Ma Vương Chinh Đồ
Chương 2: Phong Hoàng đại điển, chư hùng quy tụ!
Hỗn Mang Ma Giới
Nhắc đến Ma Giới, chúng sinh luôn nghĩ đến trời đầy máu đỏ, khắp nơi dung nham, cô hồn tấp nập, không chốn dung thân. Bất quá, đó chỉ là tư tưởng, là lời truyền miệng.
Hỗn Mang Ma Giới – Thượng vị diện đứng đầu chư thiên vạn giới, lãnh đạo của các vị diện Ma Giới khác. Là khát vọng chung cực cuối cùng mà các Ma tu cả đời theo đuổi, mong muốn đặt chân đến. Phi thăng đến Hỗn Mang Ma Giới, chứng tỏ ngươi cả đời tu hành đã đến viên mãn, đã đạt đến đỉnh phong tu đạo, nhận lấy địa vị ngang hàng với Thiên Đạo, chưởng khống pháp tắc sinh lão bệnh tử hỉ nộ ái ố, vô ưu vô lo, sinh mệnh trường tồn…
Hỗn Mang Ma Giới không có khái niệm rộng lớn, vì nó vô biên, không có điểm tận cùng. Cửu thiên trên đầu rực rỡ một sắc tím của thiên hà, lại có vùng trời ánh lên màu cam cô tịch, lại có nơi trời cao trong vắt, mây trắng lửng lờ trôi, đủ loại thiên không hoa lệ.
Mặt đất bên dưới, núi non bạc ngàn, tiên cảnh khắp nơi, ma cảnh cũng không ít, cao sơn lưu thuỷ, duy chỉ có cái ma khí ngập trời. Chụp một tôn đại năng của Trung vị diện vũ trụ bỏ vào đây, không đến ba giây, ma khí chèn ép đến hít thở không thông, tinh thần khủng hoảng, đạo tâm vỡ nát, cuối cùng chết vì sợ bể cả mật.
Ở trung tâm Hỗn Mang Ma Giới, có một tòa Ma Đế Phong, đỉnh núi bị san bằng hơn nghìn dặm, đặt bên trên một tòa vương điện uy nga tráng lệ, khí thế trang nghiêm. Tòa vương điện này có tên là Ma Đế Cung, trước có tiền điện đón khách, giữa có chủ điện bàn bạc đại sự, hậu điện phía sau có thế ngoại đào nguyên, dùng để mở tiệc linh đình.
Ma Đế Cung tổng thể kéo dài nghìn dặm, có thể so với quốc thổ một nước của phàm nhân, đủ để thấy tòa cung điện này lớn đến nhường nào, Ma Đế Phong hùng vĩ đến nhường nào!
Lúc này bên trong Ma Đế Cung cười nói ầm ĩ, các đấng Ma đạo đại năng mỗi lời nói đều phát ra gầm vang, muốn không nghe cũng khó.
Ma Đế Cung thật lâu rồi mới có dịp ồn ào như vậy, cũng là vì Phong Hoàng đại điển sắp diễn ra, cho nên mới có thể tụ hội được các vị đại năng đồng loạt xuất thế, cùng một chỗ chung vui.
Nói ra thật xấu hổ, Hỗn Mang Ma Giới rộng lớn như thế, tồn tại bên trong cũng chỉ có hơn một nghìn cái nhân mạng! Bất quá, không ai là yếu ớt, mỗi một tôn đại năng đều là cái thế một phương, ma lực thông thiên, dùng sức một đánh trăm, Tiên Giới gặp bất kì vị nào cũng đều phải đau đầu ứng phó.
Hồng Mông Tiên Giới tuy đông nhân thủ, hơn vạn vị đại năng, nhưng nếu thật sự so ra, một vạn tôn đại năng này cùng lắm đánh ngang tay với Hỗn Mang Ma Giới!
Lúc này ở giữa chủ điện, khí thế hùng hồn, bên trong đang đứng hơn trăm vị đại năng, lưng hùm vai hổ, mỗi vị đều chất như nước cất, nét riêng độc lạ, lẫn lấy nhau bàn tán chuyện trò.
Bên trong chủ điện Ma Đế Cung luôn luôn có hàng nghìn ma nữ nô tì tuyệt sắc tay bưng rượu thịt bay quanh quẫn, phục vụ các đại năng tận tình, từng cái từng cái tuyệt sắc giai nhân, giọng cười quyết rũ thấu xương, hương diễm ngập trời. Đừng nghĩ bọn họ yếu ớt, ở Hỗn Mang Ma Giới, cho dù là một ả nô tì, thì cũng không phải các tiên thần ở vị diện thấp hơn có thể so sánh.
– Binh chủ Xi Vưu – Cửu Lê Ma Tôn đến!
Trước cửa Ma Đế Cung, một đại ma thần gác cổng uy vũ bỗng hô to.
Nương theo đó, sấm chớp rền vang, một vị hán tử cao ba thước với cái đầu trâu hung tợn, sau lưng có đôi cánh điểu đạp mây bay đến, ma lực phát ra mênh mông.
– Cửu Lê! Thật lâu không gặp, trông ngươi ngày càng khí phách a
– Xi Vưu ngươi đến thật đúng lúc, rượu thịt sắp đến nha, canh chuẩn như vậy? Haha
– Chư vị đạo hữu, tiền bối, đã lâu không gặp! Xi Vưu ta thật đã tranh thủ đạp không đến sớm, bất quá đường xá quá xa xôi nên hơi muộn một chút, không bỏ lở gì chứ?
– Không sao, bọn ta là tranh thủ đến sớm, cũng không có trễ nảy gì, còn hơn năm ném nhang nữa mới bắt đầu!
Cửu Lê Ma Tôn vừa đến, lập tức được trăm vị Ma đạo đại năng bên trong chủ điện chào hỏi, sau đó nhập cuộc vào luận đạo.
Ma Giới tuy không nhiều nhân thủ, nhưng cường giả ở đây giao hảo rất tốt, gần giống như tình huynh đệ, có đôi kẻ tình như thủ túc, rất biết tương trợ nhau tác chiến khi khó khăn, hiểu biết nhau rất rõ ràng, hoàn toàn không có chuyện nội đấu.
Cũng vì điểm này mà Hỗn Mang Ma Giới mới có thể vĩnh thế trường tồn, yên ổn phát triển suốt từ thuở hỗn độn sơ khai đến bấy giờ.
– Cương Thi Thuỷ Tổ – Tướng Thần Ma Tôn đến!
Tướng Thần Ma Tôn xuất hiện không có phô trương thanh thế như các vị Ma Tôn khác.
Chỉ thấy trước cửa đại điện, một vòng xoáy máu cuồn cuộn bốc lên năm mét, tản mát ra huyết tanh cùng thi khí nồng nặc.
Xoáy máu tán đi, để lộ thân ảnh một hung thần cao ba thước, tay chân thô to, da thịt xám màu, trông giống như xương đồng da sắt, bất quá lại tràn đầy thương tích, có vài nơi thối rửa.
Tướng Thần Ma Tôn chậm rãi từng bước tiến vào bên trong chủ điện, thi diện lạnh lùng, mặt mũi âm trầm như nước, cả đời chưa từng đổi sắc, tóc dài đã che phủ đi đôi huyết nhãn vô hồn của hắn.
Một thân hung thần như thế không ngờ lại không thanh không thức, không một chút khí tức nào từ người hắn phát ra, đồng dạng như một người chết. Cả thân thể cao lớn hung mãnh của Tướng Thần Ma Tôn tràn đầy các vết sẹo lớn nhỏ, đáng sợ chính là bên trong các vết thương, thi huyết cứ chảy mãi không ngừng, kết hợp với cơ thể lực lưỡng, vô cùng trùng kích thị giác.
Trông thấy Tướng Thần Ma Tôn từ bên ngoài bước vào, trừ một vài vị cá biệt, các đại năng bên trong chủ điện đồng loạt chấp tay hô một tiếng:
– Tướng Thần tiền bối!
Tướng Thần khẽ gật đầu, sau đó đến một gốc đứng yên, không thấy hắn cử động nữa.
Bất quá không ai để ý, Tướng Thần chính là như vậy, hắn thu liễm hoàn toàn thi khí chính là tôn trọng bọn họ rồi.
Tướng Thần Ma Tôn nhận được rất nhiều kính trọng từ chư hùng, không kể đến cái chức Ma Tôn sau lần Phong Hoàng đại điển này sẽ thay đổi. Mà quan trọng là chiến lực của hắn thuộc tầng lớp đỉnh phong của Hỗn Mang Ma Giới, đã tồn tại rất lâu đời.
– Nghe đồn tám nghìn năm trước Tướng Thần Ma Tôn đã đại chiến với Đại Ma vương?
Một vị Ma Tôn nhỏ giọng hỏi.
– Lão đầu ngươi đúng là cái gì cũng không biết, sau này nên nghe ngóng chút chuyện của Ma Giới ta a! Là tám vạn năm trước rồi! Đại Ma vương tìm Tướng Thần Ma Tôn luận bàn
– Ồ? Cầm cự được mấy chiêu?
Vị Ma Tôn này kinh ngạc hỏi lại.
– Gần nghìn!
Một vị Ma Tôn khác trả lời.
– A! Tướng Thần tiền bối lợi hại như vậy?!
– Đương nhiên
Một lão giả bạc đầu có thể gọi một người trung niên hán tử là tiền bối, điều này ở Hỗn Mang Ma Giới là bình thường. Cái diện mạo bên ngoài, muốn già hay trẻ là tự bọn họ quyết định, còn tuổi? Ai mà nhớ nổi!
Cho nên, ai mạnh, người đó làm tiền bối cao nhân!
Sau đó chủ điện lần nữa sôi nổi, tràn ngập sinh khí.
– Louis Thương Nghêu Ma Tôn đến!!
Trước cửa đại điện, tôn Ma Thần canh cửa bất chợt quát ầm lên, giống như là cảnh báo thứ gì đó đáng sợ đang đến.
Vừa nghe, chủ điện im lặng một chút, sau đó lập tức xôn xao.
– Ây da!
– Ta đệt! Cái tên này vậy mà cũng tới
Một vị Ma Tôn tái mặt, vội vội vàng vàng cùng các vị Ma Tôn khác tránh ra một đường. Một đám Ma Tôn thay nhau phiền muộn.
– Thái Tinh Hám Thần cũng đến luôn!!!
Tôn Ma Thần canh cửa lần nữa khản cổ hét ầm lên, hoàn toàn là cảnh báo!
-…
Chủ điện không phát ra tiếng động gì nữa, giống như là không có ai tồn tại vậy. Thực chất, một đám đại năng đang bốn mặt nhìn nhau, thay nhau lau mồ hôi lạnh.
Nương theo đó, một đoàn người từ đằng xa xuất hiện, một người thân ngồi trong kim kiệu sa hoa, một người đạp trên pháp khí đàn tranh hoa lệ, mang theo cánh đào lả tả trên không bay đến, theo sát phía phía sau trăm ả người hầu tuyệt sắc, đội hình này vô cùng đặc sắc và bắt mắt.
Sở dĩ các đấng đại năng làm ra bộ dạng này là vì Thương Nghêu Ma Tôn nam nữ bất phân! Trêu hoa ghẹo nguyệt, tầm trứng bắt bi, nam tu nữ tiên đều không tha. Thích nhất chuyện hợp hoan, âm dương giao hảo, theo như lời hắn nói, một thân bất tử để làm gì? Chính là để hưởng thụ thất tình lục dục, mà dục là cái thư sướng nhất, phải hảo hảo khai thác và tận hưởng.
Thương Nghêu Ma Tôn này một thân hai tính, trên có ngực nữ nhân, dưới có tiểu đệ nam nhân, dưới nữa lại có tiểu muội nữ nhân, đặc biệt vô cùng nhây, để ý đến ai thì phải ăn cho bằng được. Nếu không, đeo mãi không bỏ!
Mà thực lực của hắn lại vô cùng tầm thường, thuộc hàng tiểu bối mà thôi, chiến lực của hắn tuy không mạnh nhưng chủ yếu là do mê thuật, huyễn thuật của hắn lại đứng đầu chư thiên vạn giới, bị hắn để ý thì nhất định vô cùng đau đầu!
Như vậy còn chưa đủ, Thái Dương Hám Thần so với hắn còn kinh dị hơn, Thái Dương Hám Thần thuộc tầng lớp trung lưu của Hỗn Mang Ma Giới, cả hai đều lấy chuyện hấp tinh thái âm để tu luyện.
Nghe đồn bên trong ngục lao mười vạn trượng của Thái Dương Hám Thần nuôi nhốt ba vạn tên nam nhân, cái hậu cung này phải nói là đồ sộ, tên nào nấy ốm nhách ốm nheo, bị hút tinh đến cạn! Mà cạn rồi là giết, sau đó lại thay người, bắt những tên đại năng của chính đạo các vị diện về để hút.
Nhắc đến liền đau bi a!
Mà cái đau đầu nhất chính là hai tên này là đạo lữ ấy nha, chẳng phân biệt nổi ai phu ai phụ, ai đực ai cái, lúc thì hô huynh gọi đệ, lúc thì xưng tỷ xưng muội. Tốt nhất là đừng dây vào hai tên này! Hoặc là một tát chưởng chết, hoặc là im lặng làm bơ.
– Tiểu nữ xin diện kiến các vị tiền bối!
Xuống khỏi kiệu hoa, thanh âm lanh lãnh của Thương Nghêu Ma Tôn cùng Thái Dương Hám Thần đồng loạt truyền đến, sau đó từ bên ngoài bước vào.
Nhưng mà sao không ai phản ứng, Thương Nghêu Ma Tôn chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn quanh một vòng chủ điện, khoé mắt chợt đọng nước, trông vô cùng đáng thương.
Chỉ thấy lúc này hơn trăm vị Ma đạo đại năng xoay mặt vô tường, im lặng bất động. Sao lại trông giống như Tướng Thần Ma Tôn một bộ dáng xác chết hết rồi…?
Bất quá Tướng Thần Ma Tôn vẫn như cũ không nhìn thấy, không biết sau lưng mình xuất hiện hơn trăm tên đồ đệ, từ đầu đến cuối một ngón tay cũng không dịch.
– Tướng công, tỷ xem họ bắt nạt chúng ta!
Thương Nghêu Ma Tôn lay động cánh tay Thái Dương Hám Thần òa khóc. Hai tên này sắc nước hương trời, nhìn không ra nam nữ, chỉ biết là vô cùng xinh đẹp, bất kì ai nhìn vào cũng phải rung động.
– Các tiền bối không quan tâm chúng ta, vậy chúng ta tìm họ hảo hảo nói chuyện, bồi dưỡng tình cảm, đệ theo huynh đi thỉnh an từng người nào!
Thái Dương Hám Thần xoa đầu Thương Nghêu Ma Tôn mà nhẹ nhàng nói ra.
Lời này khiến cho một đám đại lão biến sắc.
Bên trong chủ điện phút chốc lại sôi trào.
Tiếp đến vài nén nhang, thiên không bên ngoài liên tục biến sắc, tiếp đón hàng trăm vị Ma đạo đại năng hàng lâm Ma Đế Cung, không khí sôi trào.
Tuy các vị đại năng luận đạo chậm rãi, nhưng nhất tề không làm phiền vài người.
Theo thứ tự Cương Thi Thuỷ Tổ – Tướng Thần Ma Tôn, trừ cái gật đầu ban đầu, còn lại thì hắn không hề cử động.
Vị tiếp theo đó là Thượng Cổ Chiến Thần – Hình Thiên Ma Tôn, vị đại năng này thân cao ba trượng, không có đầu, sau lưng mang theo một cái thuẫn to lớn cùng một thanh đại phủ cũ kĩ, ma lực dù đã kiềm chế hết mười phần nhưng vẫn tản mát ra mênh mông, sát khí ngập trời có thể khiến chúng sinh điên loạn.
Đối diện với Hình Thiên Ma Tôn đó là một lão già với sắc mặt hiền hòa, râu tóc bạc phơ, khoác trên thân một bộ đồ thô sơ rách nát, phía sau còn có một cái mũ trúc rách lưa thưa, một phần nhỏ ma lực phát ra cũng không có, trông không khác gì một lão nông dân chốn phàm trần.
Bất quá không ai dám đối với lão già này bất kính, cùng với Hình Thiên Ma Tôn một chỗ đàm đạo.
Chung Cực Quỷ Đế – Cảnh Thương Ma Tôn!
Vị cuối cùng đó là một nữ nhân. Chư vị đại năng đối với nàng từ xa chiêm ngưỡng, cũng không có ý đến gần.
Hồng trần sương vũ nhân bất nhiễm,
Ưu nhãn thanh sầu vọng cửu hoang.
Ngọc khiết hóa thân, hoa hóa diện,
Tuyệt thế khuynh thành, tự Cửu Ca…
Nàng không nhận chức danh, không màn danh phận, tự là Cửu Ca. Chúng đại năng gọi nàng là Cửu Ca tiên tử.
Cửu Ca tiên tử sở hữu dung nhan khoáng thế tuyệt mỹ, ngũ quan tinh xảo, mày liễu môi cong, băng thanh ngọc khiết. Bên trong đôi mắt phượng luôn thoang thoảng nổi ưu buồn vô cớ.
Nàng khoác trên mình bộ bạch y mỏng vánh, ẩn hiện da thịt mơ hồ, quyến rũ tận xương, trái ngược hoàn toàn với khí chất thanh cao hiện trên ngọc dung, vô cùng tà mị.
Đúng lúc này, cánh cửa hậu điện cao mười trượng ầm ầm mở ra, bên trong bước ra một lão giả chừng lục tuần, thân mặc vest đen lịch lãm.
– Các vị, đã để đợi lâu, Ma Đế đại nhân mời các vị đến hậu điện thưởng thức một chút rượu thịt, sau đó sẽ tiến hành Phong Hoàng đại điển!
Lão già này vừa xuất hiện lập tức thu hút được tất cả ánh nhìn của chư hùng.
Một vị Đại năng dẫn đầu chấp tay nói:
– Không lâu, mời Tiêu quản gia dẫn đường
Mặc dù Tiêu quản gia ăn nói kính cẩn, khom người lễ phép, nhưng không một vị đại năng nào đối với hắn phát ra thiếu kính trọng.
Tiêu quản gia chính là thành viên hoàng tộc Ma Đế, không thể xem thường, chiến lực thuộc hàng tiếp cận đỉnh phong của Hỗn Mang Ma Giới.
– Mời các vị theo ta
Tiêu quản gia lão diện lạnh lùng nói, tay ra thế mời, sau đó dẫn đầu bước vào trong hậu điện.
Các vị Ma đạo đại năng nối đuôi nhau bước vào.
Hậu điện phía sau không phải là điện, mà là một chốn thế ngoại đào nguyên, bồng lai tiên cảnh, thoáng mát vô cùng. Có hàng nghìn ma nữ nô tì phi vũ khắp nơi, dâng hoa bưng rượu, bắt mắt chư thần.
Đặt sẵn ở hậu điện lúc là hàng trăm mâm cỗ to lớn, bên trên mỗi mâm bày biện đủ loại mỹ thực bắt mắt, phát ra hương vị ngập trời.
Các vị đại năng chia nhau ngồi xuống, bắt đầu nâng chén, đại tiệc bắt đầu.
Đến tận lúc này, Ma đạo đại năng xem như đã tụ tập đông đủ, hơn một nghìn vị, tại ngự hoa viên rộng lớn lui tới chung rượu.
Chắc có lẽ đây là điểm khác biệt của Hỗn Mang Ma Giới so với Hồng Mông Tiên Giới và cả các thế lực vị diện khác, khác nhau hoàn toàn.
Có hội gặp nhau, nhất định phải tổ chức một bàn tiệc to lớn, huynh đệ một chỗ nâng chén, không phân biệt ngươi mạnh yếu thế nào, kéo lên tình chiến hữu thắm thiết, bọn họ cần tranh quyền đoạt lợi sao? Cần tranh thiên tài địa bảo sao? Trong khi tất cả thiên tài địa bảo muốn có thì bọn họ chỉ phất tay, huy động pháp tắc và ma lực, có gì không thể tạo ra?
Người đời luôn nói tu luyện là phải vứt bỏ thân tình, đạp lên đại đạo chí cao vô thượng, không màng thế gian thất tình lục dục, người phạm ta, giết. Vậy khi đã được chí tôn địa vị, ngươi sẽ tiếp tục làm gì? Lúc đó ngươi mới nhận ra chiêm ngưỡng nhân sinh, cảm nhận thân tình mới là cái trân quý nhất.
Ma Đế đã đề ra một thiết luật, bên trong Hỗn Mang Ma Giới, không được đối với thành viên khác hạ sát thủ, bằng không, hồn phi phách tán, hình thần câu diệt. Việc cạnh tranh quyền lực, danh vọng gần như không tồn tại ở nơi này.
Chính vì vậy cho nên mới có một Hỗn Mang Ma Giới đoàn kết, thống nhất, và bách chiến bách thắng!
– Ma Đế giá lâm!
Thoại âm này vừa xuất, tất cả đại năng lập tức tại chỗ quỳ xuống một chân, thái độ tôn kính mười phần.
Không lâu sau đó, sấm chớp bỗng rền vang, trên trời buông xuống ma uy vô thượng, uy áp trùng thiên, thiên đạo dường như đang run rẩy. Một đám đại năng chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn.
– Ta ở dưới này!
Bất quá nhìn lên cao một hồi chẳng thấy gì, chỉ nghe thanh âm cao thượng của Ma Đế Hoa Ma Kiếm bên dưới truyền đến.
Một đám đại năng vội vàng nhìn lại, Ma Đế không biết từ lúc nào đã ngồi xuống một mâm cỗ, tay nâng chung rượu thưởng thức. Hoa Ma Kiếm phất tay, nói:
– Đứng lên hết đi, chúng ta Phong Hoàng đại điển tổ chức tại đây cũng tiện, có đồ ăn ngon
Ma Đế vừa hiện liền che đậy toàn bộ khí tức, bất quá ma uy tản ra vẫn như cũ hùng hồn.
Chí Tôn Ma Đế – Hoa Ma Kiếm! Người đứng đầu hết thảy chúng sinh ma đạo. Hoa Ma Kiếm là một trung niên tráng kiện, diện mạo chừng lục tuần, tóc bạc lắt phất vài sợi, không giận tự uy, khoác trên mình Ma Đế Chí Tôn Hoàng Bào hoa lệ, mỗi cái nâng tay nhắc chân đều toát ra khí chất chí tôn cao thượng.
– Phụ thân, nên có nguyên tắc một chút, đây là đại lễ long trọng!
Ma Đế Hoa Ma Kiếm vừa dứt lời, một nam tử ngồi kế bên hơi nhíu mày nói ra.
– Tham kiến Ma Đế đại nhân, tham kiến Nhị tiểu thư, Tam thiếu gia, Tứ thiếu gia!
Chư hùng mặc dù đã đứng lên nhưng vẫn không quên bái chào một vài người đang ngồi chung mâm với Ma Đế.
Cả nhà hoàng tộc đều đến hết rồi. Duy chỉ còn thiếu hai người mà thôi.
Người vừa mở miệng khiển trách Ma Đế chính là Tam thiếu gia Hoa Khiết Thần, một thân bạch bào sạch sẽ thơm tho.
Từng sự vụ lớn bé, từ sự kiện lễ hội, quân lương bổng lộc cho đến chiêu binh mãi mã, bày mưu tính kế ở Hỗn Mang Ma Giới chính là do một tay Tam thiếu gia Hoa Khiết Thần quản lý, vô cùng có hiệu quả, có thể xem hắn là một chiến lược gia đại tài hoặc là một quản giả gương mẫu, đại loại như thế.
– Phụ thân chỉ muốn mọi người thoải mái mà thôi, đệ cũng không nên quá nguyên tắc.
Nhị tiểu thư Hoa Kỳ Âm mỉm cười nói ra, lời nói vô cùng nhẹ nhàng, cũng giống như vẻ ngoài đoan trang dịu dàng của nàng.
Hoa Kỳ Âm sắc nước hương trời, dung mạo lung linh, thế gian phải gọi là tuyệt mỹ, hoàn hảo không tì vết. Nhị tiểu thư Hoa Kỳ Âm có tâm địa hiền lành, hiểu thấu miệng đời ý tứ, nắm rõ nhân tâm chư thần, nàng chính là đại sứ, gương mạ đại diện của Hỗn Mang Ma Giới, những chuyện giao hảo trong ngoài với các vị diện khác đều do nàng đảm đương.
Nhị tiểu thư Hoa Kỳ Âm được tất cả các đấng Ma đạo đại năng của Hỗn Mang Ma Giới quý trọng.
– Không cần cãi nhau, cứ tổ chức ở đây đi, đợi Thiên Thương đem hàng trở về, Phong Hoàng đại điển liền bất đầu
Ma Đế phong khinh vân đạm nói ra.
Hoa Khiết Thần thấy thế lắc đầu một cái rồi thôi, hắn vô pháp trái lời với Ma Đế. Không nói đến vấn đề này nữa, Hoa Khiết Thần nhìn sang lão tứ Hoa Lư, cái tên này thiết diện lạnh lùng, cả trăm năm khó mà mở miệng một lời.
– Tứ đệ, ta nghe nói đệ sắp đột phá Đạp Thiên Cửu Bộ Đế Thánh cảnh?
Hoa Lư chỉ đơn giản gật đầu một cái.
– Chúc mừng Tứ thiếu gia!
– Thiên tư này quả thực không tồi
Chư vị đại năng một bên thưởng rượu, cũng không quên chúc mừng Hoa Lư. Mặc dù trong số bọn họ có đến hơn năm trăm người có cảnh giới cao hơn Hoa Lư rất nhiều nhưng nếu luận về thời gian tu luyện thì bọn họ kém xa.
Dòng dõi đế hoàng, quả nhiên bất phàm.
Đạp Thiên Cửu Bộ Đế Thánh cảnh. Cái cảnh giới này cũng gần tiếp cận lão đại Hoa Thiên Thương rồi, không đến sáu trăm vạn năm nữa mà thôi. Bất quá cảnh giới có thể đồng nhưng chiến lực có thể đánh đồng hay không là chuyện khác.
Tuy nhiên tài năng của Hoa Lư không đặt trên chiến lực mà là ở tuần thú! Các loại thần thú ở Trung vị diện vũ như Đào Ngột, Cùng Kỳ, Hỗn Độn, Thao Thiết hay ở Hạ vị diện Hỏa Phượng Hoàng, Thuỷ Kỳ Lân, Chân Long, Kim Sí Đại Bằng Điểu các loại đều là do một tay Hoa Lư tạo ra! Hiện tại cái đám tiểu thú đó nghe đồn đã trở thành thần thoại cả rồi. Chỉ là đặt ở Hỗn Mang Ma Giới tất cả đều trở thành thức ăn điểm tâm hàng ngày mà thôi.
Các thần thú chân chính của Hoa Lư tồn tại ở Thượng vị diện mới thật sự là đáng gờm. Cộng với chiến lực của bản thân, Tam thiếu gia Hoa Lư chính là một trong số ít những người có thể cùng Đại ma vương Hoa Thiên Thương đánh ngàn trận mà không ngã!
Phải biết số người có thể chiến được ngàn trận với Đại Ma vương Hoa Thiên Thương chỉ có thể đếm được trên hai đầu bàn tay mà thôi, tính cả Hồng Mông Tiên Giới và Sơ Khai Long Tộc!
Thời gian nhất chuyển, nhanh chóng trôi qua hai canh giờ.
– Đại Ma vương giá lâm!
Đang lúc không khí bên trong hậu hoa viên tràn đầy sôi nổi, bên trên trời cao ầm ầm giáng xuống một đạo huyết quang truyền tống. Ma uy từ đó tản ra trên động cửu tiểu, dưới động cửu u, cường đại vạn phần.
Chư vị đại năng lập tức tại chỗ đứng lên, thay nhau thủ thế cúi đầu cung kính.
Huyết trụ tản đi, bên trong bước ra thân ảnh một nam tử tuấn tú xuất thần, ngũ quan kiệt ngạo bất tuần, trên thân khoác vương bào đen nhánh, khí thế phát ra bễ nghễ chúng sinh. Đây chính là Đại Ma vương Hoa Thiên Thương vừa từ Hồng Lâu Giới đại chiến trở về!
– Tham kiến Đại Ma vương!
Chư hùng đồng loạt hô lên một tiếng, không có đại thiếu gia mà là Đại Ma vương.
– Thứ lỗi bổn tọa về trễ, ta thử nghiệm một số chiêu thức mới nên tốn thời gian hơi lâu, Phong Hoàng đại điển vẫn còn kịp chứ?
– Chúng ta là đang đợi ngài trở về mới tiến hành!
Đúng! Đại chiến khi trước Đại Ma vương chỉ dùng bốn thành ma lực để thử nghiệm các loại chiêu thức như Thần La Thiên Chinh, Sasunoo mà hắn du lịch Địa Cầu thấy được mà thôi. Hoa Thiên Thương hắn từ khi thành đạo đến nay vẫn chưa có lần nào xuất ra toàn lực chiến đấu, nếu không năm vị Thiên Tôn kia đã không cách nào cùng hắn đại chiến nhiều lần như vậy rồi!
Đơn giản là vì không cần dùng toàn lực, chưa đến thời điểm đại chiến thật sự thì hắn lười dùng sức, dùng bọn đó luyện gân cốt thư giản là được rồi, hắn thấy giết trước giết sau cũng là giết mà thôi.
Hoa Thiên Thương miệng cười nhàn nhạt bước đến bàn tiệc của Ma Đế, tay nắm cánh tay của Thuỷ Mặc Thiên Tôn tuỳ ý ném xuống đất.
– Xong
Hắn tiếu dung không đổi nói ra, đặt mông xuống ghế, chân gác lên bàn, ung dung uống lấy chung rượu.
– Chỉ có cái tay què này?
Ma Đế Hoa Ma Kiếm nhướng mày.
– Chẳng phải ngươi bảo một phần cơ thể cũng được sao? Hay là muốn ta chụp thằng đệ người ta về ngâm rượu? Như vậy nói thẳng từ trước đi
Hoa Thiên Thương cũng nhướng mày.
– Đại ca, huynh không được vô lễ với phụ thân
Hoa Kỳ Âm u nhã nắm lấy tay hắn nói.
– Nhị tỷ kệ đi, trước nay lão ca với phụ thân đều như vậy mà
Tam thiếu Hoa Khiết Thần lắc đầu, lão đại với lão tử miệng lưỡi tranh nhau đã là chuyện cơm bửa rồi, chư vị đại năng xung quanh cũng không thèm để ý.
Ma Đế phất tay, Tiêu quản gia phía sau lập tức tiến lên thu lấy cánh tay của Thuỷ Mặc Thiên Tôn.
– Phong Hoàng đại điển xong xuôi, ta cần ngươi đi làm một đại sự hệ trọng, có thể ảnh hưởng đến thế cục từ thuở hỗn mang đến nay
Ma Đế phong kinh vân đạm nói tiếp, chuyện đại sự trong miệng hắn nhẹ tựa lông hồng.
Chúng đại năng bên cạnh đang tập trung chú ý, vừa nghe được lời đó, rượu trên tay liền uống chậm lại đôi chút.
Chuyện Đại Ma vương chặt được một tay của Thuỷ Mặc Thiên Tôn cũng không khiến họ phải chú ý, đơn giản vì đây là chuyện đương nhiên, quá bình thường, mạng còn có thể giết huống chi là một cánh tay. Nhưng Ma Đế vừa nói lời đó lập tức thu hút được tất cả chư hùng, không gian ồn ào cũng vội vàng yên lắng.
Lời này của Ma Đế quả thật hết sức kinh người, thế cục của Hỗn Mang Ma Giới và Hồng Mông Tiên Giới từ thuở tối giản sơ khai đến nay đã không cách nào phân ra cao thấp, đại chiến bao lần vẫn hoàn nguyên như cũ, một bên nhân thủ đông đảo đại năng vô số, một bên đại năng tuy ít nhưng lại cực cường, tạo thành hai thái cực vĩnh hằng bất hủ, không cách nào thắng thế, gần giống như là một pháp tắc của trời đất, muốn thay đổi nó là điều trong mơ.
Sự thật là đẳng cấp của hai vị diện này trên cả Thượng vị diện, còn gọi là Chung Cực vị diện, không một Thượng vị diện nào biết tung tích của hai vị diện này. Hỗn Mang Ma Giới cùng Hồng Mông Tiên Giới đối với các Thượng vị diện khác cũng giống như Phàm nhân chỉ biết được Tiên giới Hạ vị diện mà không biết trên đó còn có Trung vị diện, Thượng vị diện vũ trụ!
Thế cục của Hồng Mông Tiên Giới và Hỗn Mang Ma Giới đổi, đồng nghĩa với việc cả chư thiên vũ trụ từ thuở sơ khai đến nay đồng loạt biến thiên!
Chà…
Chư vị Ma đạo đại năng trong lòng phấn khởi, đôi vị trên miệng treo nụ cười tà. Ngồi ở đây nghìn vị, ai mà chẳng phải đại ma đầu cùng hung cực ác? Đối với thế cục thay đổi, không một ai lo lắng, ngược lại vô cùng hứng thú.
– Hiểu rồi
Hoa Thiên Thương huyết nhãn ánh lên, kiếm dung cười lớn.
Nhiệm vụ lần này, chắc chắn sẽ thú vị!
Trong lòng Hoa Thiên Thương kịch liệt vui vẻ, đã không biết bao lâu mới xuất hiện chuyện trọng đại như vậy, sự kiện có thể ảnh hưởng đến thế cục vĩnh hằng, nghĩ thôi đã hưng phấn.
Vĩnh hằng bất bại đã quá nhàm chán rồi! Hy vọng có thể xuất hiện sự tình kích thích!
Có Đại Ma vương trở về, Phong Hoàng đại điển rất nhanh liền diễn ra.
Phong Hoàng đại điển, tên như ý nghĩa, đây chính là đại sự kiện một nghìn tỉ năm mới tổ chức một lần. Mỗi lần diễn ra, Ma Đế sẽ chọn lựa năm vị tối cường nhất bên trong trăm vị Ma Tôn để phong Hoàng hiệu, trở thành Ma Hoàng!
Địa vị cao thượng, chỉ dưới Ma Đế một bậc, ngang hàng với Đại Ma vương Hoa Thiên Thương!
Còn chuyện đại sự trong miệng Ma Đế Hoa Ma Kiếm bọn họ đã sớm ném ra sau đầu. Có Đại Ma vương ra tay, chuyện lớn cỡ nào cũng có hắn gánh được. Đến lúc cần ra tay, Ma Đế nhất định sẽ điều động bọn họ đi mà thôi, không cần phải trông chờ.
Hiện tại quan trọng nhất là Phong Hoàng đại điển. Tính đến thời điểm này, Hỗn Mang Ma Giới đã có hai mươi vị Ma Hoàng cao thượng! Chức vị Ma Hoàng có thể so sánh với Tiên Hoàng của Hồng Mông Tiên Giới, những cái Thiên Tôn mà Hoa Thiên Thương vừa đánh, ngoài miệng nói là đứng đầu Tiên Giới nhưng thực chất kém một bậc.
Hơn nữa tôn vị của Tiên Giới nhiều vô kể, nào là Thập Bát Thiên Tôn, Thập Nhị Chân Quân, Cửu Thế Tiên Tôn, Bát Cửu Đại Tiên, vân vân, bất quá mấy cái tên này đều xoàng xoàng nhau về chiến lực cả thôi, nói đứng đầu cũng không hẳn là sai, chỉ kém Tiên Hoàng một chút. Không như Hỗn Mang Ma Giới tôn hiệu sâm nghiêm!
Nhỏ nhất là Ma Vương, sau đó là Ma Quân, mạnh hơn là Ma Tôn, cuối cùng là Ma Hoàng. Mỗi một cái tôn hiệu, chiến lực cách xa nhau vài cái vũ trụ. Hiện tại, Hỗn Mang Ma Giới có sáu trăm vị Ma Vương, ba trăm tôn Ma Quân, một trăm vị Ma Tôn và hai mươi vị Ma Hoàng!
Phong Hoàng đại điển diễn ra trọn một ngày. Trước ánh mắt tôn kính và sùng bái của chư hùng, năm vị Ma đạo đại năng nhận lấy Hoàng vị xuất hiện.
Bậc đại năng thứ nhất chính là Cương Thi Thuỷ Tổ – Tướng Thần, nhận lấy tôn hiệu trở thành Tướng Thần Thi Hoàng!
Vị thứ hai đó là ông lão nông dân chất phát Chung Cực Quỷ Đế – Cảnh Thương Ma Tôn! Nhận lấy tôn hiệu trở thành Cảnh Thương Ma Hoàng!
Vị thứ ba đó là một trung niên nam tử bạch y phiêu dật, lưng mang sáu thanh ma kiếm, nhận được tôn hiệu trở thành Kiếm Ma – Độc Cô Kiếm Hoàng!
Cái tên này Hoa Thiên Thương luôn miệng kêu là Độc Cô Cầu Bại, Kiếm Ma cùng họ Độc Cô sao mà giống với một nhân vật kiếm hiệp ở Địa Cầu hết sức.
– Cầu Bại tiểu tử cuối cùng cũng trở thành Ma Hoàng, hảo lợi hại!
Hoa Thiên Thương một bên vỗ tay, không ngừng gật đầu tán thưởng.
– Hừ, ta là Độc Cô Thánh!
Độc Cô Kiếm Hoàng hừ lạnh, rất không vừa lòng với cái tên Cầu Bại mặc dù nghe rất oai. Muốn cầu bại chỉ cần nói một tiếng mới cái gã đã đặt tên này cho hắn là được, bại ngay, điều này khiến kiếm tâm của hắn vô cùng khó chịu.
Ma Đế lườm Hoa Thiên Thương một cái, nói:
– Hở chút lại trọng sinh, cái gì du lịch, chẳng học được chút gì hay ho
Hoa Thiên Thương vừa nghe liền khinh thường, hắn nói:
– Các ngươi mới thật ngu ngốc, tu luyện đến lúc này dễ tiến triển lắm sao? Bỏ vài nghìn năm để trải nghiệm nhân sinh lại ngại cái gì. Biết Địa Cầu không? Biết Thanh Lam tinh không? Trọng sinh đến đó sống thử một lần, mở mang kiến thức khoa học, không chừng lại học được chiêu thức mới như ta!
Chư vị đại năng cười xòa, Đại Ma vương đã không ít lần kêu bọn họ trọng sinh đến các Hạ vị diện chiêm ngưỡng nhân sinh. Bọn họ lại không có hứng thú đó, trực tiếp bay đến các Trung Thượng vị diện du lịch còn thoải mái hơn, mặc dù không có cái khoa học gì đó.
Một chút chuyện nhỏ này cũng không làm mất quá nhiều thời gian Phong Hoàng đại điển. Xong hết một ngày, ăn tiệc chia tay, mỗi người lại mỗi ngã. Ma Đế Cung phục hồi yên tĩnh.
Lần này Phong Hoàng đại điển có chút bất ngờ xảy ra, Thượng Cổ Chiến Thần – Hình Thiên Ma Tôn vậy mà không được Phong Hoàng thay vào đó là Cửu Cung Lôi Đế – Ngao Bá Ma Tôn, hắn trở thành Ngao Bá Lôi Hoàng, bất quá không ai dị nghị, Ngao Bá cường đại, ai cũng rõ.
Bậc đại năng cuối cùng được Phong Hoàng đó là Cửu Ca Ma Tôn! Điều này hoàn toàn bất ngờ khi mà Cửu Ca tiên tử xưa nay chưa từng xuất thủ lần nào, mạnh yếu không rõ, chư vị đại năng đối với nàng thương yêu không dứt, lần này triệt để rút cổ. Cửu U Yêu Đế – Cửu Ca Yêu Hoàng! Ai mà dám động!
Theo lời Ma Đế, chiến lực của nàng so với Đại Ma vương chỉ kém nửa điểm, đây là bậc chiến lực bực nào? Chúng đại năng từ ái mộ trở thành kính mộ luôn rồi.
Bên trong ngự hoa viên, lúc này chỉ còn lại gia đình của Ma Đế mà thôi. Hoa Thiên Thương vẫn như cũ gác chân lên bàn, tiêu diêu thoải mái.
Nhấp lấy một ngụm rượu, Ma Đế từ tốn nói ra:
– Chắc hẳn ngươi cũng biết được đôi chút nhiệm vụ ta sắp nói, lần trước kêu ngươi lấy xác một tên Thiên Tôn về là để nhiếp hồn, tìm hiểu xem Tiên Giới đã biết chút gì về nó, xem như hoàn thành
Ngừng lại một chút, Ma Đế ngưng trọng nói tiếp:
– Thực chất đó là một cánh cổng dẫn đến một vũ trụ hồng mông sơ khai khác, so với Hỗn Mang Ma Giới ta chỉ sợ cao hơn một bậc!
Hoa Thiên Thương ồ lên, hứng thú sinh ra nồng đậm.
Lúc này, lão tam Hoa Khiết Thần tiếp lời:
– Đó là một đại vũ trụ chứa tất cả Trung Thượng Hạ vị diện các vũ trụ giống như đại vũ trụ của chúng ta!
– Một thế giới hoàn toàn mới sao?
Hoa Kỳ Âm ngọc nhãn ánh lên, rất là thích thú, đối với câu hỏi của nàng, Ma Đế nhẹ gật đầu.
Thấy vậy, Hoa Thiên Thương tà dung kéo lên rực rỡ, vội vàng hỏi:
– Nhiệm vụ là gì?
– Trong vòng vạn năm, tại vũ trụ mới xây dựng đỉnh cấp thế lực thuộc Hỗn Mang Ma Giới ta, khai hoang mở cõi, trong trăm vạn năm phải trở thành độc nhất bá chủ tại tân vũ trụ!
Hoa Khiết Thần lạnh lùng nói ra, bên trong nghe được tự tin mười phần.
Ma Đế Hoa Ma Kiếm gật đầu, bổ sung:
– Hồng Mông Tiên Giới chắc hẳn cũng giống chúng ta làm ra bước này, thậm chí có thể đã đi trước ta một bước, nhớ kỹ, đến lúc đó gặp bất kì tên tiên nhân nào, tru sát không tha, dù cho chúng có phải là Hồng Mông Tiên Giới hay không
Ma Đế ngạo nghễ buông ra lời cuối:
– Tại tân vũ trụ này, chúng ta phải là vị bá chủ duy nhất!
Một thoáng yên lặng, không khí ẩn ẩn một chút sôi trào. Hoa Thiên Thương phá lên cười, hưng phấn nói ra:
– Tốt, bất quá không cần trăm vạn năm, một vạn năm là đủ!
So với hai người kia, hắn còn cuồng hơn, cuồng sinh ra từ thực lực.
Nghe xong lời hắn, mọi người ở đây cũng theo đó cười nhẹ, chỉ có lão tứ Hoa Lư vẫn như cũ bất biến.
– Chưa hết đại ca, nhiệm vụ lần này huynh phải thực hiện một vài quy cũ
Hoa Khiết Thần bỗng nhiên nghiêm túc, nói tiếp:
– Thức nhất, phong ấn chín thành ma lực, chỉ chừa một thành, hơn nữa không được tuỳ tiện ra tay! Thứ hai, không được để lộ tiền thân của huynh, tuyệt không được để người thế giới đó biết huynh đến từ Hỗn Mang Ma Giới
Hoa Thiên Thương nhướng mày, xoa xoa cằm.
– Cái thứ hai còn được, còn cái thứ nhất, phong ấn chín thành ma lực thì còn gì phong mang, trong vòng vạn năm khó mà chinh phục được cái thế giới đó
Ma Đế lườm hắn, nói:
– Ngươi không nghe kỹ sao? Là kêu ngươi đi chinh đồ, xây dựng thế lực cho Hỗn Mang Ma Giới ta, không phải đến đó thể chém lộn, không cần mới vào đã khiến thượng vị giả người ta chú ý, như thế hỏng kèo!
Hoa Khiết Thần lắc đầu ngao ngán, nói tiếp:
– Đại ca ngươi chịu khó ẩn nhẫn đi, chúng ta làm vậy là để có thể từ từ chinh phục thế giới mới, nếu muốn xâm chiếm nó chẳng phải chỉ cần kéo nhân thủ từ Hỗn Mang Ma Giới đến là được hay sao? Nhưng lỡ như ở đó có đại năng cao hơn chúng ta một đầu, há chẳng phải chết cả lũ?
Hoa Khiết Thần không có nói, lần này sẵn tiện hướng dẫn ngươi cầm binh một thế lực luôn, cái đồ ngu si chỉ biết dùng vũ lực.
– Được, nhưng cái gì mà ẩn nhẫn, ta nhẫn đã quen rồi
Hoa Thiên Thương gật đầu, sau đó hỏi lại:
– Vậy cuối cùng là muốn huấn luyện ta cầm binh cũng như từ từ tìm hiểu thế giới mới đó?
Hoa Khiết Thần ho khan, ừ một tiếng.
Hoa Kỳ Âm mở miệng cười dịu dàng, nàng nói:
– Đại ca, dắt muội theo với
Nhưng không đợi Hoa Thiên Thương trả lời, Ma Đế liền cắt ngang:
– Không được, ở đây có nhiều chuyện cần con làm, không thể đi, chờ khi nào đại ca con làm ra một chút thành tựu rồi đến đó một lần cũng không muộn
– Tiểu muội đâu?
Bỗng nhiên Hoa Thiên Thương hỏi một câu chả liên quan gì. Bất quá, Ma Đế cũng vì đó mà đàm hắng vài lần, sau đó nói:
– Nó đi rồi
– Đi đâu?
Thay Ma Đế trả lời là Hoa Khiết Thần, hắn nói:
– Ta cho nó trọng sinh đến tân vũ trụ, làm một thiên tài, bất quá không nhớ gì, ngươi đến đó tìm nó, sẵn tiện chiếu cố, tất cả đều có tính trước
Nghe xong, Hoa Thiên Thương nhíu mày, hắn nói:
– Đi liền thôi, để lâu con bé nó nguy hiểm
Hoa Tiểu Ngạc, tiểu muội nhỏ nhất của gia đình Ma Đế, chính là người mà hắn thương yêu nhất, cưng chiều nhất. Nắm con bé đem đến thế giới mới không biết gì, quả thật có chút nguy hiểm… Ừm, cũng không nguy hiểm lắm, con bé đó rất tinh ranh.
Nghe hắn nói, Hoa Khiết Thần bỗng đưa tay vào hư không rút ra một cuộn giấy lớn, dài gần một mét, bên ngoài có đủ loại văn tự đẹp mắt.
Ném nó cho Hoa Thiên Thương, Hoa Khiết Thần nói:
– Cầm lấy, nó là công cụ hỗ trợ đại ca chinh đồ, chỉ cần mang theo bên mình là sử dụng được
– Có rất nhiều đại đạo pháp tắc bên trong, có tác dụng gì?
Vừa nắm lấy cuộn giấy, Hoa Thiên Thương liền cảm nhận được bên trong ẩn chứa vô vàng đại đạo pháp tắc, được kết nối cẩn thận. Hắn đem cuộn giấy vắt ngang sau hông.
– Đến lúc đó sẽ biết
Hoa Khiết Thần bí ẩn cười, hắn bổ sung:
– Rất giống các bộ tiểu thuyết xuyên không ở Địa Cầu mà huynh thường nói
– Ồ, bàn tay vàng?
Hoa Thiên Thương bậc cười, trong lòng nổi lên hứng thú.
Không dài dòng nữa, hắn đứng lên thủ thế, chậm rãi nói:
– Chư vị ở nhà ăn uống mập mạp, ngủ nghỉ tốt khoẻ nhá, bổn tọa trước đi mở giang sơn cho các ngươi, hẹn vạn năm sau gặp lại, bảo trọng
Hoa Kỳ Âm bậc cười, hoa dung thất sắc, nàng cũng đứng lên theo hắn thủ thế:
– Đại ca thượng lộ bình an
– Khoan!
Ma Đế nhướng mày, hắn nói tiếp:
– Ta còn chưa nói hết, lần này phong ấn chín thành ma lực của ngươi nhưng bù lại cho ngươi trước chín tên thủ hạ, bất quá đồng dạng đều phong ấn chín thành công lực
– Trạm Lam, Văn Tước, Vọng Sơn Ma Hoàng các kiểu, chọn chín tên cho ta
Hoa Thiên Thương hào sản nói gọn.
-…
Một tràng yên lặng diễn ra, sau đó Ma Đế đập tay, nương theo đó, tám ả ma nữ nha hoàn với ngọc dung kích động từ đằng xa bay đến, cùng với Tiêu quản gia lão diện lạnh lùng từ đầu đến giờ đứng sau lưng Ma Đế cũng theo đó bước lên, xếp thành một hàng, hướng về Hoa Thiên Thương khom người, đồng loạt hô:
– Vinh hạnh trăm đời được đồng hành cùng Đại Ma vương!
Ma Đế gặt đầu vừa lòng, nói:
– Như vậy thôi, cút nhanh đi!
Trán Hoa Thiên Thương nổi gân xanh, hắn gật gật đầu:
– Tốt, lão tam mở cửa đi
Chơi tốt lắm ông già! Nhưng không sao, tám nàng mỹ nhân này dù chỉ là nha hoàn nhưng thực lực cũng không tầm thường, chí ít đại năng của Thượng vị diện bình thường cũng không làm gì được các nàng. Còn có Tiêu quản gia, lão quản gia này hắn đã trông thấy từ hồi còn rất nhỏ, nếu không làm quản gia, chắc hẳn lão Tiêu đã là một tôn Ma Hoàng chính hiệu rồi.
Đội hình như vậy đủ sa hoa.
Hoa Khiết Thần phất tay, một vòng tròn hoa văn khổng lồ xuất hiện dưới chân đám người Hoa Thiên Thương cùng Tiêu quản gia, hắn nói:
– Đi đến đó chỉ cần truyền tống, nếu muốn trở về, bên trong cuộn giấy có cách, chiến lực của huynh đủ khuynh thiên hạ, nhưng hy vọng huynh có thể tuân thủ nguyên tắc, chú trọng xây dựng thế lực của mình
Ma Đế cũng gật đầu, nhìn Hoa Thiên Thương chằm chằm, ngữ khí nghiêm trọng nói:
– Việc này có thể thay đổi thế cục vĩnh hằng của hiện tại, mang Ma Giới ta trở thành chúa tể chí tôn, cẩn trọng hành động, ta tin tưởng ở ngươi
Hoa Thiên Thương kiếm dung kéo lên tà tiếu, phía sau Tiêu quản gia cùng tám ả nha hoàn ngay ngắn xếp hàng, ngọc diện kích động như điên. Hắn ngạo nghễ nói:
– Yên tâm, đến lúc bổn Vương chinh đồ rồi!
Oanh!
Vương bào tung bay, đồng tử ánh lên huyết sắc, hoa văn dưới chân oanh một tiếng phóng ra một đạo huyết sắc quang trụ kéo thẳng lên cửu tiêu, Đại Ma vương Hoa Thiên Thương cùng chín tên thủ hạ hòa lẫn bên trong. Huyết trụ tán đi, thân ảnh đã không còn.
Còn lại gia đình Ma Đế nhìn nhau nhoẽn miệng cười, trong lòng thầm chờ mong.
Đại Ma vương Hoa Thiên Thương chính thức chinh đồ!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!