Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta - Ta đi tắm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
81


Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta


Ta đi tắm



Hạ Tình nhìn nhìn Đào Bảo tiêu thất ở trong màn đêm, kinh ngạc ngẩn người.

-Hạ Tình, ngươi nói chuyện có chút quá mức.

Lúc này, Tô Noãn Noãn mở miệng nói.

Nàng dừng một chút, lại nói:

-Ngươi bảo vệ bạn trai trong lòng là đúng, ta hiểu. Nhưng ngươi cũng không thể bất chấp mọi thứ không kiêng dè thương tổn Đào Bảo như vậy a.

Tô Noãn Noãn ánh mắt nhìn về phía Đào Bảo biến mất, lại nói:

-Ta cảm thấy được, Đào Bảo cũng không có ở mặt ngoài thoạt nhìn thoải mái như vậy, ta cảm giác được, sự tình vợ trước ở trong lòng hắn một mực khó mà tiêu tan. Nếu như vợ trước của hắn đúng là bởi vì Đào Bảo hoàn toàn không có thành tựu mà lựa chọn ly hôn. Vậy ngươi chẳng phải là đâm vào đáy lòng của hắn chỗ mẫn cảm nhất sao?

Hạ Tình trầm mặc, qua thoáng chốc, nàng thản nhiên nói:

-Ta đi tìm xem hắn.

-Ai ai ai.

Tô Noãn Noãn nhanh chóng kéo lấy Hạ Tình, nói:

-Ngươi lại không biết Đào Bảo đi đâu, đến đâu tìm hắn? Ban đêm đối với nữ nhân là đoạn thời gian không tốt, ngươi vẫn là thành thành thật thật ăn vỉa hè. Không chừng, ăn xong về nhà vừa nhìn, Đào Bảo đang ở trong phòng của hắn nằm ngáy o..o… Nha.

Hạ Tình muốn gọi điện thoại cho Đào Bảo, nhưng cầm điện thoại lên, nàng mới ý thức tới, bản thân cũng không có lưu dãy số của Đào Bảo.

Tuy rằng trong điện thoại của Tô Noãn Noãn có lưu số Đào Bảo, nhưng Hạ Tình thật sự mở miệng không nổi.

Một bên khác.

Đào Bảo sau khi rời đi, cũng không biết nên đi đâu.

Tuy đã tới hơn một tháng, nhưng Đông Hải đối với hắn mà nói, vẫn là một cái thành thị vô cùng lạ lẫm.

-Hơn nữa, vô cùng không thân thiện!

Đào Bảo nằm ở trên đồng cỏ bờ đê con sông, trong miệng ngậm một cọng cỏ, ung dung thở dài.

-Ai, nơi đây không nên ở lâu a. Chung quy cảm giác, mình và tòa thành thị này, không hợp nhau.

Đào Bảo đưa tay ra duỗi lưng mỏi, quan sát bầu trời đêm ánh trăng, lại thản nhiên nói:

-Vẫn là quê quán tốt, ấm áp, nhiệt tình, còn có ít đồng bạn nhiều năm không thấy. Không biết mọi người hiện tại tốt chứ?

Thầm nghĩ, điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên.

Đào Bảo nhìn nhìn điện báo nhắc nhở người gọi, sau đó nhấn xuống nút trả lời.

Điện thoại vừa chuyển được, bên kia liền truyền đến tiếng nổ mạnh oanh oanh kịch liệt, còn có đột đột đột tiếng sung kịch liệt.

Đào Bảo lại càng hoảng sợ:

-Sương tỷ, các ngươi đang làm gì đó?

-Nói nhảm! Đương nhiên là ở chiến tranh.

Một giọng nữ vô cùng có cảm giác nhân tính lại mang chút lười biếng vang lên.

Đào Bảo bạo mồ hôi:

-Ta van ngươi, Sương tỷ, ngài cũng không thể ở thời điểm đánh trận gọi điện thoại a, có thể chuyên tâm đánh trận hay không?

-Ờ, ta vừa nghe nói một chuyện, không thể chờ đợi được muốn hỏi ngươi một chút.

Nữ nhân nói.

-Cái gì?

-Nghe nói ngươi cùng Vân Hi chia tay sao?

-Đều chia tay hơn nửa năm.

-Bị Vân Hi đá?

Đào Bảo khóe miệng giật giật:

-Sương tỷ, ngài cũng đừng sát muối lên miệng vết thương của ta.

-Nha, đừng khổ sở, ta đã sớm nói, hai người các ngươi không thích hợp. Nàng lớn hơn ngươi ba tuổi, đối với ngươi loại nhỏ thịt tươi này cũng chỉ là nhất thời xúc động, nói không chừng còn là trên nhu cầu sinh lý dẫn đến xúc động, ba ba qua đi, ngươi liền không có tính thú vị.

Đào Bảo: …

-Sương tỷ, ngươi lại đang phỉ báng Vân Hi tỷ.

Lúc này, đầu bên kia điện thoại truyền tới một giọng bé gái:

-Vân Hi tỷ ở trong miệng ngươi làm sao biến thành chưa thỏa mãn dục vọng ** sao?

-Đi đi đi! tiểu nha đầu, ta mới không có phỉ báng nàng nha. Ta chính là cùng nàng mặc một cái quần lót lớn lên, đức hạnh nàng như thế nào, ta rõ ràng nhất.

-HAAA

Đào Bảo khóe miệng giật giật, sau đó cúp điện thoại.

-Thật là họa vô đơn chí, bị vợ trước khinh bỉ một trận, lại nghĩ tới sự tình bị bạn gái trước đá.

Đào Bảo khóe miệng co quắp xuống.

-Trong ba năm liên tục bị hai nữ nhân đá, chẳng lẽ vấn đề nằm ở trên người của mình? Chính là…

Đào Bảo nửa ngồi dậy, xếp bằng ở trên đồng cỏ, chăm chú nghĩ nửa ngày, cũng không có phát hiện ra mình có chỗ nào có vấn đề.

-Quả nhiên, chính mình thuần túy vẫn là bị Hạ Tình cùng Vân Hi tỷ đá. Bảo ca thật thê thảm.

Lúc này, Đào Bảo bụng bắt đầu xì xào kêu lên.

Lại sờ lên túi xẹp lép, Đào Bảo một hồi uất ức.

-A a, vừa rồi không nên đem toàn bộ tiền nhét vào quán vỉa hè kia, đều là bị Hạ Tình nữ nhân kia tức giận. Thế nào? Trong túi liền ngay cả bột mì cũng không có tiền mua.

Lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên.

-Đào Bảo?

Thanh âm rất quen tai, Đào Bảo quay đầu nhìn đi, một người mặc đồ thể dục, búi lấy tóc, dường như đang chạy đêm.

Chính là tiền bối sở Hôn Giới, bếp trưởng ngự tỷ Bách Hợp.

-Bách Hợp tỷ.

Đào Bảo lập tức phất tay chào hỏi.

Trong tất cả những người phụ nữ mà hắn tiếp xúc qua, chỉ có Bách Hợp một mực đối đãi hắn rất ôn nhu.

Trước kia Đào Bảo từng một lần hiểu lầm, cho rằng Bách Hợp có hảo cảm đối với hắn.

Nhưng hiện tại, hắn biết, cũng không phải Bách Hợp thích hắn, mà là mình và đệ đệ đã mất của Bách Hợp có chút giống nhau.

Bách Hợp chỉ coi hắn là đệ đệ.

Đào Bảo cũng không có gì thất lạc.

Liên tục bị Hạ Tình cùng Vân Hi đá, Đào Bảo đã không hề tín nhiệm tình yêu, cũng không hề ước mơ tình yêu.

Chỉ là, vẫn sẽ không tự chủ được vì nữ nhân Hạ Tình kia mà phiền muộn.

Bảo ca tức giận a.

Đào Bảo thu xếp lại tâm tình, lên bờ, mỉm cười nói:

-Bách Hợp tỷ, sao lại chạy đêm này?

-Tập thể hình.

Bách Hợp mỉm cười nói:

-Buổi sáng thời gian vội vàng, không có thời gian chạy bộ sáng sớm, chỉ có thể đổi thành chạy đêm.

-Nhưng mà, nữ nhân chạy đêm không nguy hiểm sao? Đoạn thời gian trước, nước Đức, một cái du học sinh Hoa kiều chạy đêm mất tích, cuối cùng phát hiện bị ngộ hại, khi còn sống đã bị hiếp dâm.

Đào Bảo nói.

Bách Hợp cười cười:

-Khá tốt, ta tương đối tin tưởng nam nhân Đông Hải.

Xì xào!

Lúc này, Đào Bảo bụng lại kêu lên.

-Ách…

Đào Bảo gãi gãi đầu:

-Ha ha, có chút xấu hổ.

Bách Hợp cười cười:

-Nhà của ta ở phụ cận. Tới nhà của ta, ta với ngươi nấu cơm.

-A, này không tốt. Vạn nhất bị thúc thúc a di hiểu lầm…

-Bản thân ta sống một mình.

Bách Hợp dừng một chút, lại nói:

-Được rồi, đừng đừng uốn éo. Đi.

-Vậy đa tạ Bách Hợp tỷ.

Bách Hợp lời cũng nói đến nước này, Đào Bảo lại không đi thì thật không có lễ phép.

Sau đó, Bách Hợp cùng Đào Bảo cùng đi đến một cái tiểu khu tên là nhà trọ Hồng Mân.

Đào Bảo khóe miệng giật giật:

-Cùng biệt thự mình đang ở, hoàn toàn tương phản.

Bách Hợp dường như phát giác được tâm tư của Đào Bảo, cười cười nói:

-Mấy năm trước -tình yêu nhà trọ- rất nóng, ông chủ bất động sản linh cảm bạo rạp, thương lượng xây xong Hồng Mân nhà trọ. Cùng -tình yêu nhà trọ- bên trong giống nhau, tình lữ vào ở, tiền thuê nhà giảm phân nửa. Nhưng trên thực tế, đây chỉ là một cái chiêu bài của nghành bất động sản, áp dụng quy định, chỉ có hơn mười phòng ở lầu số bảy.

-A, như vậy.

Một lát sau, Bách Hợp cùng Đào Bảo đi đến nhà số tám, sau đó đi thang máy đến tầng 18.

-Nơi này chính là phòng của ta.

Bách Hợp mở ra phòng số 1805, mỉm cười nói.

Đào Bảo tò mò vào phòng.

Đây là một gian phòng bao gồm một phòng ngủ và một phòng khách.

-Tùy tiện ngồi, muốn ăn chút gì không?

Bách Hợp mỉm cười nói.

-Tùy tiện.

-Mì Dương Xuân thịt bò, có thể chứ?

Bách Hợp nói.

-Được.

Bách Hợp cười cười:

-Ở phòng khách chờ một chốc.

Nói xong, Bách Hợp liền đi phòng bếp.

Mà đào bảo thì hứng thú dào dạt đánh giá căn phòng của Bách Hợp.

Cùng gian phòng của Tô Noãn Noãn hoàn toàn bất đồng.

Nơi này không có khăn giấy lộn xộn trên mặt đất, tản ra ướt ướt quỷ dị, trên ban công cũng không có treo phất phơ mấy cái quần lót viền tơ đen BRA thẹn thùng.

Trong phòng rất sạch sẽ, hết thảy đều chỉnh tề, có thể cảm giác rõ ràng chủ nhân thường xuyên vệ sinh hàng ngày.

Sau đó ánh mắt Đào Bảo bị thu hút bởi một tấm ảnh chụp chung đặt ở trên mặt bàn phòng khách.

Một nam một nữ, như là tỷ đệ.

Nữ chính là Bách Hợp.

Mà nam…

-Đệ đệ của ta.

Lúc này, Bách Hợp bưng một tô Mì Dương Xuân nóng hổi tới.

-Ah.

Đào bảo thu xếp lại tâm tình, sau đó nói:

-Hai chúng ta, thật là có điểm chung.

Bách Hợp cười cười:

-Vậy đại khái cũng là duyên phận chúng ta. Được rồi, ăn mì, ta đi tắm, vừa chạy bộ xong, toàn thân là mồ hôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN