Hệ Thống Chém Gió
Chương 68 - Chương 68: “Quả Nhiên Vẫn Là Tiểu Kiếm Ấm Nhất!”
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
– Ừm… – Tô Mai dùng ngón tay chấm chấm môi, sau đó nói: – Em muốn ăn trứng chiên cà chua, canh sườn non bí đao, thịt xào dưa chuột…
Cô tùy ý chọn mấy món ăn, ai biết hầu hết đều là mấy thứ mà Trương Tiểu Kiếm mua!
– Ah? – Trương Tiểu Kiếm hiếu kỳ nói: – Tô Mai, sao em biết anh mua mấy thứ đồ ăn đó? Hầu như không sai cái nào ấy!
– Á? – Lúc này Tô Mai mới biết là Trương Tiểu Kiếm mua đồ ăn tới. Trước đó cô vẫn nằm trên giường không chú ý, còn đang nghĩ chút đồ ăn như thế cần làm phiền Trương Tiểu Kiếm đi mua cơ: – Anh đều mua hết rồi à?! Nhanh nhanh, em nhìn xem, Tiểu Phương đỡ tớ đứng dậy…
Trương Hiểu Phương đang chuẩn bị đỡ Tô Mai đứng lên, Trương Tiểu Kiếm đã sớm xách túi đồ ăn đi tới nói:
– Chân em không tiện, cứ ngồi đó đi…
Tô Mai:
– Okay! Quả nhiên vẫn là Tiểu Kiếm ấm nhất!
Hảo cảm của Tô Mai +3 đối với Trương Tiểu Kiếm…
– Em xem nè, đây là dưa chuột, đây là cà, đây là sườn non… – Trương Tiểu Kiếm bắt đầu giới thiệu cho Tô Mai từng loại từng loại, sau đó đã thấy hệ thống nhắc nhở —-
Điểm số khiếp sợ +1, +1, +1, +1, +1, +1… đến từ Tô Mai.
Quả thực là Trương Tiểu Kiếm lấy ra một loại, điểm số khiếp sợ của Tô Mai lại +1 điểm, chờ đến khi lấy ra toàn bộ…
– Wow! – Cả người Tô Mai đều tinh thần, ánh mắt sáng ngời: – Tốt quá! Tất cả đều là em thích ăn! Tiểu Kiếm, sao anh biết em thích ăn cái gì vậy?
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Sở Phi.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +5 đến từ Giang Nghi Niên!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Kim Khải Toàn!”
Tổ sư, thằng cha này tùy tiện mua chút đồ ăn thôi! Lúc trước mình còn chê cười người ta, bây giờ nhìn xem thằng này quả thực là may mắn ngút trời, có nhất thiết phải đúng dịp như thế không hả?
Ba anh em chúng ta mua hoa quả đồ hộp hoa tươi sách vở các thứ, Tô Mai liếc cũng không buồn liếc một cái. Ai biết nhìn thấy đống đồ ăn kia lại giống như là thấy người thân vậy…
Mẹ kiếp hóa ra Tô Mai là đứa tham ăn! Sớm biết vậy chúng ta còn mua hoa quả cái búa ý! Về nhà phải rèn luyện tài nấu nướng mới được!
– Ai yoo, chẳng phải là anh thấy em sinh bệnh nên nghĩ là cần phải bổ sung dinh dưỡng sao? – Trương Tiểu Kiếm cực kỳ phù hợp nịnh hót một tiếng: – Anh cảm thấy bây giờ em hơi gầy đấy, nếu được ăn ngon nhiều một chút có thể được béo hơn thì càng tốt.
Nói xong, rất tự nhiên vươn tay chỉ trỏ cánh tay của Tô Mai:
– Xem gầy nè! Em cứ chờ xem đi! Anh đi nấu cơm ngay đây, chờ lát nữa cam đoan khiến em nuốt cả lưỡi vào luôn!
Nếu là bình thường, con gái sợ nhất là bị người khác nói mình béo. Nhưng Tô Mai thì khác, cô vốn hơi gầy, lại là đứa tham ăn, ngược lại là hi vọng nhất mình có thể béo hơn một chút. Chung quy thân cao 1m65 mà mới có 86 cân (*) thì xác thực là hơi gầy chút, lập tức gật đầu thật mạnh:
– Ừm ừm, em cũng tính béo thêm 10 cân là tốt nhất rồi. Đáng tiếc là có ăn thế nào cũng không mập nổi…
(*) Cân 斤: Đây là đơn vị cân đo của Trung Quốc, 1 cân = 0,5 kg. 86 cân = 48 kg; 10 cân = 5 kg.
Hảo cảm của Tô Mai +3 đối với Trương Tiểu Kiếm…
Ba người Sở Phi không nói hai lời hạ quyết tâm — Luyện tài nấu ăn! Nhất định phải khổ luyện tài nấu ăn!
Bây giờ tính tổng cộng, bọn họ cần phải học có phong thủy học, game, nấu ăn…
Đã có ba hạng mục…
– Ha ha, không thành vấn đề. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha, xách đồ ăn vào phòng bếp: – Chờ ha, anh bắt đầu ngay đây!
Kỳ thật bình thường ở nhà hắn cũng có thể nấu mấy thứ, nhưng hôm nay lại không giống với —- Tô Mai bị trẹo chân đều là do mình, vậy thì nhất định phải bồi thường chu đáo một chút, cho nên Trương Tiểu Kiếm kéo ra menu hệ thống, vào trung tâm thương mại, xem thử xem có kỹ năng nào thích hợp để học không.
– Ừm… Nấu ăn nấu ăn… – Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng tìm đến mục nấu ăn, sau đó mở ra, vừa thấy liền vui vẻ: – Ha ha ha ha ha, thật sự có!
– [ Canh sườn non bí đao cấp hoàn mỹ ], cần 100 điểm số khiếp sợ (gia dụng, không chiếm dụng khung kỹ năng), 5000 điểm số khiếp sợ (Mở nhà hàng, cần một khung kỹ năng).
Cái đệt, thứ này còn chia làm gia dụng với mở nhà hàng á?
Nhưng cũng đúng thôi, nếu mở nhà hàng nấu đồ ăn đều là cấp hoàn mỹ, vậy thì đậu má còn không bay lên trời sao?
Cho nên hệ thống cài đặt một cái giới hạn như vậy, ngược lại là rất cần thiết — Nếu mở nhà hàng thì các loại kỹ năng phải đắt, nếu không mở nhà hàng thì đắt quá lại không có tác dụng gì, ừm…
Còn cần phải suy xét sao? Quyết đoán mua gia dụng chứ gì, bản thân mình ăn thôi là được đúng không?
Hệ thống:
– Còn không phải là vì nghèo, mở nhà hàng không nổi.
Trương Tiểu Kiếm:
– Nói nhảm ít thôi, mua version gia dụng!
Hệ thống:
– Thành công mua được [ Canh sườn non bí đao cấp hoàn mỹ (Version gia dụng) ], hiện tại còn thừa 853,21 điểm số khiếp sợ.
Mua xong kỹ năng, Trương Tiểu Kiếm nhắm mắt lại, hít vào một hơi thật sâu — Làm xong! Hiện tại anh mày đã có thể làm được canh sườn non bí đao cấp hoàn mỹ!
Thuần thục cầm lấy dao phay, lại lấy bí đao, sau đó ánh sáng chợt lóe trong đôi mắt của Trương Tiểu Kiếm, ngừng thở —-
“Cộc cộc cộc cộc cộc cộc cộc —-!”
Một trận thanh âm vang lên như là súng máy, lúc này kỹ năng dùng dao của Trương Tiểu Kiếm quả thực còn trâu bò hơn cả cao thủ võ lâm. Xem cắt bí đao kìa, mỗi một miếng đều có kích cỡ giống hệt nhau, không khác chút nào. Khoảng cách cùng thời gian mỗi một dao cắt xuống đều giống nhau như đúc…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +8 đến từ Tô Mai!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +7 đến từ Trương Hiểu Phương!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +9 đến từ Sở Phi!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +8 đến từ Giang Nghi Niên!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +7 đến từ Kim Khải Toàn!”
Ba người Sở Phi trợn mắt há mồm nhìn Trương Tiểu Kiếm cắt bí đao ở trong phòng bếp, tròng mắt suýt nữa thì bay ra ngoài!
Thằng này lại còn có kỹ năng dùng dao giỏi như thế sao?! Xem cắt đồ ăn kìa, quả thực có thể so đấu với đầu bếp trưởng của khách sạn năm sao!
Xong, lúc này lại phải thêm một hạng mục nữa —- Phải luyện cả kỹ năng dao…
– Tiểu Kiếm, kỹ năng dùng dao của anh giỏi thế. – Thanh âm nói chuyện của Tô Mai kích động hơn: – Thường xuyên nấu ăn ở nhà à?
– Đó là đương nhiên rồi. – Thanh âm của Trương Tiểu Kiếm truyền ra từ phòng bếp: – Không phải anh chém chứ, cũng là do không đủ nguyên liệu, nếu không thì anh em có thể làm ra một bàn Mãn Hán Toàn Tịch đấy em có tin không?
– Tin! – Tô Mai gật đầu thật mạnh một cái: – Em cảm thấy cũng đã xấp xỉ rồi!
Nói đến đây, Trương Tiểu Kiếm nấu món canh sườn non bí đao này kỳ thật cũng có nguyên nhân.
Bí đao tính lạnh mà vị ngọt, có thể thanh nhiệt giải độc, lợi niệu giảm sưng, giải khát làm mát ruột, rất có tác dụng trong việc giảm bớt các hiện tượng bị đờm, đau sưng hạch, khát nước liên tục, nóng trong người, trĩ sang đi ngoài ra máu, chân phù nề, tiểu tiện bất lợi, nắng nóng khó tiêu hóa, vân vân và vân vân…
Mà Tô Mai bị trẹo chân, bây giờ lại sưng phù, ăn cái này đương nhiên sẽ rất là có lợi.
Nhanh chóng cắt bí đao xong, sườn non chặt thành khúc nhỏ giống nhau, lại chuẩn bị các loại gia vị như gừng, dầu vừng, muối tinh, bột ngọt vân vân… sau đó bắt đầu chế biến.
Trước tiên rửa sạch sườn non, bỏ vào nước sôi để máu loãng trôi đi, vớt ra, róc khô nước.
Rót nước sạch vào nồi đất, sau đó bỏ sườn non, gừng các thứ vào. Chờ cho nước đun sôi, sau đó bắt đầu hầm bằng lửa nhỏ.
Phần này thuộc về công tác chuẩn bị, dựa theo tri thức được đến trong kỹ năng canh sườn non bí đao cấp hoàn mỹ, mỗi một trình tự làm việc đều phải cực kỳ cẩn thận chú ý. Ví dụ như trên công thức bình thường thì viết là hầm khoảng bốn mươi phút, nhưng trên kỹ năng thì kỹ càng hơn — Ba mươi tám phút hai mươi giây, đó là thời điểm ngon nhất.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!