Màn đêm buông xuống, bóng tối dần dần bao trùm thành phố New York. Những ngôi sao dần dần nhô ra trên bầu trời thành thị. Mặt trăng tròn trịa tỏa ánh sáng mờ ảo.
Màn đêm nơi New York có một vẻ đẹp lạ kỳ. Năm 1967, nơi đây còn chưa phải khắp nơi đèn điện chiếu sáng như những năm 2000. Tuy nhiên, cũng vì thế mà ô nhiễm ánh sáng chưa xảy ra. Con đường có thể được chiếu sáng bởi mặt trăng và ánh sao trên trời.
Những năm 2000, cho dù là trong đêm, thành phố New York vẫn vô cùng nhộn nhịp. Lúc đó là thời gian hoạt động chủ yếu của những chiếc xe tải to lớn.
Hơn thế nữa, thỉnh thoảng bạn sẽ thấy một vài ngươi ngủ ở những chiếc ghế ven đường.
Tuy nhiên, vào năm 1967, màn đêm ở đây thực sự là quá yên tĩnh. Không có âm thanh phát ra của những chiếc xe tải. Thỉnh thoảng bạn còn có thể nghe tiếng vo ve của con muỗi, điều mà bạn vĩnh viễn không thể nghe thấy ở New York thời hiện đại.
Và vào năm 1967 này, nếu có những người ngủ ở ven đường, đó đích xác là ăn mày. Nếu có những con người hoạt động vào ban đêm lúc này, đó đích xác là côn đồ hoặc là… tội phạm.
Lại hoặc là… siêu cấp tội phạm.
Trong một kho hàng thuộc phía nam thành phố New York, đang có một cuộc giao dịch xảy ra.
Bên bán là một trong những bang phái người Liên Xô nổi tiếng, bên mua là đại ca xã hội đen thành phố New York.
“Nghe nói thành phố New York từng có một siêu cấp anh hùng? Hắn đâu rồi? Sao không tới bắt chúng ta?” Tên người Liên Xô cười nói.
“Hắn đã chết, bắt không được ai nữa.” Đại ca xã hội đen trả lời.
“Đã chết? Thật đáng tiếc, nếu chưa chết ta đang muốn cho hắn một viên đạn, để cảm thụ sự mỹ diệu của việc giết chết một siêu cấp anh hùng.” Người Liên Xô cười ha ha nói.
“Nếu hắn còn sống, chúng ta cũng không dám công khai như vậy. Sự tồn tại của hắn đủ để dọa chết một đống người.” Đại ca xã hội đen cũng không có tâm tình vui đùa: “Năm đó, ta còn là một tên côn đồ cắc ké, từng thấy hắn một tay bắt được một bang phái ở Mĩ. Bang phái đó được trang bị súng ống rất hiện đại, vậy mà không làm bị thương hắn chút nào.”
“Một người chết mà thôi, ngươi làm gì nghiêm túc vậy. Nói đến, kiện hàng này ngươi định dùng như thế nào?” Người Liên Xô hỏi.
“Bán cho những ai cần đến nó.” Đại ca xã hội đen cười nói.
“Rất đáng tiếc, ngươi không có cơ hội làm như vậy.” Một âm thanh vang ra từ màn đêm xung quanh, như thể đến từ bốn phương tám hướng.
“Ai?” Tên người Liên Xô sửng cồ hỏi.
“Ta? Người ta gọi ta là Shadow Paladin. Tuy rằng ta cũng chưa hài lòng lắm với cái tên này. Nhưng mà thôi cũng tạm chấp nhận đi.” Một bóng đen đi ra từ trong đêm tối, âm thanh vang vang.
“Shadow Paladin? Ngươi chưa chết?” Đại ca xã hội đen kêu lên, hắn vội vàng gọi: “Các anh em, mau tập hợp, địch nhân tới.” Hắn cũng không dám nói là Shadow Paladin tới, sợ hù chạy bọn đàn em.
“Gọi đệ? Anh cũng đang muốn một tay tóm gọn các bé đây.” Bóng đen cười ha ha nói.
Một đống tên đầu trâu mặt ngựa xông lên, vây quanh bóng đen. Một tên đàn em đột nhiên phản ứng lại: ” Super hero Shadow Paladin? Ôi trời, chúng ta xong rồi.” Tên đàn em này có vẻ chăm đọc báo, nên biết trang phục của Shadow Paladin.
“Không phải sợ, chúng ta đông người hơn, chơi hắn.” Tên đại ca xã hội đen hô hào.
Còn chưa chờ hắn nói xong, một màn sương mù bao phủ toàn bộ bọn họ.
Màn sương mù qua đi, cả đám ngã xuống đầy đất. Tất cả đã tiến vào hôn mê sâu.
“Vẫn là câu nói kia, muốn lương tâm là phải đánh đổi bằng tiền bạc.” Bóng đen lẩm bẩm, vứt đi ống nghiệm đã không còn chất thuốc trong đó, sau đó lấy bộ đàm gọi cho sở cảnh sát ở gần đò:
“Alo, tôi là Narrow đây, nơi này có vụ buôn bán ma túy, đúng, ma túy đó. Ở trong kho hàng thuộc phía Nam New York.”
“Được rồi, chúng tôi đến ngay, mong anh không nên xúc động bọn buôn ma túy.” Bên kia truyền đến âm thanh vang vang của người cảnh sát nào đó.
Bóng đen dập máy, hắn đi ra khỏi kho hàng, biến mất trong màn đêm.
Mười năm phút sau, tiếng xe cảnh sát ríu rít. Xe cảnh sát nối đuôi nhau đi tới kho hàng. Sau đó, liên tục có cảnh sát xông vào trong kho hàng, phát hiện cả đống người nằm hôn mê nơi đó:
“Trời ạ, chuyện gì thế này?” Một tên cảnh sát trẻ tuổi kêu lên sợ hãi.
“Cảnh tượng này làm sao như đã từng quen biết a.” Một tên cảnh sát già nua nhìn thấy cảnh này thì nhớ lại.
Một tiếng sau, những tên buôn ma túy tỉnh lại, bọn hắn lại phát hiện mình đã trong vòng vây cảnh sát, thế là tiếng kêu than dậy đất.
Qua điều tra, rất nhanh cảnh sát phát hiện một điều không thể tưởng tượng nổi. Đó là:
Super hero Shadow Paladin đã trở về.
Mới đầu cảnh sát còn có người không tin việc này. Dù sao Shadow Paladin đã biến mất hơn 20 năm. Song, khi liên tiếp các vụ án buôn lậu ma túy vũ khí bị phá giải, liên tiếp tội phạm bị bắt, hơn nữa bọn chúng còn đều khai là Super hero Shadow Paladin bắt bọn hắn, thì không có cảnh sát nào không tin về điều này nữa.
Dần dần, tin tức về Shadow Paladin bị truyền đi ra, các tờ báo bắt đầu đăng tin trên trang nhất về sự trở về của người anh hùng đầu tiên của thời đại này.
Mọi người vui mừng, bàn tán xôn xao. Người dân đi ra đường đều đang bàn luận chuyện này. Trẻ em lại bắt đầu khoe khoang với nhau về bộ đồ của mình, xem xem có giống Shadow Paladin không.
Tuy nhiên, có một nửa tờ báo đưa tin về một nghi hoặc: “Phải chăng Shadow Paladin vẫn còn là Shadow Paladin? Đó phải chăng là một người khác dưới lớp mặt nạ đó? Một người muốn mạo danh Shadow Paladin.”
Khi tiêu đề này được đưa ra, Đinh Minh đang ngồi trong phòng uống cà phê. Điều này khiến hắn cười khổ không thôi. Đây quả thực là điều hắn không ngờ tới. Ví dụ như tờ báo USA Today thì kêu gào rằng: “Shadow Paladin đã chết từ 20 năm trước rồi, hiện tại nhất định là kẻ giả mạo, nếu không vì sao anh ta không hiện thế trong tận 20 năm?”
Tờ Los Angeles Times thì lại viết: “Shadow Paladin đã bỏ rơi New York 20 năm, anh ta không xứng là anh hùng.”
Càng đọc, Đinh Minh càng cảm thấy rất muốn ném ly cà phê vào thùng rác.
New York Times thì rất công bình, viết: “Shadow Paladin rất có thể là thừa kế được. Người trước đã qua đời, hiện tại là một người khác thừa kế dưới di nguyện của người trước.”
Thừa kế cái đmm. Lão tử còn chưa chết đây, vậy mà nguyền rủa lão tử.
Thế là Đinh Minh ném hết báo chí vào thùng rác, tiếp tục uống nốt ly cà phê của mình. Hắn cảm thấy ly cà phê ngon như vậy, còn do Adele làm, sao mình có thể lãng phí? Vẫn là cho báo chí vào thùng rác tốt.
Bỗng nhiên Đinh Minh thấy còn một tờ báo, bên trên viết: “Tội phạm hãy run rẩy đi, người hùng của chúng ta đã trở lại.”
Oh, viết còn rất tốt, vẫn là giữ lại a, oh đây là Daily Bugle, làm sao có vẻ quen tai?
Đinh Minh yêu thích đặt tờ báo lên bàn, chăm chú đọc: “… Shadow Paladin xuất hiện từ trong bóng đêm, lạnh lùng và mạnh mẽ, mang cho tội phạm nỗi sợ hãi khôn cùng. Ngài xuất hiện với áo choàng đen, đại diện cho màn đêm đen tối. Ngài xuất hiện với ánh kiếm sáng lóe, như thanh gươm Damocles treo trên cổ tội phạm. Ngài như vị thủ hộ thần của thành phố New York. Ngài hùng vĩ và vĩ đại…”.
Đậu, ai viết mà hay thế này? Không được, phải đầu tư. Đinh Minh vội vàng gọi cho Smith: “Smith, ngươi mang ngay 1 triệu đô la đầu tư vào tòa báo Daily Bugle.”
“Gì vậy lão bản, tài chính nghiên cứu hiện tại còn không đủ đây.” Smith sờ không được đầu.
“Ngươi cứ nghe ta, 1 triệu đô la? Ta còn không thiếu số tiền ấy.” Đinh Minh tự tin nói.
Tắt điện thoại, Smith lắc lắc đầu, thế giới của người giàu căn bản không phải hắn có thể hiểu được.
Smith năm nay đã 60 tuổi. Hắn làm việc ở phòng thí nghiệm Rising Sun đã có 30 năm rồi. 20 năm qua hắn không ngừng nghiên cứu cấy ghép gen X, nhưng vẫn chưa từng đạt được thành quả mang tính đột phá. Tuy rằng hắn không thấy ông chủ nói gì, nhưng hắn cũng đoán được ông chủ hẳn là sẽ rất thất vọng. Dù sao đầu tư vào một phòng nghiên cứu gần ba mươi năm mà không có chút thành quả nào, dù là ai cũng sẽ không nhịn được.
Trên thực tế, Đinh Minh đúng thật là không vội, dù sao hắn dự định là cấy ghép thể chất tiên nhân mà không phải gen X. Những thành quả nghiên cứu của phòng thí nghiệm Rising Sun luôn được chuyển giao cho bà lão Mary, để bà có thể cập nhật thông tin mới nhất, hoàn thành quá trình cấy ghép cho Đinh Minh.
Thực ra Đinh Minh biết tại sao phòng thí nghiệm Rising Sun thành quả thí nghiệm tồi tệ như vậy. Đó là bởi vì bọn họ không được cung cấp đầy đủ vật thí nghiệm. Nhìn Wiliam Stryker mà xem, hắn rốt cuộc là đã bắt bao nhiêu dị nhân? Không dưới một trăm đi, cho nên hắn mới thành công cấy ghép gen như vậy. Tạo nên một Deadpool khủng bố.
Đinh Minh cũng bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, phải chăng mình cũng can thiệp vào việc này, nhằm đạt được thành quả nghiên cứu của Stryker?
Nói đến, chắc cũng sắp xảy ra rồi, có lẽ mấy năm nữa thôi. Cũng không biết Logan như thế nào? Dù sao lâu lắm không gặp.
Không nghĩ nữa, Đinh Minh lại bắt đầu đọc báo. Lật lật từng tờ, hắn phát hiện có vẻ như siêu cấp tội phạm cũng chưa xuất hiện gì nhiều lắm. Cũng phải thôi, năm 1967 cũng không có nhiều hắc khoa học kỹ thuật mà. Cũng không phải ai cũng như Đinh Minh và Howard, có thể tập trung rất nhiều nhà khoa học lên đảo.
Đinh Minh ở nhà của mình trong ba tháng. Ba tháng này hắn liên tục bắt giữ gần trăm vụ buôn bán ma túy, vũ khí, bắt cóc,… Điều này khiến danh tiếng của hắn vang xa, khiến toàn bộ giới tội phạm nhắc tới hắn là run rẩy. Nhưng điều này cũng khơi dậy sự điên cuồng trong lòng chúng. Chúng bắt đầu liên thủ, tìm hiểu thông tin về nguồn gốc của Shadow Paladin, hy vọng có thể tìm kiếm ra người nhà của hắn. Chúng bắt đầu giăng lưới, hy vọng có thể một lần hành động giết chết anh hùng. Chúng đã quen với thời đại không có Shadow Paladin rồi, chúng cũng không muốn trở lại 20 năm trước nữa.
Có điều Đinh Minh cũng không phải tại một người đang chiến đấu. Hắn cũng có bạn. Cảnh sát nguyện ý giúp đỡ hắn, Cục gì gì đó nguyện ý điều tra giúp hắn. Hơn nữa, thêm vào bản lĩnh của mình, đừng nói là bắt hắn, muốn giết hắn là khó khăn dường nào. Nhất là Đinh Minh còn biết chơi thuấn di a, muốn bẫy hắn căn bản là không thể nào.
Vậy nên, sau một thời gian, đám tội phạm tuyệt vọng phát hiện, nhân số của chúng dần dần ít đi, sức mạnh của chúng dần dần giảm bớt, chúng dần dần kiệt sức.
Tội phạm cũng là người, căn bản không khơi dậy được ý chí sắt đá. Chúng bắt đầu lẩn trốn, trốn tránh trong những hẻm tối ngõ nhỏ. Chúng bắt đầu rời khỏi New York, đi tai họa những thành phố khác. Tuy nhiên, chạy trốn còn nói được, tai họa căn bản là không thể nào, bởi Đinh Minh sở hữu thuấn di a, hắn bắt đầu đặt phi tiêu của mình khắp nước Mĩ. Nơi nào cần hắn, hắn ngay lập tức sẽ có mặt.
Vậy nên truyền thuyết của hắn không chỉ giới hạn ở New York mà còn lan tỏa ra khắp nước Mĩ.
Một ngày này, ngồi trong phòng, Đinh Minh ngắm nhìn đầy trời mưa tuyết:
“Năm mới đến rồi, là lúc trở về đảo, bắt đầu kế hoạch của ta.”
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Màn đêm buông xuống, bóng tối dần dần bao trùm thành phố New York. Những ngôi sao dần dần nhô ra trên bầu trời thành thị. Mặt trăng tròn trịa tỏa ánh sáng mờ ảo.
Màn đêm nơi New York có một vẻ đẹp lạ kỳ. Năm 1967, nơi đây còn chưa phải khắp nơi đèn điện chiếu sáng như những năm 2000. Tuy nhiên, cũng vì thế mà ô nhiễm ánh sáng chưa xảy ra. Con đường có thể được chiếu sáng bởi mặt trăng và ánh sao trên trời.
Những năm 2000, cho dù là trong đêm, thành phố New York vẫn vô cùng nhộn nhịp. Lúc đó là thời gian hoạt động chủ yếu của những chiếc xe tải to lớn.
Hơn thế nữa, thỉnh thoảng bạn sẽ thấy một vài ngươi ngủ ở những chiếc ghế ven đường.
Tuy nhiên, vào năm 1967, màn đêm ở đây thực sự là quá yên tĩnh. Không có âm thanh phát ra của những chiếc xe tải. Thỉnh thoảng bạn còn có thể nghe tiếng vo ve của con muỗi, điều mà bạn vĩnh viễn không thể nghe thấy ở New York thời hiện đại.
Và vào năm 1967 này, nếu có những người ngủ ở ven đường, đó đích xác là ăn mày. Nếu có những con người hoạt động vào ban đêm lúc này, đó đích xác là côn đồ hoặc là… tội phạm.
Lại hoặc là… siêu cấp tội phạm.
Trong một kho hàng thuộc phía nam thành phố New York, đang có một cuộc giao dịch xảy ra.
Bên bán là một trong những bang phái người Liên Xô nổi tiếng, bên mua là đại ca xã hội đen thành phố New York.
“Nghe nói thành phố New York từng có một siêu cấp anh hùng? Hắn đâu rồi? Sao không tới bắt chúng ta?” Tên người Liên Xô cười nói.
“Hắn đã chết, bắt không được ai nữa.” Đại ca xã hội đen trả lời.
“Đã chết? Thật đáng tiếc, nếu chưa chết ta đang muốn cho hắn một viên đạn, để cảm thụ sự mỹ diệu của việc giết chết một siêu cấp anh hùng.” Người Liên Xô cười ha ha nói.
“Nếu hắn còn sống, chúng ta cũng không dám công khai như vậy. Sự tồn tại của hắn đủ để dọa chết một đống người.” Đại ca xã hội đen cũng không có tâm tình vui đùa: “Năm đó, ta còn là một tên côn đồ cắc ké, từng thấy hắn một tay bắt được một bang phái ở Mĩ. Bang phái đó được trang bị súng ống rất hiện đại, vậy mà không làm bị thương hắn chút nào.”
“Một người chết mà thôi, ngươi làm gì nghiêm túc vậy. Nói đến, kiện hàng này ngươi định dùng như thế nào?” Người Liên Xô hỏi.
“Bán cho những ai cần đến nó.” Đại ca xã hội đen cười nói.
“Rất đáng tiếc, ngươi không có cơ hội làm như vậy.” Một âm thanh vang ra từ màn đêm xung quanh, như thể đến từ bốn phương tám hướng.
“Ai?” Tên người Liên Xô sửng cồ hỏi.
“Ta? Người ta gọi ta là Shadow Paladin. Tuy rằng ta cũng chưa hài lòng lắm với cái tên này. Nhưng mà thôi cũng tạm chấp nhận đi.” Một bóng đen đi ra từ trong đêm tối, âm thanh vang vang.
“Shadow Paladin? Ngươi chưa chết?” Đại ca xã hội đen kêu lên, hắn vội vàng gọi: “Các anh em, mau tập hợp, địch nhân tới.” Hắn cũng không dám nói là Shadow Paladin tới, sợ hù chạy bọn đàn em.
“Gọi đệ? Anh cũng đang muốn một tay tóm gọn các bé đây.” Bóng đen cười ha ha nói.
Một đống tên đầu trâu mặt ngựa xông lên, vây quanh bóng đen. Một tên đàn em đột nhiên phản ứng lại: ” Super hero Shadow Paladin? Ôi trời, chúng ta xong rồi.” Tên đàn em này có vẻ chăm đọc báo, nên biết trang phục của Shadow Paladin.
“Không phải sợ, chúng ta đông người hơn, chơi hắn.” Tên đại ca xã hội đen hô hào.
Còn chưa chờ hắn nói xong, một màn sương mù bao phủ toàn bộ bọn họ.
Màn sương mù qua đi, cả đám ngã xuống đầy đất. Tất cả đã tiến vào hôn mê sâu.
“Vẫn là câu nói kia, muốn lương tâm là phải đánh đổi bằng tiền bạc.” Bóng đen lẩm bẩm, vứt đi ống nghiệm đã không còn chất thuốc trong đó, sau đó lấy bộ đàm gọi cho sở cảnh sát ở gần đò:
“Alo, tôi là Narrow đây, nơi này có vụ buôn bán ma túy, đúng, ma túy đó. Ở trong kho hàng thuộc phía Nam New York.”
“Được rồi, chúng tôi đến ngay, mong anh không nên xúc động bọn buôn ma túy.” Bên kia truyền đến âm thanh vang vang của người cảnh sát nào đó.
Bóng đen dập máy, hắn đi ra khỏi kho hàng, biến mất trong màn đêm.
Mười năm phút sau, tiếng xe cảnh sát ríu rít. Xe cảnh sát nối đuôi nhau đi tới kho hàng. Sau đó, liên tục có cảnh sát xông vào trong kho hàng, phát hiện cả đống người nằm hôn mê nơi đó:
“Trời ạ, chuyện gì thế này?” Một tên cảnh sát trẻ tuổi kêu lên sợ hãi.
“Cảnh tượng này làm sao như đã từng quen biết a.” Một tên cảnh sát già nua nhìn thấy cảnh này thì nhớ lại.
Một tiếng sau, những tên buôn ma túy tỉnh lại, bọn hắn lại phát hiện mình đã trong vòng vây cảnh sát, thế là tiếng kêu than dậy đất.
Qua điều tra, rất nhanh cảnh sát phát hiện một điều không thể tưởng tượng nổi. Đó là:
Super hero Shadow Paladin đã trở về.
Mới đầu cảnh sát còn có người không tin việc này. Dù sao Shadow Paladin đã biến mất hơn 20 năm. Song, khi liên tiếp các vụ án buôn lậu ma túy vũ khí bị phá giải, liên tiếp tội phạm bị bắt, hơn nữa bọn chúng còn đều khai là Super hero Shadow Paladin bắt bọn hắn, thì không có cảnh sát nào không tin về điều này nữa.
Dần dần, tin tức về Shadow Paladin bị truyền đi ra, các tờ báo bắt đầu đăng tin trên trang nhất về sự trở về của người anh hùng đầu tiên của thời đại này.
Mọi người vui mừng, bàn tán xôn xao. Người dân đi ra đường đều đang bàn luận chuyện này. Trẻ em lại bắt đầu khoe khoang với nhau về bộ đồ của mình, xem xem có giống Shadow Paladin không.
Tuy nhiên, có một nửa tờ báo đưa tin về một nghi hoặc: “Phải chăng Shadow Paladin vẫn còn là Shadow Paladin? Đó phải chăng là một người khác dưới lớp mặt nạ đó? Một người muốn mạo danh Shadow Paladin.”
Khi tiêu đề này được đưa ra, Đinh Minh đang ngồi trong phòng uống cà phê. Điều này khiến hắn cười khổ không thôi. Đây quả thực là điều hắn không ngờ tới. Ví dụ như tờ báo USA Today thì kêu gào rằng: “Shadow Paladin đã chết từ 20 năm trước rồi, hiện tại nhất định là kẻ giả mạo, nếu không vì sao anh ta không hiện thế trong tận 20 năm?”
Tờ Los Angeles Times thì lại viết: “Shadow Paladin đã bỏ rơi New York 20 năm, anh ta không xứng là anh hùng.”
Càng đọc, Đinh Minh càng cảm thấy rất muốn ném ly cà phê vào thùng rác.
New York Times thì rất công bình, viết: “Shadow Paladin rất có thể là thừa kế được. Người trước đã qua đời, hiện tại là một người khác thừa kế dưới di nguyện của người trước.”
Thừa kế cái đmm. Lão tử còn chưa chết đây, vậy mà nguyền rủa lão tử.
Thế là Đinh Minh ném hết báo chí vào thùng rác, tiếp tục uống nốt ly cà phê của mình. Hắn cảm thấy ly cà phê ngon như vậy, còn do Adele làm, sao mình có thể lãng phí? Vẫn là cho báo chí vào thùng rác tốt.
Bỗng nhiên Đinh Minh thấy còn một tờ báo, bên trên viết: “Tội phạm hãy run rẩy đi, người hùng của chúng ta đã trở lại.”
Oh, viết còn rất tốt, vẫn là giữ lại a, oh đây là Daily Bugle, làm sao có vẻ quen tai?
Đinh Minh yêu thích đặt tờ báo lên bàn, chăm chú đọc: “… Shadow Paladin xuất hiện từ trong bóng đêm, lạnh lùng và mạnh mẽ, mang cho tội phạm nỗi sợ hãi khôn cùng. Ngài xuất hiện với áo choàng đen, đại diện cho màn đêm đen tối. Ngài xuất hiện với ánh kiếm sáng lóe, như thanh gươm Damocles treo trên cổ tội phạm. Ngài như vị thủ hộ thần của thành phố New York. Ngài hùng vĩ và vĩ đại…”.
Đậu, ai viết mà hay thế này? Không được, phải đầu tư. Đinh Minh vội vàng gọi cho Smith: “Smith, ngươi mang ngay 1 triệu đô la đầu tư vào tòa báo Daily Bugle.”
“Gì vậy lão bản, tài chính nghiên cứu hiện tại còn không đủ đây.” Smith sờ không được đầu.
“Ngươi cứ nghe ta, 1 triệu đô la? Ta còn không thiếu số tiền ấy.” Đinh Minh tự tin nói.
Tắt điện thoại, Smith lắc lắc đầu, thế giới của người giàu căn bản không phải hắn có thể hiểu được.
Smith năm nay đã 60 tuổi. Hắn làm việc ở phòng thí nghiệm Rising Sun đã có 30 năm rồi. 20 năm qua hắn không ngừng nghiên cứu cấy ghép gen X, nhưng vẫn chưa từng đạt được thành quả mang tính đột phá. Tuy rằng hắn không thấy ông chủ nói gì, nhưng hắn cũng đoán được ông chủ hẳn là sẽ rất thất vọng. Dù sao đầu tư vào một phòng nghiên cứu gần ba mươi năm mà không có chút thành quả nào, dù là ai cũng sẽ không nhịn được.
Trên thực tế, Đinh Minh đúng thật là không vội, dù sao hắn dự định là cấy ghép thể chất tiên nhân mà không phải gen X. Những thành quả nghiên cứu của phòng thí nghiệm Rising Sun luôn được chuyển giao cho bà lão Mary, để bà có thể cập nhật thông tin mới nhất, hoàn thành quá trình cấy ghép cho Đinh Minh.
Thực ra Đinh Minh biết tại sao phòng thí nghiệm Rising Sun thành quả thí nghiệm tồi tệ như vậy. Đó là bởi vì bọn họ không được cung cấp đầy đủ vật thí nghiệm. Nhìn Wiliam Stryker mà xem, hắn rốt cuộc là đã bắt bao nhiêu dị nhân? Không dưới một trăm đi, cho nên hắn mới thành công cấy ghép gen như vậy. Tạo nên một Deadpool khủng bố.
Đinh Minh cũng bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, phải chăng mình cũng can thiệp vào việc này, nhằm đạt được thành quả nghiên cứu của Stryker?
Nói đến, chắc cũng sắp xảy ra rồi, có lẽ mấy năm nữa thôi. Cũng không biết Logan như thế nào? Dù sao lâu lắm không gặp.
Không nghĩ nữa, Đinh Minh lại bắt đầu đọc báo. Lật lật từng tờ, hắn phát hiện có vẻ như siêu cấp tội phạm cũng chưa xuất hiện gì nhiều lắm. Cũng phải thôi, năm 1967 cũng không có nhiều hắc khoa học kỹ thuật mà. Cũng không phải ai cũng như Đinh Minh và Howard, có thể tập trung rất nhiều nhà khoa học lên đảo.
Đinh Minh ở nhà của mình trong ba tháng. Ba tháng này hắn liên tục bắt giữ gần trăm vụ buôn bán ma túy, vũ khí, bắt cóc,… Điều này khiến danh tiếng của hắn vang xa, khiến toàn bộ giới tội phạm nhắc tới hắn là run rẩy. Nhưng điều này cũng khơi dậy sự điên cuồng trong lòng chúng. Chúng bắt đầu liên thủ, tìm hiểu thông tin về nguồn gốc của Shadow Paladin, hy vọng có thể tìm kiếm ra người nhà của hắn. Chúng bắt đầu giăng lưới, hy vọng có thể một lần hành động giết chết anh hùng. Chúng đã quen với thời đại không có Shadow Paladin rồi, chúng cũng không muốn trở lại 20 năm trước nữa.
Có điều Đinh Minh cũng không phải tại một người đang chiến đấu. Hắn cũng có bạn. Cảnh sát nguyện ý giúp đỡ hắn, Cục gì gì đó nguyện ý điều tra giúp hắn. Hơn nữa, thêm vào bản lĩnh của mình, đừng nói là bắt hắn, muốn giết hắn là khó khăn dường nào. Nhất là Đinh Minh còn biết chơi thuấn di a, muốn bẫy hắn căn bản là không thể nào.
Vậy nên, sau một thời gian, đám tội phạm tuyệt vọng phát hiện, nhân số của chúng dần dần ít đi, sức mạnh của chúng dần dần giảm bớt, chúng dần dần kiệt sức.
Tội phạm cũng là người, căn bản không khơi dậy được ý chí sắt đá. Chúng bắt đầu lẩn trốn, trốn tránh trong những hẻm tối ngõ nhỏ. Chúng bắt đầu rời khỏi New York, đi tai họa những thành phố khác. Tuy nhiên, chạy trốn còn nói được, tai họa căn bản là không thể nào, bởi Đinh Minh sở hữu thuấn di a, hắn bắt đầu đặt phi tiêu của mình khắp nước Mĩ. Nơi nào cần hắn, hắn ngay lập tức sẽ có mặt.
Vậy nên truyền thuyết của hắn không chỉ giới hạn ở New York mà còn lan tỏa ra khắp nước Mĩ.
Một ngày này, ngồi trong phòng, Đinh Minh ngắm nhìn đầy trời mưa tuyết:
“Năm mới đến rồi, là lúc trở về đảo, bắt đầu kế hoạch của ta.”
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!