Thần Thoại Tái Sinh
Chương 58: Phần 12: Linh Võ Chân Nguyên. Hàn Lâm Viện. Bạch Tộc. Hắc Tộc. Full
…………
Dương Khiết mở thông đạo Đa Chiều Cực. Nói đúng hơn là Hỗn Độn Thông Đạo.
Phụp…..
Aaaaa…
Thân thể bị xé nát. Chỉ còn Thần Hồn. Cuốn đến một nơi. Dương Khiết đi xung quanh nắm bắt tình hình.
Một thế giới thiếu Linh Khí và Tu Căn. Nơi này lọc ra các Tinh Võ. Tức một thể loại công pháp vũ kỹ.
Tại đây các gia tộc tranh giành địa bàn. Gia tộc lớn mạnh gọi là gia tộc thế gia.
Các gia tộc yếu phải su thuế đóng góp. Bị bóc lột.
Cấp độ tính bằng Trùng Thiên.
Nhất Trùng Thiên đến Thập Trùng Thiên.
Người đạt tới Thập Trùng Thiên là huyền thoại võ lâm. Từ xưa đến nay chỉ có 1 người trên vị diện này.
Lão Tổ Học Viện Tinh Võ. Nhưng đã rất lâu rồi.
Dương Khiết đi vòng vòng xem.
Một đám con nít 10 tuổi vây đánh 2 ae.
– Các ngươi thật quá đáng…
– Quá đáng à…
Binh….
Ái…
Người anh bị đấm vào mặt ôm kêu đau. Người Cha thấy thế lao ra đánh đuổi bọn thế gia. Hai huynh muội khóc miếu máo.
Dương Khiết sợ nhập vào lại gây ra loạn họa.
Tạo một bản thể nhỏ lúc 15 tuổi. Mặc đồ rách rưới.
Phụp….
Òe…
Rồi đi vào gia tộc này.
Một trưởng lão đi tới.
Nguyệt Thanh Trưởng Tộc. Đẳng cấp Ngũ Trùng Thiên.
– Mi… từ đâu đến vậy…
– Ta cô nhi… đi tha hương cầu thực.
Dương Khiết ra vẻ thành khẩn tội nghiệp.
– Vậy mi ở đây đi. Ta sẽ sắp xếp.
– Đa tạ trưởng lão….
Mọi người thấy đều chào mừng vui vẻ dù cái ăn thiếu thốn.
Dương Khiết về phòng. Xem xét. Cái Quy Luật Thần Công bá quá. Ko cảm giác rèn luyện.
Chỉ dùng Thần Tự Phát Triển cũng đủ xưng bá.
Két….
Trưởng Lão đi vào phòng. Một cuốn sách đặt lên bàn.
– Đây là Võ Công Tâm Pháp. Mi rèn gân cốt. Yếu ớt sẽ bị bắt nạt.
– Đa tạ….
TRƯỞNG LAO.! Người cha lúc nãy hì hục chạy vào kêu.
– Chuyện gì thế…
– Con trai ta… gãy mũi giờ xưng tấy…
– Dẫn ta đi xem.
Dương Khiết đi theo. Đến nơi hai đứa lớn mở miệng thở dốc.
Dương Khiết chuẩn bị sẵn đan trong tay.
Két… kịch…
Trưởng Lão khám xong ra ngoài.
– Ai… ta ko phải Dị Tinh Võ. Để ta tìm cách.
Phụp…
!!!!!!
Thằng nhỏ hốt hoảng. Một người biến vào trước mặt hắn.
– Đệ dùng cái này sẽ hết.
Hơi run sợ. Nhưng rất thơm. Liền uống vào. Các vết thương lành lại như ko có việc gì…
– Đừng nói ai biết..
– Dạ…
Phụp…
Liền biến mất. Mở cửa chạy ra. Người cha cùng Trưởng Lão kinh ngạc. Lão soi lại vết thương ko còn. Thân thể tốt. Luyện Võ Thể Chất. Người cha mừng như điên.
Lão kinh ngạc. Chưa đầy nữa canh giờ sao xảy ra nhiều chuyện như vậy…
…………..
Về Sân nhà lão. Thấy Dương Khiết đang rèn cốt theo sách. Rất tinh chuẩn. Tại đây học đề cao võ lực thuần túy. Vì Linh Khí ít hơn nên phải thế.
Bộ võ công này là quyền pháp cơ bản 360 Thế đánh biến hóa.
Điều kì lạ là hắn ko biết mệt. Đau cơ như người thường. Thân thể ngày càng rắn chắc.
Lão quan sát rất tỉ mỉ. Quyền còn Tinh Xảo hơn lão đưa. Càng đánh càng tiến bộ. Những thế khó nhất cũng đc biểu hiện ra.
Dương Khiết mồ hôi nhễ nhại. Đã lâu rồi ko luyện thể kiểu này. Nào giờ chỉ dựa vào tu vi rèn thân. Bây giờ thấy khổ sở nhưng vui sướng. Cảm giác người thường truy cầu là rất quý. Nó là ước mơ khi ta chạm tới cảm giác rất tuyệt vời.
Từng Trọng tăng lên. Các Gió Khí uy áp bắt đầu xuất hiện.
Lão giật mình. Một ngày đã đc 5 Trọng. Sắp đạt Nhất Trùng.
Phù….
Lúc này đói lã.
– Trưởng Lão để ta nấu cơm cho ông…
– Mi biết à…
– Có biết. Ông chờ nhé…
Liền vào bếp. Bên trong rất gói gém. Chỉ củ cải cơm và cá khô.
Vụt…
Vung tay phát. Cơm gạo đầy bồ.
Hai tay luân chuyển phăng phắc.
Xực.. xực… xoẹt… Phừng Phừng Xèo… Xèo…
Âm thanh vang lên rỗn rãng. Lão sợ hắn phá hết đồ ăn mà rầu rĩ.
Các món ăn cùng cơm đem lên. Rất ngon. Tuyệt thế mỹ vị. Lão thấy còn nhiều liền sai hắn kêu mấy đứa xung quanh lại ăn.
Dương Khiết thấy Tộc này khổ thế nhỉ.
Hàng ngày đều tập luyện như bao người khác. Các Khí ngũ hành hay công pháp ko dùng. Đơn thuần phấn đấu.
Một tháng trôi qua. Đã đạt đc Nhất Trùng Thiên. Thân Thể mạnh hơn luyện thể Đỉnh Phong bằng tu vi.
Hắn phá hiện ra. Khí áp chỉ một nửa. Nhục thân một nửa. Cả hai phải rèn luyện mới mau chóng đạt đc hoàn thiện. Mặc dù ko có công pháp Thân Pháp. Nhưng hắn vẫn nhanh nhẹn mạnh mẽ nhờ rèn nhục thân.
Kịch… Kịch…
Hai tay hai chân mang cùm sắt 30 Cân. Tổng cộng 120 Cân.
Tiếp tục luyện.
Lão kinh hãi. Tên này là người à. Sao điên cuồng tập như thế. Lão ra cản ngăn. Hắn trấn an. Lão ngồi nhìn. Đúng là tốc độ nhanh thật. Uy lực tăng hơn trước. Lúc đầu quyền đánh nặng nề. Sau đó nhanh nhanh hơn nữa.
Lão mắt chữ Ô mồm chữ V xem. Đúng là đeo cùm sắt tiến bộ nhanh hơn.
Một tháng lại trôi qua. Đạt đến Nhị Trùng.
Ko có tiền lệ.
Lão ko biết Vạn Hóa Thần Công trong Dương Khiết đẩy nhanh tuần hoàn hồi phục. Ngày một nhanh hơn. Ko mệt là chuyện thường.
Vài hôm sau. Hắn tập hợp thanh niên trong tộc lại. Huấn Luyện. Ấn Ký đặt vào đám này.
Mức độ nặng gông cùm tùy vào sức cảnh giới.
Sau nữa năm. Ai nấy đều mạnh mẽ rắng chắc. Dù ko có Linh Võ. Thuần túy sức mạnh.
Đều đạt Nhị Trùng Cảnh. Sản xuất và khai thác tăng mạnh.
Lúc này lão mới nói với hắn đi học Linh Võ Học Viện. Nơi đó rất nhiều Công Pháp Linh Võ và phát hiện tìm năng.
Dương Khiết lấy ra một Ngọc Giản. Vạn Hóa Thần Công bảo là bấu vật gia tộc. Để lại cho lão ngâm rồi đào tạo thế hệ sau.
Dương Khiết vác tai nãi theo xa phu đi Linh Thành.
Khi hắn đi rồi. Lão dùng ngọc giản. Mới biết đc lý do vì sao hắn ko mệt. Lão cũng luyện theo. Đúng là hiệu nghiệm ko tả đc. ^^.
Linh Thành.
Một đám 15 16 tuổi thanh thiếu niên tập hợp phía trước Học Viện.
Mấy đứa thế gia đều vào trước dễ dàng vì đã có thư giới thiệu. Các học viên gia tộc nô dịch thì phải đợi.
Tới lược hắn.
– Tên…
– Nguyên Khiết….
Hắn lấy theo họ gia tộc.
– Có luyện tập gì chưa…
– Nhị Trùng 5 Trọng.
Vừa nói ra. Các thanh niên đều xầm xì to nhỏ. Kèm theo nể phục. Nhìn cơ bắp đúng là Nhị Trùng 5 Trọng rồi.
– Ha… khá bản lĩnh. Vào đi. Phòng số 20.
Vị ghi danh này nhìn hắn cười. Người ở đây quý nhân tài. Ko tính xuất thân.
Đi vào trong phòng nghỉ một hôm.
Sáng hôm sau. Tại bãi tập luyện.
Bước 1: Khảo sát lực.
………
– Các em từng người đánh cộc gỗ. Ta tính độ lực.
Từng đứa bước lên đánh. Phân chia ra.
Mạnh.
Yếu.
Thông vào đây ít nhất cũng Nhất Trùng trở lên.
Nhanh chóng nửa ngày đã xong.
Nguyên Khiết về phe yếu. Vì đa số là gia tộc nô dịch. Hắn muốn gánh Team này.
Bước thứ 2 thử Linh Võ. Xem họ thuộc hệ nào.
Từng người lên thử.
Công Tôn Sở là con Công Tôn Thế Gia. Lần thử sức là Tam Trùng Thiên.
Hự… roẹt….
Ting… Ting… Ting…
Đã cố gắng hết sức. Đang cố kiên trì. Vượt qua viên thứ tư.
Hự…
Ting…
– Trời 4 viên trên 7 viên. Quá giỏi. Nội khí đa Linh.
– Đúng con gia tộc. Ghê thật.
Nguyên Khiết giúp vài tên ko có Linh Võ. Cho đại một hệ. Kích hoạt. Tên nào cũng thông qua hí hửng.
Một tiểu cô nương tóc trắng lông mày trắng. Bước lên thử sức. Là con của Vương Gia Vọng Tộc. Tên là Nhật Dạ. Ai náy đều nhìn ko chớp mắt. Cả các nữ khác cũng ghen ghét. Vì vẻ kiêu sa của nàng.
Roẹt…
Ting ting ting ting… ting…
5 Viên bay lên.
– Ha.. đúng là có tiềm năng.
– Đúng vậy. 5 viên 100 năm khó gặp. Tiền đồ hơn chúng ta nữa.
– Đáng bồi dưỡng. Các Lão Sư hào hứng nói.
Nguyên Khiết lên sau cùng.
Roẹt…
Oong….
Một loạt 7 viên kích hoạt bay lên.
!!!!!!
– Ko thể nào. Tiểu Linh Tinh cần tiềm tu lâu dài mới ngộ đc.
Phó Viện Trưởng hô lên. Các học sinh thì khỏi nói.
– Thiên Tài 6 Tinh 1000 năm khó gặp.
Mặc Tà Lão Sư hô.
– Đúng. 7 Tinh… ha… hắn phải là đệ tử haha….
Một người bước vào hô lên. Là lão giả râu tóc bạc trắng.
Cửu Trùng Cảnh. Viện Trưởng Học Viện.
Lưu Nhất Tinh.
…………..
Tất cả đứng dậy kính chào. Cửu Trùng Thiên một cái vung tay sập núi. Hô mưa gọi gió chốn vị diện này.
Lão nhìn Nguyên Khiết gậy đầu như rất thưởng thức.
– Viện trưởng. Như vậy hơi thiệt chúng ta rồi.
Phó Viện Trưởng Chu Minh.
– Đúng… đệ tử hiếm như vậy. Sao để ngài tiện nghi.
Mặc Tà lão sư cũng giành.
Chỉ có Vô Cương Lão Sư vẫn ko nói gì nhắm mắt.
– Ồ… ta lâu lâu xin các vị ko cho sao….
– Đệ tử khác thì đc. Hắn thì ko.
Phó Viện Trưởng Chu Minh nói.
Các đệ tử nóng mũi. Hắn làm lưu mờ cả đám. Công Tôn Sở nhìn hắn với ánh mắt đố kị.
– Ta ko giành. Ta chọn trước.
Vô Cương đứng dậy nói.
– Công Tôn Sở. Thiên Du. Quách Xí theo ta.
– Rõ…
Lão đi vào ko nói gì. Nguyên Khiết biết Vô Cương này đố kị Viện Trưởng. Nhờ thế lực lớn chống lưng nên lão rất hống hách. Nguyên Khiết cười cười.
– 3 lão sư. Vậy làm 3 Quẻ thăm. Ta chọn hên sui. Như vậy các vị ko vì ta mà mất hòa khí.
!!!!!!
– Đúng..
– Ý kiến hay…
– Ha…. đc ta thích.
Tất cả 3 quẻ thăm. Họ đem ra. Nguyên Khiết bóc. Hắn thấy hết canh ngay viện trưởng. ^^.
– Ô… hoho… hắn là đệ tử ta…. các vị chịu phục rồi chứ.
– Ai….
– Đen thiệt…
Nguyên Khiết đi về khu Viện Trưởng.
Các đệ tử cũng đc chia ra. Theo các lão sư về.
Về đến. Lão nhìn hắn.
– Con muốn học võ làm gì….
– Bẩm Sư Tôn. Giúp đời. Cân bằng lại bất công…
!!!!!
Rất ngắn gọn. Nói lên đủ rõ con người
– Hohoho… vậy đc rồi.
Lão bắt lấy tay. Thấy các Linh Võ đầy đủ. Kể cả Dị Linh Võ.
– Con luyện thể cốt bao lâu rồi.
– Thưa. 2 năm rưỡi.
!!!!!!
– Khá lắm… Con đã có Khí trong mình giờ ta chỉ con một công pháp Tu Khí. Kéo dài tuổi thọ và toàn diện Võ Công.
NGUYÊN LINH HUYỀN HUYỄN.
Một cuốn sách cũ đưa hắn. Hắn lại góc cây ngồi đọc từng trang thôn phệ. Loáng cái xong.
Công Pháp này nói toàn diện ko ngoa. Tăng toàn bộ từ sức mạnh đến khí cả Thân Pháp. Hòa nhập vài xung quanh. Lấy nhu làm trọng. Giảm đc sát thương linh hoạt chuyển động. Sức mạnh phát huy nhanh nhất đạt đc uy lực cao nhất. Ngoài ra rèn thân rắn chắc. Nếu ở thế giới cũ xếp vào thần Cấp ko ngoa.
Roẹt…
Ùng… ùng….
Phát Triển Thần Tự đang tinh thuần Công Pháp này. Nó rất đặc biệt. Ko hút thêm Nguyên Khí. Mà tự động tôi luyện những cái có sẵn cho ngày càng tinh thuần.
Cảm giác rất khoan khoái. Viện Trưởng trong phòng nhìn ra. Mới chút hắn đã nắm đc.
– Đúng là dễ dạy…
Lão gật đầu vuốt râu.
Chiều hắn nấu ăn toàn mĩ vị. Đem lên cho lão. Rồi xin mời 2 vị Phó Viện Trưởng và Mặc Tà qua ăn. Ngon đến híp mắt các lão.
………
– Tiểu Khiết…. mi muốn đổi ý thì cứ tìm chúng ta.
Chu Minh.
– Ô… dám buông lời chiu mộ đệ tử ta….
– Ha hả….
Mặc Tà ngồi cười khẩy
– Quên. Hàn Lâm Viện của Hoàng Cung khiêu chiến. Chúng ta tinh sao.
– Đánh thắng thì đắt tội. Ko đánh ko đc.
– Còn thua thì Ài….
3 người rầu lo.
– Hàn Lâm Viện?.
– Đúng. Là nơi các con cháu Hoàng Tộc học riêng. Duy chỉ Nhật Dạ là qua đây học.
Chu Minh Lão nói.
– Hắc thì ra cậy thế hiếp người à. Con xin tham gia.
– Nhưng nếu ra tay nặng sẽ tổn hại đến Học Viện.
Lưu Nhất Tinh nói.
– Sư Tôn. Đây là giải đấu. Nếu nhịn sẽ ko tốt. Để xem đánh thắng họ sẽ phản ứng thế nào. Phải quyết đoán thắng nhanh.
– Con… ưm…..
Nhất Tinh Lão trầm ngâm.
– Ta thấy đúng. Lão Vô Cương cũng cậy Hoàng Tộc chống lưng. Nên mới ko coi chúng ta ra gì.
Mặc Tà Lão nói.
– Đúng. Huynh cũng Cửu Trùng Thiên. Lo gì mà sợ. Chúng Ta cũng Bát Trùng Đỉnh Phong. Đụng chuyện sức đầu mẻ tráng.
Chu Minh Lão.
– Con thấy… Hoàng Đế sẽ ngăn cản bọn Vương Gia. Tuy bề ngoài một phe. Nhưng nội đấu trong triều phức tạp. Kích cho bọn chúng thị uy lấn ất Hoàng Đế vậy ta ngồi xem kịch.
– Ô… tên nhóc con kế hiểm…
Lão nhìn hắn kinh hãi.
– Hắc… sư tôn. Ta tìm đường sống trong hỗn loạn.
– Đc… chúng ta lần này phải thắng. Nhưng con ít nhất phải đạt Tứ Trùng mới đọ đc.
Lão hạ quyết tâm. Ko để Học Viện bị sa sút.
– Con sẽ cố gắng….
Nguyên Khiết cười cười.
Trong thời gian đó. Hắn âm thầm bồi bỗ từ từ. Cho các lão ko phát hiện ra. Các sợi tóc đen dần xuất hiện. Các lão khoe ra. Ko phát hiện thức ăn có thuốc bổ bên trong. Ra cánh rừng luyện.
Siêng năng tập luyện. Tiến cảnh rất nhanh. Giờ ko tập trong sân đc. Lực quá lớn sẽ phá nát. Hắn tập hợp ae Gia Tộc Nô Dịch lại cùng luyện theo cách hắn. Có ấn ký Vạn Hóa Thần Công. Nhật Dạ cũng tham gia vào vì thấy vui. Nàng rất cô độc. Chỉ ham vui.
Nguyên Khiết bắt luyện theo cách của hắn. Trọng lượng tăng dần. Ai nấy đều cường hãn. Riêng phái nữ hắn truyền cho công pháp rèn thân tiềm tu. Ko cần khổ luyện.
Nhanh chóng trong thời gian nữa năm ai nấy đều vượt bọn Công Tôn Sở. Bọn chúng tức tối đố kỵ giống y sư phụ bọn chúng. Lúc trước ăn hiếp các ae. Giờ ko dám vì đã có thực lực.
Các Lão Sư thích tên Nguyên Khiết này. Rất thông minh. Tổ chức tốt. Kế thâm hiểm. Vì Học Viện. Đặc biệt nấu ăn ngon. 3 Lão đưa hết tuyệt học cho. Nhằm trọng bồi cho thế hệ mai sau tiếp nối các lão. Nhưng giờ mấy lão muốn chết cũng khó ^^.
Thời Gian một năm đã tới. Tuyển ra 10 người thi đấu.
Tất cả đều Ngũ Trùng. Bọn Công Tôn Sở bị bỏ lại chỉ Tứ Trùng.
Đại Hội Tỷ Võ….
Tại Kháng Đài Sân Đấu.
Hàng chục nghìn người đến xem.
…………..
Chính giữa Cao Tầng hai bên gặp nhau. Các Vương Gia ngồi một bên. Học Viện ngồi một bên.
– Viện Trưởng. Ko thấy Nhật Vương Gia.
Phó Viện Trưởng.
– Phe Cánh này của Trịnh Vương Gia. Mà giữa họ có tranh đấu. Đó lý do Nhật Dạ vào chỗ chúng ta học.
– Đệ hiểu rồi.
Vô Cương lại bắt tay chào hỏi thân thiết với các Vương Gia rồi ngồi bên cạnh tiếp chuyện.
Cao Tầng Học Viện thấy cảnh này chướng mắt.
– Vậy… chúng ta bắt đầu.
Trình Vương Gia.
– Đc. Ngài phát động đi.
Lưu Nhất Tinh rất cẩn thận.
THI ĐẤU BẮT ĐẦU.
Đám Nguyên Khiết thấy đối thủ. Đều Ngũ Trùng. Ai nấy đều đầy sát khí nhìn sang.
– Các huynh đệ. Đánh hết mình. Là lệnh Viện Trưởng. Dậy cho bọn con cháu Vương Tộc này một bài học.
– Tốt…
– Hắc… chung ta sẽ cố gắng.
Ai nấy đều hăng máu. Vì bị các thế lực ức hiếp từ nhỏ. Chúng rất thù bọn cường thế.
Lần lượt bóc thăm.
……
Nguyên Khiết bóc số 1.
Đánh với Trịnh Phi. Con Trịnh Vương Gia.
Bước lên sàn đấu. Đám Nguyên Khiết đều đeo Thiết Tạ ở 4 chi.
Cạch…. Rầm…
!!!!!!
Sàn nhà nứt ra. Từ Thiết Tạ trên tay rơi xuống.
Lần lượt tháo ra hết. Trịnh Phi thấy hơi rùn mình.
BẮT ĐẦU…
Vù…. Binh….
Lao tới một đấm trực diện Trịnh Phi bật ngửa té xuống.
Mũi toàn máu.
Trịnh Vương Gia nhìn về Viện Trưởng tức giận.
– Khốn… kiếp….
Trịnh Phi tức tối chùi máu mũi.
Gra….
Xì xì…. Ùng… Ùng…
Thân thể mọc ra Lân Vảy. Trên trán xuất hiện cái sừng.
– Hắc biến hình à….
Nguyên Khiết thong thả nhìn. Ko gì mới mẻ.
Vù… Bang bang.. ba….
Hai bên giao kình. Quyền cước vang dội. Sau biến hình kích hoạt Lân Huyết. Trịnh Phi tăng đến Lục Trùng. Vẫn ko hạ gục đc Nguyên Khiết. Người hắn như sắt thép rắn chắc kinh khủng.
– Mi chỉ nhiêu đó thôi sao…
Gra….
Hắn điên tiết lên vì bị chọc.
Vụt… Vụt… BINH…. ẦM…
Tất cả né hết. Một cước đá văng Trịnh Sảng lúng vào vách tường.
– MI……
Trịnh Vương Gia tức nôn máu đứng dậy. Hai mắt căm hận như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
NGUYÊN KHIẾT THẮNG…
Nguyên Khiết đi xuống sàn.
Lần lượt các Huynh đệ đánh. Nhưng chỉ 1 người thắng. Bọn chúng gian lận. Bảo Ngũ Trùng nhưng ẩn tàng toàn Lục Trùng.
………
– Viện Trưởng… bên ông sắp thua rồi… hắc hắc….
Trịnh Vương cười đắc ý.
– Còn 2 người mà. Ko thua đc.
– Hừm…. 2 Đánh 8 à….
Trịnh Vương khinh miệt nói. Lão rất căm giận Nguyên Khiết.
– 8 Người họ. Đánh với 2 Chúng ta.!!!!!
Nguyên Khiết hô vang. Bên Vương Gia vội gật đầu.
Bên Học Viện khá lo lắng. Khó giành phần thắng.
Vụt… vụt… vụt….
Kịch… kịch…
– Muội ở dưới này đi.
Nguyên Khiết ngăn Nhật Dạ lại.
– Nhưng…!!!!!
– Cứ an tâm. Các huynh đệ. Xem ta hạ hết đám này….
– Lão Đại cố lên…
– Cố lên…
Tiếng hô lên khiếng tòa Học Viện cao máu hô theo. Bọn Công Tôn Sở thì im ru.
Bước lên sàn. 8 tên nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sông. Đều hóa thể thành Thú Hình.
THẦN LONG THỂ.
Hự…. Roẹt…. Ùng… Ùng… Boong…
!!!!!!
Vảy cùng Sừng Rồng xuất hiện.
– Viện Trưởng. Huynh dậy hắn à.
Lông mày lão giật giât. Ko phản bác.
” Tên tiểu yêu này. Mi giấu cũng nhiều đấy. “
Bên Vương Gia cảm thấy ko ổn. Tên này toàn Linh Võ Thượng Đẳng. Ko dám tự tin nữa.
…….
Trên ngọn núi cao. Vài người nhìn về Võ Đài.
– Vương Gia. Hắn là Nguyên Khiết… người cùng nhóm vơid Nhật Quận Chúa.
Một quân sư ốm gầy phía sau nói.
– Rất bản lĩnh. 19 tuổi Lục Trùng. Chưa thấy tiền lệ.
– Đại Quân Trịnh Sâm bao vây hết khu này rồi.
– Bên Quân ta chuẩn bị thế nào.
– Đã xong.
– Tốt. Chờ Trịnh Sâm mắc sai lầm thôi.
…………
BẮT ĐẦU…
Vụt… Binh… Binh… Cành… rắc Á….
Tốc độ thiểm điện đánh văng hai tên. Một tên chống đỡ hai tay đánh gãy. Bất tỉnh.
Những tên còn lại run rẫy. Lùi lại. Tiếng cổ vủ hô vang vọng.
Vù… Binh Binh… Binh….
Từng cước đánh văng tất cả. Chỉ duy nhất mình hắn trên võ đài.
Ba…
KHỐN KIẾP…!!!!
Bên Vương Gia đứng dậy nhìn về Học Viện.
– Trịnh Vương ý gì…
– Mi đúng quá đáng. Ko nể mặt mũi chúng ta à.
– Thi đấu thắng thua bình thường. Chính ngài yêu cầu thi đấu.
NGƯỜI ĐÂU…!!!!
Kịch… Kịch… Kịch….
Hai bên dãy núi. Binh Linh giáp khí ngập trời.
– Thì ra đã có chuẩn bị.
Roẹt….
!!!!!!
Khí Áp là cho bọn Vương Gia ngộp thở.
– Thập…. Trùng…. Thiên…
Vô Cương run rẫy….
– Cái gì… ko thể nào…
Càng tiến lên. Càng khó. Và cách biệt càng lớn. Bát Trùng đối với Cửu Trùng như kiến hôi.
Nhưng ko ngờ Viện Trưởng phá giới đạt đến Thập Trùng. Lực lượng nghiền nát cả khu vực dư sức.
Chu Minh cùng Mặc Tà rất kinh ngạc. Đại Sư Huynh giấu rất kỹ. Đúng sâu ko lường đc.
– Cút… khỏi nơi đây. Ko thì Chó Gà ko tha.
Lão hai mắt đầy sát khí nhìn về bọn chúng.
– Giết… cho ta…
Đại Quân tràn xuống. Bọn Vương Gia rút về sau.
Hai Lão Sư tụ họp học viên rút đi dần chống lại trong chỗ hẹp.
Chỉ còn lại hai thầy trò trong biển người.
– Hahaha… Lưu Nhất Tinh hôm nay ngày chết của mi….
Trịnh Sâm phía trên hô vang.
– Tiểu tử sao mi ko lui theo các Lão Sư.
– Hắc… ta ko để người chết đc.
– Mi ko sợ chết à…
– Bọn này chưa đủ trình đâu. Hai thầy trò ta giết hết.
– Ha hả… đc.
Phừng…
Phừng…
Hỏa diễm bốc lên hai thầy trò tả xung hữu đột đánh giết.
Lão giết các Tướng. Hắn giết binh lính.
ĐỂ TA GIÚP CÁC NGƯƠI MỘT TAY.
!!!!!!
– Cha…!
……….
Triều binh Nhật Vương ùa tới. Đánh giết. Trịnh quân chết như rạ.
– Khốn kiếp. Nhật Tinh Quang mi tính làm phản à.
– Làm phản…?. Mi giết Hoàng Đế còn hô hào gì. Đúng là thứ cặn bã.
Viện Trưởng vừa nghe tới điên tiết bọn khốn này dám sát hại Hoàng Đế khi xưa cùng sư phụ lão lập ra Hoàng Triều. Liền hướng đến Đám Vương Gia giết.
– Lưu Nhất Tinh… mi giám….
BẢO VỆ VƯƠNG GIA…
Uy lực khôn cùng. Một tay vung ra khí áp chấn bay binh lính. Nhanh chóng đánh giết từng tên. Cả Vô Cương cũng bị giết.
Trịnh Sâm bị bắt sống. Các quan binh đầu hàng giải giáp binh khí.
– Nhật Vương….
Kịch….
Trịnh Sâm bị bõ xuống. Quỳ gối run rẫy.
– Triệu tập dân chúng. Bố cáo trảm đầu thị chúng. Phát lệnh tru di cửu tộc Trịnh Gia cùng phe cánh.
– Rõ…
Trịnh Sâm bị lôi đi la ó nguyền rủa.
– Đa tạ Vương Gia ứng cứu.
– Ko gì. Ngài cứ yên tâm. Học Viện đc ta bảo hộ. Ta sẽ thay đổi cái cục diện hỗn loạn bốc lột này.
– Ngài tính…
– Đúng. Dẹp hết các thế gia độc ác. Đưa ra luật nghiêm. Ai cũng đc sống tốt.
– Ai… quá tốt rồi. Lão phu chờ nhiêu đó.
– Cha…. Ca Ca.
– Tiểu nha đầu… học tốt chứ.
– Tất nhiên. Ở đây rất vui.
– Ha… vui quên cả nhà à….
– Xí….
Nguyên Khiết lo cùng huynh đệ thu gom dọn dẹp. Sạch sẽ việc rõ ràng đâu vào đấy.
– Tiểu tử. Có hứng thú làm quan ko.
Nhật Vương đi tới hỏi.
– À… đệ tử ko thích Quan Trường. Mong Vương Gia thứ tội.
– Mi ko thích Quyền Lực.?.
– Thưa ko.
– Ha hả… biết rồi. Khi nào đổi ý tìm ta.
Nhật Vương rút binh về. Các huynh đệ tiếc nuối. Muốn còn ko đc. Hắn lại chê.
…………
Học Viện bàn họp….
– Ta nghe nói. Bạch Tộc và Hắc Tộc đang bị Yêu Tộc và Ma Tộc đánh chiếm.
Lưu Viện Trưởng bảo.
– Vậy chúng ta nên làm thế nào.
Mặc Tà hỏi.
– Xuất người chi viện…..
– Nhưng ai đi.
– Nguyên Khiết. Hắn là tiềm năng vô hạn. Ta cảm thấy hắn là một thằng nhóc đâu.
– Ưm… huynh nói có lý. Tuổi nhỏ. Thân đầy tuyệt học.
Chu Minh vuốt râu ngẫm.
– Ta nghĩ là hắn một đại cao thủ từ nơi khác ngao du tới.
!!!!!!
– Huynh chắc chứ.
– Mi ko thấy hắn ko mệt mỏi. Hóa rồng. Hỏa diệm. Dị Linh Võ. Cả đám theo hắn ai nấy thần tốc tiến bộ. Và cả việc chúng ta trẻ lại. Các ngươi ko để ý sao.
– Đúng.. huynh nói đúng. Vậy quyết định vậy đi.
……….
Sáng hôm sau. Nguyên Khiết nhận lời trước khi lên đường. Gửi gắm lại Nguyên Tộc. Học Viện đồng ý bảo hộ. Nhật Dạ muốn đi theo. Nhưng hắn từ chối. Vì ko muốn phá sinh vướng bận.
Phành….
Liền lên đường. Thông Tin cho biết. Hoàng tộc Đại Lục nằm cực tây. Bạch Tộc cùng Hắc Tộc liền kề phía đông.
Họ đương đầu với Yêu Ma. Linh Võ tại đây rất cường đại. Có người vượt qua cả Thập Trùng.
Tinh Nguyên Linh Võ.
Đều làm Dương Khiết hứng thú với thế giới này là cách biệt lực lượng rõ ràng. Càng về sau càng mạnh. Ko thể cân nổi.
Dần nhận ra mỗi nơi mỗi khác. Cách đặt quy tắc lực lượng khác nhau.
………….
Đến Bạch Tộc. Một tràng cảnh mới mẻ. Một nền văn hóa mới. Người đây ăn uống cùng lối sống khác hẳn. Họ da trắng mắt xanh tóc vàng. To lớn lực lưỡng hơn so với Hoàng Tộc.
Dương Khiết khác biệt đi đến đâu ai cũng nhìn. Nhanh chóng một đội quân kỵ mã giáp chiến tận răng.
Hí… Hí…..
@!#/$#@*^$/…
” Ồ ngôn ngữ khác à…. “
Thần Tự giúp hắn biến đổi và học cực nhanh.
Câu nói vừa rồi là mi đến đây làm gì người Phương Tây.
– Ta đến giúp các người đánh đuổi Yêu Ma.
!!!!!
– Hắn biết nói tiếng chúng ta.
– Tránh ra….
Hí….
Tạch….
Một hắc kị sĩ đi tới từ từ mở giáp mũ ra. Là Lão Giả Tướng Quân.
– Làm sao mi biết đc tại đây có chiến sự.
– Học Viện Hoàng Tộc giao nhiệm vụ này cho ta.
– Mi giúp đc…?. Chỉ một mình ngươi.
– Đúng…. một mình ta.
Hahaha…
– Có gì mà cười….
– Họ cười vì mi mới có Ngũ Trùng sao giúp chúng ta đc.
Liền lấy ra một viên Đan đỏ rực.
Ực….
Rắc rắc… Ùng… Ùng. Phành…… Xì…. Xì…..
– Đan… Sư….!!!!!!
Người đây cực quý đan sư và Luyện Linh.
Vụt…. kịch… Phừng Phừng Phừng…
Xèo… Xèo…. Xì….. Xọc….
Một thanh kiếm bay lên đc hỏa diễm tôi luyện. sáng ngời cắm xuống đất.
– Linh…. Sư….
Cả quân đoàn run rẫy. Ko còn dám cười nhạo.
– Lão đắc tội… mong thứ lỗi… Người đâu… mau dẫn Khách Quý đến phòng tốt nhất của Quân Doanh.
RÕ…!!!!
Dương Khiết phe phẩy quạt đi về phòng.
– À… Tướng Quân tập hợp các Thương Binh lại. Ta trị cho họ…
– Thât…. tốt quá… mau tập hợp….
RÕ…..
……………
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!