Hiệp Sĩ Trong Marvel - Chương 11:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
170


Hiệp Sĩ Trong Marvel


Chương 11:


Cuối tháng 12 năm 1942, khí trời càng là lạnh khủng khiếp, nhất là đối với những người châu Á còn chưa quen thời tiết nơi đây. Trên con đường dầy cộm tuyết đọng nặng nề của New York, một chiếc xe bốn bánh lặng lẽ mà đi, trông có vẻ rất cô đơn trên con phố vắng lặng. Trong xe ngồi ngoại trừ một tên tài xế, một tên tóc vàng gầy gò nam tử cùng một cô gái xinh đẹp, tóc cũng vàng không kém, chính là một tên thanh niên châu Á da vàng tóc đen mắt nâu. Chỉ thấy hắn vẫn luôn quan sát ngoài cửa sổ, sự thực nhưng là rất sợ từ đâu lại nhảy ra một tên Hydra ôm bom liều chết. Mặc dù biết nội dung vở kịch, cũng biết điệp vụ Carter là thiên tài, nhưng là hắn cũng không đảm bảo lắm. Dù sao mấy năm nay Hydra bị hắn đánh cho không ngẩng đầu lên được, không đảm bảo liều chết một kích có thể làm ra cái gì yêu thiêu thân.
“Ta nói, Đinh, ngươi cứ ngắm ngoài trời làm gì? Ngày hôm nay nhưng là cơ hội cuối cùng của ta a, ngươi sao không khích lệ ta chút?” Steve hơi có chút bất an, nhưng vẫn đùa cợt nói.
“Dựa theo ta hiểu ngươi, bằng hữu của ta nhưng là không cần ta phải đi khích lệ. Hắn nhất định sẽ vượt qua cái cửa ải nho nhỏ này, cá chép hóa rồng đấy.” Đinh Minh quay lại nhìn Steve, mỉm cười nói.

“Cảm ơn.” Steve không nói gì thêm, nhưng hắn bỗng có một loại không tên sức mạnh thiêu đốt trong lòng. Không sai, chỉ một cửa ải nho nhỏ mà thôi, ta nhất định sẽ vượt qua. Huống chi bên cạnh ta nhưng là có người anh em tình như thủ túc, luôn che chở, bảo vệ ta a. Ta nhất định phải vượt qua, đạt được lực lượng, như vậy ta mới có thể sát cánh cùng hắn, thậm chí là bảo vệ hắn, như lời ta đã hứa năm xưa.
“Tiên sinh, ngài nhìn bên ngoài lâu như vậy, phải chăng đang tìm kiếm điều gì?” Carter cũng tò mò hỏi.
“Oh, lẽ nào điệp vụ Carter cũng không tin là ta đang ngắm cảnh sắc tuyết phủ tuyệt đẹp kia?” Đinh Minh cười hắc hắc hỏi lại.
“Dựa theo tư liệu của chúng ta về tiên sinh, ngài rất không khả năng là loại người như thế.” Carter mỉm cười nói.
Đinh Minh hơi ngừng lại, chợt cũng nghĩ thông. Người ta đã chọn Steve làm siêu chiến sĩ, tất nhiên cũng sẽ điều tra về những người xung quanh hắn ta. Mà Đinh Minh mấy năm như một ngày, không tại rèn luyện, chính là học tập nghiên cứu gen, hoặc là thỉnh thoảng lại đi ra ngoài chạy bộ với Steve, Bucky. Biểu hiện bề ngoài của hắn cũng không phải là cái gì nhà thơ, họa sĩ,… có đam mê ngắm trời ngắm đất, ngắm thiên nhiên tìm kiếm ý tưởng a. Mà điều này cũng không phải khó điều tra cho lắm, dù sao nhân gia nhưng là một trong những đặc vụ xuất sắc nhất nước Mĩ hiện tại à.
“Hắc hắc, ta đang tìm kiếm bóng dáng những kẻ mà Carter tiểu thư cũng đang đề phòng đó thôi.” Đinh Minh cười trả lời.
“Vậy sao, vậy tiên sinh biết ta đang đề phòng ai?” Carter hơi biến sắc mặt, chợt nhẹ nhàng hỏi.
“Trên thế giới này ngoại trừ Hydra ra, còn có gì đáng giá đặc vụ Carter quan tâm đâu?” Đinh Minh chắc lưỡi nói. Hắn là cố tình nói toạc ra, vì muốn nhanh một chút gia nhập vào SHIELD a, không làm sao hắn có thể kiếm được tình báo các căn cứ của Hydra bên kia đại dương đây?
“Xem ra tiên sinh không ra khỏi nhà cỏ cũng biết chuyện thiên hạ, tình báo về tiên sinh nhưng là rất thiếu hụt a.” Carter cười híp mắt nói.
Nói nhảm, ca mà để lộ bản thân, còn làm cái gì ninja nữa? Về nhà làm vườn đi thôi, tránh để Super Villains ngày sau đến nhà trả thù…
“Dùng thành ngữ rất chính xác, đáng tiếc ta không phải người Trung Quốc, bằng không sẽ vỗ tay khen tiểu thư.” Đinh Minh cười hắc hắc nói.
“Vậy sao, đáng tiếc ta học tập văn hóa đất nước tiên sinh cũng không nhiều lắm, bằng không nhất định sẽ tìm được thành ngữ phù hợp.” Carter trả lời.
Cái này là bi ai a, ai kêu lúc này nước mình vẫn chưa giải phóng đâu rồi, còn đang bị Nhật Bản chiếm đóng kia kìa. Một dân tộc mà không có tự do đáng nói, làm sao có quyền được các dân tộc hùng mạnh khác biết đến?
Mà nói đến chiến tranh, tại sao Nhật Bản từng xâm lược Việt Nam mà Đinh Minh vẫn thích kiếm đạo Nhật Bản? Nói nhảm, đây là thời kỳ chiến tranh, hỗn loạn nhất trong lịch sử thế giới a, mạnh được yếu thua đã là chân lý thời kỳ này, làm gì giống như đời sau, còn tồn tại pháp lý, Liên Hiệp Quốc? Hơn nữa trách người xâm lược, còn không bằng trách mình không đủ lực lượng tự bảo vệ chủ quyền lãnh thổ đất nước. Có như vậy mới có thể tự cường. Còn Đinh Minh thích kiếm đạo Nhật Bản, đó là vì nó rất phù hợp với khẩu vị của hắn, thích hợp cho con đường ninja mà hắn định sáng tạo.
“Uhm, ta có thể hiểu, tiểu thư không cần nói thêm, chúng ta vẫn là chờ đến địa điểm a.” Nói xong hắn quay đầu nhìn bên ngoài, cặp mắt hơi lóng lánh.
Carter cũng giữ im lặng, nàng không nói thêm gì nữa. Nàng cũng biết tình cảnh đất nước của Đinh Minh, nhưng điều đó cũng bất chợt gợi lên một suy nghĩ cho nàng. Đất nước kia không phải bị người Nhật chiếm đóng sao? Mà người Nhật không phải phát xít sao?…

Chiếc xe bon bon trên đường trong im lặng, cuối cùng dừng lại trước một tòa quân doanh. Đinh Minh, Carter, Steve cùng nhau tiến vào nơi đây dưới sự canh gác nghiêm ngặt của binh lính tuần tra xung quanh.
Ngồi vào cái ghế được chuẩn bị riêng cho mình, Đinh Minh bắt đầu tập trung quan sát xung quanh và căn phòng mà Steve sẽ tiến vào. Hắn là sẽ không cho phép Hydra lúc này xuất hiện, ảnh hưởng đến người anh em của hắn. Còn sau đó nha, hắn sẽ không quan tâm. Steve lúc đó đã có sức mạnh của mình, còn tiến sĩ Erskine? Mặc dù rất đáng kính nhưng hắn là sẽ không đi thay đổi tiến trình của lịch sử, trừ phi ngày nào đó hắn có sức mạnh của Thanos, hoặc hơn kìa, bằng không vẫn là yên lặng phát tài cho thỏa đáng. Hắn mà cứu tiến sĩ, nói không chừng ngày hôm sau liền đầy đường đều là Siêu Chiến Sĩ, sau đó tất nhiên là không đến lượt Steve đi thể hiện, tham gia chiến tranh. Dù sao nhân gia nhưng là Siêu Chiến Sĩ đầu tiên, là Captain America a. Tất nhiên sẽ trở thành món đồ chơi cho những chính trị gia kia. Hắn sẽ không ngày nổi danh, vì chiến trường không bao giờ cần hắn nữa.
Còn về thuốc kích thích kia? Hiện tại hắn e rằng chưa dùng được… Dù sao, tác dụng của nó tuy nói vô cùng tốt ai biết dùng xong có kết hợp được với Huyết kế giới hạn hay không a? Không dùng được Huyết kế nữa, không phải là hắn sẽ thiệt thòi lớn? Quên đi, đồ chơi này hiện tại vẫn là để cho người thiện lương như Steve đi nghịch đi thôi. Hắn vẫn là suy nghĩ làm sao kiếm đầy đủ năng lượng mới tốt. Hokage kia mới thực là cơ duyên của hắn a.
Sự chú ý của mọi người tập trung cao độ vào căn phòng mà trong đó Steve đang lột xác, không ai biết trong đó đang xảy ra chuyện gì, nhưng từ tiếng gào thảm thiết nơi đó phát ra cũng có thể cảm nhận một chút sự khủng bố.
Cơn đau kéo dai, nỗi thống khổ dường như vô cùng vô tận, khiến cho không chỉ bản thân đau đơn, những người xung quanh cũng cảm động lây, người thân càng là thấy như đứt từng khúc ruột…
Một tiếng sau, tiếng kêu dần nhỏ đi rồi kết thúc, mọi người vô cùng hồi hộp tập trung vào cánh cửa đang đóng chặt kia, chờ đợi một điều kìa diệu sắp xuất hiện hoặc là một tin tức khiến người ta tan nát cõi lòng.
Rốt cuộc, cánh cửa dần mở ra, một chàng thanh niên tóc vàng khoác áo ba lỗ, quần bộ đội chậm rãi đi ra. Có thể thấy những thớ cơ rắn chắc, tràn đầy sức sống, lực lượng, biểu hiện ra sự hoàn mỹ của nhân loại đỉnh phong.
Người đàn ông kia xuất hiện, nở nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời, khiến cho nỗi đau, thống khổ kia dường như biến mất ngay khi hắn xuất hiện, khiến người ta quên đi nỗi bất an và lo lắng trong lòng. Có chỉ là khâm phục tự đáy lòng sự kiên trì của hắn, cùng với cầu mong Thượng Đế chúc phúc cho sự thành tựu của hắn.
Đinh Minh nhạt nhòa cười, hắn biết rằng từ giờ phút này hắn sẽ có thêm một chiến hữu, một người bạn trung thành, người mà hắn có thể tin tưởng được, có thể giao sau lưng cho hắn bảo vệ. Cũng như những chiến binh Rome như thế, chiến hữu là luôn sẽ bảo vệ lẫn nhau.
Bỗng nhiên một tiếng súng nổ làm cho hắn chú ý, quay sang nhìn đã thấy tiến sĩ Erskine ngã trong vũng máu. Bên cạnh tiến sĩ, một lên mặc jacket bạc lướt qua, cướp lấy một lọ thuốc trong túi áo Erskine, không quay đầu lại lập tức đi liền. Hắn hừ lạnh một tiếng, phi tiêu lập tức bay ra, xuyên thủng trái tim tên Hydra còn chưa kịp thu súng lại kia. Tốc độ vung lên nhanh đến mức không ai có thể thấy được động tác của hắn, tên Hydra kia đã ngã nhào sang bên, chết tức tưởi.
“Tiến sĩ Erskine a, ta chỉ có thể làm được đến đây thôi, ngắm ngươi khi gặp Thượng Đế không nên oán trách ta a…” Đinh Minh tiến đến gần, nhặt lên ống nghiệm, lại ngẩng đầu nhìn phương hướng tiến sĩ Erskine thở dài, như thể có thể chứng kiến linh hồn tiến sĩ sắp ly khai thân thể, bay lên thiên không.
“Ai, cũng thế, ta ngăn cản tiến sĩ, chẳng phải là ngăn cản tiến sĩ chết đi, chẳng phải là sẽ ngăn cản tiến sĩ đi gặp gia đình mình? Này nhưng là thù không đội trời chung a…” Kiếm cái cớ để giảm bớt áy náy của mình, Đinh Minh lập tức vui lên, vội vàng đi tới gần đám đông đang tụ tập quanh tiến sĩ đã nằm bất động.
“Steve… không… nên quên lời… ta nói… Ta không cần… ngươi trở thành… chiến sĩ… xuất sắc… Hãy trở thành… người đàn ông tốt a…” Tiến sĩ Erskine đứt quãng dặn dò Steve.
Captain America rơi ra giọt nước mắt đầu tiên trong cuộc đời làm Siêu Chiến Sĩ của mình. Dù vậy, không ai sẽ nói không đáng. Nhân gia nhưng là tái tạo cuộc đời cho Siêu Chiến Sĩ a…
Bên cạnh Đinh Minh chợt xuất hiện một người chiến sĩ. Hắn đưa tay ra đối với Đinh Minh, nghiêm túc nói: “Tiên sinh, mời đưa vật ngươi vừa nhặt được cho ta.”
“A tất nhiên, tất nhiên…” Đinh Minh cười híp mắt nói.

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Cuối tháng 12 năm 1942, khí trời càng là lạnh khủng khiếp, nhất là đối với những người châu Á còn chưa quen thời tiết nơi đây. Trên con đường dầy cộm tuyết đọng nặng nề của New York, một chiếc xe bốn bánh lặng lẽ mà đi, trông có vẻ rất cô đơn trên con phố vắng lặng. Trong xe ngồi ngoại trừ một tên tài xế, một tên tóc vàng gầy gò nam tử cùng một cô gái xinh đẹp, tóc cũng vàng không kém, chính là một tên thanh niên châu Á da vàng tóc đen mắt nâu. Chỉ thấy hắn vẫn luôn quan sát ngoài cửa sổ, sự thực nhưng là rất sợ từ đâu lại nhảy ra một tên Hydra ôm bom liều chết. Mặc dù biết nội dung vở kịch, cũng biết điệp vụ Carter là thiên tài, nhưng là hắn cũng không đảm bảo lắm. Dù sao mấy năm nay Hydra bị hắn đánh cho không ngẩng đầu lên được, không đảm bảo liều chết một kích có thể làm ra cái gì yêu thiêu thân.
“Ta nói, Đinh, ngươi cứ ngắm ngoài trời làm gì? Ngày hôm nay nhưng là cơ hội cuối cùng của ta a, ngươi sao không khích lệ ta chút?” Steve hơi có chút bất an, nhưng vẫn đùa cợt nói.
“Dựa theo ta hiểu ngươi, bằng hữu của ta nhưng là không cần ta phải đi khích lệ. Hắn nhất định sẽ vượt qua cái cửa ải nho nhỏ này, cá chép hóa rồng đấy.” Đinh Minh quay lại nhìn Steve, mỉm cười nói.

“Cảm ơn.” Steve không nói gì thêm, nhưng hắn bỗng có một loại không tên sức mạnh thiêu đốt trong lòng. Không sai, chỉ một cửa ải nho nhỏ mà thôi, ta nhất định sẽ vượt qua. Huống chi bên cạnh ta nhưng là có người anh em tình như thủ túc, luôn che chở, bảo vệ ta a. Ta nhất định phải vượt qua, đạt được lực lượng, như vậy ta mới có thể sát cánh cùng hắn, thậm chí là bảo vệ hắn, như lời ta đã hứa năm xưa.
“Tiên sinh, ngài nhìn bên ngoài lâu như vậy, phải chăng đang tìm kiếm điều gì?” Carter cũng tò mò hỏi.
“Oh, lẽ nào điệp vụ Carter cũng không tin là ta đang ngắm cảnh sắc tuyết phủ tuyệt đẹp kia?” Đinh Minh cười hắc hắc hỏi lại.
“Dựa theo tư liệu của chúng ta về tiên sinh, ngài rất không khả năng là loại người như thế.” Carter mỉm cười nói.
Đinh Minh hơi ngừng lại, chợt cũng nghĩ thông. Người ta đã chọn Steve làm siêu chiến sĩ, tất nhiên cũng sẽ điều tra về những người xung quanh hắn ta. Mà Đinh Minh mấy năm như một ngày, không tại rèn luyện, chính là học tập nghiên cứu gen, hoặc là thỉnh thoảng lại đi ra ngoài chạy bộ với Steve, Bucky. Biểu hiện bề ngoài của hắn cũng không phải là cái gì nhà thơ, họa sĩ,… có đam mê ngắm trời ngắm đất, ngắm thiên nhiên tìm kiếm ý tưởng a. Mà điều này cũng không phải khó điều tra cho lắm, dù sao nhân gia nhưng là một trong những đặc vụ xuất sắc nhất nước Mĩ hiện tại à.
“Hắc hắc, ta đang tìm kiếm bóng dáng những kẻ mà Carter tiểu thư cũng đang đề phòng đó thôi.” Đinh Minh cười trả lời.
“Vậy sao, vậy tiên sinh biết ta đang đề phòng ai?” Carter hơi biến sắc mặt, chợt nhẹ nhàng hỏi.
“Trên thế giới này ngoại trừ Hydra ra, còn có gì đáng giá đặc vụ Carter quan tâm đâu?” Đinh Minh chắc lưỡi nói. Hắn là cố tình nói toạc ra, vì muốn nhanh một chút gia nhập vào SHIELD a, không làm sao hắn có thể kiếm được tình báo các căn cứ của Hydra bên kia đại dương đây?
“Xem ra tiên sinh không ra khỏi nhà cỏ cũng biết chuyện thiên hạ, tình báo về tiên sinh nhưng là rất thiếu hụt a.” Carter cười híp mắt nói.
Nói nhảm, ca mà để lộ bản thân, còn làm cái gì ninja nữa? Về nhà làm vườn đi thôi, tránh để Super Villains ngày sau đến nhà trả thù…
“Dùng thành ngữ rất chính xác, đáng tiếc ta không phải người Trung Quốc, bằng không sẽ vỗ tay khen tiểu thư.” Đinh Minh cười hắc hắc nói.
“Vậy sao, đáng tiếc ta học tập văn hóa đất nước tiên sinh cũng không nhiều lắm, bằng không nhất định sẽ tìm được thành ngữ phù hợp.” Carter trả lời.
Cái này là bi ai a, ai kêu lúc này nước mình vẫn chưa giải phóng đâu rồi, còn đang bị Nhật Bản chiếm đóng kia kìa. Một dân tộc mà không có tự do đáng nói, làm sao có quyền được các dân tộc hùng mạnh khác biết đến?
Mà nói đến chiến tranh, tại sao Nhật Bản từng xâm lược Việt Nam mà Đinh Minh vẫn thích kiếm đạo Nhật Bản? Nói nhảm, đây là thời kỳ chiến tranh, hỗn loạn nhất trong lịch sử thế giới a, mạnh được yếu thua đã là chân lý thời kỳ này, làm gì giống như đời sau, còn tồn tại pháp lý, Liên Hiệp Quốc? Hơn nữa trách người xâm lược, còn không bằng trách mình không đủ lực lượng tự bảo vệ chủ quyền lãnh thổ đất nước. Có như vậy mới có thể tự cường. Còn Đinh Minh thích kiếm đạo Nhật Bản, đó là vì nó rất phù hợp với khẩu vị của hắn, thích hợp cho con đường ninja mà hắn định sáng tạo.
“Uhm, ta có thể hiểu, tiểu thư không cần nói thêm, chúng ta vẫn là chờ đến địa điểm a.” Nói xong hắn quay đầu nhìn bên ngoài, cặp mắt hơi lóng lánh.
Carter cũng giữ im lặng, nàng không nói thêm gì nữa. Nàng cũng biết tình cảnh đất nước của Đinh Minh, nhưng điều đó cũng bất chợt gợi lên một suy nghĩ cho nàng. Đất nước kia không phải bị người Nhật chiếm đóng sao? Mà người Nhật không phải phát xít sao?…

Chiếc xe bon bon trên đường trong im lặng, cuối cùng dừng lại trước một tòa quân doanh. Đinh Minh, Carter, Steve cùng nhau tiến vào nơi đây dưới sự canh gác nghiêm ngặt của binh lính tuần tra xung quanh.
Ngồi vào cái ghế được chuẩn bị riêng cho mình, Đinh Minh bắt đầu tập trung quan sát xung quanh và căn phòng mà Steve sẽ tiến vào. Hắn là sẽ không cho phép Hydra lúc này xuất hiện, ảnh hưởng đến người anh em của hắn. Còn sau đó nha, hắn sẽ không quan tâm. Steve lúc đó đã có sức mạnh của mình, còn tiến sĩ Erskine? Mặc dù rất đáng kính nhưng hắn là sẽ không đi thay đổi tiến trình của lịch sử, trừ phi ngày nào đó hắn có sức mạnh của Thanos, hoặc hơn kìa, bằng không vẫn là yên lặng phát tài cho thỏa đáng. Hắn mà cứu tiến sĩ, nói không chừng ngày hôm sau liền đầy đường đều là Siêu Chiến Sĩ, sau đó tất nhiên là không đến lượt Steve đi thể hiện, tham gia chiến tranh. Dù sao nhân gia nhưng là Siêu Chiến Sĩ đầu tiên, là Captain America a. Tất nhiên sẽ trở thành món đồ chơi cho những chính trị gia kia. Hắn sẽ không ngày nổi danh, vì chiến trường không bao giờ cần hắn nữa.
Còn về thuốc kích thích kia? Hiện tại hắn e rằng chưa dùng được… Dù sao, tác dụng của nó tuy nói vô cùng tốt ai biết dùng xong có kết hợp được với Huyết kế giới hạn hay không a? Không dùng được Huyết kế nữa, không phải là hắn sẽ thiệt thòi lớn? Quên đi, đồ chơi này hiện tại vẫn là để cho người thiện lương như Steve đi nghịch đi thôi. Hắn vẫn là suy nghĩ làm sao kiếm đầy đủ năng lượng mới tốt. Hokage kia mới thực là cơ duyên của hắn a.
Sự chú ý của mọi người tập trung cao độ vào căn phòng mà trong đó Steve đang lột xác, không ai biết trong đó đang xảy ra chuyện gì, nhưng từ tiếng gào thảm thiết nơi đó phát ra cũng có thể cảm nhận một chút sự khủng bố.
Cơn đau kéo dai, nỗi thống khổ dường như vô cùng vô tận, khiến cho không chỉ bản thân đau đơn, những người xung quanh cũng cảm động lây, người thân càng là thấy như đứt từng khúc ruột…
Một tiếng sau, tiếng kêu dần nhỏ đi rồi kết thúc, mọi người vô cùng hồi hộp tập trung vào cánh cửa đang đóng chặt kia, chờ đợi một điều kìa diệu sắp xuất hiện hoặc là một tin tức khiến người ta tan nát cõi lòng.
Rốt cuộc, cánh cửa dần mở ra, một chàng thanh niên tóc vàng khoác áo ba lỗ, quần bộ đội chậm rãi đi ra. Có thể thấy những thớ cơ rắn chắc, tràn đầy sức sống, lực lượng, biểu hiện ra sự hoàn mỹ của nhân loại đỉnh phong.
Người đàn ông kia xuất hiện, nở nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời, khiến cho nỗi đau, thống khổ kia dường như biến mất ngay khi hắn xuất hiện, khiến người ta quên đi nỗi bất an và lo lắng trong lòng. Có chỉ là khâm phục tự đáy lòng sự kiên trì của hắn, cùng với cầu mong Thượng Đế chúc phúc cho sự thành tựu của hắn.
Đinh Minh nhạt nhòa cười, hắn biết rằng từ giờ phút này hắn sẽ có thêm một chiến hữu, một người bạn trung thành, người mà hắn có thể tin tưởng được, có thể giao sau lưng cho hắn bảo vệ. Cũng như những chiến binh Rome như thế, chiến hữu là luôn sẽ bảo vệ lẫn nhau.
Bỗng nhiên một tiếng súng nổ làm cho hắn chú ý, quay sang nhìn đã thấy tiến sĩ Erskine ngã trong vũng máu. Bên cạnh tiến sĩ, một lên mặc jacket bạc lướt qua, cướp lấy một lọ thuốc trong túi áo Erskine, không quay đầu lại lập tức đi liền. Hắn hừ lạnh một tiếng, phi tiêu lập tức bay ra, xuyên thủng trái tim tên Hydra còn chưa kịp thu súng lại kia. Tốc độ vung lên nhanh đến mức không ai có thể thấy được động tác của hắn, tên Hydra kia đã ngã nhào sang bên, chết tức tưởi.
“Tiến sĩ Erskine a, ta chỉ có thể làm được đến đây thôi, ngắm ngươi khi gặp Thượng Đế không nên oán trách ta a…” Đinh Minh tiến đến gần, nhặt lên ống nghiệm, lại ngẩng đầu nhìn phương hướng tiến sĩ Erskine thở dài, như thể có thể chứng kiến linh hồn tiến sĩ sắp ly khai thân thể, bay lên thiên không.
“Ai, cũng thế, ta ngăn cản tiến sĩ, chẳng phải là ngăn cản tiến sĩ chết đi, chẳng phải là sẽ ngăn cản tiến sĩ đi gặp gia đình mình? Này nhưng là thù không đội trời chung a…” Kiếm cái cớ để giảm bớt áy náy của mình, Đinh Minh lập tức vui lên, vội vàng đi tới gần đám đông đang tụ tập quanh tiến sĩ đã nằm bất động.
“Steve… không… nên quên lời… ta nói… Ta không cần… ngươi trở thành… chiến sĩ… xuất sắc… Hãy trở thành… người đàn ông tốt a…” Tiến sĩ Erskine đứt quãng dặn dò Steve.
Captain America rơi ra giọt nước mắt đầu tiên trong cuộc đời làm Siêu Chiến Sĩ của mình. Dù vậy, không ai sẽ nói không đáng. Nhân gia nhưng là tái tạo cuộc đời cho Siêu Chiến Sĩ a…
Bên cạnh Đinh Minh chợt xuất hiện một người chiến sĩ. Hắn đưa tay ra đối với Đinh Minh, nghiêm túc nói: “Tiên sinh, mời đưa vật ngươi vừa nhặt được cho ta.”
“A tất nhiên, tất nhiên…” Đinh Minh cười híp mắt nói.

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN