Phu nhân hiền lành của ác ma tướng quân
Chương 19:đền cho nàng
Tối hôm đó, nàng chợt tỉnh giấc sau giấc ngủ lúc trưa, bản thân đột nhiên có chút gì đó không đúng. Phải, nàng đang mặc lễ phục tân nương, chuyện gì vậy chứ?
Ngay lúc đó, hắn bước vào trong lễ phục tân lang trang trọng, uy nghiêm, vẫn như lần đầu nàng nhìn thấy:
“Đây là mơ sao? “- nàng nhẹ nhàng dụi mắt mình, là nàng đang mơ chăng?
“Nương tử, đây là sự thật, ta đến đây để hoàn thành những gì đã thiếu nàng”- hắn tiến đến gần nàng, mỉm cười, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy hắn ôn nhu mỉm cười với nàng, làm sao nàng lại dám tin đây là thật chứ?
“Chàng là có ý gì? Ta vẫn chưa hiểu!”
“Rồi nàng sẽ hiểu thôi, mau đến đây, chúng ta dù gì cũng chưa uống rượu giao bôi, hôm nay chúng ta uống cạn”- hắn kéo nàng còn đang ngơ ngác nhìn ngồi xuống ghế, đem rượu giao bôi rót vào li rồi đưa cho nàng, còn ma mị hỏi nhỏ nàng một chuyện
“Hôm đó có biết tại sao nàng lại bạo gan đến vậy không? “- hắn còn cố ý thổi hơi vào tai nàng, rốt cuộc nhìn thấy sự phản ứng của nương tử nhỏ bé rồi hắn mới thật sự muốn cảm tạ đám lính bên cạnh nơi doanh trại vì nhớ thương mĩ nữ mà không kiềm được đem theo vài cuốn “Đông Cung Đồ” (nói chung đây là loại sách đen a! Mọi người không cần hiểu nhiều đâu!) mà bị hắn tịch thu làm của riêng, đêm ngày học hỏi xem cách làm nàng vui vẻ, hiện tại đã dùng được!
“Ta… ta không rõ! “- nàng đang uống li rượu vì sự tấn công bất ngờ của hắn mà run lên một cái rồi mới có thể trả lời hắn
“Nhờ vị muội muội tốt của nàng đấy! “- hắn cười vui vẻ, ôm chặt lấy nàng
“Ý chàng là gì? “
“Bạch Hồ Ngọc phái người bỏ ‘Dục Mê Dược’ vào li rượu mà chúng ta đúng ra sẽ uống vào tối đó!”
“Sao chứ? “- nàng giật mình,ngạc nhiên nhìn hắn
“Nàng không tin ta sao? Ta biết từ hôm đó rồi, là do lính canh nhìn thấy báo lại cho ta!”
“Tại sao chàng lại không nói cho ta biết?”
“Ta không nghĩ nàng sẽ một mình uống rượu giao bôi! Ta hiện tại là làm theo những gì hôm đó Bạch Hồ Ngọc chuẩn bị cho chúng ta mà thôi! “- hắn cười tà mị rồi tiến về phía nàng
“Ý chàng không phải là rượu ta vừa uống có…”- nàng sợ hãi lùi lại
“Thông minh, nương tử ta quả nhiên là thông minh”
“Chàng…”- chết rồi, lần này nhất định không đơn giản chỉ là “Dục Mê Dược” bình thường, hiện tại nàng có chút nóng a, rốt cuộc có gì trong đó chứ
“Liều cực mạnh, nhưng nàng uống ít sẽ không sao đâu! “- hắn như hiểu rõ ý nghĩ của nàng nên đáp lại, bản thân còn lấy bình tượu trên bàn uống thêm chút nữa
“Đừng uống nữa, ta… cái gì cũng sẽ nghe chàng! “- nàng sợ hãi chạy đến ngăn hắn
“Bạch Thiên Bối, ta yêu nàng, giao cho ta cả cuộc đời của nàng được không?”
“Ta… từ đầu khi bước lên kiệu hoa thì ta đã là của chàng, cuộc đời này cũng là của chàng, chàng muốn gì thì cứ việc làm đi! “- nàng nhẹ nhàng cúi đầu trả lời, những lời nói đó như ân xá cho hắn vậy thật sự hắn rất hạnh phúc
“Vậy ta sẽ chuộc tội với nàng, bắt đầu từ chuyện này đi! “- hắn vui vẻ đứng dậy bồng nàng lên giường
“Khoan, chàng muốn gì chứ?”
“Làm tròn trách nhiệm của mình”- hắn mỉm cười
“Á khoan… “- có lẽ đây sẽ là 1 đêm hạnh phúc nhất đời của nàng, 1 đêm mà có quá nhiều sự đầu tiên, lần đầu tiên hắn mỉm cười với nàng, lần đầu tiên trêu chọc nàng và lần đầu tiên cầu xin nàng, nàng yêu hắn bất chấp như vậy, cuối cùng… cũng được đáp trả rồi, nàng, Bạch Thiên Bối, nhất định sẽ làm tròn bổn phận của mình và yêu hắn thật nhiều.
“Bối Bối! Ta. Yêu. Nàng!”….
*còn 1 chương nữa thôi à,sắp hết rồi, cố lên!*
*à…. ừm quên mất. Cám ơn các bạn đọc giả đã cố gắng chờ đợi a, ta thật sự thì hic… hic… rất là cảm động a…oa..oa..oa..hạnh phúc quá đi à!*(T-T)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!