Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta - Nuôi tiểu bạch kiểm?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
46


Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta


Nuôi tiểu bạch kiểm?



Đào Bảo khóe miệng giật giật, thầm nghĩ:

-Nếu ta có biện pháp nhanh chóng kiếm tiền, còn có thể túng quẫn như vậy sao? Nữ nhân này, quả nhiên ngốc tự nhiên.

Vừa muốn cự tuyệt, nhưng vừa nhìn ánh mắt Tô Noãn Noãn tràn ngập hi vọng, sắp phun ra lại cứng rắn nuốt trở về.

-Ách, để ta suy nghĩ một chút, buổi tối tan tầm trở về cho ngươi đề nghị.

Đào Bảo nói.

Tô Noãn Noãn nhón chân lên.

Ba

Trực tiếp hôn lên khuôn mặt Đào Bảo.

-Đây là Noãn em gái trả trước, nếu như ngươi có thể thành công giúp ta gom góp được một vạn khối tiền, Noãn em gái lại trả phần còn lại.

Tô Noãn Noãn nói như thế.

-Ách, phần còn lại là…

Đào Bảo đánh giá Tô Noãn Noãn từ trên xuống dưới, ừng ực, lại nuốt xuống một ngụm nước miếng.

Nói thật, tuy Tô Noãn Noãn có chút ngốc tự nhiên, bình thường nói chuyện, làm việc đều có chút non nớt, không tính quá thành thục.

Nhưng nữ nhân này, dáng người thật sự là chín a.

Nhất là bộ ngực.

Kích cỡ: C;

Hình dạng: Giọt nước;

Hoàn mỹ, không thể bắt bẻ.

-Đều có thể so sánh cùng tỷ tỷ!

Đào Bảo không ngừng phát huy trí tưởng tượng.

-Hắc hắc.

Tô Noãn Noãn khoanh tay, thản nhiên cười cười:

-Một cái vui mừng kinh hãi a, ngươi liền chờ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi phải nghĩ biện pháp giúp ta góp đủ một vạn khối tiền.

-OK! Bao ở trên người ta!

Đào Bảo thề son sắt nói.

Hạ Tình đứng ở khúc quanh thang lầu, dựa lưng vào vách tường, nghe Tô Noãn Noãn cùng Đào Bảo nói chuyện, thở dài.

-Ai, Đào Bảo khốn nạn kia tinh trùng lại lên não, trải qua mấy ngày ở chung, hắn còn không có rõ ràng Tô Noãn Noãn sao? Nàng là loại nữ nhân tùy tiện cùng người khác ngủ hay sao? Được rồi, dù sao cùng ta cũng không có quan hệ gì. Bị Tô Noãn Noãn trêu đùa, đó là đáng đời.

-Vậy ta xuống dưới nấu cơm, liền phần của ngươi cũng làm luôn.

Tô Noãn Noãn lại nói.

Đào Bảo cực kỳ cảm động:

-Ô ô, Noãn em gái, trên thế giới này chỉ có ngươi là tốt với ta.

Hạ Tình khóe miệng giật giật, trực tiếp đi xuống phòng bếp.

Một lát sau, Tô Noãn Noãn vệ sinh hoàn tất cũng đi phòng bếp nấu cơm.

Đào Bảo thì ở phòng khách xem TV.

-Rạng sáng ngày hôm nay, lại có ba nữ thành phần tri thức bị kẻ bắt cóc che mặt giội a- xít sun-phu-rit, Cục Công An thành phố đã gia tăng điều tra, đồng thời khuyên bảo nữ giới Đông Hải, đoạn thời gian này phải đề cao cảnh giác. Nếu như phát hiện người khả nghi, vui lòng lập tức gọi điện thoại báo cảnh sát…

Vẻ mặt Đào Bảo ngưng trọng.

Phòng bếp.

Hạ Tình một bên làm trứng ốp la, một bên đột nhiên nói:

-Noãn Noãn, vừa rồi ngươi cùng Đào Bảo nói chuyện, ta cũng nghe được.

-Sau đó thì sao?

Tô Noãn Noãn một bên hầm cách thủy trứng gà bánh ngọt, vừa nói.

-Cái gì càng lớn kinh hỉ, ngươi lại đang đùa nghịch Đào Bảo?

Hạ Tình nói.

Tô Noãn Noãn rất giật mình nhìn nhìn Hạ Tình:

-Hạ Tình, ngươi sao có thể đối đãi ta như vậy? Ta là rất nghiêm túc. Cũng đã chuẩn bị xong kinh hãi vui mừng cho Đào Bảo.

Hạ Tình toát mồ hôi.

-Biểu diễn kỹ xảo của ngươi càng ngày càng lợi hại, đều làm ta không biết là thật hay giả, xem ra nói ngươi ngốc tự nhiên cũng không phù hợp, ngươi thật sự từ Vân Hi tỷ học trộm không ít trò đùa đen tối.

Tô Noãn Noãn nhếch miệng cười cười, để sát vào Hạ Tình, thấp giọng nói:

-Hạ Tình, nếu ngươi lo lắng Đào Bảo bị lừa, không bằng ngươi lại cấp cho Noãn em gái một vạn khối tiền, như thế nào?

-Ta cự tuyệt!

Hạ Tình quyết đoán cự tuyệt:

-Chính ta đều đạn tẫn lương tuyệt, liền chờ phát tiền lương cứu cấp nha.

Tô Noãn Noãn buồn bực nhìn nhìn Hạ Tình:

-Hạ Tình, tiền lương ngươi một tháng một vạn năm, đến cùng ngươi hoa ở chỗ nào? Ngươi đã nói, nhà mẹ ngươi cũng là thường thường bậc trung, cũng không cần ngươi gửi tiền cho bọn họ.

Tô Noãn Noãn dừng một chút, vẻ mặt hồ nghi nói:

-Chẳng lẽ ngươi nuôi dưỡng tiểu bạch kiểm ở bên ngoài?

Hạ Tình mặt sạm lại:

-Nuôi dưỡng con em ngươi!

-Xin lỗi, ta không có con em, chỉ có một tỷ tỷ không nên thân.

Hạ Tình trợn trắng mắt:

-Được rồi, ngươi cũng độc miệng ít thôi.

Tô Noãn Noãn cười cười, lại nói:

-Thật sự, Hạ Tình, thật sự là ta cũng đặc biệt hiếu kỳ, tiền của ngươi đều hoa chỗ nào?

Hạ Tình biểu lộ bình thản:

-Một nơi rất trọng yếu.

-Ách…

Tô Noãn Noãn thấy Hạ Tình cũng không muốn nói nhiều, cười cười, cũng không có tiếp tục truy vấn.

Một lát sau, không sai biệt lắm hai người gần như đồng thời đã làm xong bữa sáng.

Hạ Tình chỉ làm bữa sáng cho bản thân.

Mà Tô Noãn Noãn thì làm cả bữa sáng cho Đào Bảo.

Ba người đều ăn bữa sáng ở phòng khách.

Đúng lúc này, tỷ tỷ Tô Noãn Noãn đột nhiên gọi điện thoại cho Tô Noãn Noãn.

Tô Noãn Noãn cũng không có tránh Hạ Tình cùng Đào Bảo, trực tiếp liền nhấn xuống nút trả lời.

-Tỷ, làm sao vậy?

Tô Noãn Noãn nói.

Đầu bên kia điện thoại ngược lại là trầm mặc qua thoáng chốc, hồi lâu mới nói:

-Ồ? Hôm nay thật sự là bất thường? Bình thường, ít nhất ba cái điện thoại mới có thể đánh thức ngươi. Làm sao ngày hôm nay lưu loát như vậy?

Thanh âm một nữ nhân vang lên.

-Tỷ, có cái gì kỳ quái, coi như là gấu ngủ đông cũng có thời điểm ngẫu nhiên dậy sáng sớm a.

Tô Noãn Noãn cầm lấy bánh ngọt trứng gà ăn như hổ đói, tiếp tục nói.

Đào Bảo cùng Hạ Tình đều là toát mồ hôi.

-Còn đem mình ví von thành gấu ngủ đông sao?

-Ách, được.

Thế nhưng, nghe, đối phương hoàn toàn tiếp nhận Tô Noãn Noãn ví von.

-Tỷ, đến cùng chuyện gì?

Tô Noãn Noãn lại nói.

-Chủ nhật ngươi có bận gì không?

Đối phương nói.

Tô Noãn Noãn nghĩ nghĩ, sau đó nói:

-Dường như không có việc gì, làm sao vậy? Ngươi thật sự muốn tới Đông Hải?

-Ta không đi, quá nóng.

Tỷ tỷ Tô Noãn Noãn dừng một chút, lại nói:

-Chính là ba mẹ nhớ ngươi, nếu Chủ nhật ngươi có rãnh rỗi, trở về một chuyến.

-Ô ô, ta không còn mặt mũi trở về a. Thời điểm rời nhà ra đi, đã nói rồi đấy, không lăn lộn ra cái dạng người, là tuyệt đối sẽ không trở về.

Tô Noãn Noãn nói.

Đào Bảo khóe miệng giật giật.

-Dĩ nhiên là nữ nhân rời nhà ra đi.

-Vậy bây giờ ngươi lăn lộn tới trình độ nào?

Tô tỷ lại hỏi.

-Dạng chó hình người.

Đào Bảo: …

Hạ Tình: …

Tô tỷ: …

-Khục khục, ta cảm thấy, ta vẫn là đi Đông Hải một chuyến…

-Đừng!

Tô Noãn Noãn nhanh chóng nói.

Nàng nghĩ nghĩ, sau đó cắn răng một cái, nói:

-Hay là, ta trở về.

-Vậy được. Chủ nhật chúng ta ở nhà chờ ngươi.

Nói xong, tỷ tỷ Tô Noãn Noãn liền cúp điện thoại.

Đưa di động đặt trên bàn cơm, Tô Noãn Noãn thở dài.

Nếu để cho tỷ tỷ qua, thấy tình trạng bản thân. . . . .

Bị tỷ tỷ thấy được, còn tốt.

Nhưng nếu để cho cha mẹ biết, bản thân tới Đông Hải lâu như vậy, đều không có tìm việc làm, còn mượn tiền mà sống, nhất định sẽ rất thất vọng.

-Hai vị, các ngươi cũng nghe được, Chủ nhật ta phải đi về.

Tô Noãn Noãn nói.

-Ân, ta sẽ nhớ tới ngươi.

Hạ Tình nói.

Đào Bảo cười cười nói:

-Thuận buồm xuôi gió.

-Cảm ơn. Đúng rồi, Đào Bảo, sự tình gom tiền, ngươi phải mau chóng a. Trước khi ta về nhà phải bỏ niêm phong phòng stream, như vậy, ít nhất coi như ta có công tác. Không việc làm thật sự không mặt mũi thấy ba mẹ.

Tô Noãn Noãn lại nói.

-Ách, được, ta tận lực.

Đào Bảo gật gật đầu.

-A! Thật tốt quá.

Tô Noãn Noãn hít sâu, sau đó nhìn Đào Bảo cùng Hạ Tình, lại nói:

-Đúng rồi, hai người các ngươi, Chủ nhật có sắp xếp gì không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN