Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tái Dịch) - Nhìn A Thất Tiền Bối Đại Phá Nguyệt Đao Tông!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tái Dịch)


Nhìn A Thất Tiền Bối Đại Phá Nguyệt Đao Tông!



00:07 / 01:09

– Ngự kiếm thuật? – Bá Thiên Quân không thể không hồi đao để chắn thanh mộc kiếm đang lao tới như vũ bão.

Choang!

Trường đao và mộc kiếm đụng độ, tóe ra âm thanh chát chúa, đốm lửa bay tứ tung, không khí cuộn trào.

Bá Thiên Quân nhướn mày, trải qua cú đánh này, vết bỏng từ ngọn lửa của thiên kiếp trên có thể hắn càng nặng hơn, khiến hắn buộc phải lùi về sau vài bước, thoáng đã thất thế.

Nhân cơ hội này, Chính Năng nhảy vọt lên, túm lấy tông chủ đang trọng thương, vọt khỏi vòng chiến đấu. Thanh mộc kiếm như có linh tính, nó bay vụt về để bảo vệ chủ, rồi bay chung quanh Chính Năng để giết địch, đánh lui hết thảy nhưng đệ tử Nguyệt Đao Tông ở quanh hắn.

– Rút lui! – Hắn hô lớn một tiếng.

Một tu sĩ tam phẩm khác là Chính Ngôn rất ăn ý, nghe vậy liền dẫn các đệ tử của Tiên Nông Tông chạy đi.

Nhưng, những đệ tử tinh anh của Tiên Nông Tông từng chiến đấu cùng tông chủ khi nãy lại rơi vào tình cảnh nguy hiểm, không thể thoát thân. Họ cùng nhau gầm lên một tiếng, rồi quấn chặt lấy đám đệ tử Nguyệt Đao Tông chung quanh, để tạo cơ hội cho tông chủ và Chính Năng chạy trốn.

Phịch phịch phịch!

Các đệ tử tinh anh của Tiên Nông Tông bị trận pháp quỷ dị của Nguyệt Đao Tông ám toán, đã rơi vào tình trạng cạn kiệt tinh lực từ lâu. Hiện song quyền không đấu nổi tứ thủ, chẳng mấy chốc, họ đã bị chúng đệ tử của Nguyệt Đao Tông chém chết.

– Gào gào gào, giết giết giết! – Sát tính của đệ tử Nguyệt Đao Tông trào dâng, tiếng gầm rú vang lên không ngớt, chúng định đuổi theo để giết sạch Chính Năng, tông chủ Tiên Nông Tông và đám tàn binh.

– Không cần đuổi theo.- Bấy giờ, Bá Thiên Quân trầm giọng quát một tiếng.

Dựa theo kế hoạch, hắn phải để tông chủ của Tiên Nông Tông chạy thoát.

Sau đó, sẽ đợi tên gian tế đang ngụ trong Tiên Nông Tông lấy được đơn thuốc để dùng Thất hoàng diệu quả.

Vết thương của thiên kiếp tra tấn hắn bao năm nay, cuối cùng cũng có hi vọng được chữa khỏi!

Chỉ cần vết thương của thiên kiếp lành lại, hắn chắc chắn có thể ngưng tụ được kim đan, thăng lên cảnh giới linh hoàng ngũ phẩm!

Phía bên kia, Tô thị A Thất lại cưỡi độn quang.

Lần này, Tống Thư Hàng cảm thấy đỡ hơn lần trước, chí ít thì không nhũn chân nữa.

– Đúng rồi, Thư Hàng, trả điện thoại lại cho ngươi.- A Thập Lục lấy điện thoại ra rồi bảo, – Đúng rồi, trên đường đi ta có nhận một cuộc gọi của Bắc Hà tán nhân, hắn hỏi số ngươi từ bên Dược Sư rồi liên hệ qua. Hắn bảo, gần đây có thể dàn xếp một kỳ học lái máy bay, hỏi rằng ngươi có định nhân cơ hội này để học không? Có hắn ở đó, chẳng mấy chốc là nhận được bằng máy bay.

Tống Thư Hàng đón lấy di động rồi cười khan:

– Chuyện này, đợi ta học lái xe rồi tính sau.

Tô thị A Thất nghe vậy liền quay lại hỏi với giọng nghi hoặc:

– Thư Hàng tiểu hữu, sao ngươi lại muốn học lái máy bay? Tu luyện đến tứ phẩm là có thể ngự kiếm phi hành, thế chẳng phải tốt hơn à?

Ngự kiếm phi hành tự do tự tại như thế, không giống lái máy bay, mỗi lần muốn bay đều phải xin phép quốc gia.

Tống Thư Hàng cười khan một tiếng, rồi viết ra câu trả lời:

– Bạch chân quân.

-…- Mặt A Thất giật giật

Một lát sau, A Thất mới bật ra một câu với điệu vô cùng nghiêm trọng:

– Cố lên!

Tống Thư Hàng:

-…

Tiền bối, cái vẻ âm trầm, nghiêm trọng như chuẩn bị đưa tôi đi vào lò hỏa táng này là sao! Bạch chân quân tiền bối rốt cuộc đáng sợ đến nhường nào mà khiến mọi người né như né tà thế?

Đang lúc Tống Thư Hàng định hỏi thêm mấy sự tích về Bạch chân quân, thì A Thất đột nhiên quát khẽ:

– Tìm được rồi!

Chính ở ngay dưới, từ đây có thể thấy được một thâm uyên bị bọc trong màng huyết vụ.

– Chuẩn bị xuống thôi.- A Thất cười ha ha, cưỡi độn quang lao xuống thâm uyên đó.

– A Thất tiền bối, không cần tìm ai giúp sức rồi mới xông lên sao? – Tống Thư Hàng hỏi, dẫu sao thì bên kia cũng là cả một môn phái đó!

– Sợ gì chứ? – Tô thị A Thất nở nụ cười tự tin, – Nếu đánh không nổi thật thì chúng ta có thể trốn, đến lúc đó lại tìm người giúp sức cũng không muộn!

Khi rơi đến một độ cao nhất định, mùi máu tanh nồng xộc thẳng vào cánh mũi của Tống Thư Hàng.

Phía dưới, đại đệ tử của Tiên Nông Tông, Chính Năng, vừa cứu tông chủ, đan cùng đồng bạn liều mình rút lui…

Phía sau họ là những thi thể ngổn ngang, có của Tiên Nông Tông, cũng có cửa Nguyệt Đao Tông.

Đây chính là trận chiến giữa các tông môn…

Phía sau, tông chủa của Nguyệt Đao Tông giơ cao tay phải, chúng đệ tử của Nguyệt Đao Tông hô mừng chiến thắng không nguôi.

– Hừ! – Tô thị A Thất hừ lạnh một tiếng!

Vụt! Độn quang lao tới, dừng ngay trước mặt Bá Thiên Quân.

Sau đó, A Thất liền quăng ra một tấm thiết lệnh bài điêu khắc hình phượng hoàng, nó treo lơ lửng trên đầu Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục, tạo thành một lớp phòng ngự màu đỏ rực như lửa:

– Các ngươi đứng trong này nhìn, đừng đi ra phạm phi phòng ngự của Thiên Cương Linh Hoàng Lệnh.

Nói rồi, hắn lao nhanh về phía các đệ tử của Nguyệt Đao Tông.

– A Thất tiền bối định một thân một mình đấu với cả cái tông môn Nguyệt Đao Tông sao? – Tống Thư Hàng có chút hưng phấn, dùng sức của một người để đấu cả một tông môn, chuyện thế này, nghĩ thôi đã thấy kích thích và nhiệt huyết rồi.

– Ừm.- A Thập Lục khẽ gật đầu, – Chuyện kiểu này A Thất hay làm lắm, yên tâm đi, không sao đâu.

Chỉ trong nháy mắt, A Thất đã đi vào trong đám đệ tử của Nguyệt Đao Tông.

Đao khí bùng nổ, mũi đao như mưa!

Mỗi một bước A Thất đi, liền có đệ tử của Nguyệt Đao Tông ngã xuống, hoặc chết, hoặc tàn tật, hoặc không còn sức chiến đấu.

Mới chỉ là bùng nổ đao khí, A Thất thậm chí còn chưa chính thức ra tay mà chúng đệ tử của Nguyệt Đao Tông đã thảm bại!

– Công tử Hải, còn không ra đây? – Tô thị A Thất cười sang sang, khí thế của linh hoàng ngũ phẩm đè nặng lên chúng đệ tử của Nguyệt Đao Tông.

Những đệ tử còn lại run sợ không thôi, chúng vội vàng rụt về sau, khí thế giảm hẳn. Sắc mặt của Bá Thiên Quân sầm xuống, hắn là tông chủ của Nguyệt Đao Tông, ấy vậy mà hình như lại chẳng được người ta ghé mắt?

Đừng có coi thường người khác thế chứ!

– Lập trận! – Bá Thiên Quân quát.

Hộ tông đại trận đã được cải tiến lại mở ra, mà các đệ tử của Nguyệt Đao Tông cũng phối hợp thuần thục, cùng nhau lập trận để chống lại uy áp của Tô thị A Thất.

Phía trong của Thiên Cương Linh Hoàng Lệnh, Tống Thư Hàng lấy điện thoại di động của mình ra, quay camera về phía Tô thị A Thất và chúng đệ tử của Nguyệt Đao Tông để chụp một tấm ảnh.

Sau đó, hắn gửi tấm ảnh này lên kho thư mục của nhóm Cửu Châu số 1.

Đây là hậu quả của cái thói quen đăng ảnh lên kho thư mục của mình, tiếc rằng tấm ảnh này không hợp để đăng lên kho của hắn, nên chỉ đành đăng lên kho của cả nhóm.

Trong ảnh, Tô thị A Thất chắp tay sau lưng, pháp đao tùy thân bay theo hắn để trảm địch. Chung quanh hắn, chúng đệ tử của Nguyệt Đao Tông không ngừng ngã xuống, dưới sự chỉ huy của tông chủ Bá Thiên Quân, chúng vừa nơm nớp lo sợ, vừa dàn thành một đại trận kỳ quái.

Tống Thư Hàng còn ghi thêm dòng tiêu đề cho tấm ảnh: ngồi xem Tô thị A Thất tiền bối đại phá Nguyệt Đao Tông.

Có một sự thật hiển nhiên lại được chứng minh, rằng trong nhóm Cửu Châu số 1 có rất nhiều tiền bối rất rỗi hơi, họ thường xuyên lưu ý tới mọi động thái trong nhóm. Chẳng qua, họ không thường xuyên ló đầu ra nói chuyện như Bắc Hà tán nhân mà thôi.

Bức ảnh này của Tống Thư Hàng vừa đăng lên, tiếng thông báo từ di động không ngừng vang lên. Mới có vài giây liền thấy một loạt các tiền bối bấm like, bình luận nói chuyện với nhau còn nối thành chuỗi dài.

Bắc Hà tán nhân, Cuồng Đao Tam Lãng, Hoàng Sơn chân quân, Thất Tu tôn giả, Vũ Nguyệt chân quân của Đại La Giáo, Cổ Hồ Quan chân quân, vân du tăng Thông Huyền, Đồng Quái tiên sư, Túy Nguyệt cư sĩ, Dược Sư, phủ chủ của Thất Sinh Phù, Vũ Như Tử của Linh Điệp Đảo,… vân vân…

Cơ hồ mọi tiền bối và thành viên từng lộ diện trong nhóm đều bấm like cho bức ảnh này.

Dưới đó là một chuỗi các bình luận.

Bắc Hà tán nhân gửi cái mặt cười ngây ngô:

– A Thất lại đi đạp tông môn nhà người ta à?

Cả việc bấm like hay bình luận, Bắc Hà tán nhân đều chiếm suất đầu tiên, không hổ là thánh đấu sĩ số một, và luôn luôn online của nhóm.

Vũ Nguyệt chân quân của Đại La Giáo:

– Ngày nào không được đánh nhau là hắn lại thấy không thoải mái.

Phủ chủ của Thất Sinh Phù:

– Mà Nguyệt Đao Tông là cái thứ gì thế? Đáng để A Thất của chúng ta đi đạp hả?

Cuồng Đao Tam Lãng:

– Chắc là cái môn phái tép riu mắt mù nào đắc tội A Thất rồi, gần đây tính tình hắn nóng nảy lắm.

Chẳng phải Tam Lãng tiền bối đang tìm đảo thần bí sao? Vậy mà còn rảnh để lên mạng à?

Đồng Quái tiên sư:

– Nóng nảy+ 1, không liên quan mà @Hoàng Sơn chân quân, chân quân, đến lúc cho ta ló đầu rồi chứ? Cấm nói chuyện bao ngày nay, khó chịu chết mất!

Hoàng Sơn chân quân:

– Nóng nảy + 1, không liên quan mà @Đồng Quái tiên sư: ha ha!

Vũ Nhu Tử ở Linh Điệp Đảo:

– [icon nước mắt đầm đìa] Dạo này Tống tiền bối dính phải lắm chuyện thật, tuyệt ghê cơ, có thể đi chơi hết chỗ này đến chỗ khác. Ta cũng muốn xem cảnh A Thất tiền bối đại phá tông môn nhà người khác với Tống tiền bối.

Cô nàng Vũ Nhu Tử này… Dạo gần đây bị ép phải ở rịt trong Linh Điệp Đảo, đang nhàm chán chết mất, giờ nhìn dạo gần đây Tống Thư Hàng hết đối đầu với “đàn chủ” nào đó, rồi lại cùng A Thất tiền bối đi Nguyệt Đao Tông thì hâm mộ lắm.

Một lát sau, Dược Sư mới lên tiếng:

– @Thư Sơn Áp Lực Đại, chụp thêm mấy tấm nữa, nhắm thẳng vào cái gã cao to đang cầm đao. Cái gã mà vừa nhìn đã biết là tên cầm đầu của Nguyệt Đao Tông ấy, hình như thân thể hắn có vấn đề.

Đến cả Dược Sư tiền bối cũng bình luận nhanh chẳng kém ai.

Khóe miệng Tống Thư Hàng giật giật.

A Thập Lục thấy điện thoại của Tống Thư Hàng cứ nháy nháy không ngừng liền ló đầu qua với vẻ tò mò:

– Ngươi đang làm gì thế?

– Vừa đăng một bức ảnh vào kho thư mục của nhóm.- Tống Thư Hàng thở dài, ảo, – Các tiền bối trong nhóm chat đúng là rãnh rỗi thật.

– Ừm, ngoại trừ lúc bế quan, thì đúng là họ rỗi thật.- A Thập Lục gật đầu rất nghiêm túc.

Nếu Dược Sư tiền bối đã yêu cầu, thì Tống Thư Hàng đành chiều theo, hắn chỉnh camera rồi nhắm thẳng vào Bá Thiên Quân, chụp tách tách tách và tấm liền.

Ôi đệch, bất cẩn quá, bật đèn flash rồi.

Bá Thiên Quân đang định xông lên, mượn sức tông môn đại trận để đối đầu trực diện với Tô thị A Thất. Chỉ cần níu chân A Thất một chút, đợi cho công tử Hải chuẩn bị xong xuôi, khởi động một trận pháp khác là có thể đánh lùi kẻ này!

Đúng lúc này, hắn thấy có thứ gì sáng loáng lên trước mặt mình. Giây phút ấy, hắn sợ lắm, cứ tưởng Tô thị A Thất dùng tuyệt kỹ nào.

Nhưng khi đưa mắt nhìn quanh thì lại thấy ở phía sau của Tô thị A Thất có một cậu thanh niên đang cầm di động, vừa cười ngây ngô vừa điên cuồng chụp ảnh hắn.

Mẹ nó, thằng này nghĩ mình đang xem phim điện ảnh đấy hả?

Bá Thiên Quân trào lên giận dữ, ý niệm trong lòng thoáng đổi, thầm điều động hộ tông đại trận biến đổi theo, khiến các đệ tử tạm thời cuốn lấy Tô thị A Thất.

Còn hắn thì lặng lẽ chuồn qua nơi Tống Thư Hàng và A Thập Lục đang đứng —— hắn muốn bắt hai đứa nhãi ranh này trước.

Tống Thư Hàng chọn một tấm ảnh mà nom Bá Thiên Quân rõ nhất, rồi đăng vào kho thư mục.

Thư Sơn Áp Lực Đại:

– @Dược Sư, tiền bối, tấm ảnh này thế nào?

Dược Sư đáp lại;

– Dược Sư gõ chữ chậm quá, ta không chịu nổi nữa, để ta gõ hộ cho!

Cái giọng điệu này hiển nhiên là của Giang Tử Yên:

– Thư Hàng, Dược Sư Bảo: Cái gã cầm đầu Nguyệt Đao Tông này đang bị thương, là vết thương từ lửa thiên kiếp, nhưng vết thương này bị hắn đè xuống rồi. Giờ ngươi có mang theo Quạt ngự hỏa ba sao không? Pin sạc đầy chưa? Nếu có mang thì thử phẩy vài cái về phía hắn, thể nào cũng có một bất ngờ thú vị.

Quạt ngự hỏa tam sao ấy hả?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN