời khỏi. Liền bắt đầu tâm lý trở nên rối loạn, mỗi ngày đều lấy thuốc mê ảo hư dược XT-4092 chích vào cơ thể , cả ngày cả đêm đều bơ vơ một mình ngớ ngẩn trên mái hiên…Xin ngài có thể bỏ ra cái tâm của mình , mà chấp nhận “cô ấy”. Nghe xong tất cả. Suy ngẫm và cảm nhận những lời vừa rồi.
Khiến hắn thật là cảm thấy đau đầu. Bởi vì trước tiên là mình đã bỏ cô ấy trước , giờ đây chấp nhận thì chẳng phải là kẻ hèn sao. Thêm nữa là đã bỏ tất cả những quá khứ cũ của mình vì vậy chấp nhận nàng cũng là một điều nan giải.
Nhắm mắt vài phút , từ từ mở ra. Nhìn thẳng lên phía bầu trời trong xanh kia, mà nói rằng.
-Hãy nói nàng là , hãy đợi ta, đợi ta một ngày nào đó. Ta sẽ đến gặp nàng. Hãy nói với nàng như thế giùm ta. Phút chốc, hắn quỵ xuống. Lấy hai đôi tay để lên vai người trung niên nữ tử kia. Thở dài ra mà nói, chỉ cần như thế, chỉ cần nàng nói cho đến với “cô ấy” là đủ cho cả hai rồi.
-Yes, Sir! Tôi sẽ làm theo. Nàng ta biểu hiện ra một bộ dạng sung sướng , khuôn mắt liền vội gật đầu liên tục. Làm cho tên kia cũng cảm thấy buồn cười.
Khi mà đã đuổi được nàng ta đi khỏi nơi đây. Hắn cảm thấy thật là nhẹ nhõm cả người như có điều gì khúc mắc được gỡ bỏ ra.
Đột nhiên, một khí tức đáng sợ thình lình xuất hiện làm cho thiếu niên chú ý. Vội vã nhìn xung quanh, nhưng lại không thấy một ai cả. Chắc nghĩ là cũng không có việc gì , bỏ vào nhà , đóng cửa lại.
Thế nhưng lúc đó, trong một con hẻm gần nhà hắn. Một thân ảnh màu đen, đưa đôi ánh mắt đỏ máu nhìn chằm chằm bóng ảnh thiếu niên đó cho đến lúc khuất vào căn nhà cũ nát.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!