Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần Tu
Yêu Quái Toàn Thế Giới Đoàn Kết Thành Người Một Nhà
– Zzzz zzzz ~~ zzzz zzzz ~~
Cùng với sự đong đưa của kén lớn, tiếng ngáy của Bạch tiền bối two càng ngày càng kéo dài.
Lúc trước… khi Tống Thư Hàng tìm đường chết mà dùng sức rung kén lớn lại khiến Bạch tiền bối two ngủ rất thoải mái, cho nên hắn đưa ra yêu cầu để Thông Nương rung kén.
Thông Nương với dáng người nhỏ xinh ôm kén lớn rung như gió giật.
Cảnh tượng này trông cũng cực đẹp.
– Sao cứ thấy có chỗ nào sai sai.
Thông Nương lẩm bẩm.
Rốt cuộc, sau khi Thông Nương rung gần một giờ đồng hồ…
Đột nhiên thân thể cô biến thành hình những đốm sáng rồi tan biến bên trong thế giới Tà Liên tối tăm mờ mịt.
Đây là thủ đoạn không gian truyền tống, Thông Nương bị Bạch tiền bối two truyền tống thẳng ra ngoài.
Phía bên kia, nửa giờ trước
Ba đứa nhóc Quả Quả, Thi và Chúc len lỏi như chớp trong khu Giang Nam.
Trong tay Thi giơ ngang một cái la bàn, trên đó có một cây kim đồng hồ thỉnh thoảng rung lên một cái. Ba đứa nhóc lập tức đi thẳng về hướng mà kim đồng hồ trên la bàn chỉ.
Cái la bàn này hiển nhiên là một món pháp bảo có thể cảm ứng được ‘yêu khí’ hoặc là ‘oán khí’ của quỷ quái.
– La bàn là món pháp khí cấp thấp, chỉ cần quỷ quái, yêu vật biết cách che giấu khí tức bản thân là có thể né qua sự cảm ứng của la bàn. Vì vậy, chiếc la bàn này cùng lắm chỉ có thể cảm ứng được một ít oán quỷ cấp thấp, hoặc là yêu vật vừa thành tinh không lâu. Hẳn là ba đứa nhóc có thể đối phó được với loại quỷ quái và yêu vật đó.
Diệp Tư nhẹ giọng nói.
Cô và Tống Thư Hàng đang ngồi trên pháp bảo kim thư đi theo ba đứa nhóc từ phía xa.
Ngay từ đầu, Tống Thư Hàng muốn túm cổ luôn ba đứa chúng nó về.
Nhưng khi chứng kiến dáng vẻ hào hứng tràn trề của ba đứa nhóc, Thư Hàng mềm lòng.
Lại thêm Diệp Tư giải thích rằng chiếc la bàn này sẽ không tìm tới yêu vật hoặc quỷ vật mạnh mẽ, tối đa là tìm được ít tiểu quỷ tiểu yêu. Ba đứa nhóc hẳn sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng.
Hơn nữa có Tống Thư Hàng và Diệp Tư đi theo sau lưng ba đứa nhóc, cho dù có nguy hiểm cũng có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Vì thế, cứ để ba đứa nhóc thể nghiệm thử cảm giác ‘hàng yêu phục ma’ đi.
…
…
Trên đường theo dõi, Tống Thư Hàng đột nhiên khẽ cau mày rồi vươn tay đè lên thế giới hạch tâm trong tâm khiếu của mình.
– Làm sao vậy?
Diệp Tư thấy động tác của Tống Thư Hàng thì dò hỏi.
Hạch tâm trong tâm khiếu của Tống Thư Hàng rất mẫn cảm với tà năng độ tinh khiết cao của thế giới Cửu U. Lẽ nào ở gần đây lại có người bình thường bị ô nhiễm sao?
– Không thấy Thông Nương đâu.
Tống Thư Hàng nói. Hắn đã trồng Thông Nương vào đảo nhỏ trong thế giới hạch tâm, lại không ngờ rằng lối đi nối liền với thế giới Tà Liên kia lại xuất hiện lần nữa, mang Thông Nương đến thế giới Tà Liên.
Cũng không biết Thông Nương có thể gặp Bạch tiền bối two hay không? Nếu như không gặp Bạch tiền bối two thì cô có thể bình an ra khỏi thế giới Tà Liên không đây?
Xem ra, sau khi xử lý xong ba đứa nhóc này, hắn còn phải thông qua lối đi ở thế giới hạch tâm đến thế giới Tà Liên tìm Bạch tiền bối two để mang Thông Nương trở về.
– Biến mất rồi? Lẽ nào cô ấy cũng giống như linh thạch, bị thế giới hạch tâm của ngươi hấp thu rồi à?
Diệp Tư hỏi.
– Không phải, là cô ấy thông qua thế giới hạch tâm tiến vào một thế giới khác. Đến lúc đó ta mang cô vào thế giới hạch tâm một chuyến, cô sẽ biết thôi.
Tống Thư Hàng trả lời.
Trừ cái đó ra, hắn còn phải chỉnh lý lại rất nhiều tình báo lấy được từ chỗ Bạch tiền bối two lúc hắn ở thế giới Tà Liên, để truyền lại cho các tiền bối nhóm Cửu Châu số 1, cung cấp cho các tiền bối tham khảo.
Kẻ chủ mưu phía sau màn trong ‘sự kiện người bình thường bị ô nhiễm’ lần này lại là chúa tể thế giới Cửu U, cũng chính là chủ nhân của cánh tay sắt thép đã tấn công thế giới Nho gia lần trước.
Mà mục đích của đối phương có lẽ là tìm kiếm biện pháp rời khỏi thế giới Cửu U, tiến vào thế giới chủ.
…
…
– Lại nói, ba đứa nhóc này thật sự có thể tìm được mục tiêu thích hợp sao?
Tống Thư Hàng dò hỏi.
Hắn sống ở khu Giang Nam đã rất lâu rồi nhưng rất ít khi nghe được tin đồn về quỷ quái và yêu vật.
– Kim la bàn trong tay bọn nhóc chưa có phương hướng cụ thể… chứng tỏ nó còn chưa bắt được mục tiêu thích hợp.
Diệp Tư đáp.
Nếu kim la bàn bắt được mục tiêu thì sẽ khóa chết vị trí của đối phương ngay.
Di chuyển lung tung khắp nơi như bây giờ hẳn là do chỉ cảm ứng được yêu khí hoặc tà khí lưu lại trong hư không.
Đang khi nói chuyện, ba đứa nhóc đi tới bên cạnh một bờ sông.
– Vị trí la bàn chỉ đến là nơi này.
Thi bấm thủ ấn chỉ về phía bờ sông.
– Nơi này có vết tích oán niệm dừng lại… nhưng mà, ngọn nguồn oán niệm đã tiêu tán.
Ánh mắt tiểu hòa thượng lờ mờ tản ra ánh sáng màu vàng, sau khi nhìn lướt qua bờ sông thì nó lắc đầu nói.
– Tiêu tán ư? Vì sao oán niệm lại tiêu tán?
Chúc tò mò hỏi.
– Hẳn là được vị cao tăng nào đó độ hóa, ta còn có thể lờ mờ cảm ứng được pháp thuật siêu độ của Phật môn lưu lại.
Tiểu hòa thượng đáp. Tuy bây giờ nó chỉ có cảnh giới nhất phẩm, nhưng sinh ra ở thắng địa Phật Tông ‘Thiên Nhai Vân Du Tự’, năng lực phân biệt của nó rất tốt.
Tống Thư Hàng trên bầu trời sờ cằm, cũng đánh giá bờ sông.
Hắn cảm thấy rất quen thuộc với khí tức được lưu lại bên cạnh bờ sông này, Địa Tàng Độ Hồn Kinh! Hòa thượng Tây!
Từ sau khi quay xong Trận Chiến Mạt Pháp, hòa thượng Tây diễn một vai quần chúng rồi hài lòng rời đi. Xem ra, gần đây hắn ở lại khu Giang Nam siêu độ vong hồn khắp nơi chăng?
…
…
Tống Thư Hàng đoán không sai.
Sau đó, ba đứa nhóc Quả Quả, Thi, Chúc một mạch tìm tòi rất nhiều nơi có oán niệm lưu lại. Nhưng những nơi có oán khí quẩn quanh này đều đã được cao tăng siêu độ.
Ở mỗi một nơi, Tống Thư Hàng đều cảm ứng được khí tức của hòa thượng Tây.
Hòa thượng Tây đang càng đi càng xa trên con đường thành cao tăng… nhưng hàng này là một đạo sĩ mà.
…
…
“Xem ra nếu còn đi loanh quanh như vậy thì ba đứa nhóc sẽ không có thu hoạch gì. Ví bằng bọn nhóc còn không tìm được mục tiêu thích hợp, vậy dẫn tụi nó về thôi.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.
Lúc này, Thi cầm la bàn tìm được một chỗ nữa.
– Lần này không phải oán khí, có yêu khí!
Ánh mắt Thi trở nên ngưng trọng.
Sau đó, bọn nhóc nhìn về phía vị trí la bàn chỉ tới.
Đó là một căn phòng cho thuê trông có vẻ rất bình thường.
Ở cửa ra vào có một con husky lười biếng nằm úp sấp.
Con husky này quả thật là khiến gia tộc husky mất mặt mà, husky không vui vẻ chạy nhảy tung tăng thì còn gọi là husky sao?
– Yêu khí phát ra từ chính nơi này.
Thi nói.
Quả Quả ngẩng đầu lên nhìn về phía phòng cho thuê.
Trên cửa treo một cái biển số nhà lớn. Thế nhưng bên cạnh biển số nhà lại có chữ viết mà chỉ tu sĩ hoặc yêu ma mới có thể nhìn thấy được.
Yêu quái toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà[Căn cứ bí mật số 250]
Dường như cảm ứng được gì đó, con husky lười biếng kia đột nhiên đứng dậy… Sau đó, một bóng người xinh đẹp thoáng hiện trong hư không.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!