Dị Nhân Tu Chân Đa Thế Giới
Chương 21: Bị hạ tu vi
Ngưu Kình trở về Ma giáo đem tất cả mọi việc trình bày cho Thánh sứ và các vị giáo đầu nghe. Tất nhiên hắn không nói rõ về Lê Kỳ tiểu thư mà chỉ nói là được một người bằng hữu mới quen cứu. Vị bằng hữu này Ngưu Kình đem gán hết lên người Khương Đồng.
Thánh sứ xem xét cánh tay của Ngưu Kình sắc mặt khó coi.
– Ngưu Kình ngươi còn nhớ hình dáng lão điên đó không?
– Đệ tử còn nhớ rõ. Đệ tử có thể vẽ lại – Ngưu Kình nói.
– Vậy ngươi mau vẽ ra. – Thánh sứ nói.
– Đệ tử tuân lệnh.
Ngưu Kình từ trong nhẫn trữ vật xuất ra giấy bút ngay tại chỗ vẽ lại hình dáng gương mặt lão già điên hôm trước.
– Thánh sứ. Đệ tử đã vẽ xong. Xin mời người xem.
Thánh sứ Lý Điển cầm bức hoạ lên thở ra một hơi nói: – Quả nhiên là y.
Thánh sứ đưa bức hoạ cho Hồng Miễn đang đứng bên cạnh rồi nói:
– Sáng ngày mai ngươi truyền lệnh của ta: Tất cả giáo đồ ma giáo khi gặp người này lập tức tránh xa.
– Thánh sứ? – Ba người giáo đầu cảm thấy có chút lo lắng.
Hồng Miễn tiếp nhận bức tranh rồi đứng qua một bên.
Không khí căng thẳng.
Thánh sứ thở ra một hơi rồi nói:
– Người này là một ẩn tu giả, cách đây hơn 10 năm độ kiếp thất bại đã bị tẩu hoả nhập ma. Ta không ngờ y vẫn còn sống đươc đến hôm nay.
– Người này thân phận thế nào? – Phương Ảnh hỏi.
– Ta cũng không rõ. Chỉ biết là hắn rất lợi hại, ngay cả ta cũng không chịu nổi một chưởng toàn lực của hắn. – Thánh sứ nói.
– A. – Cả ba vị giáo đầu cùng bọn Hồng Miễn, Ngưu Kình đều thất kinh.
– Ngay cả Thánh sứ cũng không thể chịu nổi một kích toàn lực của y thì ai có thể chịu nổi chứ? – Tất cả mọi người đều toát mồ hôi hột.
Thực lực của Thánh sứ rất cao, cho dù cả 3 giáo đầu liên thủ cũng không làm khó được y. Vậy mà y cũng e dè trước lão già điên đó thì có thể hiểu lão ấy lợi hại đến mức nào.
Thánh sứ nói:
– Nhớ lại 10 năm trước khi y độ kiếp, chúng ta gồm có Tả thánh sứ, Hộ kiệu sử lệnh và ta vô tình đi ngang qua đó. Lúc ấy hắn đã độ kiếp xong, người nằm bất động trên đất, cũng không biết là chết hay chưa.
Thánh sứ nhớ lại khung cảnh hôm đó.
– Khi chúng ta đến gần hắn thì hắn ngồi dậy, nói năng điên loạn, máu từ thất khiếu chảy ra. Bọn ta ba người biết là hắn đã tẩu hoả nhập ma, kinh mạch lại bị đại tổn thương nên muốn tranh thủ thời cơ giết người đoạt bảo.
– Nào ngờ ba chúng ta liên thủ cũng không đánh lại. Tả thánh sứ bị đánh chết tại chỗ. Ta và Hộ kiệu sử lệnh thoát được. Hộ kiệu sử lệnh bị trúng một chưởng. Sau đó tu vi của nàng liên tục giảm sút. Trải qua 1 tháng thì toàn bộ tu vi mất hết trở thành một người bình thường không thể tu luyện được nữa.
– Có thể phá hủy tu vi của đối phương? – Liên Trầm kinh hãi nói.
– Như vậy cũng chưa là gì – Thánh sứ nói. – Sau khi phá hủy tu vi của Hộ kiệu sử lệnh. Loại công pháp này tiếp tục công kích sinh mệnh của nàng. Cơ thể nàng bị lở loét, hư hoại đau đớn không chịu nổi. Trong vòng 10 ngày nàng ấy sức tàn lực kiệt mà chết đi.
Mọi người gương mặt đã tái mét. Loại công phu này thật là kinh khủng. Nó không giết người ta liền mà làm người ta từ từ cảm nhận cái chết trong sự đau đớn, sợ hãi và tuyệt vọng.
Thánh sứ nói:
– Ngưu Kình sở dĩ tạm thời thoát chết là bởi vì lão điên ấy chỉ vô ý chạm vào chứ không phải cố tình ra tay. Nhưng mà, vết thương thì cùng một dạng với vết thương của Hộ kiệu sử lệnh năm đó.
– A. – Ngưu Kình nghe như sét đánh bên tai, nhất thời cảm thấy choáng váng. – Hắn sẽ chết ư? Hơn nữa còn chết đau đớn?
Trong căn phòng lớn, có 15 cái giường tầng kê gần nhau, trong đó có 4 cái được tách biệt với 11 cái còn lại bởi 1 vách ngăn.
Đây là phòng ngủ tập thể của 30 thiếu niên dị giới. Họ đã ở cùng nhau suốt 5 năm qua.
Cặp giường tầng của Ngưu Kình và Ngưu Trụ ở gần vách ngăn với 4 cặp giường tầng của nữ nhất.
Cả tổ 5 người đang ngồi quây trên giường của Ngưu Kình xem xét vết thương của hắn. Hắn đã kể cho cả tổ nghe những lời Thánh sứ nói.
Thuý Vy an ủi:
– Ngưu Kình ngươi đừng lo lắng quá. Không phải là ngươi đã bình phục lại sao?
– Nhưng ta để ý thấy nội lực cứ hao hụt dần đi, cứ như bị rò rỉ vậy. – Ngưu Kình nói. – Linh khí tụ hội sáng nay ở luyện khí trường giờ đã bị mất một nửa rồi.
Ngưu Trụ vỗ vai Ngưu Kình nói:
– Bây giờ hãy còn quá sớm để kết luận. Ngươi cứ thoải mái sống đi.
– Đúng đó Ngưu Kình – Thuý Vân nói – Nếu thực lực ngươi bị tổn hại thì hãy chuyển qua chức trách Hỗ Trợ như ta đi.
– Chuyển sang Hỗ Trợ? – Mấy người nhìn Thuý Vân.
– Phải – Thuý Vân giải thích. – Chức trách Hỗ trợ có thể dùng sức mạnh của chiến thú bù đắp thực lực bản thân. Hơn nữa, chức trách Hỗ trợ có thể tự chữa thương cho mình được. Thế nào?
Mấy người kia nhìn nhau rồi cùng nhìn Ngưu Kình như dò ý.
Lời của Thuý Vân không phải không có lý. Nếu thực lực bản thân bị tổn thương thì có thể kiếm một chiến thú cực mạnh bù lại. Còn về thương thế thì Hỗ trợ chức trách có nhiều năng lực tự chữa trị sẽ tốt hơn.
– Ta không sao đâu. – Ngưu Kình nói. – Không phải Ngưu Trụ đã nói rồi sao, bây giờ vẫn còn quá sớm để kết luận mà.
– Đúng rồi. Chúng ta đi đâu chơi đi – Thuý Miêu nói. – Chứ ở đây ão não ta cũng chán lắm.
– Hay là các ngươi phụ ta đi bắt thú đi. – Thuý Vân nói. – Chiến thú của ta cần phải thay loại mới mạnh hơn rồi.
– Hay đó. Ngươi muốn bắt loại nào? – Thuý Miêu hỏi.
– Tiểu Bá Vương Long. – Thuý Vân nói.
– Tiểu Bá Vương Long? – Cả nhóm trừng mắt
– Suỵt. – Thuý Vân nói – Các ngươi nói khẽ chứ.
– Ngươi sợ cái gì thế? – Thuý Miêu hỏi.
– Tiểu Bá Vương Long rất quí hiếm, nếu để bọn họ nghe thấy phỏng chừng bọn họ sẽ cạnh tranh với ta mất. – Thuý Vân nói.
– Ngươi nằm mơ sao? Tiểu Bá Vương Long không còn là yêu thú nữa, nó là ma thú rồi đó. – Ngưu Trụ nói.
Thú có yêu thú và ma thú. Yêu thú có trí tuệ gần bằng người, có thể tu chân, khi đạt thành tựu cao có thể hóa thành hình người. Ma thú có trí tuệ kém hơn, không biết tu chân, không thể hóa thành hình người nhưng bù lại sức mạnh lại lớn hơn. Có thể nói ma thú là phiên bản cao cấp hơn của dã thú.
Có một vài loại ma thú rất khôn ngoan nhưng đó là loại trí khôn của thú chứ không giống như trí tuệ tu duy của người.
– Ta nghe nói thực lực phải từ Kim Đan kỳ trở lên mới thu phục được Tiểu Bá Vương Long mà. – Thuý Vy nói.
– Ta biết chứ. Nhưng nếu bắt được một ấu nhi hay một quả trứng sắp nở thì ta có cơ hội thu phục được nó. – Thuý Vân nói.
– Tiểu Bá Vương Long rất tinh khôn, có thể tàng hình, sức tấn công pháp thuật cực mạnh lại sống theo quần thể. Ngươi muốn tiếp cận tổ của nó để bắt ấu nhi hay lấy trứng của nó cơ hồ là rất khó a. – Ngưu Trụ nói.
– Chỉ cần 2 con Tiểu Bá Vương Long trưởng thành tàng hình phối hợp tấn công, cho dù là Hồng Miễn sư huynh cũng không chắc chống lại được. Còn một quần thể Tiểu Bá Vương Long vây công…hừ…hừ… ngươi có còn mạng để bắt con của chúng không đây.
– Nhưng mà… – Thuý Vân nằn nì – Ma thú càng nguy hiểm thì chiến thú lại càng lợi hại, không tốt sao?
Ngưu Kình hỏi:
– Thuý Vân ngươi có biết chỗ ở của Tiểu Bá Vương Long không?
Thuý Vân nói:
– Ta không biết chỗ chính xác nhưng đại để là trong Cấm Ma Sơn Mạch. Chúng ta có thể đi tìm.
– Cấm Ma Sơn Mạch rất là rộng lớn. – Thuý Miêu nói – địa bàn của nó một phần thuộc về sự quản lý của Khổng Tước Linh Vương, một phần thuộc sự quản lý của Thiên La Thù Vương.
– Khổng Tước Linh Vương đã chết rồi giờ không biết yêu vương nào lên thay thế. – Thuý Vy nói.
Thuý Vân ở một bên giận lẫy nói:
– Rốt cục các ngươi có chịu đi giúp ta không?
– Aida. – Ngưu Trụ nói – Ngươi đó. Chí ít cũng ráng luyện lên tới bậc 8 đi rồi chúng ta đi. Đi bây giờ chỉ là uổng mạng.
Thuý Miêu, Thuý Vy cũng lắc đầu. Chỉ có Ngưu Kình là không có ý kiến gì.
– Thôi bỏ đi. – Thuý Vân lẫy nói.
Mấy người còn lại đưa mắt nhìn nhau lắc đầu rồi thở ra một hơi.
Ba ngày sau.
Tại luyện khí trường.
Tổ đội của Thúy Vy cùng tu luyện Khí và Thần.
Ngưu Kình đột nhiên cảm thấy suy yếu. Thực lực của hắn và Thúy Vy là cao nhất, đều là 7 bậc Tam Bộ. Bây giờ hắn cảm thấy như mình bị thua sút so với Thúy Vy một bậc.
– Ta… bị hạ tu vi rồi. – Ngưu Kình nhận ra.
Những người còn lại trong tổ cũng phát hiện ra được chuyện này.
– Tu vi của Ngưu Kình đã bị hạ xuống còn 6 bậc.
Cả tổ đội đình chỉ tu luyện.
Bốn người Thúy Vy, Thúy Miêu, Thúy Vân và Ngưu Trụ đồng thời cảm thấy run sợ. Họ đặt tay lên người Ngưu Kình trấn an.
– Chúng ta sẽ tìm cách. Ngưu Kình ngươi hãy vững tâm.
Ngưu Kình gật đầu nhưng trong lòng hắn như nước sôi chực trào đầy lo lắng sợ hãi.
Ở bên cạnh, Mã Tập và Ngưu Chiến phát hiện sự việc lạ. Bọn hắn quét thần thức qua thì nhận thấy Ngưu Kình đã bị hạ tu vi xuống. Không hẹn mà cả hai người Mã Tập và Ngưu Chiến đều nhếch một bên mép lên cười thầm. Chuyện của Ngưu Kình vốn không ai nói ra nhưng hai người họ là đệ tử cưng của 2 giáo đầu Phương Ảnh và Liên Trầm nên đã được sư phụ nói cho nghe.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!