Hợp đồng hôn nhân ( Cô dâu 14 tuổi )
Chương 45
– Tại sao em làm như vậy ? _ Hiển nhiên hắn đã biết từ trước rồi
– Thích mà ! Điệu hổ li sơn sẽ giúp chúng ta thu mẻ cá lớn !
– Tiểu yêu nghiệt ! _ Kỳ cười cười cưng nựng tôi
– Khi nào tổ chức lại đám cưới ? _ Tôi vào luôn vấn đề chính
– Sao chưa gì em đã vội như vậy ? Có phải sớm muốn trở thành cô dâu đi ! _ Kỳ cười cợt
– Bớt giỡn đi ! Anh có thể kí vào bản Hợp đồng này không ? _ Tôi giơ tờ hợp đồng mà tôi đã sớm nghĩ đến và soạn thảo . Kỳ cầm lên , nhíu mày – Hợp đồng hôn nhân ! Cái này dùng để làm gì ?
– Anh không cần biết , có kí không ? Nếu không kí tôi sẽ không cưới ! _ Tôi đe dọa
– Được ! Được ! Anh kí ! _ Kỳ vui vẻ kí vào hợp đồng
[ Cơ hội tốt cô chủ động muốn kết hôn như vậy , tại sao anh không đáp ứng chứ ? Chỉ là một bản hợp đồng hôn nhân vô dụng trên giấy thôi mà , nếu không thích anh cũng có thể hủy bỏ nó , lo gì ? Mà cô cũng là ghê thật nha , để xem cô viết những gì ? Thứ nhất : sau khi cưới tuyệt đối không được động vào người cô . Thứ hai : sẽ không xen vào cuộc sống tự do của nhau . Thứ ba : phải tôn trọng lẫn nhau , không được chửi và đánh người . Thứ tư : nếu một trong hai người tìm được người mà mình thích , người kia phải đồng ý kí vào bản ly hôn để giải thoát cho cả hai . Thứ năm : Nếu vi phạm những điều trên , ly hôn ngay lập tức . Không ngờ cô nghĩ chu toàn như vậy , cái bản Hợp đồng này phần nào cũng bất lợi cho anh ]
– Anh thấy điều thứ nhất hình như hơi lỗ vốn thì phải
– Sao ? _ Tôi hỏi
– Nếu như không động vào người em cũng được , nhưng anh thì sao ? Nó đắt lắm đó , không phải muốn đụng là có thể đụng được đâu !
– Tôi không cần biết , anh đọc lại cho tôi nghe ! _ Sau khi Kỳ đọc xong , tôi giằng lấy – Trả đây ! ( cất vào trong người )
Chủ nhật tuần sau , tôi theo như lời hẹn tới gặp bang chủ Hắc Điểu . Lúc gặp mặt , tôi vui vẻ giới thiệu :
– Xin chào ! Tôi là Lâm Như Nguyệt , người đã bị mấy anh bắt hôm trước . Anh tên gì ?
– Hạo Thiên ! _ Một chữ ngắn gọn nhưng lạnh lùng .
Tôi thấy hắn từ trên xuống dưới đều mặc bộ đồ màu đen kín mít , đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai cũng màu đen nốt , che đi toàn bộ khuôn mặt hắn nhưng không mất đi vẻ quyến rũ . Đúng là cái tên bang Hắc Điểu , ngồi gần hắn cũng thấy ám ảnh toàn Hắc khí . Cho dù tôi thích màu đen đi chăng nữa thì cũng chả thích người ngồi cạnh tôi đen từ đầu đến chân , nó làm cho tôi cảm thấy ngạt thở vì căng thẳng . Vì thế , chẳng kịp suy nghĩ , tôi nhảy lên giật mũ lưỡi trai của Thiên ra . Do hắn quá cao , tôi phải dùng rất nhiều sức mới với lên được . Khi chiếc mũ bị đoạt đi , một gương mặt đẹp trai ngoài sức tưởng tượng của tôi khiến tôi ngây ra trong phút chốc , tại lần trước ở chỗ hắn quá mờ ảo khiến tôi không nhìn kĩ được mặt hắn , bây giờ được chiêm ngưỡng , đúng là không thể ta . Hắn giận dữ gầm lên :
– Cô làm cái gì vậy ? Trả đây !
– Tôi rất thích cái mũ này , anh không phải nhỏ mọn tới mức đòi lại chứ ? _ Tôi giật mình kịp thời hoàn hồn , nói – Mà tôi không thích người nói chuyện với tôi cứ dội cái mũ sụp sụp như vậy đâu . Anh có xì – căng – đan gì sao mà phải giấu mặt chứ ? _ Tôi có chút tò mò . Thiên nhíu mày , trên trán đã có vài nếp gấp :
– Cô thử nói tại sao hôm ấy lại gài bẫy chúng tôi , cô quả thật không muốn sống nữa hả ?
– Tôi không làm vậy hắn giết tôi lâu rồi . Tôi không cần mạng sống mà hôm nay đến đây gặp anh , anh nghĩ có phải quá vô lí hay không ? Dù sao tôi cũng thả hắn đi rồi , cũng không nợ mấy người cái gì cả . Giờ có gì cần nói thì nói đi ! _ Tôi vào thẳng vấn đề
(*) thân bất do kỉ : bản thân không thể tự mình làm chủ
( Xong chap 45 )
Hôm qua mình có việc bận nên không thể post cho các bạn đọc , hôm nay mình post chap hay . Bản hợp đồng mà mọi người chờ mong đã ra rồi , không biết sẽ còn có chuyện gì xảy ra tiếp sau đó . Mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện mình nhé !
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!