12 chòm sao và ngôi trường của những lời nguyền - Chương 4 - P7:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
181


12 chòm sao và ngôi trường của những lời nguyền


Chương 4 - P7:


bụi…Nó kêu rống lên thảm thiết rồi tan biến theo cơn gió lạnh ùa vào…
………….Nếu bạn không thích 1 kết cục buồn…thì hãy nghĩ đến 1 kết cục khác……
………………………….Có thể đó là 1 buổi sáng đẹp trời,Nhân Mã mở đôi mắt nâu trong suốt như màu hổ phách của mình nhìn lên trần nhà sơn trắng phau của bệnh viện…
…..1 bàn tay rất ấm đang nắm lấy bàn tay lạnh lẻo của cô…..
_Dậy rồi à?-Sư Tử ngồi bên cạnh giường nệm trắng,tươi cười nói với Nhân Mã.
_Cậu..sao cậu ở đây?Mình chưa chết sao?
_Mẹ cậu gọi cho mình,bảo cậu đến tối mịt vẫn chưa về.Không hiểu sao mình lại đến trường tìm cậu,may là mình cứu được cậu dưới hồ bơi lên kịp đó!Lần sau đừng làm chuyện ngộc ngếch như vậy nữa,cậu nhớ thầy hay dạy tụi mình…
_…Bất kì điều ước nào cũng có cái giá của nó…-Nhân Mã thều thào.
_Hãy nhớ kĩ những gì thầy đã dạy…Bởi vì thầy…
_Mình biết.-Nhân Mã ngắt lời Sư Tử-Nhưng sẽ không còn ai phải ra đi như thế…Mọi chuyện kết thúc rồi!
_Hi vọng là như thế!
Nhân Mã ôm chầm lấy Sư Tử…Sư Tử cảm nhận được từng giọt nước mắt nóng hổi lăn trên vai mình…
_Cũng may là cậu còn sống cho đến khi mọi chuyện kết thúc…
________o0o________
20 năm sau….
Nhân Mã và Sư Tử trở lại trường vào 1 ngày đầu xuân,khi cây hoa anh đào rải những cánh hoa mềm mại khắp sân trường đầy nắng…
Họ gặp lại 1 người quen cũ…1 cô gái cao ráo,tóc uốn lọn xoăn màu nâu nhạt và đeo cái kính gọng bạc đắt tiền…
Nhân Mã chủ động lại bắt chuyện:
_Xin lỗi,nhìn cô rất quen…
_Không nhớ à?-cô gái tươi cười-Xử Nữ đây,lâu rồi không gặp!
Xử Nữ đưa mắt nhìn xuống bàn tay nhỏ nhắn của Mã Mã,cô cười thú vị:
_Kết hôn rồi à?Ai thế?
_Một người mà cậu cũng quen.
Xử Nữ gật đầu,cô biết chắc đó là ai.
_À mà còn 1 người nữa!-Nhân Mã hướng mắt về cây hoa anh đào đang trổ hoa thật đẹp.
1 cô bé chừng 7-8 tuổi đang đứng tần ngân dưới gốc cây…Nó sở hữu thân mình nhỏ nhắn của mẹ,mái tóc đen huyền của cha…và…1 sự bí ẩn không hiểu từ đâu mang đến…
Nó xoè tay đón lấy những cánh hoa đào…Và khi những cánh hoa chạm vào bàn tay nhỏ nhắn…Đọi mắt xinh đẹp của con bé bổng chuyển sang màu đỏ rực…
*****The End*******

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN