12 chòm sao và ngôi trường của những lời nguyền - Chương 3 - P2:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
180


12 chòm sao và ngôi trường của những lời nguyền


Chương 3 - P2:


bọt,kêu ùng ục và…nổi lên 1 mớ tóc tai rối bù,sau đó là một cái đầu trắng bệch,đang trừng mắt nhìn bà…Đôi mắt của 1 xác chết…
Tiếng sấm sét phần nào át đi tiếng la thất thanh của mẹ Cự Giải…
________o0o________
Nhân Mã mơ hồ bật dậy khi nghe tiếng chuông điện thoại báo cuộc gọi đến.
“A lô,Mã Mã ơi,mình sợ lắm!”
“Chuyện gì vậy Cự Giải?”
“Mẹ…mẹ mình chết rồi.Chết trong bồn tắm,mẹ chết vị ngạt nước…Người…người ta phát hiện trong bồn tắm….còn có con búp bê Tiểu Ngư của mình!”
“HẢ?!”
“Mình…mình sợ lắm!Người tiếp theo…chắc chắn là mình!”
“Tít…tít….tít………..”
Điện thoại cúp ngang.Mã Mã vô cùng lo lắng,mặt mày tái mét.Phải chi…phải chi cô đừng mang con búp bê ấy từ hồ bơi lên thì hay biết mấy!
Tin nhắn hôm nay từ cái nick Nguoibantrongbongtoi là:
“Không có gì hạnh phúc hơn được chết chung với tổ ấm của mình…”
________o0o________
Cứ ngỡ Cự Giải không đến lớp,nhưng hôm nay cô ấy vẫn đến,chỉ là với 1 bộ dạng khác hẳn thường ngày. Cự Giải mặt mày xanh xao,2 mắt thâm quầng vì mất ngủ,đầu tóc rối bù,suốt mấy tiết liền không hé răng nửa lời,chỉ thấy cậu ta ngồi run cầm cập và không ngừng lẩm bẩm điều gì đấy.
Giờ ra chơi…
_Cậu làm sao vậy?-Nhân Mã ân cần hỏi han.
_Mình điên mất…mình điên mất!Con ác quỷ đó đang bám theo mình!Làm sao đây?Làm sao đây?-Cự Giải chợt chồm lên bấu vào vai Nhân Mã,2 mắt mở trừng trừng nhìn Mã Mã đang hoang mang lo sợ-NÓ SẼ GIẾT MÌNH!NÓ
NHẤT ĐỊNH SẼ GIẾT MÌNH!
_Cậu bình tỉnh đi!-Nhân Mã kêu lên.
Đúng lúc ấy thì thầy Ma Kết bước vào,trên tay thầy là con búp bê Tiểu Ngư.
_Thầy tình cờ phát hiện cái này trong văn phòng kèm với 1 mẩu giấy ghi là gửi cho em đấy,Cự Giải!
Vừa nhìn thấy con búp bê,Cự Giải hét lên kinh hãi,vội giật lấy con búp bê,chạy ra hành lang và ném nó xuống hồ bơi.Nhân Mã cũng chạy ra với Cự Giải,chỉ nghe thấy cậu ta lầm bầm:
_Hãy trả nó về nơi nó bắt đầu…
________o0o________
Hôm nay trời lại mưa nặng hạt.Mưa kèm theo những cơn going và sấm chớp đùng đoành.Cự Giải đang ngồi 1 mình trong nhà,đối diện bàn thờ và 1 quyển kinh mở ra nằm dưới đất,trên tay cô là cây thập giá.
_Lạy Chúa chí thánh!Xin Chúa hãy giúp con đuổi con quỷ độc ác đó xuống địa ngục…
“Reng….reng….reng……”
Tiếng chuông cửa,có ai đó đến nhà.Nhưng ai lại đến thăm nhà người khác vào cái đêm mưa bão này.Cự Giải như 1 cái mày,vô thức bước ra ngoài cửa.
_Ai đấy?-cô hỏi.
Không có ai trả lời.Cự Giải lập lại câu hỏi đến lần thứ 3 mới lấy chìa khoa mở cửa ra.Chẳng có ai cả.Bên ngoài chỉ có mưa gió và sấm chớp.Cự Giải quay vào trong nhà,nhưng rồi lại phát hiện ra 1 điều kì lạ.
Trên sàn nhà ứ đọng từng vũng nước nhỏ như dấu chân người in thành 1 hàng dài từ cửa cái dẫn vào phòng khách.Cự Giải sợ hãi,vơ vội cái ô đặt bên cửa rồi lần mò vào trong nhà….Phòng khách sáng đèn,chiếc TV mất sóng kêu rè rè,hắt ánh sáng vào thân hình bé nhỏ trong bộ Kimono ướt nhẹp đang ngồi ngay ngắn trên ghế sô-pha.Con búp bê đã trở về!
Cự Giải không còn cầm nổi ô nữa,cô hoảng sợ bỏ chạy lên phòng đóng cửa thật chặt rồi leo lên giường đắp chăn kín đầu.
“Cộp…cộp…cộp…”-có ai đó đang đi lên cầu thang.
Người đó vừa đi vừa hát…
Là giọng của 1 cô gái……………….
……..Và….bài hát cũng rất quen thuộc………
Bài hát làm cho Cự Giải chợt nhớ lại 1 kỉ niệm năm xưa…
Trường tiểu học Little Stars một ngày mùa xuân đầy nắng……..
Cự Giải và Song Ngư cùng ngồi trên 1 cái xích đu,bên cạnh còn có con búp bê bằng sứ rất xinh.Cả 2 cùng chảy tóc cho con búp bê và hát vu vơ:
“…Búp bê xinh đẹp…Mãi mãi là người bạn của tôi….Cùng khóc,cùng cười,cùng nhau đi đến mọi chân trời…Chẳng bao giờ rời xa nhau…Mãi mãi…”
Sau kí ức tuổi thơ đẹp long lanh đó là hình ảnh cầu thang trường cấp 2 ba năm về trước…
_Cự Giải!-Song Ngư í ới gọi-Đi chơi với mình không?
_Xin lỗi bạn,nhưng mình đã hẹn với người khác!
1 cô bé khác đến nắm tay Cự Giải lôi đi,Giải ngước nhìn Song Ngư 1 chút rồi cũng chạy theo cô bạn đó.Trong tiếng cười ríu rít của họ,Ngư Ngư ngồi thui thủi 1 mình ở cầu thang…
“…Búp bê xinh đẹp…Mãi mãi là người bạn của tôi….Cùng khóc,cùng cười,cùng nhau đi đến mọi chântrời…Chẳng bao giờ rời xa nhau…Mãi mãi…”
Tiếng hát đó đã trở lại,mang theo bao nhiêu kí ức về 1 tình bạn đã chết tự lúc nào.
Tiếng bước chân và bài hát đó mỗi lúc một gần…
“Kẹt”-cánh cửa phòng bật mở…
Song Ngư đã đến.Tóc dài loà xoà phủ 2 bên mặt,nó ẳm con búp bê bằng sứ trên tay và nhìn Cự Giải với đối mắt căm thù.Nó cất cái giọng the thé khó nghe để đánh thức cô bạn đang run cầm cập trên giường:
“Mày là đồ phản bội…Đồ phản bội…”
Cự Giải tung mền ngồi bật dậy.Muốn la mà không la nổi,muốn chạy mà tay chân đã rã rời…
“Chẳng phải mày muốn con búp bê này biến thành người sao?”
Song Ngư thả con búp bê xuống đất.Con Tiểu Ngư đứng dậy và cười khúc khích như tiếng trẻ con.
“Mày biết con búp bê này mơ ước gì không?Nó muốn ở bên mày cho tới khi chứng kiến mày rời khỏi thế gian này…Nó yêu mày như thế…mà mày lại vứt nó đi chẳng khác nào như mày vứt bỏ tao năm xưa…Giờ thì mày và nó sẽ ở bên nhau mãi mãi…”
________o0o________
0 giờ 0 phút 0 giây…
Lại là tin nhắn lúc nửa đêm…
“Mã Mã ơi,mình là kẻ phản bội…Mình phải trả giá,bằng chính linh hồn của mình!”
_Của Cự Giải sao?Cua ơi….không lẽ cậu…-Nhân Mã lo lắng nhìn điện thoại.
Lúc nhà thờ Đức Bà đổ chuông cũng là lúc Nguoibantrongbongtoi gửi thông điệp đến mọi người:
“…Đêm trăng tròn 17 không còn xa lắm đâu!Hãy nhớ rằng là chúng mày sắp chết!..”
Lời nguyền đang ám ảnh ngôi trường này…
________o0o________

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN