Phu nhân hiền lành của ác ma tướng quân - Chương 14:tìm nàng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Phu nhân hiền lành của ác ma tướng quân


Chương 14:tìm nàng


Hắn dẹp loạn ở biên cương thì mới hiểu được bản thân đã cần nàng đến thế nào,hắn ăn cơm quả thật thấy không ngon bằng nàng nấu,phong cảnh nơi đây không sỏi đá,nắng nóng thì là máu me,xác chết đầy rẫy,hắn lại nhớ đến cảnh vật vui tươi,sáng sủa ở phủ Tề,ngủ cũng thấy trống vắng,thiếu đi hơi ấm của nàng thật sự rất khó chịu,rồi hắn lại lo lắng,nàng sẽ không sao nếu hắn không có bên cạnh chứ?Nàng sẽ chờ đợi hắn hay vì lời nói hôm đó làm lung lay,nàng…sẽ cùng nam nhân khác tạo dựng hạnh phúc rồi quên đi hắn sao?Hắn thật không thể chịu nổi,hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ phải lo lắng,khó chịu như lúc này.Hắn sợ,sợ nàng sẽ đi mất,sợ hắn sẽ 1 đi không trở lại,nàng sẽ đau lòng hay lạnh nhạt từ bỏ?Hắn cố gắng chống lại quân thù,mỗi khi sắp chịu không nổi,hắn lại nghĩ đến nàng,hắn lại đứng dậy tiếp tục.Cuối cùng mọi chuyện cũng đã hoàn thành,hắn lần này thật sự có thể về với nàng rồi,có thể bày tỏ với nàng,không để nàng chịu ủy khuất nữa,hắn cũng có quà tặng nàng,đó là một cây trâm cài mà theo hắn là thích hợp với nàng nhất,thật ra hắn không ngờ rằng bản thân lại vô tâm đến thế,ngay cả nương tử của mình thật sự thích gì hắn cũng không biết giờ đành chọn thứ này,nữ nhân thì chắc chỉ thích thứ này mà thôi.Hắn vô cùng mong chờ về đến phủ sẽ nhìn thấy hình bóng thân quen của nàng,sẽ được ăn cơm nàng nấu,được ngủ cùng nàng,nhưng khi hắn vừa về đến nơi thì đã hay tin nàng để lại đơn từ hôn rồi cùng vương phi Bạch Hồ Ngọc bỏ trốn,thật đáng chết,dám đến phủ Tề cướp người,thật quá khinh thường hắn rồi,hắn lần này tức giận,phi ngựa đến thẳng phủ Thất Vương Gia:
“Bạch Hồ Ngọc,nương tử ta đâu?”-hắn tức giận đến tìm người
“Có chuyện gì sao?”-Thất vương gia Dương Từ Dực nhìn thấy hắn thì có chút ngưỡng mộ không ngờ hắn mới đó đã phi ngựa đến đây tìm người,chỉ là tình nghĩa huynh đệ làm sao có thể bằng chuyện tình phu thê,dù sao thì Bạch Hồ Ngọc kia cũng đã’Đút lót’cho cậu ta,làm sao mà cậu dám không làm theo chứ
“Bạch Hồ Ngọc đâu?”
“Nàng ấy về thăm nhà!”
“Được,đã vậy ta xin cáo từ!”-hắn lại phi ngựa đi tiếp,chỉ là…
“Ai da,vương gia của ta cũng biết nói dối đó chứ,thế thì mới được!”-Bạch Hồ Ngọc đi ra vui vẻ ôm lấy Dương Từ Dực
“Nàng còn không mau chuẩn bị sao,không phải nói chỉ cần ta làm vậy thì muốn nàng làm gì cũng được sao?”
“Tất nhiên!Ta trọng nhất là lời hứa!”
“Tốt,mau lên giường nằm đi,chúng ta bàn bạc tiếp!”
“Chàng!Sắc lang!”-cả hai người tiếp tục cuộc trò chuyện đáng đỏ mặt này…còn hắn sau đó cũng mất nửa ngày mới đến được Bạch gia
“Ngọn gió nào đã khiến Tề tướng quân đến đây vậy!”-Bạch Khả Khả nằm dài trên ghế chủ,nhếch môi nhìn hắn
“Đại tỷ,ta đến đây là muốn gặp Bạch Thiên Bối!”-hắn nhịn nhục gọi nữ nhân kia một tiếng đại tỷ,mong rằng nàng ta sẽ nói cho hắn biết
“Nàng không có ở đây a!”
“Vậy nàng có thể ở đâu chứ?”
“Ta không rõ,có thể là ở Miêu Cương(ngũ tiểu thư của Bạch gia Bạch Thư Tiên thành thân với tộc trưởng Hồ Vương của Miêu Tộc tại Miêu Cương),dù sao người và Thiên Bối nhà ta đã từ hôn rồi còn gì!”
“Đó là do tỷ nghĩ vậy!”-hắn nói xong liền phi ngựa đến Miêu Cương xa xôi…
*liệu hắn sẽ tìm thấy nàng chứ?ĐÓN XEM NHA*
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN