Cả siêu thị có hình lập phương. Chung quanh siêu thị có những bãi đất trống nhất định. Lúc trước một là để cho khách hàng đỗ xe, ô-tô, hai là có thể tạo điều kiện cho khách hàng vào siêu thị dễ dàng. Dù sao trước thời kỳ Đại Niết Bàn, chỉ nói về khối dân cư chung quanh siêu thị này cũng đã vượt quá trăm vạn, chứ đừng nói những khách hàng ở nơi khác tới mua sắm.
Nhưng bây giờ, bãi đất trống chung quanh siêu thị lại có vô số quái thú chiếm giữ.
“Làm sao có thể tiến vào hang ổ Thiết Giáp Long mà lấy trứng rồng đây?”
“Trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất, từ cửa sổ lầu một, lầu hai xông vào được không?” La Phong đứng giữa không trung, qua ống nhòm có thể thấy phía dưới dày đặc những con quái thú. “Nhiều quái thú như vậy, khẳng định sẽ có không ít quái thú phát hiện ra ta xông vào! Vậy là xong đời luôn!”
“Trước hết ta cũng nên đáp xuống cái đã. Cứ đứng giữa không trung như vậy, sẽ tiêu hao tinh thần niệm lực nhiều lắm.” La Phong lúc đầu khi bay đến đây vẫn ở giữa bầu trời trên siêu thị. Cả siêu thị Gia Nhạc Phúc chiếm diện tích rất lớn! Do đó sân thượng siêu thị cũng có diện tích rất kinh người. Trên sân thượng hoàn toàn trống rỗng, không có một con quái thú nào cả.
Kỳ thật cũng không có gì lạ. Giữa những con quái thú cũng có phân cấp bậc nghiêm ngặt.
Lãnh chúa, thú tướng, thú binh!
Cả siêu thị là trung tâm ổ quái thú. Quái thú sống ở đây đều có địa vị cực cao trong đám thú, phải là cấp thú tướng hoặc cấp lãnh chúa! Những quái thú địa vị cao như vậy không thích bị dầm sương dãi gió. Do đó đại bộ phận cấp thú tướng đều ở lầu ba, lầu bốn, lầu năm.
Về phần Thiết Giáp Long, nó độc quyền ở lầu một lầu hai.
Hai con lãnh chúa sơ cấp “Hỏa Lân Tam Kích Trư” ở tại một tòa nhà thương mại khác gần siêu thị, cách nơi này đại khái hơn trăm thước.
Chỉ có vô số quái thú bình thường, mới phải gội gió dầm mưa ở bãi đất trống chung quanh. Không có lãnh chúa hay thú tướng, tự nhiên không cho phép quái thú bình thường vào khu vực trung tâm. Do đó vùng sân thượng mới không hề có một con quái thú nào cả.
Vèo!
La Phong từ trên cao hạ thẳng xuống, đứng lơ lửng giữa không trung trên sân thượng. Quái thú chung quanh siêu thị cách La Phong khá xa, căn bản nhìn không tới La Phong.
“Bây giờ, ta rốt cuộc phải làm sao mới có thể tiến vào lầu một lầu hai?” La Phong đứng trên sân thượng. “Lầu ba lầu bốn lầu năm, phỏng chừng đều là quái thú tinh anh!”
“Đất trống chung quanh siêu thị cũng đầy quái thú.”
“Rốt cuộc làm sao đi vào đây?”
Trong đầu La Phong xuất hiện vô số phương án rồi lại bị bác bỏ. Hiển nhiên sào huyệt của Thiết Giáp Long cơ hồ là tường đồng vách sắt, rất khó xông vào.
“Ầm ầm…”
Ở vùng xa xa, cuộc chiến đấu giữa hai đại chiến thần và tam đại quái thú cấp lãnh chúa như long trời lở đất. Tiếng gầm, tiếng nhà cửa đổ sụp, vô số tiếng tru của quái thú liên tiếp truyền đến.
Còn trên sân thượng siêu thị, La Phong vẫn còn đang nghĩ ngợi đủ đường.
“Có rồi!” La Phong mắt lóe sáng. “Siêu thị này trên mặt đất tổng cộng có năm tầng, nếu kể cả tầng ga-ra ngầm thì tổng cộng là sáu tầng!”
“Loại siêu thị này đều có thang máy, thậm chí còn có hai thang máy, một cái để khách hàng dùng, một cái là thang máy chuyển hàng nội bộ sử dụng. Cột thang máy sẽ là một cái thông đạo nối thẳng! Ta chỉ cần tìm được thông đạo thang máy, là có thể một hơi xuống thẳng đến lầu một lầu hai rồi!”
Cột thang máy, đương nhiên cũng có thể bị quái thú tàn phá.
Nhưng dù sao cột thang máy cũng chỉ chiếm không gian nhỏ, đám quái thú cũng không muốn hủy diệt kiến trúc siêu thị, vậy những cột thang máy với không gian nhỏ hẹp lại ở một bên siêu thị, vẫn rất có thể còn tồn tại. Huống chi… trong siêu thị có thể có tới hai cột thang máy là “thang máy hành khách” và “thang máy chuyển hàng”.
“Cột thang máy!” La Phong nhanh chóng tìm tòi lùng sục trên sân thượng khá là cũ kỹ.
Phương pháp lục soát rất đơn giản, dùng tinh thần niệm lực kéo dài vào sàn gác, điều tra kết cấu phía dưới. Loại phương pháp này cũng chỉ áp dụng được cho tinh thần niệm sư! Chỉ thấy La Phong vô cùng cẩn thận cơ hồ nằm sấp trên sân thượng, sợ bị vô số quái thú bãi trống phía dưới phát hiện ra mình.
“Tìm được rồi!” La Phong lộ ra vẻ vui mừng. “Đúng… Kéo dài, kéo dài xuống dưới.”
“Lầu bốn, lầu ba…”
La Phong thông qua tinh thần niệm lực kéo dài xuống dưới, dò xét kết cấu một cột thang máy. Cả cột thang cũng không hư hao gì cả. Đám quái thú hiển nhiên bảo vệ cái khung của siêu thị khá tốt, dù sao cũng là nhà của đám quái thú!
“Xoẹt!”
Hai cây phi đao màu đen lơ lửng, nhè nhẹ vòng một vòng trên sân thượng! Đây là phi đao hệ số 9 còn cứng hơn cả kim cương không biết bao nhiêu lần, cắt ngọt như cắt đậu phụ, dễ dàng cắt ra một lỗ thủng hình tròn. Còn phiến đá hình tròn bị La Phong dùng tinh thần niệm lực khống chế nổi lên, từ từ đáp xuống bên cạnh, không phát ra một thanh âm nào.
“Chậc chậc.” La Phong cúi đầu nhìn nhìn xuống phía dưới. “Sân vườn này, ừm, tựa hồ cửa thang máy ở tầng thứ ba hơi lõm vào, nhưng cả chỉnh thể cơ hồ không thay đổi gì nhiều. “
La Phong khẽ mỉm cười.
Thuẫn bài sáu cạnh lơ lửng trước người, La Phong đạp lên thuẫn bài sáu cạnh. “Xuống dưới!” Thuẫn bài sáu cạnh lập tức từ từ hạ xuống, không phát ra chút thanh âm nào. Lầu năm, lầu bốn, lầu ba… những dây cáp bằng thép, cửa thang máy bằng thép đầy rẫy, nhưng sớm đã phủ kín bụi. Đã lâu lắm rồi không ai sử dụng nó cả.
“Đây là vị trí lầu một.” La Phong lơ lửng trong một cánh cửa thang máy.
Cửa thang máy đóng chặt. La Phong sực nghĩ ra, hai thanh phi đao lập tức cắm vào hai cánh cửa đóng chặt, rồi kéo nhẹ sang hai bên trong nháy mắt.
“Kẹt kẹt”
Cửa thang máy có lẽ lâu lắm rồi chưa mở, lúc này lại phát ra thanh âm, làm La Phong giật mình.
“Ở trong siêu thị này, vùng lầu một và lầu hai không có quái thú. Nếu thanh âm rất nhỏ… tiểu đội quái thú thú tướng bên ngoài, hẳn là không nghe được.” La Phong hít sâu một hơi, mở cửa thang máy với tốc độ cực kỳ chậm. Vì tốc độ rất chậm, thanh âm sinh ra cũng rất nhỏ.
Khi cửa thang máy mở tới ra một nửa, bằng vào tinh thần niệm lực hắn có thể hiểu rõ kết cấu cửa thang máy, nên dễ dàng vặn tung sắt thép, đẩy tung cửa thang máy ra.
“Xong rồi!”
La Phong nín thở, không dám buông lơi chút nào, nhè nhẹ bước từng bước rón rén, bước ra ngoài đứng trên mặt đất. Thuẫn bài lơ lửng phía sau lập tức đáp vào sau lưng, hai cái móc treo trên người dưới sự khống chế của tinh thần niệm lực tự nhiên móc chặt lấy thuẫn bài.
“Khó ngửi quá. ” Một mùi tanh hôi nồng nặc tràn ngập cả lầu một, La Phong vừa hít vào, cả thân thể cảm thấy hơi không thoải mái.
“Trứng rồng của Thiết Giáp Long đâu rồi?” La Phong di chuyển vô cùng cẩn thận, tinh thần niệm lực tác dụng vào tấm bảo vệ tay, thuẫn bài, giày chiến hợp kim, làm cả thân người nhẹ như chim én, mỗi một bước đều nhẹ nhàng phiêu diêu, không phát ra thanh âm gì.
“Vù! Chậc chậc!”
La Phong ngẩng đầu nhìn lên phía trên. Sàn gác giữa lầu một và lầu hai cơ hồ hoàn toàn bị đánh thủng thông, chỉ có những vùng khung tường siêu thị là không bị phá hỏng mà thôi. Những giá để hàng hư hỏng, và những thực phẩm hư hỏng từ lâu bị gạt qua một bên, La Phong có đôi khi không thể đi qua, chỉ có thể dùng tinh thần niệm lực nhè nhẹ đẩy chúng qua một bên.
“Thiết Giáp Long phỏng chừng sống ở trung tâm siêu thị, nơi đó trống trải nhất. ” La Phong lao thẳng về phía khu vực trung tâm. Dần dần, La Phong thấp thoáng thấy được một cái trứng hình bầu dục.
“Trứng rồng?”
La Phong nín thở, từ từ tiến bước.
Tiếng gầm quái thú bên ngoài siêu thị truyền vào, làm La Phong càng thêm cẩn thận, mỗi một bước đều rất nhẹ nhàng.
“Nơi này thối quá.” La Phong càng đến gần hình bầu dục, mùi tanh hôi lại càng nồng. “Phỏng chừng bình thường Thiết Giáp Long đều ở đó, nên mùi này chắc là do con Thiết Giáp Long sinh ra.” Chẳng mấy chốc, La Phong đi tới nơi cách trứng rồng đại khái mười thước, đã có thể quan sát trứng rồng khá rõ ràng.
Đây là một quả trứng rồng cao đại khái một thước, vỏ trứng màu xanh, trên mặt mờ ảo có hoa văn.
“Trứng rồng của Thiết Giáp Long!” La Phong mắt lóe sáng.
“Nhưng ai biết Thiết Giáp Long có bố trí gì chung quanh trứng rồng, để phòng ngừa người khác tới trộm trứng rồng không. Trứng rồng là thứ có sinh mạng, tinh thần niệm lực của ta e rằng không thể di động được nó.” La Phong tâm ý chợt động, sáu thanh phi đao nhanh chóng bay tới, lót dưới đáy trứng rồng hình thành một vòng tròn, nhè nhẹ nâng cả trứng rồng lên, giống như một vòng sắt nâng quả trứng rồng này vậy.
Cẩn thận, phải đưa sống dao đến gần vỏ trứng rồng.
“Trứng rồng, tới đây.” La Phong đã nhanh chóng mở ba lô ra, hơn nữa mở tung ba lô ra, đảm bảo ba lô mở ra lớn nhất. Cả ba lô khi mở ra lớn nhất có thể dễ dàng nhét cả một thứ vật phẩm cao bằng một người.
Trứng rồng Thiết Giáp Long từ đằng xa được nâng lên bay tới gần…
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Cả siêu thị có hình lập phương. Chung quanh siêu thị có những bãi đất trống nhất định. Lúc trước một là để cho khách hàng đỗ xe, ô-tô, hai là có thể tạo điều kiện cho khách hàng vào siêu thị dễ dàng. Dù sao trước thời kỳ Đại Niết Bàn, chỉ nói về khối dân cư chung quanh siêu thị này cũng đã vượt quá trăm vạn, chứ đừng nói những khách hàng ở nơi khác tới mua sắm.
Nhưng bây giờ, bãi đất trống chung quanh siêu thị lại có vô số quái thú chiếm giữ.
“Làm sao có thể tiến vào hang ổ Thiết Giáp Long mà lấy trứng rồng đây?”
“Trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất, từ cửa sổ lầu một, lầu hai xông vào được không?” La Phong đứng giữa không trung, qua ống nhòm có thể thấy phía dưới dày đặc những con quái thú. “Nhiều quái thú như vậy, khẳng định sẽ có không ít quái thú phát hiện ra ta xông vào! Vậy là xong đời luôn!”
“Trước hết ta cũng nên đáp xuống cái đã. Cứ đứng giữa không trung như vậy, sẽ tiêu hao tinh thần niệm lực nhiều lắm.” La Phong lúc đầu khi bay đến đây vẫn ở giữa bầu trời trên siêu thị. Cả siêu thị Gia Nhạc Phúc chiếm diện tích rất lớn! Do đó sân thượng siêu thị cũng có diện tích rất kinh người. Trên sân thượng hoàn toàn trống rỗng, không có một con quái thú nào cả.
Kỳ thật cũng không có gì lạ. Giữa những con quái thú cũng có phân cấp bậc nghiêm ngặt.
Lãnh chúa, thú tướng, thú binh!
Cả siêu thị là trung tâm ổ quái thú. Quái thú sống ở đây đều có địa vị cực cao trong đám thú, phải là cấp thú tướng hoặc cấp lãnh chúa! Những quái thú địa vị cao như vậy không thích bị dầm sương dãi gió. Do đó đại bộ phận cấp thú tướng đều ở lầu ba, lầu bốn, lầu năm.
Về phần Thiết Giáp Long, nó độc quyền ở lầu một lầu hai.
Hai con lãnh chúa sơ cấp “Hỏa Lân Tam Kích Trư” ở tại một tòa nhà thương mại khác gần siêu thị, cách nơi này đại khái hơn trăm thước.
Chỉ có vô số quái thú bình thường, mới phải gội gió dầm mưa ở bãi đất trống chung quanh. Không có lãnh chúa hay thú tướng, tự nhiên không cho phép quái thú bình thường vào khu vực trung tâm. Do đó vùng sân thượng mới không hề có một con quái thú nào cả.
Vèo!
La Phong từ trên cao hạ thẳng xuống, đứng lơ lửng giữa không trung trên sân thượng. Quái thú chung quanh siêu thị cách La Phong khá xa, căn bản nhìn không tới La Phong.
“Bây giờ, ta rốt cuộc phải làm sao mới có thể tiến vào lầu một lầu hai?” La Phong đứng trên sân thượng. “Lầu ba lầu bốn lầu năm, phỏng chừng đều là quái thú tinh anh!”
“Đất trống chung quanh siêu thị cũng đầy quái thú.”
“Rốt cuộc làm sao đi vào đây?”
Trong đầu La Phong xuất hiện vô số phương án rồi lại bị bác bỏ. Hiển nhiên sào huyệt của Thiết Giáp Long cơ hồ là tường đồng vách sắt, rất khó xông vào.
“Ầm ầm…”
Ở vùng xa xa, cuộc chiến đấu giữa hai đại chiến thần và tam đại quái thú cấp lãnh chúa như long trời lở đất. Tiếng gầm, tiếng nhà cửa đổ sụp, vô số tiếng tru của quái thú liên tiếp truyền đến.
Còn trên sân thượng siêu thị, La Phong vẫn còn đang nghĩ ngợi đủ đường.
“Có rồi!” La Phong mắt lóe sáng. “Siêu thị này trên mặt đất tổng cộng có năm tầng, nếu kể cả tầng ga-ra ngầm thì tổng cộng là sáu tầng!”
“Loại siêu thị này đều có thang máy, thậm chí còn có hai thang máy, một cái để khách hàng dùng, một cái là thang máy chuyển hàng nội bộ sử dụng. Cột thang máy sẽ là một cái thông đạo nối thẳng! Ta chỉ cần tìm được thông đạo thang máy, là có thể một hơi xuống thẳng đến lầu một lầu hai rồi!”
Cột thang máy, đương nhiên cũng có thể bị quái thú tàn phá.
Nhưng dù sao cột thang máy cũng chỉ chiếm không gian nhỏ, đám quái thú cũng không muốn hủy diệt kiến trúc siêu thị, vậy những cột thang máy với không gian nhỏ hẹp lại ở một bên siêu thị, vẫn rất có thể còn tồn tại. Huống chi… trong siêu thị có thể có tới hai cột thang máy là “thang máy hành khách” và “thang máy chuyển hàng”.
“Cột thang máy!” La Phong nhanh chóng tìm tòi lùng sục trên sân thượng khá là cũ kỹ.
Phương pháp lục soát rất đơn giản, dùng tinh thần niệm lực kéo dài vào sàn gác, điều tra kết cấu phía dưới. Loại phương pháp này cũng chỉ áp dụng được cho tinh thần niệm sư! Chỉ thấy La Phong vô cùng cẩn thận cơ hồ nằm sấp trên sân thượng, sợ bị vô số quái thú bãi trống phía dưới phát hiện ra mình.
“Tìm được rồi!” La Phong lộ ra vẻ vui mừng. “Đúng… Kéo dài, kéo dài xuống dưới.”
“Lầu bốn, lầu ba…”
La Phong thông qua tinh thần niệm lực kéo dài xuống dưới, dò xét kết cấu một cột thang máy. Cả cột thang cũng không hư hao gì cả. Đám quái thú hiển nhiên bảo vệ cái khung của siêu thị khá tốt, dù sao cũng là nhà của đám quái thú!
“Xoẹt!”
Hai cây phi đao màu đen lơ lửng, nhè nhẹ vòng một vòng trên sân thượng! Đây là phi đao hệ số 9 còn cứng hơn cả kim cương không biết bao nhiêu lần, cắt ngọt như cắt đậu phụ, dễ dàng cắt ra một lỗ thủng hình tròn. Còn phiến đá hình tròn bị La Phong dùng tinh thần niệm lực khống chế nổi lên, từ từ đáp xuống bên cạnh, không phát ra một thanh âm nào.
“Chậc chậc.” La Phong cúi đầu nhìn nhìn xuống phía dưới. “Sân vườn này, ừm, tựa hồ cửa thang máy ở tầng thứ ba hơi lõm vào, nhưng cả chỉnh thể cơ hồ không thay đổi gì nhiều. “
La Phong khẽ mỉm cười.
Thuẫn bài sáu cạnh lơ lửng trước người, La Phong đạp lên thuẫn bài sáu cạnh. “Xuống dưới!” Thuẫn bài sáu cạnh lập tức từ từ hạ xuống, không phát ra chút thanh âm nào. Lầu năm, lầu bốn, lầu ba… những dây cáp bằng thép, cửa thang máy bằng thép đầy rẫy, nhưng sớm đã phủ kín bụi. Đã lâu lắm rồi không ai sử dụng nó cả.
“Đây là vị trí lầu một.” La Phong lơ lửng trong một cánh cửa thang máy.
Cửa thang máy đóng chặt. La Phong sực nghĩ ra, hai thanh phi đao lập tức cắm vào hai cánh cửa đóng chặt, rồi kéo nhẹ sang hai bên trong nháy mắt.
“Kẹt kẹt”
Cửa thang máy có lẽ lâu lắm rồi chưa mở, lúc này lại phát ra thanh âm, làm La Phong giật mình.
“Ở trong siêu thị này, vùng lầu một và lầu hai không có quái thú. Nếu thanh âm rất nhỏ… tiểu đội quái thú thú tướng bên ngoài, hẳn là không nghe được.” La Phong hít sâu một hơi, mở cửa thang máy với tốc độ cực kỳ chậm. Vì tốc độ rất chậm, thanh âm sinh ra cũng rất nhỏ.
Khi cửa thang máy mở tới ra một nửa, bằng vào tinh thần niệm lực hắn có thể hiểu rõ kết cấu cửa thang máy, nên dễ dàng vặn tung sắt thép, đẩy tung cửa thang máy ra.
“Xong rồi!”
La Phong nín thở, không dám buông lơi chút nào, nhè nhẹ bước từng bước rón rén, bước ra ngoài đứng trên mặt đất. Thuẫn bài lơ lửng phía sau lập tức đáp vào sau lưng, hai cái móc treo trên người dưới sự khống chế của tinh thần niệm lực tự nhiên móc chặt lấy thuẫn bài.
“Khó ngửi quá. ” Một mùi tanh hôi nồng nặc tràn ngập cả lầu một, La Phong vừa hít vào, cả thân thể cảm thấy hơi không thoải mái.
“Trứng rồng của Thiết Giáp Long đâu rồi?” La Phong di chuyển vô cùng cẩn thận, tinh thần niệm lực tác dụng vào tấm bảo vệ tay, thuẫn bài, giày chiến hợp kim, làm cả thân người nhẹ như chim én, mỗi một bước đều nhẹ nhàng phiêu diêu, không phát ra thanh âm gì.
“Vù! Chậc chậc!”
La Phong ngẩng đầu nhìn lên phía trên. Sàn gác giữa lầu một và lầu hai cơ hồ hoàn toàn bị đánh thủng thông, chỉ có những vùng khung tường siêu thị là không bị phá hỏng mà thôi. Những giá để hàng hư hỏng, và những thực phẩm hư hỏng từ lâu bị gạt qua một bên, La Phong có đôi khi không thể đi qua, chỉ có thể dùng tinh thần niệm lực nhè nhẹ đẩy chúng qua một bên.
“Thiết Giáp Long phỏng chừng sống ở trung tâm siêu thị, nơi đó trống trải nhất. ” La Phong lao thẳng về phía khu vực trung tâm. Dần dần, La Phong thấp thoáng thấy được một cái trứng hình bầu dục.
“Trứng rồng?”
La Phong nín thở, từ từ tiến bước.
Tiếng gầm quái thú bên ngoài siêu thị truyền vào, làm La Phong càng thêm cẩn thận, mỗi một bước đều rất nhẹ nhàng.
“Nơi này thối quá.” La Phong càng đến gần hình bầu dục, mùi tanh hôi lại càng nồng. “Phỏng chừng bình thường Thiết Giáp Long đều ở đó, nên mùi này chắc là do con Thiết Giáp Long sinh ra.” Chẳng mấy chốc, La Phong đi tới nơi cách trứng rồng đại khái mười thước, đã có thể quan sát trứng rồng khá rõ ràng.
Đây là một quả trứng rồng cao đại khái một thước, vỏ trứng màu xanh, trên mặt mờ ảo có hoa văn.
“Trứng rồng của Thiết Giáp Long!” La Phong mắt lóe sáng.
“Nhưng ai biết Thiết Giáp Long có bố trí gì chung quanh trứng rồng, để phòng ngừa người khác tới trộm trứng rồng không. Trứng rồng là thứ có sinh mạng, tinh thần niệm lực của ta e rằng không thể di động được nó.” La Phong tâm ý chợt động, sáu thanh phi đao nhanh chóng bay tới, lót dưới đáy trứng rồng hình thành một vòng tròn, nhè nhẹ nâng cả trứng rồng lên, giống như một vòng sắt nâng quả trứng rồng này vậy.
Cẩn thận, phải đưa sống dao đến gần vỏ trứng rồng.
“Trứng rồng, tới đây.” La Phong đã nhanh chóng mở ba lô ra, hơn nữa mở tung ba lô ra, đảm bảo ba lô mở ra lớn nhất. Cả ba lô khi mở ra lớn nhất có thể dễ dàng nhét cả một thứ vật phẩm cao bằng một người.
Trứng rồng Thiết Giáp Long từ đằng xa được nâng lên bay tới gần…
Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!