U Minh Đại Đạo - Chương 56: Trở về thị trấn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
125


U Minh Đại Đạo


Chương 56: Trở về thị trấn


Đường về ảm đạm không ai nói ai lời nào, mãi cho đến khi cảnh tượng hoang tàn, đổ nát của thị trấn hiện trong tầm mắt, cả bốn người mới bắt đầu phản ứng. 

Vốn dĩ cổng Bắc rất cao và được xây dựng theo lối cổ điển thì ngay lúc này chỉ còn lại một nửa, tường thành sụp đổ không ít, xác chết rải rác khắp nơi, trong ngoài đều có, hiện đang rất nhiều người qua lại thu thập thi thể người thân, phủ toàn màu tang thương mất mác khiến cho những kẻ trở về sau chuyến đi xa như bọn họ dâng lên một cỗ lo lắng sợ hãi.

Vương Phong tỉnh táo lấy ra cái điện thoại gọi cho hai người đang ở nhà nhưng bị từ chối tín hiệu, hẳn có sự kiện gì đó khiến cho sóng truyền thông toàn thị sụp đổ.

– Hỏi thử xem.

Tống Uyển nói xong liền tiến lại nhóm người gần nhất hỏi thăm, sau khi nghe lời tường thuật về toàn bộ sự việc xảy ra trong mấy ngày gần nhất, cả nhóm quyết định chia nhau về nhà, dù sao mọi chuyện đã chấm dứt, điều quan trọng là phải nhanh chân xem xét tình hình gia đình thế nào rồi. Vương Phong vội vã đẩy nhanh cước bộ, một kiếp mồ côi đã quá đủ, hiện tại nếu như hai người họ có mệnh hệ gì thì hắn thực nghi ngờ bản thân có phải là hung tinh sát nghiệp với ai bên cạnh hay không.

– Hừ… đừng nghĩ lung tung.

– Ta biết, chẳng qua suy nghĩ vì sao mình lận đận đến vậy. 

Nhớ lại khoảng thời gian hắn đến đây không lâu nhưng có vô số sự kiện xảy ra, nào là sát hạch thất bại, bị người truy nã, đối đầu Huyết Hoa… và nhiều nữa, kể cả người bên cạnh cũng không hoàn hảo.

Bắt chuyến tàu tốc hành trở về, dù loạn lạc nhưng phương tiện giao thông luôn được ưu tiên sửa chữa, tạo điều kiện đi lại và di tán. Trong khoang tàu hạng tốt nhất, Vương Phong giao lại Titania canh giữ giới chỉ để hắn vào trong thống kê những gì đã thu thập suốt chuyến đi, tất cả đều không tệ.

Nhìn đống vật phẩm rối rắm, vứt lung tưng khiến Vương Phong mệt nhoài cả người, quả nhiên không có công việc nào dễ, hồi trước thấy Hữu Sinh làm nhẹ nhàng nên nhiều khi còn trách nó chậm chạp.

– Àii, Si Mộc, Thanh Liên, hai người khi nào tụ thành hình được thế, công việc trong giới chỉ không ai làm cả?

– Còn lâu lắm, ngươi không phải chúng ta nên chẳng biết để thành như ngày hôm nay cần bao nhiêu thời gian. – Si Mộc trả lời.

– Àii… mệt chết mất.

– Có điều, nếu được hỗ trợ bởi vật phẩm thuộc tính sẽ nhanh hơn nhiều.

Vật phẩm thuộc tính có rất nhiều loại: đá năng lượng, yêu đan… miễn bên trong có chứa năng lượng là được, Si Mộc hay Thanh Liên đều tu luyện không khác gì tu sĩ bình thường, chẳng qua bọn chúng cần nhiều thời gian hơn, lượng năng lượng cần thiết cũng lớn hơn.

– Được rồi, ngươi có phương pháp nào hỗ trợ tư chất của ta phát triển thêm hay không?

– Dĩ nhiên nhưng phải đợi đến lúc ta sinh ra linh quả lần nữa.

– Thế thì khá lâu, nói không chừng lúc đó ta tốt nghiệp rồi.

– Ha ha, chưa chắc nếu như đủ năng lượng để phát triển, ngươi có thể tìm thảo dược trồng xung quanh ta, đẩy nhanh tốc độ phát triển của cả hai lên.

Nhắc đến thảo dược, Vương Phong vội lấy ra cái hạt giống tinh khiết như băng, hiện tại tốt nhất vẫn nên nuôi trồng trong giới chỉ, hắn để tất cả vào bên trong cho Thanh Liên và Si Mộc trông coi. Phần còn lại phải đích thân xử lý chỉ gồm cái ngọc giản về Kiếm đạo và kho vũ khí, trong đó tính luôn thanh trường kiếm Băng hệ gồm mười một bảo khí, giá trị liên thành.

– Xàaa…

Hắc Vân mấy ngày không thấy chủ nhân liền bò lại vui vẻ, hiện tại nhóc đang ở bờ đột phá vào cấp 2, khí tức có phần mạnh hơn trước, theo như tra cứu trên mạng xã hội, Vạn Độc Huyền Xà sỡ hữu huyết mạch trung đẳng, theo trải nghiệm thì nhóc chỉ kém hơn con thằng lằn thuộc tính Hàn Hỏa, còn lại đều nhỉnh hơn không ít.

Hiện tại, điều cần nhất là lên kế hoạch tuyến trình sắp tới của bản thân nhưng ít nhất phải đợi đến khi về nhà đã, quan trọng mẹ và dì không sao mới yên tâm được.

Trên tụ linh sàn, Vương Phong rơi vàng trạng thái thiền định tu luyện, chủ yếu tiêu hóa những gì đã thu được gồm ác niệm, tà khí, cuối cùng là kiến giải về Kiếm đạo của vị cao nhân kia, nhắm chừng nếu thuận lợi tất cả, đạt đến tam thành Kiếm ý cũng không miễn cưỡng.

Bên ngoài thạch động, giới chỉ hiện tại được xây dựng theo khuôn khổ một sơn trang cổ xưa, chẳng qua thiếu chút ánh sáng và sinh khí, có thạch động làm nhà ở, hồ băng, hồ nước, cây cối và cả ổ yêu thú. Trông qua lại sẽ thấy thân ảnh nhỏ nhắn của một cô bé đang cầm dụng cụ tưới cây đi khắp nơi, miệng ca hát vui vẻ và ở trước cửa thạch động khác, một thiếu niên cầm trường kiếm thoải mái nhắm nghiền tựa lưng thư giãn, thần sắc đã khá hơn phần nào, hình xăm bên mắt trái cũng dần rõ ràng trở lại, thấy cô bé lượn lờ trước mặt mình, không ra mặn nhạt nói.

– Hừ… Youko, có phải ngươi lười biếng luyện tập không?

– Em hả? Đâu có… hê hê hê… – Youko gãi gãi đầu bao biện.

Ma Kiếm Zamato hừ lạnh một cái rồi bỏ qua, thật ra nếu xét tổng thể mà nói, đợi đến khi Vương Phong mạnh hơn chốc nữa, đủ sức triệu hồi Titania mà không cần thái dương lực thì tổ đội ba người bọn họ có thể xem như hoàn hảo, vừa tấn công, hỗ trợ và cả đỡ đòn, về trị liệu nếu Youko đột phá vào cấp 2, 3 gì đó thì tin chắc sẽ đảm đương được, hầu hết những hộ mệnh giả thuộc Mộc, Thủy hệ đều sở hữu phương pháp chữa thương của riêng mình. 

Tiểu Mộc bâng quơ tiếp tục chạy đi vòng vòng chơi, không phải cô bé lười luyện tập mà bởi tư chất quá thấp nên tốn khá nhiều thời gian, hiệu quả thấp, kể cả so với Hắc Vân còn chậm hơn mấy phần, bản tính lại ham chơi nên hiện tại vẫn dậm chân ở Trung kỳ, so với hộ mệnh giả đồng trang lứa khác thì có chút tụt hậu, thậm chí một số hiện tại đã đạt đến Bậc 2 rồi.

Về đến huyện Cấm Sơn trời đã ngã sang vàng nắng, khung cảnh bớt đi mấy phần nhộn nhịp vốn dĩ, thay vào nhang khói phủ rợp dễ khiến người ta ngợp thở, một hai căn nhà lại thấy đám tang, người khóc, kẻ thương, lần lượt rũ rượi hướng về khu nghĩa địa. Vương Phong chạy thật nhanh về con hẻm nhà mình, lạ thay nó hoàn hảo, hầu như thiệt hại rất ít tựa một cơn động đất nhẹ quét qua, nhà cửa sứt mẻ nhưng mọi người đều bình yên, lúc này tâm trạng hắn mới thả lỏng.

– Vương Phong. – tiếng dì Yên Vân gọi lớn, hai người phụ nữ thân thiết nhất của hắn đang cùng mọi người sửa soạn lại đồ vật quanh nhà, không hề có chút thương tích nào cả.

Chạy lại, phụ bê cái mái nhà bằng kim loại nhẹ đặt lại chỗ cũ, Vương Phong thở một hơi rồi nhìn mẹ và dì yên tâm.

– Hai người không sao thì tốt quá.

– Không sao, không sao cả. – mẹ Yên Tử vừa trả lời vừa tiến lại hỏi thăm con trai, mấy ngày rồi không gặp, sóng gió nổi đầy nên nhiều chuyện để nói.

Hiện tại còn chưa xác nhận được thông tin chính xác từ cấp cao nên mọi người vẫn tụ tập lại với nhau, phòng tránh trường hợp cần thiết sẽ đủ lực ứng phó, trong suốt con hẻm có vài người tu sĩ sơ cấp (chưa bước vào Nhất Nguyên nhưng có thể vận dụng thuộc tính vào những việc cơ bản), thêm vài học viên của Đông Hạ, thực lực tương đối. Một trong số đó rõ chuyện liền kể lại.

– Nghe nói lần này Tà Ma Tông và Luyện Thi Tông giành thắng lợi, được chính thức công nhận, trở thành hai thế lực nhất lưu sánh ngang tứ đại gia tộc và có quyền thu nhận đệ tử rộng rãi.

– Chưa xong đâu, tôi còn nghe nói huyện Cấm Sơn sẽ là nơi tọa lạc của Tà Ma Tông, cũng may cách chúng ta một đoạn lớn, nếu không sợ rằng khó sống nổi.

Vương Phong vừa nghe vừa kiểm tra thông tin trên mạng xã hội được đăng gần nhất, tình hình đại khái là như vậy, hắn vẫn chưa hiểu và chẳng muốn hiểu những vấn đề về tranh quyền, lợi ích, công nhận này nọ, miễn rằng đảm bảo cuộc sống gia đình hắn là đủ. Nghĩ đến vấn đề an toàn, nếu như đủ khả năng thiết lập chút pháp trận quanh nhà và cả con hẻm hẳn sẽ tốt hơn, có điều vẫn là gác lại.

[ Tingg ] Có thư điện tử.

[ Thông báo khẩn: Do biến cố đột xuất nên học viện bị tàn phá nặng nề, kỳ sát hạch dời lại một tuần sau, tuy nhiên những đợt tiếp theo vẫn giữ nguyên lịch cũ. – Học viện Đông Hạ ]

– Oàiii… chán thật, biết mọi chuyện thế này đã không vội về sớm, luyện Dưỡng Ma Công Pháp trong di tích hẳn sẽ có tinh tiến ít nhiều.

Nghĩ đến công pháp liền nhớ đến số lượng người vừa bị tàn sát mấy hôm nay, cũng không ít, tính ra so với trong di tích còn nhiều hơn nhưng hắn chưa đến mức phải canh me xác chết cỡ vậy.

Khoảng thời gian này tốt nhất luyện kiếm, Mộc hệ, đặc biệt là linh thể, sau mấy hồi đại chiến hắn đã nhận ra tầm quan trọng của linh thể cao cỡ nào, dù dưới thân phận gì đều có thể sử dụng được, đặc biệt nó hỗ trợ trực tiếp cho tất cả thuộc tính, đại đạo và khả năng chiến đấu.

Tiếp tục lĩnh ngộ phần kiếm ý còn lại, hầu như đều nói về Mạn Kiếm, kiếm pháp chậm mà cường, tinh, chuẩn, ba điểm này thiếu một cũng không hoàn mỹ, theo kiến giải, lấy ý tưởng từ những tảng băng bồng bềnh, trôi nổi giữa đại dương, thanh du tiên khiết, xinh đẹp đến vô cùng, có điều mặt nổi là thế, ẩn chứa đằng sau, sâu bên dưới là một cỗ lực lượng khổng lồ, có thể chạm được nhưng không giữ được, nếu trực tiếp đối cường, xem thường ngạnh kháng ắt phải lãnh hậu quả không tưởng.

– Đại đạo chú trọng lĩnh ngộ của bản thân, vì vậy người ta thường gọi là ngộ cảnh và sát thương của đạo sư gây ra không chỉ phụ thuộc vào đạo kỹ mạnh hay yếu, phần lớn nhờ vào cảm ngộ và phương thức thi triển của bản thân. Đại đạo tuy khó cầu nhất nhưng lại là đường dễ đi nhất bởi nó tự do, tùy tâm sở dục, muốn lĩnh ngộ lẫn nhau thì dễ, bắt chước giống hệt thì khó, vạn dĩ đều do người học đạo, nhất đạo thành, nhất dương thanh thế.

Kiến thức, lĩnh ngộ của vị đại năng lần lượt được Vương Phong tua lại rồi tiêu hóa hết thảy, lục tục hơn hai giờ liền hoàn tất, trình độ kiếm đạo đạt đến tam thành Kiếm Ý, so ra chém một phát đơn giản đã có thể sánh ngang với pháp chú cấp 1 thông thường, thêm vào đạo kỹ thì tối thượng cũng có thể miễn cưỡng. Với tình trạng này, đánh cận chiến quả thật cường hãn, chỉ cần linh thể đối thủ không đủ mạnh thì xem như nắm chắc phần thắng trong tay.

– Si Mộc, hỗ trợ ta luyện tập Mộc hệ chút nào.

– Được, ngươi lại gần bản thẻ của ta, khả năng hấp thu và tinh lọc linh khí Mộc hệ trong thiên địa của ta tốt hơn ngươi.

Vương Phong ra khỏi thạch động, tiến đến một gốc cây nhỏ được Hữu Sinh lúc trước tùy ý vứt vào giữa đám cây, như vậy lại hay, môi trường rất tốt, Tiểu Mộc Youko sau khi bị Ma Kiếm Zamato trừng mắt cũng miễn cưỡng vui vẻ chạy đến khổ luyện cùng.

Hai bể chứa năng lượng Mộc hệ trong ngừng hoạt động, đẩy mạnh công xuất tiêu thụ – hấp thu, tinh lọc năng lượng thiên địa trở thành của mình, cảm giác so với những ngày đầu tốt hơn mấy phần, tuy nhiên vẫn một mực không hề có điều gì mới lạ, từng nghe Hữu Sinh nói, thuộc tính miễn nằm trong bốn loại Phàm, Linh, Hư, Chân không hề có đặc tính riêng, chỉ tăng trưởng về mặt uy áp, sức mạnh và được xem là thước đo của tất cả những thuộc tính đặc biệt khác. 

Ví dụ như Thấu Triệt Thần Quang của Vương Phong được thừa hưởng từ sư phụ Thượng Quan Khiêm tương đương với Chân Quang nhất đẳng, tuy nhiên đó là chưa cộng vào đặc tính riêng. 

Huyện Cấm Sơn, tại một khách sạn lớn, nhóm người Huyết Hoa đang tụ tập tại chung căn phòng, thần sắc ngưng trọng hướng mắt về Khu trưởng lão như chờ đợi điều gì. 

– Thấy rồi, thấy rồi. – Huyết Khu vui mừng thốt lên liên tục.

Những người còn lại biểu tình sáng hẳn, cuối cùng cũng dò được tung tích của thiếu tộc trưởng, thiếu niên Huyết Tiếu tò mò hỏi ngay.

– Ở… Ở đâu, có… có… ó tiêu sái anh tuấn như ta… a không?

Bốppp… Huyết Hoa không nhịn được tên ồn ào liền hạ quyền, cô biết rất rõ Huyết Mệnh nhãn mỗi lần thi triển đều tiêu hao rất nhiều nên cần thời gian để tịnh hóa trong vài phút, tuy nhiên hiệu quả và kết quả nó mang lại cực kỳ chính xác, hữu dụng.

– Ngươii.. i.. muốn… uốn.

Bốppp… lần này cả sáu người còn lại đều nhìn chằm chằm thiếu niên khiến hắn hiểu được liền ngậm miệng.

Huyết Khu từ từ ổn định trở lại, bởi quá vui sướng nên lúc nãy hơi kích động, không tịnh hóa ngay nên bị say sẫm.

– Có một tin xấu và một tin tốt.

Hai lão giả đứng sát y nôn nóng hỏi ngay.

– Là tin gì, có phải thiếu tộc trưởng gặp nạn?

– Không, tin tốt là thiếu tộc trưởng đang ở rất gần chúng ta và an toàn, khí tức khoảng chừng Nhị Nguyên nhưng phi thường hỗn độn.

Mâu quang Huyết Hoa hơi nhíu lại, có chút lo lắng.

– Bị tẩu hỏa nhập ma sao? Mau, chúng ta chia ra đi tìm.

Huyết Khu lắc đầu.

– Cũng không phải, trong hỗn độn đó lại rất trật tự, dễ hiểu là thiếu tộc trưởng có thể điều khiển được chúng. Tin xấu, người của Kim Nhãn quả thực đã tới, lại còn là đích thân Hoàng Hồng La chấp đội.

Một trong số người còn lại nghe đến danh tính liền thấp thỏm, lòng lo lắng vì người này cực kỳ khó đối phó, được mệnh danh là Xích Tiên Kim Phù, tinh thông rất nhiều khía cạnh chiến đấu, Hỏa hệ đạt đến Nguyên Anh, Nhãn lực đột phá Thánh Giả, còn cả Tiên pháp thông thạo, một thân tuyệt học nếu tính ra thì trên dưới toàn bộ Lam Vũ không có mấy ngưởi đủ sức đối đầu.

– Chúng ta phải cao tay hơn. – Huyết Hoa kiên định nói trước.

– Dĩ nhiên, bắt đầu chia nhau ra, sử dụng nhãn thuật để soi tất cả mọi người, nếu trúng phải Huyết Nguyệt của thiếu tộc trưởng sẽ bị phản phệ ngay, tuy bị thương nhưng sẽ kéo lại hy vọng của toàn tộc, phiền các ngươi tận hết chức trách. – lão giả đứng sau Huyết Khu nghiêm nghị nhìn qua một lượt.

– Được, bắt đầu thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN