Thôn Phệ Tinh Không - Chương 30: Lần đầu tiên giết quái thú.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
227


Thôn Phệ Tinh Không


Chương 30: Lần đầu tiên giết quái thú.


“Dương ca, bây giờ ngươi phải một mình đi vào tiểu trấn này thôi?”. Hai người La Phong và Dương Võ đang đứng gần bờ tường đổ của một ngôi nhà hoang trong tiểu trấn, Dương Võ cũng tỏ ra nghiêm túc gật đầu nói: “Tiểu Phong, Võ giả thực chiến khảo hạch lần này không có đơn giản như tên gọi của nó, mục đích chính lần kiểm tra này là rèn luyện lòng can đảm, gan dạ! Bởi vì trong tương lai, sau khi trở thành Võ giả chúng ta sẽ một mình xông pha vào những nơi nguy hiểm hơn cả nghìn lần thế này. Nếu như ngay cả việc đi vào một cái tiểu trấn có thêm một ít quái thú yếu ớt mà cũng phải nhờ ngươi hỗ trợ, sau này còn làm ăn giề?”

La Phong gật đầu: “Đúng vậy, Dương ca ngươi phải cẩn thận một chút.”

“Được, Tiểu Phong, ngươi cũng vậy.” Dương Võ nhắc nhở thêm: ” Quái thú trong tiểu trấn này, toàn bộ đều là quái thú yếu nhất cấp H, trong tương lai tìm đâu một cơ hội tốt như vậy cho chúng ta luyện đao nữa”.

“Ta hiểu, đây đúng là cơ hội hiếm có để luyện đao.” La Phong mỉm cười gật đầu.

“Tốt, hẹn gặp lại vào sáng sớm ngày mai ngoài trấn nhá.” Dương Võ nói xong cẩn thận quan sát xung quanh, vù một tiếng đã chạy nhanh vào trấn.

Ngay sau đó La Phong cũng nhanh chóng khuất vào trong bóng đêm.

Màn đêm buông xuống, phía bên ngoài hàng rào bảo vệ quanh tiểu trấn đang có không ít đèn pha cực lớn đang rọi vào bên trong, phía bên trong tiểu trấn có nhiều nơi được chiếu sáng hoàn toàn, tuy nhiên cũng có những nơi đèn pha không thể rọi tới nên vô cùng tối tăm.

“Theo như lời giới thiệu của Võ giả, tất cả quái thú trong trấn này đều có cấp bậc rõ ràng, bao gồm quái thú bình thường, cấp Tướng và cấp Chiến thần. Phân biệt tương ứng với các cấp Võ giả của con người: cấp chiến sĩ, cấp Chiến tướng và cấp Chiến thần.” La Phong tay trái đeo chiếc khiên 6 cạnh, còn tay phải cầm Huyết ảnh chiến đao im lặng đứng trong một con hẻm đổ nát đầy bụi.

“Quái thú cấp H có thực lực yếu nhất – Sơ cấp thú binh. Thực lực tương đương với Sơ cấp chiến sĩ của nhân loại.”

“Quái thú trong trấn dù nhiều, nhưng có thể chia ra ba nhóm chính, theo thứ tự là: quái thú họ Mèo tốc độ chiến đấu nhanh nhất- Ảnh Miêu; quái thú có lực lượng phòng thủ mạnh nhất – Thiết mao lợn rừng, loại cuối cùng là Hổ Ngao khuyển – cả tốc độ lẫn sức mạnh chiến đấu đều vô cùng đáng sợ.” La Phong ánh mắt đảo qua.

Bỗng nhiên, phía xa xa trên tầng 2 một tòa nhà nhỏ đã đổ nát nhiều chỗ, lờ mờ nhìn thấy có một bóng đen đang chậm rãi đi tới, với thị lực của La Phong bây giờ rất nhanh đã nhìn rõ, đây là một con quái thú toàn thân bao phủ một bộ lông tua tủa như những chiếc châm nhọn hoắt, nó cao chừng 1.5 mét, trong chiếc miệng rộng hoác chìa ra hai chiếc răng nanh vô cùng lớn và sắc bén, chúng phản xạ ánh sáng đèn pha từ xa chiếu đến, ánh lên từng đợt hàn quang, làm cho người ta nhìn thấy run sợ không thôi.

Những con lợn bình thường con người vẫn ăn thịt, tất cả kích thước đều như nhau, chỉ cao khoảng 60-70 cm mà thôi.

Nói một cách khác, con quái thú này so với nhưng con lợn bình thường cao hơn hai lần, cả người trông chẳng khác gì một chiếc xe hơi loại nhỏ(bốc phét :10:).

“Thiết mao lợn rừng? Ngươi sẽ là con mồi đầu tiên của ta.” La Phong cẩn thận quan sát con Thiết mao lợn rừng này, nó trực tiếp đang từ trong con hẻm nhỏ đi ra, không bao lâu toàn bộ hình dạng của nó đã xuất hiện rõ ràng trong tầm mắt.

“Hống… “

Thiết mao lợn rừng nhìn chằm chằm tên nhân loại trước mắt, hai tay phân biệt đang cầm một tấm khiên sáu cạnh và một thanh chiến đao, nó rống lên từng hồi, âm thanh nghe vô cùng quái dị, trong nháy mắt bốn chân chạy nhanh trên nền xi măng mang theo một cơ thể to lớn ầm ầm lao tới, mặt nền xi măng trở lên bụi mù, trong không khí nổi lên một trận gió mạnh mang theo một mùi vô cùng tanh tưởi. Nhìn con quái thú đang lao về phía mình, La Phong cảm giác giống như là cả một chiếc xe con hung hãn cực nhanh đánh tới.

Hai răng nanh rất to và sắc bén đưa lên cao , giống hai thanh loan đao to lớn sắc nhọn, đang theo đà đâm tới.

“Vù!” Trước thế công của con Ở Thiết mao lợn rừng đang xông tới, thân thể La Phong cực nhanh né tránh, hắn lắc mình sang bên cạnh của con quái thú, đang lao đến với tốc độ cực nhanh, con Thiết mao lợn rừng căn bản không kịp dừng lại. Sau đó, trong hai mắt La Phong lóe lên tia nhìn lạnh, sức mạnh toàn thân bỗng nhiên bạo phát trực tiếp truyền vào cánh tay cầm đao, không chút lưu tình, Huyết Ảnh chiến đao chém mạnh một đao xuống! Lưỡi của Huyết ảnh chiến lạnh lẽo chém ngang cổ của Thiết mao lợn rừng!

Phốc!

Đầu của Thiết mao lợn rừng bắn tung lên, máu tươi từ vết chém trên cổ phun ra xối xả, phần cơ thể còn lại vẫn còn theo đà chạy thêm hơn mười thước nữa mới ầm ầm đổ xuống, thân thể nằm trên đất co giật một lúc nữa, mới hoàn toàn chết hẳn.

“Phù, phù.” La Phong hít sâu hai lần, nhìn cảnh máu tươi trên cổ của quái phun ra xối xả, trong lòng hắn cũng cảm thấy có chút run rẩy.

Giết quái thú…

Lần đầu tiên giết quái thú, thật đúng làm cho người ta phải rung động.

“Thảo nào Ổ thúc cũng nói, có rất nhiều dự bị Võ giả lần đầu tiên nhìn thấy máu, cả mười thành sức lực cũng chẳng phát huy nổi một thành.” La Phong bình tĩnh trở lại, qua lần chém giết vừa rồi hắn thầm nghĩ:”Ban đầu tất cả đều diễn ra suôn sẻ, nhưng sau đó… Một đao vừa rồi trực tiếp chém đứt đầu của Thiết mao lợn rừng nhưng cũng tổn hao quá nhiều sức lực. Nếu là những dự bị Võ giả bình thường, căn bản không có khả năng một đao chém rơi đầu Thiết mao lợn rừng.”

Khả năng phòng ngự của Thiết mao lợn rừng đúng là rất mạnh, quả nhiên giống với những gì mà đám dự bị Võ giả từng bàn luận.

Thực lực của La Phong hôm nay, đã tương đương với Trung cấp chiến sĩ, nhưng là Trung cấp chiến sĩ mạnh nhất. Cùng con Thiết mao lợn rừng này chém giết, đơn giản chỉ là đồ sát nó mà thôi.

“Theo như lời của những Võ giả trong Tiểu khu Minh Nguyệt đã nói, khi chém giết với quái thú, không thể chủ quan được. Phải nhanh chóng tìm được nhược điểm của chúng.”

“Mặt khác, bản thân ta khi nhìn thấy cảnh máu tươi từ chiếc cổ bị chém đứt của Thiết mao lợn rừng phun ra xối xả, lênh láng trên đất trong lòng cũng có một cảm giác run sợ. Mình phải cố gắng làm quen với những tình huống kiểu này thôi! Trong tương lai ta sẽ thường xuyên chém giết cùng quái thú, chiến đấu giữa ranh giới sống chết. Trong thời khắc quyết định như vậy, mà bản thân lại không giữ được bình tĩnh, như vậy chết chắc.” La Phong lúc này cũng hiểu được một điều quan trọng, trong chiến đấu sinh tử, ở những giây phút quyết định càng phải lạnh lùng, quyết đoán, hạ thủ không lưu tình.

Đúng như vậy, suy nghĩ của La Phong hoàn toàn chính xác, dù sao đây cũng mới là lần đầu tiên hắn giết được một quái thú, biểu hiện như vậy của La Phong cũng làm cho người khác không thể nghĩ đến.

La Phong bước về chiếc đầu lợn rừng, vung dao lên ……

Xoẹt…!

Một đao cắt gọn chiếc tai bên trái của Thiết mao lợn rừng, bỏ vào trong ba lô đeo sau lưng:”Cái đầu tiên! Tiếp tục nào!” Thân thể La Phong chợt lóe liền nhanh chóng mất hút tại ngã tư, ở đó chỉ còn lại trơ trọi thi thể không đầu của Thiết mao lợn rừng, máu tươi chảy lênh láng dần dần nhuộm đỏ mặt đường.

Thời gian chầm chậm trôi qua, trong mọi ngóc ngách của tiểu trấn không ngừng diễn ra những cuộc chiến đấu đẫm máu! Mặc dù biết rằng sức mạnh của những quái thú cấp H này so với các dự bị Võ giả không có chênh lệch bao nhiêu, nhưng bản thân các dự bị Võ giả lại có một ưu điểm cực lớn, đó là trí tuệ! Mà nhược điểm chí mạng của nhưng quái thú này cũng chính là trí tuệ, ưu điểm duy nhất của chúng có lẽ chỉ là sự điên cuồng, tính hiếu sát mà từ lâu đã là bản năng không thể tách rời của chúng mà thôi.

Hơn 8 h tối.

Trên mái của một ngôi nhà 6 tầng cũ kĩ, xuất hiện hai bóng đen đang điên cuồng lao vào nhau công kích.

Rẹt!

Một đạo hàn quang lóe lên, La Phong ngồi trong tư thế nửa quỳ trên sân thượng, trên lưỡi của Huyết ảnh chiến vẫn còn lưu lại một vệt máu tươi. Bóng đen còn lại vô lực ngã xuống, nằm xóng xoài trên sân thượng, một dòng máu từ từ chảy ra.

“Ảnh miêu này tốc độ quả nhiên rất nhanh, xứng đáng đứng đầu trong toàn bộ quái thú cấp H, tốc độ ước chừng cũng phải đạt tới 40m/s.” La Phong đứng dậy đi tới bên xác của nó, trên mặt đất bây giờ là xác của một con Ảnh miêu có bộ lông toàn thân màu xám, kích thước cũng không gọi là lớn, chỉ dài hơn nửa thước mà thôi. Hiện tại, trên bụng của nó có thể nhìn thấy một vết thương rất kinh người, toàn bộ nội tạng của nó cũng bị một đao của La Phong chém đứt đoạn.

“Đối với những dự bị Võ giả thực lực bình thường, con Ảnh miêu sẽ là một mối nguy hiểm không nhỏ. Nhưng nó gặp phải ta thì coi như xong đời”( tự sướng hehe).La Phong lắc đầu thầm nghĩ, đồng thời Huyết đao trong tay cũng cắt luôn cái tai trái của nó.

Hiện tại tốc độ của La Phong so với Ảnh miêu đã nhanh hơn rất nhiều lần.

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, gặp phải La Phong nó chỉ có con đường chết, thực lực của La Phong bây giờ đã là Trung cấp chiến sĩ, hơn nữa so với những Trung cấp chiến sĩ khác, hắn chính là một đỉnh phong rồi.

“Một em nữa.”

La Phong đem chiến lợi phẩm vừa có cất kỹ đi:”Nếu có thể giết được ba con quái thú, hầu như trăm phần trăm đã qua khảo hạch rồi. Ta đã giết năm con là thừa chỉ tiêu rồi! Như vậy… Bây giờ mình sẽ luyện tập đao pháp và thân pháp vậy.” Lúc trước giết chúng cũng chỉ là hoàn thành chỉ tiêu vượt qua khảo hạch mà thôi, hiện tại không cần để ý tới điều này nữa.

“Ta hiện tại sẽ chỉ sử dụng quyền lực 1000 kg, tốc độ giảm còn 30m/s. Từ lúc này mới thực sự cùng quái thú sinh tử chém giết đây.”

Lúc trước căn cứ vào thực lực của La Phong mà nói, đơn giản là đồ sát quái thú, hai bên không có cùng một đẳng cấp.

Mà hiện tại, La Phong áp chế thực lực của chính mình để thực lực hai bên ngang bằng, có như thế mới gọi là tôi luyện được. Dù sao tương lai khi xông pha chiến đấu, muốn có thêm một lần thoải mái chém giết cùng những quái thú yếu như thế này cũng không được.

“Bắt đầu!”

La Phong đứng trên nóc một tòa nhà sát với hàng rào bảo vệ, đưa mắt nhìn xung quanh.

“Hay! Mục tiêu đầu tiên!”. La Phong liếc mắt liền đã thấy dưới chân một tòa ba tầng đổ nát đằng kia, đang có một con Hổ ngao khuyển trên người lấm tấm nước, La Phong lập tức nhẹ nhàng phóng đi, sau đó từ trên sân thượng đang đứng bay vọt một cái, trực tiếp bay qua khoảng cách hơn mười thước, rơi vào tầng trên cùng của tòa nhà đổ nát kia, gây lên một trận rung động rất mạnh.

La Phong cả người lăn tròn trên đất, hóa giải toàn bộ phản lực khi tiếp đất, sau đó bật dậy lao về phía con Hổ ngao khuyển.

“Gào…..” Hổ ngao khuyển cũng không chần trừ phi thẳng tới.

Một tên thanh niên vẻ mặt lạnh lẽo, trên người có đầy vết máu, trong tay cầm một thanh Nguyệt đao quái dị, vô cùng kiêu ngạo, nghênh ngang đi ở ngã tư đường.

“Không biết tên La Phong đã giết được bao nhiêu quái thú rồi nhỉ?” Tên thanh niên trong lòng tự hỏi, hắn đúng là một trong số 1680 dự bị Võ giả tham gia khảo hạch, cũng là người duy nhất có thực lực gần bằng La Phong, đồng thời cũng là một trong hai thiên tài được Lôi Điện võ quán thu nhận sớm, tên là Vạn Đông. Tuy rằng trong lần khảo hạch này, số Dự bị Võ giả tham gia rất nhiều nhưng tổng cộng chỉ có ba người sớm được hai Võ quán lớn thu nhận.

Nhưng một trong ba người này thì có một người được gọi là thiên tài súng ống nên lực lượng của cơ thể của hắn cũng không quá mạnh.

La Phong và tên thanh niên Vạn Đông này mới chính là hai người có tố chất cở thể được xếp vào dạng kỳ tài hiếm có.

“Sao?” Vạn Đông nhìn về một phía xa.

Chỉ thấy có một bóng người đang liên tục chiến đấu cùng hai con Ảnh, hai con quái thú không ngừng gào thét, tốc độ của chúng nhanh đến kinh người, những móng vuốt sắc bén không ngừng tấn công người kia. Nhưng mà bóng người kia cũng rất linh hoạt, tránh né không ngừng, cùng hai đầu quái thú chém giết ác liệt.

“La Phong! Giết hai con Ẩnh miêu mà vật vã vậy sao? Ngươi làm ta thất vọng quá”. Vạn Đông cất tiếng cười chế nhạo, hô lớn.

“Xoẹt!” “Xoẹt!”

Nhanh như chớp, Huyết chiến đao trong tay La Phong chém ra hai lần, hai con Ảnh miêu lập tức rơi xuống đất, không cựa quậy thêm một chút nào nữa.

“Mịa nó, nhanh thật.”Vạn Đông bị dọa cho sợ nhảy dựng lên, trong lòng giật thót: “Đao pháp vô cùng liền mạch, chém vào chỗ yếu hại của hai con quái thú vô cùng chuẩn xác.” Vạn Đông nhìn thấy La Phong hạ hai con Ảnh miêu mới có cảm giác, tên La Phong này không thể khinh thường.(:00 (73)::00 (73):)

“Đang định cùng các ngươi đùa thêm chút nữa, luyện tập thêm một chút thân pháp của ta.” La Phong nhìn xác hai con Ảnh miêu bất động trên đất thầm nhủ: “Tại tên đáng ghét kia xuất hiện nên ta cũng không muốn thằng đó thấy đao pháp và thân pháp mà ta đang luyện.” La Phong vung đao cắt lấy tai bên trái của hai con Ảnh miêu, bỏ vào trong ba lô, cũng chẳng thèm liếc tên Vạn Đông kia lấy một cái, cả người nhanh chóng biến mất.

——

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

“Dương ca, bây giờ ngươi phải một mình đi vào tiểu trấn này thôi?”. Hai người La Phong và Dương Võ đang đứng gần bờ tường đổ của một ngôi nhà hoang trong tiểu trấn, Dương Võ cũng tỏ ra nghiêm túc gật đầu nói: “Tiểu Phong, Võ giả thực chiến khảo hạch lần này không có đơn giản như tên gọi của nó, mục đích chính lần kiểm tra này là rèn luyện lòng can đảm, gan dạ! Bởi vì trong tương lai, sau khi trở thành Võ giả chúng ta sẽ một mình xông pha vào những nơi nguy hiểm hơn cả nghìn lần thế này. Nếu như ngay cả việc đi vào một cái tiểu trấn có thêm một ít quái thú yếu ớt mà cũng phải nhờ ngươi hỗ trợ, sau này còn làm ăn giề?”

La Phong gật đầu: “Đúng vậy, Dương ca ngươi phải cẩn thận một chút.”

“Được, Tiểu Phong, ngươi cũng vậy.” Dương Võ nhắc nhở thêm: ” Quái thú trong tiểu trấn này, toàn bộ đều là quái thú yếu nhất cấp H, trong tương lai tìm đâu một cơ hội tốt như vậy cho chúng ta luyện đao nữa”.

“Ta hiểu, đây đúng là cơ hội hiếm có để luyện đao.” La Phong mỉm cười gật đầu.

“Tốt, hẹn gặp lại vào sáng sớm ngày mai ngoài trấn nhá.” Dương Võ nói xong cẩn thận quan sát xung quanh, vù một tiếng đã chạy nhanh vào trấn.

Ngay sau đó La Phong cũng nhanh chóng khuất vào trong bóng đêm.

Màn đêm buông xuống, phía bên ngoài hàng rào bảo vệ quanh tiểu trấn đang có không ít đèn pha cực lớn đang rọi vào bên trong, phía bên trong tiểu trấn có nhiều nơi được chiếu sáng hoàn toàn, tuy nhiên cũng có những nơi đèn pha không thể rọi tới nên vô cùng tối tăm.

“Theo như lời giới thiệu của Võ giả, tất cả quái thú trong trấn này đều có cấp bậc rõ ràng, bao gồm quái thú bình thường, cấp Tướng và cấp Chiến thần. Phân biệt tương ứng với các cấp Võ giả của con người: cấp chiến sĩ, cấp Chiến tướng và cấp Chiến thần.” La Phong tay trái đeo chiếc khiên 6 cạnh, còn tay phải cầm Huyết ảnh chiến đao im lặng đứng trong một con hẻm đổ nát đầy bụi.

“Quái thú cấp H có thực lực yếu nhất – Sơ cấp thú binh. Thực lực tương đương với Sơ cấp chiến sĩ của nhân loại.”

“Quái thú trong trấn dù nhiều, nhưng có thể chia ra ba nhóm chính, theo thứ tự là: quái thú họ Mèo tốc độ chiến đấu nhanh nhất- Ảnh Miêu; quái thú có lực lượng phòng thủ mạnh nhất – Thiết mao lợn rừng, loại cuối cùng là Hổ Ngao khuyển – cả tốc độ lẫn sức mạnh chiến đấu đều vô cùng đáng sợ.” La Phong ánh mắt đảo qua.

Bỗng nhiên, phía xa xa trên tầng 2 một tòa nhà nhỏ đã đổ nát nhiều chỗ, lờ mờ nhìn thấy có một bóng đen đang chậm rãi đi tới, với thị lực của La Phong bây giờ rất nhanh đã nhìn rõ, đây là một con quái thú toàn thân bao phủ một bộ lông tua tủa như những chiếc châm nhọn hoắt, nó cao chừng 1.5 mét, trong chiếc miệng rộng hoác chìa ra hai chiếc răng nanh vô cùng lớn và sắc bén, chúng phản xạ ánh sáng đèn pha từ xa chiếu đến, ánh lên từng đợt hàn quang, làm cho người ta nhìn thấy run sợ không thôi.

Những con lợn bình thường con người vẫn ăn thịt, tất cả kích thước đều như nhau, chỉ cao khoảng 60-70 cm mà thôi.

Nói một cách khác, con quái thú này so với nhưng con lợn bình thường cao hơn hai lần, cả người trông chẳng khác gì một chiếc xe hơi loại nhỏ(bốc phét :10:).

“Thiết mao lợn rừng? Ngươi sẽ là con mồi đầu tiên của ta.” La Phong cẩn thận quan sát con Thiết mao lợn rừng này, nó trực tiếp đang từ trong con hẻm nhỏ đi ra, không bao lâu toàn bộ hình dạng của nó đã xuất hiện rõ ràng trong tầm mắt.

“Hống… “

Thiết mao lợn rừng nhìn chằm chằm tên nhân loại trước mắt, hai tay phân biệt đang cầm một tấm khiên sáu cạnh và một thanh chiến đao, nó rống lên từng hồi, âm thanh nghe vô cùng quái dị, trong nháy mắt bốn chân chạy nhanh trên nền xi măng mang theo một cơ thể to lớn ầm ầm lao tới, mặt nền xi măng trở lên bụi mù, trong không khí nổi lên một trận gió mạnh mang theo một mùi vô cùng tanh tưởi. Nhìn con quái thú đang lao về phía mình, La Phong cảm giác giống như là cả một chiếc xe con hung hãn cực nhanh đánh tới.

Hai răng nanh rất to và sắc bén đưa lên cao , giống hai thanh loan đao to lớn sắc nhọn, đang theo đà đâm tới.

“Vù!” Trước thế công của con Ở Thiết mao lợn rừng đang xông tới, thân thể La Phong cực nhanh né tránh, hắn lắc mình sang bên cạnh của con quái thú, đang lao đến với tốc độ cực nhanh, con Thiết mao lợn rừng căn bản không kịp dừng lại. Sau đó, trong hai mắt La Phong lóe lên tia nhìn lạnh, sức mạnh toàn thân bỗng nhiên bạo phát trực tiếp truyền vào cánh tay cầm đao, không chút lưu tình, Huyết Ảnh chiến đao chém mạnh một đao xuống! Lưỡi của Huyết ảnh chiến lạnh lẽo chém ngang cổ của Thiết mao lợn rừng!

Phốc!

Đầu của Thiết mao lợn rừng bắn tung lên, máu tươi từ vết chém trên cổ phun ra xối xả, phần cơ thể còn lại vẫn còn theo đà chạy thêm hơn mười thước nữa mới ầm ầm đổ xuống, thân thể nằm trên đất co giật một lúc nữa, mới hoàn toàn chết hẳn.

“Phù, phù.” La Phong hít sâu hai lần, nhìn cảnh máu tươi trên cổ của quái phun ra xối xả, trong lòng hắn cũng cảm thấy có chút run rẩy.

Giết quái thú…

Lần đầu tiên giết quái thú, thật đúng làm cho người ta phải rung động.

“Thảo nào Ổ thúc cũng nói, có rất nhiều dự bị Võ giả lần đầu tiên nhìn thấy máu, cả mười thành sức lực cũng chẳng phát huy nổi một thành.” La Phong bình tĩnh trở lại, qua lần chém giết vừa rồi hắn thầm nghĩ:”Ban đầu tất cả đều diễn ra suôn sẻ, nhưng sau đó… Một đao vừa rồi trực tiếp chém đứt đầu của Thiết mao lợn rừng nhưng cũng tổn hao quá nhiều sức lực. Nếu là những dự bị Võ giả bình thường, căn bản không có khả năng một đao chém rơi đầu Thiết mao lợn rừng.”

Khả năng phòng ngự của Thiết mao lợn rừng đúng là rất mạnh, quả nhiên giống với những gì mà đám dự bị Võ giả từng bàn luận.

Thực lực của La Phong hôm nay, đã tương đương với Trung cấp chiến sĩ, nhưng là Trung cấp chiến sĩ mạnh nhất. Cùng con Thiết mao lợn rừng này chém giết, đơn giản chỉ là đồ sát nó mà thôi.

“Theo như lời của những Võ giả trong Tiểu khu Minh Nguyệt đã nói, khi chém giết với quái thú, không thể chủ quan được. Phải nhanh chóng tìm được nhược điểm của chúng.”

“Mặt khác, bản thân ta khi nhìn thấy cảnh máu tươi từ chiếc cổ bị chém đứt của Thiết mao lợn rừng phun ra xối xả, lênh láng trên đất trong lòng cũng có một cảm giác run sợ. Mình phải cố gắng làm quen với những tình huống kiểu này thôi! Trong tương lai ta sẽ thường xuyên chém giết cùng quái thú, chiến đấu giữa ranh giới sống chết. Trong thời khắc quyết định như vậy, mà bản thân lại không giữ được bình tĩnh, như vậy chết chắc.” La Phong lúc này cũng hiểu được một điều quan trọng, trong chiến đấu sinh tử, ở những giây phút quyết định càng phải lạnh lùng, quyết đoán, hạ thủ không lưu tình.

Đúng như vậy, suy nghĩ của La Phong hoàn toàn chính xác, dù sao đây cũng mới là lần đầu tiên hắn giết được một quái thú, biểu hiện như vậy của La Phong cũng làm cho người khác không thể nghĩ đến.

La Phong bước về chiếc đầu lợn rừng, vung dao lên ……

Xoẹt…!

Một đao cắt gọn chiếc tai bên trái của Thiết mao lợn rừng, bỏ vào trong ba lô đeo sau lưng:”Cái đầu tiên! Tiếp tục nào!” Thân thể La Phong chợt lóe liền nhanh chóng mất hút tại ngã tư, ở đó chỉ còn lại trơ trọi thi thể không đầu của Thiết mao lợn rừng, máu tươi chảy lênh láng dần dần nhuộm đỏ mặt đường.

Thời gian chầm chậm trôi qua, trong mọi ngóc ngách của tiểu trấn không ngừng diễn ra những cuộc chiến đấu đẫm máu! Mặc dù biết rằng sức mạnh của những quái thú cấp H này so với các dự bị Võ giả không có chênh lệch bao nhiêu, nhưng bản thân các dự bị Võ giả lại có một ưu điểm cực lớn, đó là trí tuệ! Mà nhược điểm chí mạng của nhưng quái thú này cũng chính là trí tuệ, ưu điểm duy nhất của chúng có lẽ chỉ là sự điên cuồng, tính hiếu sát mà từ lâu đã là bản năng không thể tách rời của chúng mà thôi.

Hơn 8 h tối.

Trên mái của một ngôi nhà 6 tầng cũ kĩ, xuất hiện hai bóng đen đang điên cuồng lao vào nhau công kích.

Rẹt!

Một đạo hàn quang lóe lên, La Phong ngồi trong tư thế nửa quỳ trên sân thượng, trên lưỡi của Huyết ảnh chiến vẫn còn lưu lại một vệt máu tươi. Bóng đen còn lại vô lực ngã xuống, nằm xóng xoài trên sân thượng, một dòng máu từ từ chảy ra.

“Ảnh miêu này tốc độ quả nhiên rất nhanh, xứng đáng đứng đầu trong toàn bộ quái thú cấp H, tốc độ ước chừng cũng phải đạt tới 40m/s.” La Phong đứng dậy đi tới bên xác của nó, trên mặt đất bây giờ là xác của một con Ảnh miêu có bộ lông toàn thân màu xám, kích thước cũng không gọi là lớn, chỉ dài hơn nửa thước mà thôi. Hiện tại, trên bụng của nó có thể nhìn thấy một vết thương rất kinh người, toàn bộ nội tạng của nó cũng bị một đao của La Phong chém đứt đoạn.

“Đối với những dự bị Võ giả thực lực bình thường, con Ảnh miêu sẽ là một mối nguy hiểm không nhỏ. Nhưng nó gặp phải ta thì coi như xong đời”( tự sướng hehe).La Phong lắc đầu thầm nghĩ, đồng thời Huyết đao trong tay cũng cắt luôn cái tai trái của nó.

Hiện tại tốc độ của La Phong so với Ảnh miêu đã nhanh hơn rất nhiều lần.

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, gặp phải La Phong nó chỉ có con đường chết, thực lực của La Phong bây giờ đã là Trung cấp chiến sĩ, hơn nữa so với những Trung cấp chiến sĩ khác, hắn chính là một đỉnh phong rồi.

“Một em nữa.”

La Phong đem chiến lợi phẩm vừa có cất kỹ đi:”Nếu có thể giết được ba con quái thú, hầu như trăm phần trăm đã qua khảo hạch rồi. Ta đã giết năm con là thừa chỉ tiêu rồi! Như vậy… Bây giờ mình sẽ luyện tập đao pháp và thân pháp vậy.” Lúc trước giết chúng cũng chỉ là hoàn thành chỉ tiêu vượt qua khảo hạch mà thôi, hiện tại không cần để ý tới điều này nữa.

“Ta hiện tại sẽ chỉ sử dụng quyền lực 1000 kg, tốc độ giảm còn 30m/s. Từ lúc này mới thực sự cùng quái thú sinh tử chém giết đây.”

Lúc trước căn cứ vào thực lực của La Phong mà nói, đơn giản là đồ sát quái thú, hai bên không có cùng một đẳng cấp.

Mà hiện tại, La Phong áp chế thực lực của chính mình để thực lực hai bên ngang bằng, có như thế mới gọi là tôi luyện được. Dù sao tương lai khi xông pha chiến đấu, muốn có thêm một lần thoải mái chém giết cùng những quái thú yếu như thế này cũng không được.

“Bắt đầu!”

La Phong đứng trên nóc một tòa nhà sát với hàng rào bảo vệ, đưa mắt nhìn xung quanh.

“Hay! Mục tiêu đầu tiên!”. La Phong liếc mắt liền đã thấy dưới chân một tòa ba tầng đổ nát đằng kia, đang có một con Hổ ngao khuyển trên người lấm tấm nước, La Phong lập tức nhẹ nhàng phóng đi, sau đó từ trên sân thượng đang đứng bay vọt một cái, trực tiếp bay qua khoảng cách hơn mười thước, rơi vào tầng trên cùng của tòa nhà đổ nát kia, gây lên một trận rung động rất mạnh.

La Phong cả người lăn tròn trên đất, hóa giải toàn bộ phản lực khi tiếp đất, sau đó bật dậy lao về phía con Hổ ngao khuyển.

“Gào…..” Hổ ngao khuyển cũng không chần trừ phi thẳng tới.

Một tên thanh niên vẻ mặt lạnh lẽo, trên người có đầy vết máu, trong tay cầm một thanh Nguyệt đao quái dị, vô cùng kiêu ngạo, nghênh ngang đi ở ngã tư đường.

“Không biết tên La Phong đã giết được bao nhiêu quái thú rồi nhỉ?” Tên thanh niên trong lòng tự hỏi, hắn đúng là một trong số 1680 dự bị Võ giả tham gia khảo hạch, cũng là người duy nhất có thực lực gần bằng La Phong, đồng thời cũng là một trong hai thiên tài được Lôi Điện võ quán thu nhận sớm, tên là Vạn Đông. Tuy rằng trong lần khảo hạch này, số Dự bị Võ giả tham gia rất nhiều nhưng tổng cộng chỉ có ba người sớm được hai Võ quán lớn thu nhận.

Nhưng một trong ba người này thì có một người được gọi là thiên tài súng ống nên lực lượng của cơ thể của hắn cũng không quá mạnh.

La Phong và tên thanh niên Vạn Đông này mới chính là hai người có tố chất cở thể được xếp vào dạng kỳ tài hiếm có.

“Sao?” Vạn Đông nhìn về một phía xa.

Chỉ thấy có một bóng người đang liên tục chiến đấu cùng hai con Ảnh, hai con quái thú không ngừng gào thét, tốc độ của chúng nhanh đến kinh người, những móng vuốt sắc bén không ngừng tấn công người kia. Nhưng mà bóng người kia cũng rất linh hoạt, tránh né không ngừng, cùng hai đầu quái thú chém giết ác liệt.

“La Phong! Giết hai con Ẩnh miêu mà vật vã vậy sao? Ngươi làm ta thất vọng quá”. Vạn Đông cất tiếng cười chế nhạo, hô lớn.

“Xoẹt!” “Xoẹt!”

Nhanh như chớp, Huyết chiến đao trong tay La Phong chém ra hai lần, hai con Ảnh miêu lập tức rơi xuống đất, không cựa quậy thêm một chút nào nữa.

“Mịa nó, nhanh thật.”Vạn Đông bị dọa cho sợ nhảy dựng lên, trong lòng giật thót: “Đao pháp vô cùng liền mạch, chém vào chỗ yếu hại của hai con quái thú vô cùng chuẩn xác.” Vạn Đông nhìn thấy La Phong hạ hai con Ảnh miêu mới có cảm giác, tên La Phong này không thể khinh thường.(:00 (73)::00 (73):)

“Đang định cùng các ngươi đùa thêm chút nữa, luyện tập thêm một chút thân pháp của ta.” La Phong nhìn xác hai con Ảnh miêu bất động trên đất thầm nhủ: “Tại tên đáng ghét kia xuất hiện nên ta cũng không muốn thằng đó thấy đao pháp và thân pháp mà ta đang luyện.” La Phong vung đao cắt lấy tai bên trái của hai con Ảnh miêu, bỏ vào trong ba lô, cũng chẳng thèm liếc tên Vạn Đông kia lấy một cái, cả người nhanh chóng biến mất.

——

Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN